Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2881: Đánh lén ám sát

Một màn này tự nhiên lại lần nữa dẫn tới một phen sợ hãi thán phục ở trên Phụng Thiên quảng trường.
Một ánh mắt, chấn nhiếp vô thượng Chân Linh của hai cái siêu cấp đại giới Côn, Bằng, sau khi việc này truyền ra, sẽ khiến vô số giới diện thảo luận.
Sinh linh hai giới Côn Bằng thậm chí không tin tưởng việc này.
Chỉ có đám người tận mắt nhìn thấy một trận chiến này, mới hiểu rõ ánh mắt kia khiến hai vị truyền nhân của Côn, Bằng hai giới áp lực lớn thế nào.
Đó không chỉ là cảnh cáo, mà còn là một loại uy hiếp!
Tô Tử Mặc đang dùng ánh mắt để nói cho Bắc Minh Uyên cùng Cửu hoàng tử biết nếu hai người các ngươi dám xông lên, Hạ m chính là kết cục của các ngươi!
Mặc dù có chút mất mặt, nhưng mất mặt dù sao cũng tốt hơn mất mạng.
Hai vị vô thượng Chân Linh Phượng tử Hoàng nữ bên cạnh còn an ủi hai người: "Tốt nhất chớ trêu chọc kia người, hai người chúng ta khi nãy cũng định động thủ, may mắn nhịn xuống, mới giữ được một mạng."
"Bây giờ nghĩ lại vẫn còn sợ đấy."
Nói đến đây, hai vị vô thượng Chân Linh Phượng tử Hoàng nữ lại nhìn tới Long Ly cách đó không xa, mặc dù không nói gì, nhưng ánh mắt đều lộ ra một tia cảm kích.
May mắn có Long Ly ngăn bọn họ lại, nếu không...
Bắc Minh Uyên cùng Cửu hoàng tử Bằng giới nghe lời này, lúc ban đầu còn có chút không để ý.
Nhưng không qua bao lâu, trong lòng hai người đã cảm khái giống Phượng tử Hoàng nữ...
Vu Huyết vương từ đầu đến cuối mặt không biểu tình, ánh mắt sâu kín, lạnh lùng nhìn chăm chú vào màn lớn.
Mặc dù hắn không nói gì, nhưng cũng biết rõ, đại thế lúc này đã mất, chỉ sợ trong chiến trường Tà Ma sẽ không có người nào có thể thương tổn được Tô Trúc rồi.
Vu Huyết vương đang cố gắng tự hỏi đối sách.
Nếu chính diện chém giết không thể đối phó kẻ này, chẳng bằng suy nghĩ cách khác, nghĩ biện pháp khác...
Đột nhiên!
Trong đầu Vu Huyết vương lóe lên một tia sáng, nghĩ ra một kế.
"Các vị."
Vu Huyết vương nhìn về phía đám người Hàn Mục vương, Thạch Thước vương, Lục Ô vương, trầm giọng nói: "Ta hoài nghi Tô Trúc của Kiếm giới có giao tình rất sâu cùng tà ma tội linh ở bên trong!"
"Hoặc là nói hắn chính là một thành viên trong số các tà ma tội linh!"
Vu Huyết vương chỉ trích như thế thật sự quá bất ngờ.
Vương giả của các đại giới diện ở đây, phần lớn đều mờ mịt không hiểu.
Có một số Vương giả nhíu nhíu mày, nhìn Vu Huyết vương nói bậy.
Vu Huyết vương trấn định, tiếp tục nói: "Mới vừa tiến vào chiến trường Tà Ma không lâu, Tô Trúc của Kiếm giới này đã gặp kiếm khách áo vải trong thập đại tà ma, hai người không hề giao thủ."
Lục Vân cười lạnh nói: "Bởi vì ước chiến cùng Hạ m, muốn tiết kiệm thể lực, tự nhiên phải cố gắng tránh phải giao chiến chém giết vô vị."
Vu Huyết vương lại nói: "Không chỉ như vậy, Tô Trúc còn cùng tên kiếm khách áo vải kia uống một bình rượu!"
"Ha ha ha ha ?"
Lục Vân cười lớn một tiếng, hỏi lại: "Làm sao ? Chỉ cùng uống một bình rượu, là có thể nói xấu Tô Trúc là tà ma tội linh ?"
"Đương nhiên còn không chỉ những chuyện này."
Vu Huyết vương lại nói: "Các vị đều xem ở trong mắt, Tô Trúc của Kiếm giới tiến vào chiến trường Tà Ma, hắn đã từng giết tà ma tội linh nào chưa?"
Nghe đến đây, Hàn Mục vương, Thạch Thước vương, Lục Ô vương đều tỏa sáng hai mắt, vội vàng phản ứng lại, hiểu rõ rõ dụng ý của Vu Huyết vương.
Bọn họ đương nhiên biết Tô Trúc của Kiếm giới khẳng định không có quan hệ gì với cùng tà ma tội linh.
Tà ma tội linh đều chọn lựa từ Thập Đại Tội Địa, do Phụng Thiên giới nghiêm khắc giám thị, nếu Tô Trúc là tà ma tội linh, Phụng Thiên giới sớm đã ra tay rồi, nào đến phiên bọn họ.
Nhưng bây giờ dụng ý của Vu Huyết vương chính là muốn tru tâm, muốn vu oan nói xấu!
Như vậy chờ Tô Tử Mặc rời khỏi chiến trường Tà Ma, bọn họ đã có lý do cực kỳ đầy đủ để bóp chết Tô Trúc!
Chỉ nghe Vu Huyết vương tiếp tục nói: " Tô Trúc tiến vào chiến trường Tà Ma, không giết qua một tà ma tội linh nào, ngược lại, hắn đã giết hơn hai mươi vị vô thượng Chân Linh của ba ngàn giới!"
"Đó là đám người các ngươi ra tay với hắn trước!"
Đám người Du Lan không nghe hết đã lớn tiếng giận dữ mắng mỏ: "Lẽ nào chỉ cho phép các ngươi động thủ với Tô Trúc, lại không cho phép hắn ra tay đánh lại ? Trong thiên hạ nào có đạo lý này!"
Vu Huyết vương khẽ cười lạnh, nói: "Mặc kệ thế nào, tất cả mọi chuyện hiện tại đang bày ở trước mặt mọi người, Tô Trúc chưa từng giết tà ma tội linh, ngược lại đã giết hơn hai mươi vị vô thượng Chân Linh."
"Ta cũng muốn hỏi Kiếm giới các ngươi xem Tô Trúc này rốt cuộc đứng ở bên nào!"
Vu Huyết vương nói lời này khiến đám người ở Phụng Thiên quảng trường bắt đầu khe khẽ bàn luận.
"Tà ma tội linh đều chọn lựa từ Thập Đại Tội Địa đi ra, khẳng định không có quan hệ gì với Tô Trúc, bọn họ chỉ nghĩ muốn tìm lý do động thủ mà thôi."
"Tô Trúc rõ ràng là oan uổng, nếu hắn là tà ma tội linh, Phụng Thiên giới sớm đa ra mặt rồi, đến phiên bọn họ ở nơi này khoa tay múa chân sao ?"
"Hắc hắc."
Một vị Vương giả khác ý vị sâu xa cười cười, nói: "Ngươi cho rằng đám Vu Huyết vương không biết Tô Trúc là oan uổng ?"
"Đám người nói xấu Tô Trúc này, còn hiểu rõ Tô Trúc oan uổng hơn những người khác..."
Vương giả ở các đại giới diện đã sống mấy chục vạn năm, tự nhiên nhìn hiểu rõ đám người Vu Huyết vương đang bày trò, nhưng việc không liên quan đến mình, phần lớn Vương giả đều trầm mặc không nói.
Đám người Kiếm giới tự nhiên dựa vào lý để tranh luận.
Việc này không thể lùi bước, nếu thật sự bị đám người Vu Huyết vương chụp cho tội danh này, Tô Trúc sẽ gặp tai hoạ ngập đầu!
Ngay khi đám người Kiếm giới, Vu giới, Thạch giới đang cãi lộn, trên chiến trường lại lần nữa xảy ra biến hóa.
"Mau nhìn, lại có vô thượng Chân Linh ra tay rồi!"
"Là Hư Không Dạ Xoa trong Dạ Xoa Quỷ tộc kia!"
"Tên Hư Không Dạ Xoa này ra tay, thực sự quá kín, rất khó phát hiện..."
"Hư Không Dạ Xoa là một trong thập đại tà ma ra tay với Tô Trúc, ngược lại có thể chứng minh Tô Trúc trong sạch, chỉ tiếc là hắn sắp bỏ mình ở nơi này rồi."
Cho dù trên quảng trường có rất nhiều Vương giả đứng xem, tuyệt đại đa số người cũng đều đợi khi Hư Không Dạ Xoa ra tay mới phát hiện ra.
Gần như không có bất kỳ dấu vết nào, Hư Không Dạ Xoa đã lẻn đến bên người Tô Tử Mặc!
Nói đúng ra, đây giống như một lần ám sát đánh lén hoàn mỹ!
Mặc dù là đánh lén, nhưng tên Hư Không Dạ Xoa này cũng không giữ lại chút nào, trực tiếp phóng thích ra vô thượng thần thông-Thời Không Giam Cầm, bao phủ tới Tô Tử Mặc!
Sư tử vồ thỏ cũng dung hết toàn lực!
Dù Tô Trúc của Kiếm giới liên tục đại chiến đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng vì đảm bảo không có sơ hở nào, Hư Không Dạ Xoa cũng không nương tay.
Thời Không Giam Cầm đã giam Tô Trúc lại, cũng có thể phòng ngừa hắn tự bạo đạo quả.
Nhìn đến một màn này, tiếng ồn ào trên Phụng Thiên quảng trường trong nháy mắt yên tĩnh lại.
Tất cả người đều nhìn chằm chằm vào màn lớn, nín thở ngưng thần.
Hàn Mục vương, Thạch Thước vương vô thức nắm chặt song quyền, vẻ mặt có chút kích động, trên mặt lộ ra tia mong đợi.
Nếu như tên Hư Không Dạ Xoa kia có thể trực tiếp giết chết Tô Tử Mặc, thì bọn hắn cũng không phải tự mình động thủ.
Nhưng ngay khi Hư Không Dạ Xoa lộ ra thân hình, phóng thích ra đạo vô thượng thần thông Thời Không Giam Cầm này, Tô Tử Mặc vốn đưa lưng về phía hắn lại đột nhiên xoay người.
Hai người mắt đối mắt.
Vẻ mặt Tô Tử Mặc bình tĩnh, dường như không hề cảm thấy ngoài ý muốn đối với sự xuất hiện của Hư Không Dạ Xoa!
Quá bình tĩnh rồi!
Giống như Tô Tử Mặc sớm đã biết rõ Hư Không Dạ Xoa lẻn tới vậy! !
---------
Người dịch: Thờisênh239
Bạn cần đăng nhập để bình luận