Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1370: Toàn thân trở ra

"Đi."
Tô Tử Mặc gật gật đầu với Bắc Minh Tuyết, quay người đi ra ngoài Tây Môn sơn trang.
Quần tu lập tức vội vàng tản ra hai bên tạo thành một con đường, cả đám người giống như đang tránh né cái gì.
Trong nháy mắt, Tô Tử Mặc và Bắc Minh Tuyết đã biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.
Từ đầu tới đuôi, Tây Môn thế gia, Đông Phương thế gia đều không có bất cứ người nào đứng ra ngăn cản.
Ngay cả Khâu trưởng lão có tu vi Hợp Thể cảnh cũng chỉ là đạp không mà đứng, sắc mặt khó coi, không nói lời nào!
Nếu có người ngưng thần đi xem thì có thể chú ý tới, hai tay của Khâu trưởng lão chắp sau lưng đều đang khẽ run!
Đến tận khi Tô Tử Mặc rời đi một lúc lâu, Khâu trưởng lão mới thở ra một hơi dài.
Gió nhẹ thổi qua, trong lúc không để ý tới, phía sau lưng của ông ta đã bị mồ hôi lạnh thấm ra làm ướt một mảng lớn!
Từ khi bốn chữ kia được nói ra, đến lúc Tô Tử Mặc rời đi, chỉ tốn chừng nửa nén hương.
Nhưng Khâu trưởng lão lại có cảm giác lâu giống như vừa qua một trăm năm vậy!
Ông ta giống như vừa dạo qua Quỷ Môn quan một vòng, chỉ cần nửa bước nữa là đã bước vào rồi!
"May mắn, may mắn..."
Khâu trưởng lão thở hổn hển, sắc mặt tái mét, thầm nghĩ nói: "Lại là Hoang Võ Đạo Quân, ai có thể ngờ, ai có thể ngờ được ? Việc này, việc này cũng không trách được ta..."
"Không được!"
Khâu trưởng lão nuốt xuống nước miếng, thầm nghĩ: "Hoang Võ tới Nam vực, việc này quá trọng đại, nhất định phải thông báo với tông thất, mời gia chủ, một đám trưởng lão, thái thượng trưởng lão định đoạt!"
Nghĩ đến đây, thân hình Khâu trưởng lão lấp lóe, hóa thành một tia sáng, phóng về phía nơi xa, trong chớp mắt đã biến mất trước mắt mọi người.
Ba người Nam Cung Lăng cũng thở phào một hơi.
Nam Cung Lăng đi tới trước mặt tộc nhân của Bắc Minh thị, trầm giọng nói: "Các ngươi cũng mau mau rời đi a, việc này liên lụy quá lớn, các ngươi ở lại nơi này, sợ rằng sẽ xảy ra những biến cố khác."
"Vâng vâng vâng."
Tộc trưởng Bắc Minh thị vội vàng gật đầu.
Bắc Minh Ngạo cố lấy dũng khí, nhỏ giọng hỏi: "Nam Cung tiền bối, lúc trước ngươi che chở chúng ta, cũng là bởi vì Tô tiền... Hoang Võ tiền bối sao ?"
Nam Cung Lăng gật gật đầu, cũng không giấu diếm, nói: "Hoang Võ là sư thúc của tổ chúng ta, tỷ tỷ ngươi, là sư cô của ta."
"A!"
Bắc Minh Ngạo há to miệng, trong lúc nhất thời có chút ngơ ngác, không hiểu rõ quan hệ trong này.
Dù sao, hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện lắm!
Đừng nói hắn mới chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, cho dù là Pháp Tướng Đạo Quân đã sống mấy ngàn năm, đều bị những chuyện này dọa cho tâm thần đại loạn.
Nam Cung Lăng lại nói: "Ngươi sử dụng hai kiện hoàn mỹ linh khí, chính là lễ vật chúng ta đưa cho sư cô."
"Khó trách, khó trách..."
Bắc Minh Ngạo lẩm bẩm một tiếng, rất nhiều mê hoặc trong lòng dần dần được giải rồi.
Hắn rốt cục đã hiểu được, vì sao tỷ tỷ sẽ có hoàn mỹ linh khí.
Rốt cục hắn cũng hiểu vì sao tỷ tỷ có thể tu luyện Võ Đạo đến nước này trong thời gian ba năm, thoát thai hoán cốt!
Bởi vì những năm này, nam tử nhìn luôn gầy yếu ở nhà bọn hắn dưỡng bệnh kia, chính là Hoang Võ Đạo Quân có hung danh hiển hách trong truyền thuyết!
Võ Đạo là do Hoang Võ sáng tạo ra!
Còn có ai có thể hiểu Võ Đạo hơn Hoang Võ Đạo Quân?
Trong thời khắc này, thành kiến của Bắc Minh Ngạo đối với Tô Tử Mặc, đã hoàn toàn biến mất không thấy, trong lòng chỉ còn lại vô tận sùng bái.
Hắn chưa bao giờ thấy qua tình cảnh như vậy.
Chỉ dựa vào một đạo hào đã khiến toàn bộ tu sĩ trong Tây Môn sơn trang phải câm nín!
Đừng nói là Nguyên Anh Chân Quân, Pháp Tướng Đạo Quân, ngay cả Hợp Thể Đại Năng, gần như là tồn tại đứng trên đỉnh của Tu Chân giới khi nghe được đạo hào này, cũng không dám nói thêm câu nào!
Ngay cả Hợp Thể Đại Năng đều câm như hến, sợ làm Hoang Võ tức giận, dẫn tới họa sát thân!
Một đạo hào lại có lực uy hiếp đạt tới tình trạng này!
"Nam Cung tiền bối."
Trong lòng Bắc Minh Ngạo hơi động, nghĩ đến cơ hội cho Bắc Minh thế gia, nhịn không được hỏi: "Nếu tỷ tỷ là sư cô của tiền bối, vậy lần này Nam Cung gia có thể đứng về phía tỷ tỷ, trợ giúp Bắc Minh thị chúng ta?"
Nam Cung Lăng khe khẽ thở dài, không nói gì.
Đây cũng chính là chỗ khiến hắn khó xử.
Hắn có thể đứng về phía sư thúc tổ, Bắc Minh Tuyết, nhưng hắn chưa chắc đã có thể thuyết phục gia tộc cũng đồng ý với lựa chọn này.
Nếu Nam Cung thế gia cũng cuốn vào ân oán cùng sư thúc tổ, tình cảnh của hắn sẽ lúng túng.
"Ta cũng phải mau chóng trở về, bẩm báo việc này cho gia chủ."
Nam Cung Lăng nói một câu, rồi lập tức dẫn Liễu Hàm Yên, Như Huyên rời đi trước.
Đám người Nam Cung thế gia cũng vội vàng rời khỏi Tây Môn sơn trang.
"Vì sao lại vội vã như vậy ?"
Giữa không trung, Như Huyên không nhịn được hỏi.
Nam Cung Lăng trầm giọng nói: "Sư thúc tổ xuất hiện ở Nam vực, đây chính là đại sự, nhất định phải bẩm báo cho gia tộc. Mà chuyện sư thúc tổ bị thương khẳng định không gạt được!"
Liễu Hàm Yên cũng gật gật đầu, nói: " Khâu trưởng lão của Tây Môn thế gia kia, chỉ là bị đạo hào của sư thúc tổ dọa, mất đi sức phán đoán thôi."
"Nếu ông ta bẩm báo lại hết mọi chuyện ở sơn trang thì đám gia chủ và các trưởng lão của Tây Môn thế gia nhất định có thể phát hiện ra điểm dị thường."
Như Huyên lo lắng, nói: "Vậy chẳng phải là sư thúc tổ sẽ gặp nguy hiểm ?"
"Vô cùng có khả năng."
Liễu Hàm Yên nói: "Nếu Tây Môn thế gia liên thủ cùng Đông Phương thế gia, muốn thừa dịp Nguyên Thần của sư thúc tổ bị thương, suất lĩnh cường giả Hợp Thể cảnh trong thế gia giếtqua, sợ là sư thúc tổ sẽ dữ nhiều lành ít."
"Nếu có Bán Tổ xuất thủ, sư thúc tổ lại càng khó thoát được một kiếp rồi!"
Nam Cung Lăng cũng thở dài một tiếng, vẻ mặt sầu lo.
"Bán Tổ cũng sẽ xuất thủ ?"
Như Huyên giật mình, theo bản năng hỏi.
Bình thường tu luyện tới cảnh giới Bán Tổ này, phần lớn đều sẽ bế quan tu hành trong tông môn, tranh thủ cố gắng bước vào Tổ Cảnh, rất ít khi lộ diện.
Nam Cung Lăng nói: "Việc này không tầm thường, dù sao liên lụy đến sư thúc tổ, có nhiều khả năng kinh động cường giả Bán Tổ."
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Như Huyên sốt ruột, nói: "Nếu không chúng ta lập tức đưa tin về Trung Châu, mời Cực Hỏa sư tổ gia ra mặt!"
"Không kịp."
Nam Cung Lăng lắc đầu, nói: "Nam vực cách Trung Châu cả ức vạn dặm, đưa tin trở về, sư tổ gia vẫn chưa chạy tới, mà chuyện này đã kết thúc?"
"Huống chi, dù sư tổ gia đến đây, cũng thế đơn lực bạc, ngài ấy cũng vừa bước vào Hợp Thể cảnh trung kỳ, có thể ngăn cản bao nhiêu người ?"
"Có thể cứu sư thúc tổ, chỉ sợ cũng chỉ có Nam Cung thế gia các ngươi rồi."
Liễu Hàm Yên tỉnh táo phân tích nói.
Như Huyên cũng vội vàng gật gật đầu, nói: "Nếu Nam Cung gia đứng về phía sư thúc tổ, coi như Đông Phương thế gia cùng Tây Môn thế gia liên thủ, cũng chưa chắc có thể thương tổn được sư thúc tổ."
"Khó nói."
Nam Cung Lăng thở dài một tiếng, nói: "Tam đại thế gia xưa nay vốn giao hảo, đồng khí liên chi, muốn Nam Cung thế gia giúp đỡ một người ngoài, vốn không thực tế lắm."
"Huống chi, sư thúc tổ có thân phận đặc thù, bị Thái Cổ Hung tộc truy sát, cân nhắc lợi hại, Nam Cung gia gần như không có khả năng trợ giúp sư thúc tổ."
Dừng lại một chút, Nam Cung Lăng hít sâu một cái, nói: "Mặc kệ như thế nào, ta phải trở về thử một chút, về phần có thể thành hay không, phải xem ý trời rồi. Hi vọng sư thúc tổ có thể cát nhân thiên tướng, hóa giải nguy cơ lần này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận