Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2638: Địa Ngục

"Này, ngươi đến từ chỗ nào?"
Thôi thống lĩnh nhìn chằm chằm tu sĩ áo bào tím cách đó không xa, cất giọng hỏi.
"Đây là đâu ?"
Tu sĩ áo bào tím đeo mặt nạ màu bạc băng lãnh, ngữ khí trầm thấp, không trả lời mà hỏi lại.
"Đây là Khốc Hồn Lĩnh."
Thôi thống lĩnh trả lời.
"Khốc Hồn Lĩnh là nơi nào ?"
Tu sĩ áo bào tím tiếp tục hỏi.
Thôi thống lĩnh nói: "Khốc Hồn Lĩnh chính là một dãy núi trong Bắc Lĩnh, Bắc Lĩnh có mười vạn dãy núi, Khốc Hồn Lĩnh, chỉ là một dãy tầm thường nhất trong mười vạn dãy núi kia."
Chẳng biết tại sao, trên người tu sĩ áo bào tím này dường như toả ra một loại uy áp vô hình.
Mỗi khi tu sĩ áo bào tím đặt câu hỏi, Thôi thống lĩnh dường như không thể tự khống chế, vô thức trả lời.
Trong đám người đứng phía sau truyền đến một trận xao động.
Thôi thống lĩnh giật mình, rất nhanh kịp phản ứng, sắc mặt âm trầm xuống, nhìn tu sĩ áo bào tím cách đó không xa, quát chói tai: "Ta đang tra hỏi ngươi, thành thành thật thật trả lời, đừng chuyển chủ đề!"
"Ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi đến từ nào ?"
Tu sĩ áo bào tím trầm mặc một chút, mới nói: "Thiên Giới."
"Thiên Giới ?"
Thôi thống lĩnh cùng hơn một trăm tu sĩ phía sau hắn rõ ràng đều ngơ ngác một chút.
Nhưng rất nhanh, đám người Thôi thống lĩnh quay sang nhìn nhau rồi cười vang.
"Ha ha ha ha, người này lại nói hắn đến từ Thiên Giới ?"
"Thật là quá mức ngu ngôc rồi, ngay cả nói láo đều không biết!"
"Thôi thống lĩnh, chớ nói nhảm cùng hắn nữa, ta nhìn người này chính là đang đùa chúng ta, làm thịt hắn rồi lại nói! Nhìn xem túi trữ vật trên người hắn có bảo bối gì!"
Một vị tu sĩ không nhịn được thúc giục.
"Ta khuyên các ngươi một câu, đừng tìm chết."
Tu sĩ áo bào tím đột nhiên mở miệng, ngữ khí hờ hững.
Võ Đạo bản tôn vừa tới nơi này, tất cả mọi thứ ở nơi này đều không hiểu rõ, vừa mới gặp tu sĩ ở nơi này, hắn không muốn đại khai sát giới, cho nên mới nhắc nhở một câu.
Nhưng nếu đám người này tự mình tìm chết, hắn cũng sẽ không nương tay!
"Móa nó, còn dám uy hiếp chúng ta!"
Một tên Địa tiên bát giai không kìm nén được, nhe răng cười nói: "Ta tới trước thử ngươi một chút xem có mấy cân mấy lạng!"
Tên tu sĩ này vừa động, hơn một trăm tu sĩ còn lại cũng đều nhao nhao ra tay.
Chỉ một thoáng, rất nhiều pháp bảo binh khí đã phá không bay tới.
Còn có một nửa tu sĩ, tay cầm lưỡi dao, xông tới Võ Đạo bản tôn phương hướng t, nghĩ muốn cận chiến chém giết!
Ánh mắt sau mặt nạ màu bạc của Võ Đạo bản tôn đột nhiên trở nên càng thâm thúy hơn.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng nhấc tay.
Hơn một trăm tu sĩ trước mặt, bao gồm cả Thôi thống lĩnh, toàn bộ cứng đờ tại chỗ, không thể động đậy!
Ngay cả rất nhiều pháp bảo binh khí chém giết tới Võ Đạo bản tôn, cũng đều lơ lửng ở giữa không trung, giống như bị một loại lực lượng vô hình ghim trên đó!
Rất nhiều tu sĩ trợn to hai mắt, đầy mặt kinh sợ.
Đây là cái gì ?
Định Thân Thuật ?
Thôi thống lĩnh vô cùng hoảng sợ, định Thân Thuật gì mà có thể giam hắn nguyên tại chỗ ?
Chẳng lẽ là vô thượng thần thông ?
Lẽ nào người này là Ngục Tướng ?
Lĩnh chủ đại nhân của bọn hắn chính là Ngục Tướng, nhưng cho dù là lĩnh chủ đại nhân, cũng không thể nào làm được một điểm này, chỉ nhấc nhấc tay, bọn hắn đã không thể động đậy được!
Khi rất nhiều tu sĩ đang nghĩ ngợi lung tung, Võ Đạo bản tôn nhẹ nhàng phất chưởng.
Động tác này giống như đang đuổi đi mấy con muỗi ồn ào.
Giữa không trung, những pháp bảo kia binh khí giống như bị một lực lượng nào đó tác động, tất cả cùng bay ngược lại bằng tốc độ càng nhanh hơn về, đâm vào trong cơ thể rất nhiều tu sĩ!
Phốc! Phốc! Phốc!
Nhục thân rất nhiều tu sĩ đều nổ tung, bắn ra từng đoàn sương máu!
Điểm rơi của những pháp bảo binh khí kia cực kỳ chính xác, trực tiếp đâm rách ấn đường thức hải của đám tu sĩ này, nguyên thần của đám người tịch diệt, bỏ mình tại chỗ!
Trong nháy mắt, hơn một trăm tu sĩ, chỉ còn lại một mình Thôi thống lĩnh.
Lúc này sắc mặt Thôi thống lĩnh trắng bệch, thân thể cứng ngắc, bị dọa đến mức run rẩy.
Hắn không hiểu rõ vì sao chính mình sẽ may mắn còn sống sót.
Võ Đạo bản tôn không nói thêm câu nào với hắn, chỉ đi đến gần, ép nguyên thần của Thôi thống lĩnh ra, trực tiếp thi triển sưu hồn thuật!
Các ngươi đã không nói, ta sẽ mình đến xem!
Một lúc sau, sưu hồn thuật kết thúc, nguyên thần của Thôi thống lĩnh cũng biến thành uể oải ảm đạm, khí tức yếu ớt, dầu hết đèn tắt.
Sau đó Võ Đạo bản tôn ném nguyên thần của hắn đi, như có suy nghĩ.
Đúng như lúc ban đầu hắn đoán, hắn đã đi tới một thế giới dị vực hoàn toàn không giống thượng giới.
Nơi này có tài nguyên tu luyện đều khác thượng giới.
Sinh linh ở thượng giới tu hành, hấp thu thiên địa nguyên khí, trừ hoàn cảnh chung quanh, còn có thể thông qua các loại linh đan diệu dược, tài nguyên tu luyện như Nguyên Linh Thạch để hấp thu thiên địa nguyên khí.
Mà ở thế giới dị vực này, mặc dù cũng có thiên địa nguyên khí, nhưng ở bên trong thiên địa nguyên khí, còn xen lẫn một loại lực lượng khác.
Loại lực lượng này chính là khí tức lạnh lẽo mà Võ Đạo bản tôn cảm nhận được kia.
Loại khí tức này có chưa cả thiên địa nguyên khí ở giữa, ở thế giới dị vực này được sinh linh gọi là 'Minh khí'.
Mà đám tu sĩ này cần có tài nguyên tu luyện chính là Minh thạch.
Còn về ngục tốt cùng Ngục Tướng mà đám tu sĩ này nói tới, đều là tu vi cảnh giới ở thế giới dị vực này.
Ở trong thế giới dị vực này, dù tu sĩ là Thiên Nguyên cảnh, Địa Nguyên cảnh, hay Thiên Nguyên cảnh, đều thuộc về tu sĩ tầng thấp nhất, được gọi chung là 'Ngục tốt'.
Chỉ khi ngưng luyện ra 'Minh tinh ', mới có thể trở thành 'Ngục Tướng'.
Cái gọi là 'Minh tinh ', kỳ thực tương ứng chính là đạo quả ở thượng giới.
Nói cách khác, tu vi cảnh giới của Ngục Tướng tương đương với Chân Nhất cảnh, Chân Tiên, Chân Ma cùng La Hán ở thượng giới.
Trên Ngục Tướng chính là Ngục Vương trong truyền thuyết, tương ứng với Động Thiên cảnh cường giả ở thượng giới.
Tên Thôi thống lĩnh kia tu vi cảnh giới có hạn, mặc dù tính là Thiên Nguyên cảnh chín tầng, nhưng cũng chỉ là ngục tốt, ở thế giới dị vực này vốn chỉ là cấp bậc thấp nhất, biết được tin tức về thế giới dị vực này cũng không nhiều.
Thôi thống lĩnh chỉ biết rõ hắn thuộc về Khốc Hồn Lĩnh.
Mà Khốc Hồn Lĩnh lại là một trong mười vạn dãy núi.
Cho dù như vậy, ở bên trong trí nhớ của Thôi thống lĩnh, địa vực của Khốc Hồn Lĩnh có hơn trăm vạn dặm, sinh linh trong lãnh địa có khoảng chừng mấy trăm triệu người!
Võ Đạo bản tôn nhìn đến những tin tức này, cảm thấy có chút kinh sợ.
Chỉ là một trong mười vạn dãy núi, một dãy tầm thường nhất mà thôi, thế mà lại có trăm vạn dặm cương vực, thống ngự mấy trăm triệu sinh linh.
Vậy những dãy núi khác càng rộng lớn hơn, sẽ có cảnh tượng như thế nào?
Dựa theo những tin tức trong trí nhớ của Thôi thống lĩnh, mười vạn dãy núi gọi chung là Bắc Lĩnh.
Mà chủ nhân của Bắc Lĩnh, được xưng Bắc Lĩnh Vương, quản lý toàn bộ Bắc Lĩnh!
Khiến Võ Đạo bản tôn cảm thấy đáng tiếc là, điều tra tất cả trí nhớ của Thôi thống lĩnh, cũng không tìm kiếm được tin tức cụ thể về thế giới dị vực này.
Thôi thống lĩnh hiểu biết, tối đa cũng chỉ là đạt tới Bắc Lĩnh mà thôi.
Nếu muốn biết nhiều tin tức hơn, có lẽ phải được tìm kiếm một tu sĩ cấp bậc Ngục Tướng.
"Ngục tốt, Ngục Tướng..."
Võ Đạo bản tôn lẩm bẩm hai tiếng, hiện lên một đạo linh quang.
"Lẽ nào ta đã đi đến Địa Ngục rồi?"
Trong đầu Võ Đạo bản tôn hiện lên suy nghĩ này, trong lòng run lên.
Nghĩ tới hoàn cảnh chung quanh hắc ám âm trầm, nghĩ đến núi thây xương cốt chung quanh, nghĩ đến những xưng hô cổ quái này, hoàn toàn không giống văn minh tu hành, Võ Đạo bản tôn cảm giác khả năng này càng ngày càng lớn!
---------
Người dịch: Thờisênh239
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận