Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 941: Đứng ở thế bất bại

Vẻ mặt Minh Hàn đầy tự tin, từ sớm đã đứng ở giữa đình viện Thông Huyền, lấy ra đỉnh luyện khí tế của chính mình, oanh một tiếng, đỉnh luyện khí rơi trên mặt đất!
Rất nhiều tu sĩ ngưng thần nhìn lại, vẻ mặt chấn kinh.
Đỉnh luyện khí này cao hơn một người, thân đỉnh cứng rắn, lóe ra màu vàng đen kim loại sáng bóng.
Bốn phía nắp đỉnh có điêu khắc bốn ngọn lửa âm u, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ bốc cháy lên.
Quan trọng nhất chính là trên thân đỉnh có sáu vòng pháp văn!
Đây là một Tiên Thiên Chân Quân pháp khí!
"Đây là U Minh Đỉnh, chính là bản mệnh pháp khí của ta."
Minh Hàn ngạo nghễ nói: "Lúc trước chính là nhờ đỉnh này, ta mới luyện chế thành công ra một kiện Tiên Thiên Chân Quân pháp khí!"
"A!"
" Minh Hàn này lợi hại như vậy!"
"Nếu như hắn lại có thể luyện chế ra một kiện Tiên Thiên Chân Quân pháp khí, thì chẳng phải Bách Luyện Môn sẽ thua sao ?"
" Điện chủ Minh Hỏa Điện chính là luyện khí tông sư đứng đầu trên đại lục Thiên Hoang hiện nay, Minh Hỏa Điện lại có kẻ này truyền thừa, thế quật khởi sợ rằng khó ngăn cản!"
Trong đám người truyền đến tiếng sợ hãi thán phục.
Không ít tu sĩ ở đây lần đầu tiên nghe nói về Minh Hàn, nghe nói tới việc này.
Cảm nhận được ánh mắt chung quanh, trong lòng Minh Hàn rất đắc ý, ánh mắt chuyển động, nhìn Liễu Hàm Yên đứng trong hàng ngũ Bách Luyện Môn, ánh mắt toát ra vẻ khiêu khích.
Liễu Hàm Yên mím chặt môi, vẻ mặt khẩn trương, áp lực đột nhiên tăng.
"Hắn đang cố gắng tạo áp lực cho ngươi, không nên trúng kế."
Tô Tử Mặc nhẹ giọng nhắc nhở nói: "Muốn luyện chế ra tiên thiên pháp khí, nào có dễ dàng như vậy. Thiên thời, địa lợi, khí vận, hoàn cảnh, rất nhiều nhân tố đan xen, mới có khả năng thành công!"
Mặc dù Tô Tử Mặc chưa từng luyện chế pháp khí, nhưng bản thân hắn đã có trụ cột luyện khí, lại có Cực Hỏa Đạo Quân truyền đạo giải hoặc.
Những lý luận này hắn cũng hiểu được.
Ngọc Đỉnh Đạo Nhân cũng nói: "Liễu sư muội, ngươi thả lỏng đi, nỗ lực hết sức là được."
"Liễu sư tỷ, ngươi nhất định làm được!"
"Liễu sư tỷ đánh bại hắn!"
Rất nhiều tu sĩ Bách Luyện Môn cũng cổ vũ Liễu Hàm Yên.
Liễu Hàm Yên hít sâu một hơi, dùng sức gật gật đầu.
Đúng lúc này, Lãnh Nhu vừa mới được phong làm phù lục đại sư chậm rãi đi tới, nhìn Liễu Hàm Yên rồi khẽ cúi đầu nói: "Liễu đạo hữu, chúc ngươi thắng ngay từ trận đầu."
Hai người mặc dù cùng là Nguyên Anh cảnh, nhưng danh tiếng của Lãnh Nhu tiên tử lớn hơn nàng rất nhiều.
Hơn nữa hai người vốn không quen biết.
Bây giờ, có thể được Lãnh Nhu cổ vũ, Liễu Hàm Yên có cảm giác thụ sủng nhược kinh, trong lòng cũng buông lỏng rất nhiều, đáp lễ cười nói: "Đa tạ Lãnh Nhu tiên tử!"
Lãnh Nhu vẫn giữ dáng vẻ đạm mạc, gật đầu một cái.
Đám người Bách Luyện Môn nhìn thấy Lãnh Nhu tiên tử đi tới gần, người nào cũng dần khẩn trương lên, vẻ mặt co quắp.
Đám tu sĩ Bách Luyện Môn cả ngày đều rèn luyện pháp khí, phần lớn đều là hán tử cẩu thả.
Không ít tu sĩ bắt đầu đỏ bừng mặt, thậm chí không dám ngẩng đầu xem.
Lãnh Nhu hơi ghé mắt, nhìn qua nam tử áo xanh ngồi bên cạnh, khẽ cười nói: "Mặc Linh đạo hữu, vừa rồi đa tạ ngươi hỗ trợ, nếu như thuận tiện, mời đến bên này một lần."
"Các ngươi nhìn kìa, Lãnh Nhu tiên tử lại cười với Mặc Linh kia!"
"Lãnh Nhu tiên tử giống như đang mời người này!"
"Ai nha, tưởng tượng hai người này đứng chung một chỗ, đúng là phá hư phong cảnh, trâu gặm mẫu đơn!"
Trong lòng không ít tu sĩ đang kêu rên.
Đông đảo đệ tử Bách Luyện Môn trợn mắt hốc mồm, thấy cảnh này mà cái cằm đều muốn rớt xuống!
"Được."
Tô Tử Mặc đứng dậy, theo Lãnh Nhu rời đi.
Dưới ánh mắt hâm mộ đố kỵ của vô số tu sĩ, Lãnh Nhu mang theo Tô Tử Mặc, cùng tiểu mập mạp, Kỷ Thành Thiên, Thạch Kiên xuyên qua đám người, đi tới bên dưới cây Thông Huyền Trà.
Lam Nguyệt Đạo Quân nhìn một màn này, nhíu nhíu mày.
Trong nội tâm bà ta mười phần không muốn thấy Lãnh Nhu có liên quan tới Mặc Linh của Bách Luyện Môn.
Bách Luyện Môn vốn đã rơi vào tình cảnh bấp bênh, cửa này đều chưa hẳn đã có thể vượt qua.
Mà Mặc Linh kia lại dám khiêu chiến Diệp Thiên Thành, gần như là nhất định phải chết rồi!
"Tông chủ, tùy nàng ấy thôi."
Một Trưởng lão Thiên Hạc Môn nhỏ giọng nói: "Dù sao lập tức sẽ diễn ra trận thiên kiêu tranh phong, Mặc Linh kia cuối cùng sẽ không tránh thoát đâu."
"Ừm."
Lam Nguyệt Đạo Quân gật đầu một cái, không tiếp tục để ý tới mấy người Tô Tử Mặc nữa.
...
"Ở dưới cây Thông Huyền Trà này, thần thức không thể dò xét, chúng ta dùng thần thức đến truyền âm cũng không có khả năng bại lộ."
Giọng nói của Lãnh Nhu vang lên trong đầu mấy người Tô Tử Mặc.
"Đại ca, thật sự là ngươi ?"
Tiểu mập mạp đã sớm nhịn không được, hỏi một câu.
Nếu không phải chung quanh đây có quá nhiều tu sĩ, hắn đã sớm bổ nhào qua ôm lấy Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc cười gật gật đầu, hơi xúc động nói: "Ta trở về rồi."
Thạch Kiên không nói nhiều, chỉ đứng ở một bên cười ngây ngô.
Gặp lại cố nhân, trong lòng của hắn cũng cực kỳ hoan hỉ.
"Chuyện của các ngươi, ta đều nghe nói."
Tô Tử Mặc nói: "Lúc đầu, ta nghĩ rằng Đế Dận có thể sẽ tới tham gia lần trà hội này, chỉ tiếc là hắn không tới, coi như hắn tránh thoát một kiếp."
Dừng một chút, Tô Tử Mặc nhìn tiểu mập mạp nói: "Ngươi yên tâm, chờ trà hội lần này kết thúc, ta sẽ đích thân đánh chết Đế Dận, báo thù cho các ngươi!"
"Đại ca, ngươi đừng xúc động."
Tiểu mập mạp vội vàng nói: " Đế Dận kia đã tu luyện tới Phản Hư cảnh, chờ tu vi của ngươi đuổi kịp hắn, lại tìm hắn cũng không muộn. Chúng ta chịu chút ủy khuất ấy cũng không tính được là gì."
"Mà Diệp Thiên Thành này cũng cực mạnh, không chút thua kém Đế Dận năm đó! Đại ca, ngươi đừng khinh địch."
Tiểu mập mạp không thể yên tâm, lại nhắc nhở một câu.
"Ừm."
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
"Tử Mặc, những năm này ngươi ở đâu, làm sao hoàn toàn không có tin tức gì thế?" Lãnh Nhu nhìn Tô Tử Mặc, hỏi với vẻ hiếu kỳ xen lẫn quan tâm.
Tô Tử Mặc nhớ lại trăm năm qua, thời gian ở Vạn Yêu cốc cùng bọn người hầu tử chiếm núi làm vương, không khỏi lộ ra vẻ mỉm cười.
"Từ khi rời đi chiến trường Thượng Cổ, ta tới Vạn Yêu cốc..."
Tô Tử Mặc kể lại những chuyện ở Vạn Yêu cốc cho mấy người nghe.
Bọn hắn đã lâu mới trùng phùng, tự nhiên có rất nhiều chuyện muốn nói.
Mải nói chuyện, thời gian trôi qua rất nhanh.
Ở giữa đình viện đang diễn ra trận đấu luyện khí, lúc này đang tiến vào giai đoạn gay cấn!
Tính cả Minh Hàn, đến từ các nơi Trung Châu có tổng cộng mấy trăm vị Luyện Khí Sư khiêu chiến Liễu Hàm Yên.
Mà lúc này, ngoại trừ Minh Hàn, Liễu Hàm Yên ra.
Những Luyện Khí Sư khác đã sớm rời khỏi trận đấu này.
Bởi vì, tốc độ luyện khí của Minh Hàn cùng Liễu Hàm Yên đã vượt xa đám người, đã đến bước ngưng tụ pháp văn cuối cùng!
Hai phe đều luyện chế phi kiếm.
Hơn nữa Minh Hàn còn dẫn trước Liễu Hàm Yên một bước!
Ngưng tụ pháp văn tương tự như ngưng tụ linh văn.
Độ khó lớn nhất, chỉ không cẩn thận một chút là sẽ phí công nhọc sức!
Mà lúc này, dưới vô số nói ánh mắt nhìn chăm chú, trong đỉnh luyện khí của Minh Hàn đã lóe ra vòng sáng thứ năm!
Ý nghĩa là, Minh Hàn đã ngưng tụ ra năm vòng pháp văn!
"Thật đáng sợ!"
"Nếu lúc này Minh Hàn thu tay lại, hắn đã luyện chế thành công một kiện Chân Quân pháp khí hoàn mỹ!"
Đông đảo tu sĩ nghị luận.
Nhưng Minh Hàn rõ ràng không có dấu hiệu thu tay lại!
Hắn có khí vận gia thân, chính là luyện khí thiên tài từ vạn cổ đến nay!
Hắn muốn nghịch thiên mà đi, ngưng tụ ra vòng pháp văn thứ sáu, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tất cả mọi người, luyện chế ra một kiện Tiên Thiên Pháp Khí!
Một khi luyện chế thành công Tiên Thiên Pháp Khí, hắn sẽ đứng ở thế bất bại!
Chuyện hôm nay, cũng sẽ vĩnh viễn ghi vào sử sách luyện khí!
Bạn cần đăng nhập để bình luận