Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2082: Kèn lệnh của Long tộc

Tô Tử Mặc cũng không hiểu nhiều đối với Long giới, đối với thiếu nữ mặc áo trắng.
Nhưng tuổi của thiếu nữ mặc áo trắng còn trẻ, đã có thể tu luyện đến cấp bậc Địa Nguyên Cảnh, tất nhiên là có tài nguyên tu luyện sung túc.
Hơn nữa, thiếu nữ mặc áo trắng có thể từ Long giới, vượt qua tinh không đi tới Thiên Giới, còn biết được bí mật về vị Cầu Long đã vẫn lạc này, hẳn là cũng có chút thân phận địa vị.
Nếu như bỏ qua một chút bảo vật, có thể để cho Long Nhiên đạt được chăm sóc, hoàn cảnh sinh tồn tốt hơn một chút, có cơ hội lấy được tài nguyên tu luyện, Tô Tử Mặc cũng không hề có chút do dự nào.
Năm đó, ở dưới đáy Táng Long Cốc, may mắn là có máu của Long Nhiên, Nội đan của hắn mới có thể khỏi hẳn.
Về sau, cũng là vì có Long Nhiên, mới có thể ngưng tụ ra Long Tộc Chân Thân.
"Long Nhiên?"
Thiếu nữ mặc áo trắng lẩm bẩm một tiếng, nói: "Được rồi, ta đã nhớ kỹ."
Tạm dừng một chút, nàng lại nói: "Nhưng mà, ngươi cũng không cần lo lắng. Ở bên trong Long giới, mặc dù cũng tồn tại rất nhiều thành kiến đối với Long tộc từ hạ giới phi thăng lên, nhưng cũng không khắc nghiệt giống như giới diện khác, gần như là không cho sinh linh dưới hạ giới có không gian để sinh tồn trưởng thành."
Tô Tử Mặc im lặng.
Loại hoàn cảnh như ở trên Thiên Giới, ngay cả một con rồng non ở Long giới xa xôi đều biết, có thể thấy được hoàn cảnh như vậy, đã hình thành không biết là bao nhiêu năm tháng rồi.
Ở bên trong thời gian dài dằng dặc này, không biết rõ đã có bao nhiêu sinh linh dưới hạ giới, phải chôn xương ở bên trên mảnh thổ địa mà bọn họ đã từng hướng tới này.
"Đi thôi."
Tô Tử Mặc dẫn thiếu nữ mặc áo trắng bước về phía vách tường kia.
Vách tường này có thể ngăn cản những tu sĩ khác, nhưng Tô Tử Mặc đi xuyên qua, giống như là đi qua một màn nước, chỉ nổi lên từng cơn sóng gợn.
Vách đá này đối với thiếu nữ mặc áo trắng, cũng không có bất kỳ sự ngăn cản nào.
Sau khi tiến vào trong không gian này, hai người lập tức trông thấy bộ xương rồng khổng lồ màu vàng nhạt, chấn động không gì sánh nổi, trải dài vạn dặm kia.
Nhìn thấy bộ xương rồng này, thân thể mềm mại của thiếu nữ mặc áo trắng hơi run rẩy, hốc mắt ửng đỏ, giống như là nghĩ đến chuyện gì, từ từ ngã quỵ xuống mặt đất.
Tô Tử Mặc đứng lặng không nói.
Mặc dù thiếu nữ mặc áo trắng không nói rõ, nhưng hắn cũng mơ hồ đoán được, con Cầu Long vẫn lạc ở nơi này, có thể là có quan hệ thân thiết gì đó với thiếu nữ này.
Thiếu nữ mặc áo trắng quỳ gối ở trước mặt bộ xương rồng này, không ngừng dập đầu.
Cuối cùng quỳ sát ở trên mặt đất, nhỏ giọng khóc nức nở.
Thật lâu sau, thiếu nữ mặc áo trắng mới đứng dậy.
"Đi thôi, đi lên phía trước nhìn thử xem?"
Tô Tử Mặc nhẹ giọng hỏi thăm.
"Ừm."
Thiếu nữ mặc áo trắng sụt sịt, gật gật đầu.
Ở chỗ sâu trong không gian này, còn có một mảnh kiến trúc cung điện màu vàng, chỉ là chúng đã rách nát không chịu nổi.
Hơn hai ngàn năm trước, Tô Tử Mặc muốn dò xét khu vực này, nhưng lại không thể đi vào, bị ngăn cản ở bên ngoài.
Bây giờ, hắn tu luyện tới Địa Nguyên Cảnh, lại một lần nữa trở về, dẫn thiếu nữ mặc áo trắng bước về phía đằng trước.
Cũng không lâu lắm, hắn đã đến vị trí bị ngăn cản lần trước.
Mà lần này, Tô Tử Mặc lại một lần nữa cảm nhận được một loại lực cản mạnh mẽ, lấy tu vi cảnh giới của hắn thì căn bản là không có cách nào đi xuyên qua.
Loại lực lượng này, vượt xa khỏi Địa Nguyên Cảnh.
Cho dù hắn phóng thích ra thiên phú thần thông, tế ra tất cả thủ đoạn át chủ bài, cũng không có cách nào chống lại!
Tô Tử Mặc không thể không dừng lại.
Mà thiếu nữ mặc áo trắng vốn theo ở phía sau hắn, bước chân hơi dừng lại, cảm nhận được loại áp lực từ phía đối diện, máu rồng ở trong cơ thể tự động vận chuyển.
Loại lực cản tác động lên trên người nàng kia, đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa.
Rất nhanh thiếu nữ mặc áo trắng đã đi qua.
Mà Tô Tử Mặc vẫn không có cách nào tiến lên, chỉ có thể dừng tại chỗ.
Trong lòng Tô Tử Mặc có chút xấu hổ.
Lúc trước, hắn còn thương lượng với vị thiếu nữ Long tộc này, có thể đưa tặng cho đối phương một ít bảo vật, để đổi lấy một điều kiện.
Nhưng bây giờ hắn lại không đi vào được.
Mảnh khu vực phía trước cũng không có bất kỳ sự ngăn cản nào đối với thiếu nữ Long tộc.
Nói cách khác, coi như là phía trước có bảo vật gì, cũng không có quan hệ gì với hắn cả.
Thiếu nữ mặc áo trắng giống như là không cảm giác được chuyện gì, quay đầu nhìn Tô Tử Mặc cười cười, nói: "Không sao, ta đi qua xem một chút, sẽ mang hết bảo vật ra, ngươi ở chỗ này chờ ta là được."
Tô Tử Mặc ho nhẹ một tiếng, xem như là đã đồng ý.
Cũng không lâu lắm, thiếu nữ mặc áo trắng đã biến mất ở bên trong cung điện khổng lồ màu vàng óng kia.
Tô Tử Mặc ở bên ngoài kiên nhẫn chờ đợi, ngồi xếp bằng xuống bắt đầu tu luyện.
Khoảng nửa ngày sau, trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, giống như là có cảm giác, mở hai mắt ra, nhìn về phía trước.
Thiếu nữ mặc áo trắng đã đang đi tới bên này.
"Thế nào?"
Tô Tử Mặc đứng dậy, tùy ý hỏi.
"Ừm."
Thiếu nữ mặc áo trắng gật đầu một cái, từ trong túi trữ vật, lấy ra một cái kèn lệnh cao hơn nửa người, nói: "Đây là bảo vật của Long tộc, bị ta tìm được rồi."
Cái kèn lệnh này cũng không biết là dùng vật liệu gì làm ra, mặt ngoài phủ kín từng đường vân thần bí.
Tô Tử Mặc chỉ hơi liếc qua, đã có cảm giác đầu hơi choáng váng!
Cái kèn lệnh này, rõ ràng là có lai lịch bất phàm.
Thiếu nữ mặc áo trắng lại không hề suy nghĩ nhiều, cũng không có bất kỳ sự phòng bị nào, cứ như vậy khoe ra ở trước mặt Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc vội vàng thu hồi ánh mắt, ổn định tinh thần, nói: "Nếu là bảo vật quý giá của Long tộc, vậy ngươi mau thu lại đi, không nên tùy tiện lấy ra cho người khác nhìn."
"Ừm!"
Thiếu nữ mặc áo trắng gật đầu một cái, cười nói: "Ta tin ngươi, ngươi cũng sẽ không hại ta."
"Còn chưa biết rõ tên của ngươi."
Thiếu nữ mặc áo trắng lại hỏi.
"Ta tên là Mặc Linh."
Tô Tử Mặc nói.
Thiếu nữ mặc áo trắng cười nói: "Ta tên là Long Ly."
Nói xong, Long Ly lấy ra một cái túi trữ vật, đưa cho Tô Tử Mặc nói: "Mặc Linh đại ca, chỗ này là một chút tài nguyên tu luyện mà ta tìm kiếm được ở bên trong, ngươi thu lại đi."
"Ừm?"
Tô Tử Mặc mở túi trữ vật ra, thần thức quét qua, vẻ mặt không khỏi hơi biến đổi.
Trong cái túi trữ vật này, lại có trọn vẹn một ngàn vạn viên Nguyên Linh Thạch!
Bây giờ Tô Tử Mặc tu hành, một ngày đại khái có thể hấp thu khoảng mười viên Nguyên Linh Thạch.
Một ngàn vạn viên Nguyên Linh Thạch này, đầy đủ để hắn tu luyện 2000-3000 năm rồi!
Đây chính là một món tài phú to lớn tới mức khó có thể tưởng tượng!
"Chuyện này..."
Tô Tử Mặc hơi chần chờ.
Bình tĩnh mà xem xét, mặc dù không gian này là hắn phát hiện ra trước nhất.
Nhưng những món bảo vật và tài nguyên tu luyện ở chỗ sâu nhất kia, chủ nhân của không gian này, rõ ràng là không muốn để cho người ngoài lấy được, cho nên mới ngăn cản hắn đi vào.
Bảo vật bên trong, không có có quan hệ gì với hắn cả.
Coi như Long Ly không cho hắn bất kỳ bảo vật gì, cũng là chuyện hợp lý.
"Mặc Linh đại ca, ngươi thu cất đi."
Long Ly nhét túi trữ vật vào trong ngực Tô Tử Mặc, cười nói: "Đừng quên, vừa nãy ngươi mới cứu mạng ta một lần nha!"
Hơi dừng lại một chút, Long Ly hơi hơi ngẩng đầu, có chút kiêu ngạo nói: "Mạng của ta còn đáng tiền hơn những viên Nguyên Linh Thạch này nha, hừ hừ!"
"Vậy thì đa tạ."
Tô Tử Mặc hơi suy nghĩ một lát, vẫn thu cái túi trữ vật này lại.
Hắn muốn tu hành nhanh hơn thì tài nguyên trong cái túi trữ vật này vô cùng quan trọng đối với hắn!
"Đúng rồi, bình ngọc này là thứ gì?"
Tô Tử Mặc chỉ vào một cái bình ngọc ở trong túi trữ vật, hiếu kỳ hỏi.
Loại bình ngọc này, giống như là dùng để chứa đan dược.
Nhưng ở trong Long tộc, hẳn là không có Đại Ngưng Nguyên Đan.
"Bên trong bình ngọc này là Long Thần Đan, lúc Long tộc chúng ta tu hành thường nuốt loại đan dược này, đối với thân thể huyết mạch, thậm chí là việc hấp thu thiên địa nguyên khí, đều có hiệu quả rất tốt."
Long Ly nói: "Nhưng mà, phục dụng Long Thần Đan có yêu cầu đối với thân thể rất cao. Tốt nhất là Mặc Linh đại ca nên tu luyện tới cấp bậc Thiên Tiên, rồi mới nên phục dụng loại đan dược này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận