Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2547: Sẽ có cơ hội

Võ Đạo Bản Tôn gật gật đầu.
Về chueyejn này, ý nghĩ của hắn tương tự như của Lôi Hoàng.
Bên trong Thất Tình, nói tới Dục, chỉ sợ là cũng chỉ có Cơ Yêu Tinh mới có thể đảm nhiệm.
Hơn nữa, chỉ bằng vào thủ đoạn mà nàng vừa mới lộ ra kia, mọi người ở đây, cũng không có người nào dám đưa ra dị nghị!
Cơ Yêu Tinh gia nhập vào trong, Thất Tình Ma Tướng đã có sáu người.
Bây giờ, chỉ còn lại vị trí Sợ, là chưa có nhân tuyển thích hợp.
Võ Đạo Bản Tôn cũng không sốt ruột.
Cưỡng ép góp đủ Thất Tình Ma Tướng, đối với hắn, đối với Thiên Hoang Tông, đều không có chút ý nghĩa nào cả.
Bây giờ trong sáu vị Ma tướng, trừ tu vi của Thiên Nộ Lôi Hoàng xa xa vượt qua những người khác, tu vi cảnh giới của năm người còn lại, tu vi Thiên Tiên cấp năm của Cơ Yêu Tinh là cao nhất.
Bốn người khác, khoảng cách cũng không xa, dường như đều ở mức Thiên Tiên cấp ba, Thiên Tiên cấp bốn.
Dùng tư chất tiềm lực của năm người bọn họ, tu luyện tới Thiên Tiên cấp chín, thậm chí là bước vào Chân Nhất Cảnh, cũng chỉ là vấn đề thời gian!
Cổ Thông U lộ ra vẻ mặt buồn bã, đột nhiên mở miệng hỏi: "Tông chủ, nghe nói ngươi kết thù kết oán với Lăng Tiêu Cung, Lăng Tiêu Ma Đế đều bị kinh động, việc này có thật hay không?"
Trong lòng những tu sĩ khác đều vô cùng căng thẳng.
Chuyện này liên quan đến sự tồn vong của Thiên Hoang Tông, ai cũng không dám lơ là!
Võ Đạo Bản Tôn nói: "Không cần phải lo lắng, Lăng Tiêu Cung đã bị diệt, Lăng Tiêu Ma Đế cũng đã bỏ mình."
Tê!
Giọng của Võ Đạo Bản Tôn bình thản, nhưng lời nói ra, mọi người nghe thấy, lại giống như là sấm nổ!
Lăng Tiêu Cung là thế lực lớn nhất trong Ma Vực, đã hủy diệt, ngay cả Lăng Tiêu Ma Đế đều vẫn lạc rồi?
"Ngươi nói đi."
Võ Đạo Bản Tôn nhìn về phía Cơ Yêu Tinh.
Mượn cơ hội này, cũng để cho Cơ Yêu Tinh dung nhập vào trong Thiên Hoang Tông.
Mặc dù Cơ Yêu Tinh đã che khuất dung nhan tuyệt thế, nhưng giọng nói nhẹ nhàng đáng yêu dễ nghe, êm tai nói chuyện, kể lại việc vừa mới xảy ra ở Bối m Sơn một lần.
Đám người mê mẩn nghe, tâm thần theo sự miêu tả của Cơ Yêu Tinh, lúc thì khẩn trương, lúc thì chấn động, lúc thì sợ hãi, giống như là đi lạc vào cảnh lạ.
"Điều đó là không có khả năng!"
Sau khi Thiên Lang nghe xong, mặt đầy vẻ khó hiểu, nói: "Ngay cả tuổi thọ của Đại Đế, cũng chỉ khoảng một ngàn vạn năm, nghe nói là Trường Sinh Đại Đế, hình như cũng chỉ sống hơn hai ngàn vạn năm, làm sao mà vị Diệt Thế Ma Đế kia có thể sống đến bây giờ?"
Điểm này, cũng chính là điểm mà Võ Đạo Bản Tôn không hiểu.
"Sẽ không phải là chuyển thế trùng sinh đấy chứ?"
Thiên Lang vừa mới nói ra điều phỏng đoán này, lại lắc đầu phủ định, nói: "Cũng không thể, nếu như chuyển thế trùng sinh, hẳn phải có người tiếp dẫn."
"Hơn nữa, hắn cũng không thể nào mới chuyển thế trở về, đã có được chiến lực đáng sợ như vậy."
Thiên Nộ Lôi Hoàng hỏi: "Tính tình của Diệt Thế Ma Đế tàn bạo, thích chinh phạt khắp nơi, phát động chiến tranh nhất, hắn sẽ không ra tay với chúng ta đấy chứ?"
Trong đầu của Võ Đạo Bản Tôn, không khỏi nhớ lại ánh mắt ẩn chứa ý vị sâu xa của Diệt Thế Ma Đế trước khi mình đi kia.
Nếu như Diệt Thế Ma Đế muốn ra tay với hắn, lúc đó vốn có cơ hội!
"Chí ít là trong thời gian ngắn sẽ không."
Võ Đạo Bản Tôn trầm ngâm nói: "Thiên Hoang Tông ở biên giới của Ma Vực, kể cả Diệt Thế Ma Đế muốn chinh phạt Ma Vực, trong thời gian ngắn cũng sẽ không tới nơi này."
Trong lòng đám người cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Võ Đạo Bản Tôn lại nói: "Diệt Thế Ma Đế xuất thế, chắc chắn là Ma Vực sẽ rối loạn, có thể sẽ liên luỵ tới vô số tông môn thế lực. Từ hôm nay, Thiên Hoang Tông không cần phải khuếch trương ra ngoài nữa, yên lặng xem tình hình đi."
Danh tiếng của Thiên Hoang Tông và Hoang Võ, đã sớm truyền khắp Ma Vực, thậm chí là Thiên Giới.
Nếu như còn có cố nhân trên Thiên Hoang khác, khẳng định là sẽ biết được, sẽ chủ động đến tìm.
Nếu như Thiên Hoang Tông tiếp tục khuếch trương, ngược lại sẽ có khả năng bị cuốn vào thế cục hỗn loạn trong Ma Vực, được không bù mất.
Ánh mắt của Võ Đạo Bản Tôn, rơi lên trên người Thu Tư Lạc, đột nhiên hỏi: "Lúc trước ngươi bị thương à?"
Thu Tư Lạc hơi chần chờ, cuối cùng vẫn gật đầu, nói: "Đã không sao cả, tu dưỡng thêm một đoạn thời gian, là có thể khỏi hẳn."
Yến Bắc Thần nói: "Mấy tên liều mạng ở Ma Vực, nhắm vào Cổ đạo hữu và Thu đạo hữu mà tới, may mắn là Lôi Hoàng tiền bối chạy tới đúng lúc, giết chết đám bọn chúng!"
"Bọn chúng có tu vi gì, mấy người?" Võ Đạo Bản Tôn hỏi.
"Số lượng người cũng không nhiều."
Cổ Thông U nói: "Một vị Chân Ma, còn có ba vị Thiên Tiên cấp chín."
"Trước đó có ân oán gì không?" Võ Đạo Bản Tôn lại hỏi.
Thu Tư Lạc hơi hơi lắc đầu, nói: "Bốn người này vô cùng lạ mắt, chưa bao giờ thấy qua."
Lôi Hoàng nói: "Ta để lại một người sống, thi triển thuật sưu hồn với hắn, biết được một ít tin tức, mấy người này là bị người khác khống chế."
"Cụ thể là ai sai sử, cũng không điều tra ra được."
Ánh mắt của Cổ Thông U phức tạp, không nói gì.
Dường như là Thu Tư Lạc cũng biết rõ chuyện gì đó, nhưng lại hé miệng không nói.
Võ Đạo Bản Tôn đột nhiên nói: "Không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là người bên trong Tiên Vực, hoặc phải nói là, rất có thể là thủ đoạn của Cầm Tiên."
Thu Tư Lạc nói: "Hai người chúng ta suy đoán, cũng hẳn là nàng, vẫn là vì Câu Hồn Cầm, Lạc Phách Tiêu mà tới."
"Thật là âm hồn không tan, còn dám đuổi tới nơi này!"
Ánh mắt của Võ Đạo Bản Tôn lạnh như băng, giọng nói lạnh lẽo.
"Tông chủ, được rồi."
Thu Tư Lạc nói: "Dù sao nàng cũng không thành công, chuyện lần này thất bại, đoán chừng sau này sẽ không có hành động gì nữa."
"Đã giết đến tận cửa rồi, không thể như thế được!"
Thiên Lang kêu gào, không chịu ăn thiệt thòi.
Võ Đạo Bản Tôn suy nghĩ một chút, nói: "Nếu như ta tiến về Thần Tiêu Tiên Vực, xác thực là có cơ hội chém giết người này, chỉ là..."
"Tông chủ không thể đặt mình vào nguy hiểm."
Thu Tư Lạc vội vàng nói: "Cầm Tiên Mộng Dao là Quận chúa của Đại Tấn, quanh năm lại tu hành ở trong Phi Tiên Môn, nếu như muốn giết nàng, căn bản là không có khả năng."
Võ Đạo Bản Tôn hơi hơi lắc đầu, hắn cũng không phải là kiêng kỵ những việc này.
Đối với loại nữ nhân như Cầm Tiên Mộng Dao, nếu như trực tiếp giết chết nàng, ngược lại là quá dễ dàng cho nàng rồi.
Chỉ có ở phía dưới vạn chúng nhìn chăm chú, kéo nàng ta xuống thần đàn, để cho nàng mất hết mặt mũi, mất đi tất cả vinh quang, mới là trừng phạt lớn nhất đối với nàng!
Võ Đạo Bản Tôn nhìn về phía Thu Tư Lạc, đột nhiên hỏi: "Với thành tựu của ngươi ở trên Cầm Đạo, so sánh với Mộng Dao thì như thế nào?"
"Ta chưa bao giờ so đàn với nàng, không biết rõ là ai cao ai thấp."
Thu Tư Lạc hơi hơi lắc đầu.
Cổ Thông U nói: "Tu vi cảnh giới của nàng, hơn xa ngươi, nhưng ở trên Cầm Đạo, ngươi khẳng định là thắng nàng."
"Chỉ biết dỗ ta."
Thu Tư Lạc lắc đầu cười một tiếng, cũng không cho là thật.
Võ Đạo Bản Tôn đột nhiên mở miệng, giọng điệu chắc chắn nói: "Ta cũng tin tưởng như thế, ngươi có thể thắng được Mộng Dao."
Thu Tư Lạc khẽ giật mình.
Cổ Thông U an ủi dỗ dành nàng thì nàng còn cảm thấy có lý, Tông chủ thì tuyệt đối là sẽ không làm như vậy.
Thanh Liên Chân Thân từng nghe qua tiếng đàn của Thu Tư Lạc, loại rung động, loại cảm động kia, thậm chí ngay cả Võ Đạo Bản Tôn ở hạ giới, đều chịu một tia xúc động!
Nếu như không dồn tất cả mọi thứ của chính mình vào trong Cầm Đạo, ở trong tiếng đàn, tuyệt đối là không có khả năng đạt tới loại tình trạng này!
Võ Đạo Bản Tôn chưa từng nghe qua tiếng đàn của Mộng Dao.
Nhưng hắn từng thấy nội tâm xấu xí, ngoan độc của Mộng Dao!
Tâm tính của Cầm Tiên không thuần, kể cả Cầm Kỹ cao hơn một bậc, cũng chưa chắc đã có thể gảy ra khúc nhạc xúc động lòng người gì.
Thu Tư Lạc cười khổ một tiếng, than nói: "Nàng là Cầm Tiên ở trên cao, ta vốn không có danh tiếng gì, thấy mặt nàng còn khó, lại càng không có cơ hội thi đấu với nàng."
Cơ Yêu Tinh nói: "Nàng là Cầm Tiên, ngươi là Cầm Ma, đã sớm nổi tiếng ngang với nàng ta rồi!"
Ánh mắt của Võ Đạo Bản Tôn lạnh như băng, nhìn về phương hướng Cửu Tiêu Tiên Vực, ý vị sâu xa nói: "Sẽ có cơ hội..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận