Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 813: Dạ du

Một tháng qua, Khiếu Nguyệt sơn luôn yên tĩnh không có gì biến động.
Mấy trăm Linh Yêu mất mạng, trong bảy hộ pháp còn chết mất hai người, chuyện này xem như chuyện lớn.
Nghe nói, những yêu tộc vẫn lạc này bị Yêu tộc từ chiến trường Thượng Cổ chạy đến trấn sát.
Mà nhóm Yêu tộc này chỉ có năm người, hơn nữa toàn bộ đều là Linh Yêu!
Trong khoảng thời gian này, mỗi một Yêu tộc ở Khiếu Nguyệt sơn đều đang tìm kiếm năm người này, gần như là đã đào sâu ba thước nhưng lại không thu hoạch được gì.
Chúng yêu ý thức được rằng năm người này đã rời đi rồi.
Cho dù trước đó còn trốn ở Khiếu Nguyệt sơn nhưng bị gióng trống khua chiêng lùng bắt như vậy thì sợ là bọn hắn cũng đã sớm bỏ chạy rồi.
Không có người nào lưu ý đến hôm nay có năm yêu ma biến thành hình người, nghênh ngang đi vào phạm vi lãnh địa Khiếu Nguyệt sơn.
Năm yêu ma này chính là một nhóm Tô Tử Mặc đang bị lùng bắt khắp nơi trong lãnh địa này!
"Hắc hắc, các tiểu yêu Khiếu Nguyệt sơn, Hổ Bá Thiên ta đã trở về rồi đây!" Linh Hổ nhếch miệng cười một tiếng.
Thanh Thanh nói: "Chắc rằng Yêu tộc ở Khiếu Nguyệt sơn không thể ngờ được rằng chúng ta còn dám trở về."
Tô Tử Mặc cười cười, nói: "Cho dù có nghĩ đến cũng vô dụng, bọn hắn không nhận ra."
Gần đây có mấy Linh Yêu thoáng hiện.
Nhưng những Linh Yêu nhìn thấy năm người Tô Tử Mặc lại không có vẻ gì khác thường cả, chỉ có vẻ kính sợ rồi nhanh chóng bỏ chạy thật xa.
Năm người đ xuyên trong rừng rậm với tiếng ve kêu vang, nhưng năm người lại cực kỳ bình tĩnh thong dong.
Lúc trước, bọn hắn bị những con ve không chút thu hút này làm hại đến mức không có chỗ để ẩn nấp.
Bây giờ, những con ve này căn bản không thể uy hiếp gì tới bọn hắn cả!
Năm người Tô Tử Mặc đã tu luyện thành yêu ma, có thể hoàn toàn biến thành hình người, trên người không còn chút dấu vết Yêu tộc nào.
Khi còn ở Kim Đan cảnh, mặc dù bọn hắn cũng có thể biến thành hình người, nhưng trên người vẫn có yêu khí, cũng sẽ có chút dấu vết của Yêu tộc.
Nói ví dụ, hầu tử không che giấu được tóc dài, Linh Hổ là thân người đầu hổ, tiểu hồ ly thỉnh thoảng sẽ lộ ra cái đuôi to...
Bây giờ, đừng nói là những con ve thông thường này, cho dù là yêu ma khác đến đây cũng không nhận ra năm người.
Trừ phi là cường giả có tu vi cảnh giới vượt qua bọn hắn thì mới có thể khám phá ra bản thể của bọn hắn.
Tô Tử Mặc có mái tóc màu đỏ, bắp thịt trên mặt khẽ nhúc nhích, thoáng điều chỉnh sơ qua đã hoàn toàn giống như biến thành người khác.
"Đi thôi, trước tiên tìm một nơi nghỉ tạm, tu luyện một đoạn thời gian để ổn định cảnh giới."
Tô Tử Mặc dẫn theo đám người hầu tử đi vào trong khu rừng, rất nhanh đã biến mất không thấy gì nữa.
...
Một tháng sau.
Đêm khuya, trăng tròn treo cao.
Ánh trăng lạnh lẽo trong sáng chiếu xuống một dòng trên hồ nước, mặt hồ giống như một chiếc gương vậy.
Nước hồ trong suốt có thể nhìn thấy đáy, dường như có một Thần Long bơi lượn trong nước.
Gió nhẹ lướt qua, sóng nước lấp loáng, Thần Long đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ phản chiếu ra một bóng người.
Bên cạnh hồ có một tảng đá xanh, trên đó có một nam tử tóc đỏ đang tắm ánh trăng, hấp thu thiên địa tinh hoa.
Mỗi một lần nam tử này hô hấp, trong cơ thể đều sẽ vang lên từng tiếng hải triều t.
Yêu khí nồng đậm từ trong miệng phun ra ngoài, ở giữa không trung ngưng tụ thành một Thần Long, xoay quanh một vòng rồi lại bị hắn hút vào cơ thể.
Cứ lặp đi lặp lại như thế, vòng đi vòng lại.
Khí tức của nam tử càng ngày càng khủng bố, tản ra vô số uy áp.
Yêu tộc ở gần đây đã sớm tránh đi thật xa rồi.
Tiếng ve kêu cũng đã biến mất không thấy gì nữa!
Tóc đỏ nam tử này chính là Tô Tử Mặc!
Bọn hắn đã về Khiếu Nguyệt sơn tu luyện một tháng rồi.
Trong khoảng thời gian này, cảnh giới của Tô Tử Mặc đã dần ổn định lại.
Pháp lực đã hoàn thành cải tạo Nguyên Thần, huyết mạch, thân thể rồi.
Tô Tử Mặc lúc này mạnh mẽ hơn một tháng trước nhiều lắm!
Nếu như gặp lại Thiếu chủ Hắc Sa Lĩnh, đối mặt ới Hắc Sa Thực Nhậ thì cho dù không sử dụng Chúc Chiếu Chi Nhãn, hắn cũng có thể dễ dàng phá giải.
Một tháng qua, Tô Tử Mặc thu hoạch cực lớn.
m Thần tóc đỏ tu luyện Đại Hoang Yêu Vương bí điển.
Nguyên Thần tóc đen tu luyện


Tử Điện Quyết
》《

Đại Nhật Như Lai Kinh


, đều đã dần tiến vào giai cảnh.
Chỉ là Tạo Hóa Thanh Liên vẫn chưa có động tĩnh.
Tô Tử Mặc cũng không nhụt chí, Tạo Hóa Thanh Liên trong truyền thuyết chính là vật trên Tiên Giới, vô cùng cường đại, nếu dễ dàng khôi phục như vậy cũng không bình thường.
Tô Tử Mặc lấy ra một gốc Dưỡng Hồn Huyết Tham rồi nuốt xuống, tiếp tục tu luyện.
Trong linh đài, Nguyên Thần tóc đen ngồi trên Tạo Hóa Thanh Liên khô héo, sau đầu hiện ra một vầng sáng nhàn nhạt, thần thánh hoàn mỹ.
Trên người thỉnh thoảng sẽ hiện lên một tia điện màu tím, phát ra tiếng vang tí tách.
Ở chính giữa thức hải là m Thần tóc đỏ lơ lửng ngồi ở đó.
Theo thời gian trôi qua, trên người m Thần tóc đỏ dần trở nên hơi thô ráp, cuối cùng lại hiện ra từng miếng vảy màu đỏ rực!
Giống như miếng sắt bị đốt đỏ bừng!
Lớp lân phiến này rất giống lân phiến trên người mọc ra khi Tô Tử Mặc hóa long.
Chỉ là những lân phiến này là do thần thức ngưng tụ thành, bám vào ở trên Nguyên Thần.
Nhưng lúc này, trong lòng Tô Tử Mặc hơi động.
Cái gọi là Luyện Thần Phản Hư, tu luyện Nguyên Thần đạt tới Phản Hư cảnh, thì Nguyên Thần có thể rời khỏi nhục thân, thần du thiên ngoại.
Bình thường thì dù là m Thần hay Nguyên Thần, đều không làm được mức này.
Mà bây giờ, cảm thụ được lân phiến trên người m Thần tóc đỏ, trong lòng Tô Tử Mặc hiện lên một suy nghĩ to gan!
Tô Tử Mặc hơi chuyển động ý nghĩ một chút, khống chế Nguyên Thần tóc đen rời đi thức hải, đi ra bên ngoài thân thể.
Mới vừa rời đi nhục thân, Nguyên Thần tóc đen đã rùng mình một cái.
Nhiệt độ bên ngoài bình thường nhưng đối với Nguyên Thần tóc đen thì lại quá lạnh, thật sự không chịu nổi.
Sưu!
Nguyên Thần tóc đen vội vàng trở lại thức hải, tiếp tục tu luyện.
Lần này, Tô Tử Mặc khống chế m Thần tóc đỏ, thận trọng rời đi thức hải.
Không có việc gì!
m Thần mọc đầy vảy tóc đỏ đi ra bên ngoài thân thể lại không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào!
Tô Tử Mặc mừng thầm, nhưng vẫn không dám khinh thường.
Đối với m Thần hay Nguyên Thần, chân chính uy hiếp là sức mạnh tự nhiên thường gặp như là phơi gió phơi nắng.
Muốn thần du thiên ngoại sẽ không tránh được những thứ này.
Suy nghĩ chưa xong, bên ngoài đột nhiên thổi tới một cơn gió lạnh.
Tô Tử Mặc khẽ cắn môi, m Thần tóc đỏ vẫn ở bên ngoài thân thể.
Gió lạnh đánh tới, m Thần tóc đỏ lại lù lù bất động, được lớp lân phiến bảo vệ nên hắn không hề bị tổn thương!
Trong lòng Tô Tử Mặc mừng rỡ.
Không có gì bất ngờ xảy ra, những lân phiến này chính là long lân mọc ra từ thần thức khi tu luyện m Thần thiên!
Lá gan của Tô Tử Mặc dần dần lớn lên.
m Thần tóc đỏ ở giữa không trung bay múa, tốc độ cực nhanh, chỉ lưu lại từng đường hồng quang.
Đây chính là thần du thiên ngoại, nhất thuấn thiên lý!
Vốn dĩ Nguyên Thần phải đạt tới Phản Hư cảnh mới có thể đạt tới trình độ này nhưng Tô Tử Mặc tu luyện m Thần thiên trong bí điển Đại Hoang Yêu Vương lại đã làm được!
m Thần tóc đỏ đứng ở giữa không trung, nhìn qua nhục thân của mình trên tảng đá.
Tự xem bản thân.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu.
Thế này so với dùng thần thức tìm kiếm lại càng thêm trực quan!
Hơn nữa, m Thần tóc đỏ có thể bay lượn thiên địa, phạm vi tìm kiếm khẳng định là càng xa hơn thần thức!
Tô Tử Mặc vô cùng thích thú, quyết định để m Thần tóc đỏ đi dạo quanh Khiếu Nguyệt sơn.
Nguyên Thần xuất khiếu, thức hải buông thả, nhục thân chẳng khác gì không có hồn phách, thể xác không có ý thức.
Dù nhục thân gặp phải nguy hiểm cũng không thể chống cự, không thể né tránh.
Cho nên trước khi Nguyên Thần xuất khiếu, tu sĩ đều sẽ giấu nhục thân đến một chỗ bí ẩn, phòng ngừa bị cừu gia phát hiện.
Nhưng điểm này Tô Tử Mặc lại không chút lo lắng nào.
Cho dù m Thần tóc đỏ rời đi, trong thức hải của hắn vẫn có một Nguyên Thần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận