Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2560: Kỳ Tiên Quân Du

Cách đó không xa, một vị nữ tử đang bay nhanh tới nơi này, tay áo lớn bồng bềnh, mái tóc dài được cuộn lên đơn giản, giống như một đạo cô trẻ tuổi.
Trên người nữ tử này không có bất kỳ món trang sức nào, nhìn cực kỳ đơn giản mộc mạc, nhưng trong khi giơ tay nhấc chân lại lộ ra đạo pháp thần vận khó nói lên lời!
Nữ tử không bôi phấn trang điểm nhưng vẫn tỏa sáng.
Hoặc là nói, trên dung nhan tuyệt sắc dù chỉ có một món đồ trang sức, cũng sẽ phá hư mỹ cảm tự nhiên này, sẽ khiến người khác cảm thấy đáng tiếc không gì sánh được.
Sau lưng nữ tử cõng một bàn cờ hình vuông to lớn.
Trên bàn cờ hình vuông kia, quân cờ đen trắng như từng ngôi sao, rơi ở bên trên.
Bàn cờ này chính là bầu trời sao, chính là thiên địa, chính là vũ trụ!
Nữ tử dường như cõng cả bầu trời sao, chân đạp vũ trụ mênh mông, xông vào đại điện Thần Tiêu, trên người tràn ngập một luồng khí tràng mạnh mẽ làm người hít thở không thông, trừ Thanh Dương Tiên Vương ra, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận rõ ràng được lực áp bách này!
Khi mọi người vừa nhìn thấy vị nữ tử này, sẽ không bị dung mạo tuyệt sắc của nàng hấp dẫn, mà sẽ bị khí tràng mạnh mẽ trên người nàng chấn nhiếp!
Trên đại điện Thần Tiêu, có vô số tu sĩ, số lượng đạt tới hàng trăm hàng ngàn vạn người, nhưng không có người nào dám có suy nghĩ không an phận với vị nữ tử này!
"Kỳ Tiên Quân Du."
Thanh Dương Tiên Vương nhíu lông mày, có chút ngoài ý muốn nói.
Bốn chữ này vừa vang lên lại giống như một viên đá tạo ra ngàn cơn sóng, đám người trong nháy mắt nổ tung, vô số tiếng gầm vang lên!
"Kỳ Tiên, hóa ra đây chính là Kỳ Tiên!"
"Không ngờ Quân Du tiên tử cũng tới, bốn đại tiên tử tề tụ, kỳ cảnh trước nay chưa từng có!"
"Kỳ Tiên có khí tràng quá mạnh rồi, không hổ là người có lực chiến đấu đệ nhất trong bốn đại tiên tử."
"Không biết Kỳ Tiên xuất hiện vào lúc này là vì chuyện gì ?"
Khi đám người nghị luận, Tô Tử Mặc nhìn Kỳ Tiên Quân Du vừa mới cứu hắn một mạng, trong lòng có chút cảm khái.
Khi hắn nhìn đến quân cờ màu đen kia, hắn đã đoán được có thể là Kỳ Tiên đến rồi.
Mà khi hắn chân chính nhìn thấy Quân Du tiên tử, hắn lại càng xác định, vị nữ tử này, chính là Kỳ Tiên!
Loại phong thái khí độ này, trừ Kỳ Tiên ra, không có ai khác có thể có!
Bốn đại tiên tử đều phong hoa tuyệt đại, tiên tư ngọc dung.
Nhưng khí chất tính tình của mỗi người lại hoàn toàn khác nhau, mỗi người mỗi vẻ.
Nhưng vừa xuất hiện đã khiến đám người cảm nhận được lực áp bách chấn nhiếp mãnh liệt, chỉ sợ cũng chỉ có Kỳ Tiên mới có thể làm được!
Chỉ là trong lòng Tô Tử Mặc có chút nghi ngờ.
Kỳ Tiên Quân Du vừa ra tay cứu giúp, là tiện tay hay đặc biệt chạy đến ?
Nếu là chuyện trước, đương nhiên cũng có thể giải thích, nghe đồn Kỳ Tiên trừ si mê cờ đạo, nàng còn rất hiếu chiến, thường xuyên tìm cường giả để quyết đấu.
Nếu là lý do sau thì vì sao lại thế ?
Tô Tử Mặc suy tính kỹ lưỡng một phen, cuối cùng có thể xác định hắn chưa bao giờ gặp Kỳ Tiên Quân Du.
"Hóa ra là Quân Du tiên tử, lần trước từ biệt đã mấy ngàn năm."
Trên mặt Nguyệt Hoa Kiếm Tiên lộ ra ý cười, chắp tay với Kỳ Tiên Quân Du, lên tiếng chào hỏi.
Quân Du tùy tiện nhìn thoáng qua Nguyệt Hoa Kiếm Tiên, nói: "Lần trước ta tìm ngươi ước chiến, ngươi trốn tránh không gặp, làm sao hôm nay lại dám chạy ra thế ?"
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên hơi đỏ mặt, trong lòng thầm mắng.
Đám người chung quanh ồn ào xao động, truyền đến vài tiếng cười khẽ.
Vân Trúc hé miệng cười một tiếng.
Vị Quân Du đạo hữu này vẫn luôn như thế, nói chuyện không hề cố kỵ, cũng không cho người ta chút thể diện nào!
Chỉ là ngay chính nàng cũng không rõ vì sao Quân Du đột nhiên xuất hiện, đối với các nàng là phúc hay họa.
Bởi vì, nàng cũng không quá quen thuộc với Kỳ Tiên Quân Du, không có giao tình gì, chỉ là lúc trước từng giao thủ đánh qua một trận.
Nhìn vẻ mặt Mặc Khuynh, nàng và Quân Du cũng càng không có quan hệ gì rồi.
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên bị Quân Du nói thẳng như thế, thật sự có chút không nhịn được, ho nhẹ một tiếng, cười lớn nói: "Lúc đó đúng là ta bế quan tu hành, đến lúc xuất quan mới nghe nói Quân Du tiên tử đã rời đi, cũng không phải là có ý tránh né."
"Ồ?"
Vẻ mặt Quân Du hờ hững, nói: "Ngày hôm nay ngươi ở đây, vừa vặn để ta tới kiến thức Nguyệt Hoa kiếm của ngươi một chút."
Sắc mặt Nguyệt Hoa Kiếm Tiên vô cùng khó coi.
Trước ánh mắt của vô số người, nếu như hắn cự tuyệt thì chẳng khác nào tự mình thừa nhận, lúc trước là hắn sợ Kỳ Tiên Quân Du khiêu chiến, mới tránh mà không gặp.
"Ông!"
Một tiếng đàn vang lên, Mộng Dao chậm rãi đứng dậy, nhìn Kỳ Tiên Quân Du rồi khẽ mỉm cười, nói: "Quân Du đạo hữu, hôm nay chúng ta còn có chuyện quan trọng, chờ xử lý xong việc này, dù ngươi muốn tìm ai khiêu chiến, đều là tự do của ngươi."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên thở phào một hơi.
May mắn có Mộng Dao đứng ra, đúng lúc cứu tràng.
"Nói chuyện với ta thì thu lại cái đàn nát kia đi, ta nghe mà phiền."
Quân Du lạnh lùng liếc nhìn Mộng Dao, lời nói sắc bén, không chút nể mặt mũi!
Nụ cười của Mộng Dao cũng cứng đờ trên mặt.
Tuyệt Vô Ảnh vừa mới bị quân cờ của Quân Du gây thương tích, lúc này thấy Quân Du cường thế, hùng hổ dọa người như vậy, trong lòng càng thêm oán hận, không nhịn được, cười lạnh một tiếng: "Quân Du, chuyện hôm nay không có quan hệ gì với ngươi, ngươi tốt nhất đừng nhúng tay!"
"Làm sao ngươi biết không liên quan gì đến ta ?"
Quân Du hỏi ngược lại một câu.
Tuyệt Vô Ảnh hừ lạnh một tiếng, nói: "Càn Khôn thư viện xuất hiện một dị tộc, hôm nay chúng ta chính là muốn diệt trừ dị tộc này, thanh trừ tai hoạ ngầm cho Thần Tiêu tiên vực!"
"Lẽ nào Kỳ Tiên Quân Du ngươi cũng có quan hệ cùng dị tộc này?"
"Sắp hỏng chuyện!"
Nghe thấy Tuyệt Vô Ảnh nói như thế, trong lòng Nguyệt Hoa Kiếm Tiên cảm thấy nặng nề.
Kỳ Tiên Quân Du tính tình cường thế, vô cùng hiếu chiến, Tuyệt Vô Ảnh nói chuyện như vậy, tất nhiên sẽ kích thích lòng hiếu chiến của Quân Du.
Mộc Phong Chân Tiên cùng Kỳ Tiên Quân Du đều đến từ Sơn Hải Tiên Tông.
Hắn rất hiểu tính cách của vị sư tỷ này.
Hắn vội vàng cười lớn một tiếng, dàn xếp, nói: "Quân Du sư tỷ bớt giận, Vô Ảnh đạo hữu chỉ nhanh miệng, nói lung tung một chút, sư tỷ ngàn vạn đừng coi là thật, không cần để ở trong lòng."
Quân Du liếc mắt nhìn về phía Mộc Phong Chân Tiên, hỏi nói: "Ai bảo ngươi liên thủ với bọn họ?"
Ngữ khí của Quân Du bình thản, nhưng lại dần lộ ra vẻ lạnh lùng!
Mộc Phong Chân Tiên cảm giác được áp lực chợt tăng, có nuốt nước miếng, gượng cười nói: "Không có người nào cả, là ta tự mình quyết định."
"Sư tỷ có khả năng còn không biết rõ, Nhạc Hải của tông môn chúng ta ở Tu La trên chiến trường, chính là bị Tô Tử Mặc này giết chết, ta là muốn báo thù cho Nhạc Hải..."
"Nhạc Hải chết trong tay tu sĩ cùng giai, là hắn học nghệ không tinh, không trách được người ngoài."
Không chờ Mộc Phong Chân Tiên nói xong, Quân Du đã cắt ngang, lạnh lùng nói rằng: "Ngươi thân là Chân Tiên của tiên tông, lại có thể tự mình ra tay, trả thù một Thiên Tiên ? Mà còn liên thủ với các Chân Tiên khác?"
Mộc Phong Chân Tiên bị Quân Du hỏi hai câu, ngữ khú răn dạy khiến hắn toát mồ hôi, không biết phải làm sao.
Bọn họ mặc dù cùng là Chân Tiên, nhưng ở Sơn Hải Tiên Tông, địa vị chênh lệch khác xa nhau.
Mộc Phong Chân Tiên lúng túng khó xử, nói: "Sư tỷ, ta..."
"Cút!"
Quân Du quát một tiếng.
Mộc Phong Chân Tiên run lên, không dám nói thêm một cái chữ, cúi thấp đầu lui về khu vực của Sơn Hải Tiên Tông, chỉ cảm thấy được khuôn mặt đỏ bừng, một hồi cay nóng.
Trên đại điện Thần Tiêu, bầu không khí trở nên cực kỳ ngưng trọng.
"Ha ha."
Xuân Phong Kiếm Tiên khẽ cười một tiếng, đánh vỡ bình tĩnh, nói: "Quân Du đạo hữu bớt giận, lần này chúng ta cũng là có lòng tốt, muốn tru sát dị tộc, cũng không phải cậy vào tu vi, dùng lớn lấn nhỏ."
"Thật sao?"
Quân Du liếc mắt, lướt qua đám người Mộng Dao, chậm rãi nói: "Ngày hôm nay có ta ở đây, ta xem ai dám động vào hắn một chút!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận