Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 3152: Ai muốn đi

Quang Minh Giới Chủ dẫn theo hơn tám mươi vị cường giả Đế Quân, bước vào trong Thiên Hoang Đại Điện, mặt đất cũng vì thế mà chấn động!
"Thiên Diệu đạo hữu, náo động lớn như vậy, là muốn làm gì?"
Bắc Côn Đế Quân chắp tay hỏi.
"Đương nhiên là đến chúc mừng Tô Giới Chủ rồi."
Ánh mắt của Quang Minh Giới Chủ xoay chuyển, rơi lên trên người Tô Tử Mặc, yếu ớt nói: "Ta không mời mà tới, Tô Giới Chủ sẽ không trách tội chứ?"
"Vị này là Quang Minh Giới Chủ!"
Giọng của Băng Sương Long Đế, đột nhiên vang lên trong đầu Tô Tử Mặc, nhắc nhở: "Đám người này đến hẳn là không có ý tốt, ứng đối cẩn thận!"
Không đợi Tô Tử Mặc nói chuyện, Lão Viên đột nhiên cười lạnh một tiếng, nói: "Đến đây chúc mừng, cần phải dẫn theo nhiều người như vậy à?"
"Nhiều người thì càng thêm náo nhiệt."
Quang Minh Giới Chủ cười nói: "Ta từng nói qua với những vị Giới Chủ này, có một cái Thiên Hoang Giới vừa mới thành lập, Giới Chủ vừa gan dạ, vừa quyết đoán, chẳng những dám thu lưu Hắc Ám Tội Linh, còn dây dưa không rõ với La Sát Tội Linh."
"Những vị Giới Chủ của các giới diện này cũng đều muốn tới đây xem thử, kiến thức một phen."
Trong câu nói này, đã giấu giếm sát cơ!
Một vị Đế Quân cất giọng nói: "Vị này chính là Tô Giới Chủ đi, làm sao thấy chúng ta đến đây chúc mừng, lại có vẻ như là không quá hoan nghênh vậy?"
Người nói chuyện, chính là Nguyệt Chiếu Giới Chủ.
Trong đại điện này, cho đến bây giờ còn có thể mặt không đổi sắc, cũng chỉ có một mình Tô Tử Mặc.
Nghe được lời ấy, Tô Tử Mặc cười cười, nói: "Đương nhiên là hoan nghênh, ta đã nói rồi, người đến đều là khách, chư vị ngồi xuống đi."
"Ha ha ha ha!"
Các vị Đế Quân nghe thấy vậy, cười lớn một tiếng.
Gặp phải tình huống như thế này, ai dám không chào đón bọn họ?
Tên Tô Tử Mặc này, cũng coi như là đủ lanh lẹ.
"Ngồi đi."
Quang Minh Giới Chủ phất phất tay, ra hiệu cho các vị Đế Quân ngồi xuống.
Có chút kỳ quái là, tính cả Quang Minh Giới Chủ ở bên trong, hơn tám mươi vị cường giả Đế Quân đều không ngồi xuống hết, mà lại để trống ra mấy chục vị trí.
"Thiên Hoang Giới vừa thành lập trăm năm, đã có khí tượng bực này, thật sự là khiến người ta phải kinh ngạc."
Quang Minh Giới Chủ nhìn về phía Tô Tử Mặc, cười tán thưởng nói: "Thủ đoạn của Tô Giới Chủ thật sự là ghê gớm."
"Quá khen."
Tô Tử Mặc không mặn không nhạt trả lời một câu.
"Chỉ tiếc là. . ."
Lời nói của Quang Minh Giới Chủ xoay chuyển, thu hồi nụ cười, chậm rãi nói: "Cảnh tượng tốt đẹp như vậy, lại phải biến mất."
Bọn Bắc Côn Đế Quân nghe thấy thế trong lòng đều run lên!
Câu nói này, dường như là đã cho thấy ý đồ đến của đám người bọn Quang Minh Giới Chủ!
"Chuyện này, ta cũng từng nghe thấy, trong đó hẳn là có chút hiểu lầm."
Nam Bằng Đế Quân dàn xếp, nói: "Dù sao thì Tô Tử Mặc cũng xuất thân từ dưới hạ giới, đối với Tà Ma Tội Linh, chưa hẳn là đã hiểu rõ, để hắn giao đám Hắc Ám Tội Linh, La Sát Tội Linh kia ra là được."
Trên thực tế, câu nói này của Nam Bằng Đế Quân, cũng là đang nhắc nhở Tô Tử Mặc, mau chóng giao người!
"100 năm a!"
Quang Minh Giới Chủ thở dài một tiếng, nói: "Ròng rã 100 năm, hắn đều không chịu giao Hắc Ám Tội Linh ra, bây giờ mới đinh giao người, đã chậm."
Mấy người bọn Bắc Côn Đế Quân liếc nhau, im lặng không nói.
Quang Minh Giới Chủ tỏ ra như thế, rõ ràng là sẽ không từ bỏ ý đồ, coi như là bọn họ ra mặt, cũng không làm nên chuyện gì.
Thiên Hoang Giới, khó thoát khỏi kiếp nạn này.
"100 năm, chuyện này xác thực là cũng nên có chút bàn giao."
Tô Tử Mặc nói: "Chỉ là, việc này không liên quan gì tới mấy vị Giới Chủ ở đây, để bọn họ rời đi trước đi."
Ánh mắt của bọn Bắc Côn Đế Quân, Băng Sương Long Đế hiện lên vẻ phức tạp.
Bình tĩnh mà xem xét, bọn họ thật sự là rất thích Tô Tử Mặc.
Người trẻ tuổi này biết rõ hẳn phải chết, vẫn còn nghĩ đến việc không muốn liên lụy tới bọn họ.
"Chuyện hôm nay chưa có kết quả, ai cũng không thể đi!"
Quang Minh Giới Chủ hơi cười lạnh, giọng điệu quyết tuyệt.
Bắc Côn Đế Quân nghe thấy vậy nhíu chặt lông mày, vẻ mặt lạnh lẽo, trầm giọng nói: "Thế nào, Thiên Diệu đạo hữu còn muốn giữu chúng ta lại?"
Lão Viên lạnh lùng nói: "Mấy người chúng ta hợp lực, nếu như liều chết chiến một trận, coi như không địch lại, trong hơn tám mươi vị Đế Quân mà ngươi mang đến đây, có thể còn lại mấy người?"
Lời nói này của Lão Viên, nói cũng cực kỳ lợi hại.
Quang Minh Giới Chủ muốn ra tay với bọn họ, thì nhất định phải trả một cái giá cực cao!
Hơn tám mươi vị Đế Quân, đại đa số đều không phải là người của Quang Minh Giới, những Đế Quân này tụ tập ở cùng một chỗ, cũng không phải là bền chắc như thép.
Lão Viên chính là muốn để cho những cường giả Đế Quân này phải kiêng kỵ, không dám hành động thiếu suy nghĩ!
Chỉ là, hắn nói xong câu đó, đám cường giả Đế Quân kia đều chỉ cười khẽ vài tiếng, lộ ra vẻ mặt đùa cợt, giống như là không hề lo lắng, cũng không thèm để ý tới.
Băng Sương Long Đế hơi nhíu mày, giống như là có điều suy nghĩ.
Hơn tám mươi vị cường giả Đế Quân bọn Quang Minh Giới Chủ, đương nhiên là một nguồn lực lượng lớn không có cách nào coi nhẹ.
Nhưng chỉ là những người này, không có khả năng lặng yên không một tiếng động phong tỏa hư không bên ngoài Thiên Hoang Giới được.
Nói cách khác, là có cao nhân khác phong tỏa hư không!
Băng Sương Long Đế nhìn thoáng qua Thiên Hoang Đại Điện, từ đầu đến cuối vị trí chủ vị vẫn trống không, giống như là nghĩ tới điều gì, trong lòng đột nhiên hiện lên cảm giác nặng nề.
Chẳng lẽ là. . .
Ngay lúc này, bên ngoài đột nhiên hiện ra từng luồng khí tức cực kỳ kinh khủng, thậm chí còn vượt trên hơn mấy chục vị cường giả Đế Quân ở trong đại điện!
Trong nháy mắt, mấy chục bóng người xuất hiện ở cửa Thiên Hoang Đại Điện.
Người cầm đầu mặc một bộ trường bào màu xanh, mặt không biểu tình, bước vào bên trong đại điện trước nhất!
Lúc vị nam tử mặc áo bào màu xanh này đi vào trong đại điện, một luồng khí tức làm người ta cảm thấy sợ hãi tràn ngập ra, bao phủ ở trên đỉnh đầu của mọi người bên trong đại điện!
Đông đảo Đế Quân ở trong đại điện, có thể cảm nhận được một nỗi sợ hãi đến từ chỗ sâu bên trong huyết mạch!
Đây là áp chế về mặt huyết mạch!
Ngay cả Bắc Côn Đế Quân, Nam Bằng Đế Quân và Băng Sương Long Đế có được huyết mạch mạnh mẽ của Côn tộc, Bằng tộc, Long tộc đều khó có thể chống chọi lại!
Bên trong đại điện, trong nháy mắt đã trở nên lặng ngắt như tờ!
"Người nào muốn đi?"
Nam tử mặc áo bào màu xanh ngắm nhìn bốn phía, ánh mắt rơi lên trên người bọn Bắc Côn Đế Quân, lạnh nhạt nói: "Ta có thể tiễn hắn lên đường trước."
Tê!
Chỉ là một câu, bọn Bắc Côn Đế Quân đã cảm thấy một trận rùng mình, choáng váng!
Giống như là chỉ cần bọn họ dám nói một chữ, vị nam tử mặc áo bào màu xanh này sẽ lập tức ra tay, trực tiếp đưa bọn họ xuống âm tào địa phủ!
Ngay cả Lão Viên vốn kiệt ngạo khó thuần, lúc này trong lòng đều cảm thấy chấn động.
Nhìn người nọ, bên trong đôi mắt hiện lên tia máu, vẻ mặt kích động, nắm chặt hai nắm đấm, cố gắng khắc chế!
Hắn nhận ra nam tử mặc áo bào màu xanh này.
Lúc trước dẫn Phụng Thiên Giới tới, tiêu diệt nửa số người của Huyết Viên Giới, chính là người này!
Mà người này, cũng không phải là người của Phụng Thiên Giới, là đến từ Thiên Đình!
Hơn nữa, Lão Viên rõ ràng là có thể cảm nhận được, nam tử mặc áo bào màu xanh này còn mạnh hơn cả năm đó!
Ánh mắt của Tô Tử Mặc quét qua, rơi lên trên lệnh bài bọn cường giả Đế Quân này đeo bên hông, trên đó viết một chữ 'Thương'.
Một trong Cửu Thiên, Thương Thiên.
Ở sau lưng vị nam tử mặc áo bào màu xanh này, Tô Tử Mặc còn nhìn thấy một người quen.
Thanh Viêm Đế Quân.
Chỉ là, Thanh Viêm Đế Quân không nhận ra hắn.
Nam tử mặc áo bào màu xanh chờ 50 vị Đế Quân của Thiên Đình tiến vào bên trong đại điện, mới tiếp tục bước về phía trước.
Bọn Quang Minh Giới Chủ đồng loạt đứng dậy, lộ ra vẻ mặt cung kính, khom mình hành lễ.
Bọn Bắc Côn Đế Quân không chịu nổi loại áp lực này, đồng loạt khom người lui lại.
Ánh mắt của nam tử mặc áo bào màu xanh xoay chuyển, rơi lên trên người Lão Viên.
Lão Viên vốn vẫn đang ngồi trên ghế, lúc này cũng chậm rãi đứng dậy, cắn chặt răng, ngẩng đầu lên, cũng không hành lễ!
"Tính tình của ngươi vẫn như thế."
Nam tử mặc áo bào màu xanh lơ đễnh, chỉ từ bên cạnh Lão Viên đi qua, tùy ý nói: "Năm đó, hẳn là nên giết hết đám hầu tử các ngươi."
Thân thể của Lão Viên run nhè nhẹ, không nói một tiếng.
Ở dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, nam tử mặc áo bào màu xanh vô cùng tự nhiên đi tới chủ vị ở giữa đại điện, ngồi xuống, giống như là chủ nhân của nơi này.
Các vị Đế Quân còn lại của Thiên Đình, cũng đồng loạt ngồi xuống.
Cho đến lúc này, bọn Bắc Côn Đế Quân mới giật mình, thì ra là những vị trí còn trống kia là dành lại cho đám người này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận