Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1077: Ồn ào

Cho dù Tô Tử Mặc một mình đánh bại hơn một trăm Tạp Long, trấn áp bốn thiếu chủ Tạp Long, bầy long cũng chỉ hơi kinh ngạc một chút chứ không hề cảm thấy chấn kinh.
Tạp Long nhất mạch vốn huyết mạch Long tộc mỏng manh, lực chiến đấu của bọn hắn kém người của ngũ mạch Long tộc quá nhiều.
Nhưng bây giờ, Long Thu của Chúc Long nhất mạch lại bị Long Mặc trấn áp dễ dàng như thế, bầy long mới chính thức chấn động!
Long tộc có huyết mạch kinh khủng, nhục thân cường đại, khi bắt đầu tranh đấu, phần lớn đều sẽ chọn cận chiến chém giết.
Mà Tô Tử Mặc tu luyện bí điển Đại Hoang Yêu Vương, lực cận chiến của hắn là kinh khủng nhất chính, phối hợp với cỗ Long tộc chân thân này, có thể nói là đánh đâu thắng đó!
Trong Tu Chân giới, rất nhiều tu sĩ đều biết rõ điểm này.
Nhưng ở Long Hài cốc này, người biết rõ lai lịch Tô Tử Mặc chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Những người thuộc Long tộc này lại muốn chiếm được tiện nghi trong quá trình cận chiến thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Từ khi Tô Tử Mặc bắt đầu động thủ đến bây giờ, thậm chí hắn còn chưa sử dụng huyết mạch, không sử dụng đến kỹ pháp cận chiến, chỉ đơn thuần dựa vào nhục thân để nghiền ép, cũng đủ để quét ngang tất cả!
"Ngươi —— tìm —— chết!"
Long Thu giãy dụa đứng dậy từ trên mặt đất, vẻ mặt dữ tợn, trong mắt lóe lên lửa giận vô tận, hung hăng trừng mắt nhìn Tô Tử Mặc.
Dươi ánh mắt nhìn chăm chú của đám người, hắn ta lại bị một kẻ ngoại lai đánh bại, chuyện này khiến hắn cảm thấy mất hết mặt mũi!
"Thu ca, ngươi không sao chứ ?"
Mấy Chúc Long đứng sau lưng hắn ta lo lắng tiến lên hỏi thăm.
"Cút ngay!"
Long Thu đẩy đám người ra, lạnh giọng nói: "Ta còn chưa thua!"
Chỉ cần Long Thu không nhận thua, thì hai bên còn có thể tiếp tục chiến đấu.
Nhưng bầy long cũng nhìn ra được, tạng phủ của Long Thu đã bị chấn động, nếu tiếp tục đánh thì cũng chỉ tự mình chuốc cực khổ.
Vẻ mặt Tô Tử Mặc lạnh nhạt.
Bình tĩnh mà xét ra thì lực chiến đấu của Long Thu tuyệt đối không yếu, nếu ở trong Tu Chân giới, hắn ta thậm chí có thể so sánh với các đại phong hào đệ tử!
Nhưng ở trong mắt Tô Tử Mặc, thực sự không được tính là gì!
Hắn ngâm mình trong Thái Cổ thần tuyền một tháng, nhục thân đã khỏi hẳn, tu vi còn bước vào Phản Hư cảnh, đạt đến Dương Thần, lực chiến đấu đã tăng vọt, nói là cận chiến vô địch cũng không quá đáng chút nào!
Long Thu thở hổn hển, trong miệng mũi phun ra từng luồng khí lưu to lớn, mang theo khí tức nóng rực, lửa giận trong lòng lại càng mạnh hơn.
Mấy Chúc Long đứng bên cạnh hắn ta, đều có thể cảm thụ được!
"Thu ca..."
Một Chúc Long cảm thấy nặng nề, giống như ý thức được cái gì, không nhịn được hô nhỏ một tiếng, muốn nhắc nhở Long Thu nên tỉnh táo lại.
Nhưng Long Thu lại giống như không nghe thấy.
Chúc Long nhất tộc thuộc hỏa, đại đa số Chúc Long đều cực kỳ nóng tính và dễ xúc động, Long Thu cũng như vậy.
Vốn dĩ lần này bị đánh bại khiến hắn ta cảm thấy bị sỉ nhục.
Mà nhìn thấy dáng vẻ Tô Tử Mặc vẫn thờ ơ bình tĩnh như vậy, lại càng kích thích đến nội tâm của hắn!
Xem thường!
Long Thu cảm giác mình bị khinh thường!
Hắn là Long tộc!
Tuyệt đối không cho phép một kẻ huyết mạch không thuần cưỡi trên đầu hắn!
Thà rằng phải chịu tộc quy trừng phạt, hắn cũng phải đòi lại tôn nghiêm của mình, giẫm kẻ ngoại lai này xuống dưới chân!
Suy nghĩ này đã sinh ra trong đầu của hắn thì khó mà ngăn chặn!
"Ngang!"
Rốt cục, Long Thu không thể nhịn được, hắn ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra một tiếng long ngâm cao vút!
Trên mặt của hắn mọc ra vảy rồng, đầu hắn ta dần biến ảo, sinh ra một sừng lớn đỏ thẫm!
Lốp bốp!
Trong nhục thể của hắn truyền ra tiếng vang!
Thân thể không ngừng lớn lên, kéo dài!
Trong nháy mắt, Long Thu đã biến mất không thấy gì nữa, hoàn toàn thành một Chúc Long dài mấy chục trượng, cả người đỏ thẫm!
Trên thân rồng to lớn, vảy rồng mọc dày đặc, từng mảnh vảy lớn cỡ bàn tay nhỏ, giống như là từng miếng sắt nung đỏ, tản ra khí tức nóng bỏng!
Long Thu đung đưa đầu lâu, trừng đôi mắt giống như đèn lồng, nhìn xuống Tô Tử Mặc nhỏ bé như sâu kiến vẫn đứng trên mặt đất, uy áp Long tộc khổng lồ tản ra!
Đây là hình thái Long tộc hoàn chỉnh!
Bình thường, ngoại trừ ở trên Long Huyết chiến tràng, ở những khu vực khác của Long Hài cốc không cho phép Long tộc phóng ra long thân hoàn chỉnh.
Bởi vì, khi phóng ra long thân hoàn chỉnh thì lực lượng sẽ tăng vọt, lực phá hoại quá kinh khủng, một khi không thể thu lại được là sẽ có Long tộc vẫn lạc!
Việc này giống như là đứa trẻ chốn phàm trần đánh nhau, tay không tranh đấu thì dù có bị thương cũng không có gì đáng ngại.
Nhưng nếu hai bên đều mang theo trường đao sắc bén, kết cục cuối cùng lại không thể đoán trước được rồi!
Long tộc vốn có số lượng thưa thớt, khả năng sinh dục rất khó khăn, tuyệt đối sẽ không cho phép trong những trận đấu len lút mà phóng ra hình thái Long tộc hoàn toàn!
Đây là tộc quy.
Một khi vi phạm thì phải chịu trừng phạt nghiêm khắc!
Mà bây giờ, Long Thu bị đánh bại, nhận đả kích quá lớn nên đã mất lý trí.
Ở trong đầu của hắn, hiện tại chỉ còn lại có một suy nghĩ chính là hung hăng giẫm kẻ ngoại lai nhỏ bé hèn mọn trước mắt này xuống dưới chân!
Bầy long đều biến sắc, vội vàng lui lại!
Huyễn hóa ra hình thái Long tộc hoàn chỉnh, một khi tranh đấu chém giết, rất có thể sẽ liên lụy tới bọn hắn!
Người trong ngũ mạch Long tộc còn bình thường.
Nhưng nếu Tạp Long bị Chúc Long vài chục trượng dài đánh trúng thì dù có không chết, chỉ sợ cũng chỉ còn lại nửa cái mạng!
Long uy mênh mông như biển, mãnh liệt kéo đến!
Cho dù là bầy long đứng ở phía xa cũng đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Rất nhiều huyết mạch Long tộc của Tạp Long nhất mạch căn bản không ngăn cản nổi loại long uy này!
Nhưng trên chiến trường, vẻ mặt Tô Tử Mặc vẫn như thường, thờ ơ đứng ở kia, hai con ngươi sâu như biển, ánh mắt bình tĩnh, không có chút gợn sóng nào!
Một người một long giằng co.
Thời gian dần trôi qua.
Trong đầu bầy long sinh ra một loại ảo giác.
Giống như không phải Long Thu đang nhìn xuống hắn, mà là hắn đang nhìn xuống Long Thu!
So sánh với long thân của Long Thu, Tô Tử Mặc nhìn vô cùng nhỏ bé như một nắm đất, nhưng chẳng biết tại sao, nhìn tình cảnh này, trong lòng bầy long lại đều sinh ra cảm giác như vậy!
Đây là một khí thế vô hình!
Cho dù là Long Thu huyễn hóa ra hình thái Long tộc hoàn chỉnh, hắn cũng không thắng được khí thế của Tô Tử Mặc!
Một người thuộc Cầu Long hơi lắc đầu, nói: "Long Thu bại rồi."
Trên chiến trường, không ai có thể biết rõ cảm thụ lúc này của Long Thu.
Bị Tô Tử Mặc nhìn chằm chằm như vậy, hắn ta cảm thấy chân tay mình luống cuống, chỉ muốn cúi đầu, một lần nữa hóa thành hình người, cúi đầu nhận thua!
Hắn ta cảm nhận được một loại áp lực khó có thể tưởng tượng!
Giống như ở trước mặt Long Mặc, hắn ta làm ra hành động như vậy chính là đại nghịch bất đạo, chính là đang ngỗ nghịch phạm thượng!
Long Thu chán ghét loại cảm giác này.
Sâu trong nội tâm của hắn đã bắt đầu khủng hoảng!
Hắn biết rõ, nếu hắn ta còn không xuất thủ, Tô Tử Mặc chỉ cần nhìn chăm chú như vậy là hắn ta sẽ cúi đầu nhận thua!
"Rống!"
Long Thu cố lấy dũng khí, nhìn Tô Tử Mặc rồi há miệng gầm lên một tiếng điếc tai nhức óc!
"Ồn ào!"
Tiếng gầm gừ chưa dứt, Tô Tử Mặc quát khẽ một tiếng, thân hình lấp lóe, trong chớp mắt đã đi tới phía dưới Long Thu.
Hắn vươn bàn tay ra, bắt lấy đuôi rồng của Long Thu, cánh tay vung mạnh, sau đó hung hăng đập xuống mặt đất!
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn kinh thiên động địa!
Trái tim của bầy long đang đứng xem đều loạn nhịp!
Sau tiếng nổ vang này chính là một mảnh yên lặng.
Trên mặt đất, bụi đất tung bay, cát đá văng khắp nơi!
Sau nửa ngày.
Khói bụi tán hết, trong một khe hở dài vài chục trượng có một Chúc Long đang nằm trong đó, trên người đầy thương tích, hai mắt nhắm nghiền, đã hoàn toàn hôn mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận