Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 790: Hành trình mới

“Tử Mặc, ở bên trong túi trữ vật này có một ít Dưỡng Hồn Huyết Tham, ngươi cất kỹ đi.”
Ngọc Quân Chân Quân lại đưa tới một cái túi trữ vật, Tô Tử Mặc cũng không chối từ.
Tu sĩ bên trên Dị Tượng Bảng, đều được ban thưởng Dưỡng Hồn Huyết Tham, thứ tự càng cao, sẽ lấy được càng nhiều.
Trong túi trữ vật vừa mới cho Minh Chân, có hơn vạn gốc Dưỡng Hồn Huyết Tham!
Không có gì bất ngờ xảy ra, nhiều Dưỡng Hồn Huyết Tham như vậy, đủ để chèo chống Minh Chân tu luyện tới Phản Hư Cảnh.
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân để cho rất nhiều thiên kiêu nhân tài kiệt xuất, muốn lưu danh ở trên Dị Tượng Bảng.
Rất nhiều ban thưởng quả thực là làm cho người ra phải động tâm.
Tô Tử Mặc mở túi trữ vật ra, nhìn lướt qua, trong lòng không khỏi chấn động, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Dưỡng Hồn Huyết Tham ở trong túi trữ vật có nhiều lắm!
Liếc nhìn qua, lít nha lít nhít, ít nhất cũng phải có sáu bảy mươi vạn cây!
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày.
Coi như là ban thưởng cho người đứng đầu Dị Tượng Bảng được nhiều nhất, cũng tuyệt đối là không có khả năng nhiều đến mức này.
“Đây là...”
Tô Tử Mặc nhìn về phía Ngọc Quân Chân Quân, vừa muốn mở miệng hỏi, thì giọng của ông ta, đã vang lên ở trong trong đầu hắn.
“Tử Mặc không cần chối từ, số Dưỡng Hồn Huyết Tham này cũng là thứ ngươi nên có được.”
Ngọc Quân Chân Quân truyền âm nói: “Lần thiên kiêu hạo kiếp này, nếu không có ngươi ra tay, đừng nói là những vật ngoài thân này, coi như là những tu sĩ trong thành kia, đều không có bao nhiêu người có thể còn sống sót.”
“Mấy vị bằng hữu yêu thú bên cạnh ngươi cũng không tệ, phóng khoáng trượng nghĩa, lần này cũng phải cám ơn bọn họ đã ra tay. Bọn họ tu luyện, cũng có thể cần dùng Dưỡng Hồn Huyết Tham, trong này cũng có một phần của bọn họ.”
Yêu tộc sau khi đạt tới Đan Đạo, cũng sẽ tu luyện Nguyên Thần.
Chỉ là, theo cách nói của Yêu tộc, được gọi là ‘m Thần’!
Ngọc Quân Chân Quân tiếp tục nói: “Huống chi, nếu như ngươi muốn thai nghén Tạo Hóa Thanh Liên, những cây Dưỡng Hồn Huyết Tham này đều chưa hẳn đã đủ cho ngươi hấp thu.”
Tô Tử Mặc gật gật đầu, thu túi trữ vật này lại.
Tính cả Ngưng Thần Quả, Dưỡng Hồn Huyết Tham mà hắn thu thập được lúc trước, chí ít ở trong một đoạn thời gian ngắn trong tương lai, tài nguyên tu luyện đã được bảo đảm đầy đủ.
Ngọc Quân Chân Quân hỏi: “Tử Mặc tiếp theo có tính toán gì không?”
“Còn chưa nghĩ ra.”
Tô Tử Mặc lập lờ nước đôi nói.
Hắn đã sớm quyết định, muốn đi tới một chỗ bên trong Tám đại Yêu Vực trước, nhưng loại chuyện này, cũng không tiện nói rõ với Ngọc Quân Chân Quân.
Ánh mắt của Ngọc Quân Chân Quân phức tạp, muốn nói lại thôi.
Trên thực tế, ở sâu trong nội tâm của hắn, muốn mời Tô Tử Mặc tiến về Huyền Cơ Cung.
Nhưng thân phận của Tô Tử Mặc quá đặc thù!
Trong trận chiến ở Vạn Tượng Thành, mặc dù Tô Tử Mặc đã ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt được rất nhiều thiên kiêu, lập xuống uy danh vô cùng, nhưng thân phận của hắn sẽ vĩnh viễn sẽ bị nghi vấn!
Thân hìng to lớn đạt tới độ cao mười trượng, khí thế hung ác ngập trời, như là Yêu Vương Thượng Cổ không ai bì nổi kia, đã khắc ghi thật sâu ở trong đầu của rất nhiều tu sĩ, khó mà xóa đi.
Quái vật hình người mà bên trong miệng phát ra tiếng long ngâm, toàn thân mọc đầy vảy xanh kia, cũng bị người ta nhớ kỹ trong lòng.
Lúc các tu sĩ may mắn còn sống sót trở lại Thiên Hoang, chắc chắn là những chuyện này sẽ truyền khắp toàn bộ Tu Chân Giới.
Miệng người có thể xói chảy vàng, phá hủy xương cốt!
Coi như hắn nói Tô Tử Mặc là Nhân tộc, lại có bao nhiêu người sẽ tin tưởng?
Dù sao thì Ngọc Quân Chân Quân cũng chỉ là một vị Chân Quân ở trong Huyền Cơ Cung, loại chuyện mời Tô Tử Mặc gia nhập Huyền Cơ Cung này, hắn căn bản là không làm chủ được.
Hoặc có lẽ là, trong Tu Chân Giới, chỉ sợ không có bất kỳ một thế lực nào có thể chứa chấp Tô Tử Mặc!
Kẻ này trên người có mang trọng bảo.
Kẻ này đã từng đắc tội với tông môn siêu cấp như Lưu Ly Cung, Phong Lôi Điện.
Từ nay về sau, tình cảnh của người trẻ tuổi này ở trong Tu Chân Giới, sẽ càng thêm hung hiểm!
Ngọc Quân Chân Quân nhìn lên đỉnh núi Vạn Tượng Phong, ánh mắt xa xăm, thâm ý sâu sắc nói: “Nếu có một ngày, ngươi có thể leo lên đỉnh núi, tất cả đều có thể thay đổi.”
Dẫn Lộ Tăng tự nhiên là cũng có thể nhìn ra tình cảnh của Tô Tử Mặc, bí mật truyền âm, chỉ nói hai chữ —— Yêu Vực!
Chỉ có Yêu Vực, mới có thể tạm thời né qua rất nhiều hung hiểm ở Tu Chân Giới!
Đây là một con đường thích hợp nhất với Tô Tử Mặc cho đến hiện nay.
Tô Tử Mặc không có biểu lộ gì, chỉ hơi gật đầu.
Việc cấp cho ban thưởng đã kết thúc, rất nhiều tu sĩ cũng đều dần dần tán đi.
Tuyệt đại đa số tông môn thế lực, đều sẽ lựa chọn tiếp tục chờ đợi ở trong Vạn Tượng Thành, chờ ba tháng sau, tọa độ không gian của Chiến Trường Thượng Cổ một lần nữa mở ra, mọi người sẽ trở về Thiên Hoang Đại Lục.
Bọn Tô Tử Mặc, Hầu Tử cũng quyết định nên rời khỏi trước.
Tô Tử Mặc đi gặp Cơ Yêu Tinh, giao Đại Càn Ngọc Tỉ cho nàng, nói: “Hỗ trợ mang về đi, giao cho Dao Tuyết.”
Đại Càn Ngọc Tỉ, không chỉ là một món Linh khí tiên thiên, có càng ý nghĩa quan trọng hơn.
Giây phút cướp lại Linh khí này, Tô Tử Mặc đã quyết định giao cho Dao Tuyết.
“Không có chuyện gì khác nữa à?”
“Không có.”
Một làn gió thơm đánh tới.
Cơ Yêu Tinh tiến lên phía trước, dán chặt lấy Tô Tử Mặc, sắc mặt không thiện, cắn răng nói: “Ngươi không có đồ vật gì đưa cho ta à?”
Tô Tử Mặc cười khổ.
Chuyện này thật đúng là không có.
Tô Tử Mặc tự biết là mình đuối lý, xoay người rời đi, trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.
“Quỷ không có can đảm, còn sợ ta ăn ngươi sao!”
Cơ Yêu Tinh dậm chân một cái, hừ một tiếng.
“Tiểu Ngưng, ngươi đi theo Đan Dương Môn đi, ta đi trước, nếu như có cơ hội, ta sẽ đi thăm ngươi.” Tô Tử Mặc tới gặp Tiểu Ngưng, nói lời từ biệt.
“Ừm.”
Tiểu Ngưng gật gật đầu, cúi thấp đầu, giống như có tâm sự gì đó.
“Sao thế?” Tô Tử Mặc hỏi.
“Ta muốn đi bái tế đại ca.”
Hơi im lặng một lát, Tiểu Ngưng mới nói một câu.
Tô Tử Mặc dường như là lập tức muốn từ chối.
Nhưng nhìn thấy sự đau thương trong ánh mắt của Tiểu Ngưng, hắn biết được, nếu đoạn trần duyên này không bị chém đứt, sợ rằng sẽ vĩnh viễn trở thành nỗi khúc mắc của Tiểu Ngưng!
Hắn lúc trước, sao lại không phải là như thế?
Nhưng để một mình Tiểu Ngưng tiến về Bắc Vực, thật sự là quá hung hiểm.
Tô Tử Mặc không yên lòng.
Nếu như hắn đi theo Tiểu Ngưng trở về, sợ rằng sẽ càng thêm hung hiểm!
“Ta theo nàng trở về đi.”
Nhưng vào lúc này, tiếng của Dạ Linh vang lên, giọng điệu bình thản, giống như là đang nói một chuyện không hề quan trọng.
Trong lòng Tô Tử Mặc nhẹ nhàng hơn một chút.
Hắn tin tưởng, nếu như có Dạ Linh làm bạn, Tiểu Ngưng tuyệt đối sẽ không có chuyện gì!
Chỉ là, bảy huynh đệ bọn họ mới vừa vặn kết bái, còn chưa đoàn tụ được bao lâu, lúc này lại phải tách ra, trong lòng mọi người cũng có chút không nỡ.
“Ta cũng không thể đi theo mấy vị ca ca.”
Nhưng vào lúc này, Hoàng Kim Sư Tử lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, nhỏ giọng nói một câu.
“A?”
Linh Hổ nổi lên hứng thú, hỏi: “Ngươi muốn làm cái gì? Ngươi yên tâm, về sau sẽ không có ai bắt nạt ngươi, cũng không gọi ngươi là lông vàng gì đó nữa, gọi ngươi là lão Thất còn không được sao.”
“Không phải.”
Vẻ mặt của Hoàng Kim Sư Tử càng thêm nhăn nhó, khoát tay lia lịa, nói: “Ta, ta ở Cuồng Sư Lĩnh bên kia, còn có, có một bằng hữu, uhm... Bằng hữu. Ta phải trở về gặp nàng một chút, không thể cứ đi mà không từ giã như vậy được.”
“Bằng hữu?”
Hai mắt của Linh Hổ tỏa sáng.
Hầu Tử chế nhạo nói: “Là nhân tình chứ gì?”
“Hắc!”
Hoàng Kim Sư Tử gãi gãi đầu, cười một tiếng, cũng không phủ nhận.
Bọn Linh Hổ, Thanh Thanh vốn đang bởi vì phải chia tay với Dạ Linh, còn có chút thương cảm, bây giờ nghe thấy chuyện này, trong mắt lại dấy lên ngọn lửa bát quái hừng hực!
“Mau nói, chuyện giữa hai ngươi ra sao?”
“Nhân tình kia của ngươi tên là gì, đẹp mắt không?”
“Hai ngươi đã có quan hệ bao lâu rồi, trước đó làm sao không nghe ngươi nói?”
Liên tiếp vấn đề đập tới, khuôn mặt của Hoàng Kim Sư Tử đỏ bừng lên, vẻ mặt lại có chút nhăn nhó, nói: “Đẹp mắt, đương nhiên là đẹp mắt!”
Ngừng một lát, Hoàng Kim Sư Tử lấy dũng khí, nói: “Nàng tên là Khả Khả, trong mắt ta, thế gian không có ai tốt hơn nàng cả!”
“Xuy ——”
Bọn Hầu Tử lập tức bĩu môi, liên tục cười to.
Nhìn bọn Hầu Tử đang ồn ào, Tô Tử Mặc đứng ở một bên, cũng đang lẳng lặng cười, trong lòng dâng lên một trận ấm áp.
Hắn sắp đạp vào một hành trình mới, cũng may...
Hắn không phải là một mình tiến lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận