Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2325: Các ngươi đều phải chết

Bàng Nghị lạnh lùng nói: "Tô Tử Mặc, ngươi không cần ôm lấy ảo tưởng gì cả, cho dù là vị sư huynh đồng môn kia của ngươi, với tu vi Thiên Tiên cấp chín, còn không phải là cũng bị chúng ta phế bỏ hay sao!"
Đề cập tới Dương Nhược Hư, ánh mắt của Tô Tử Mặc lạnh hơn, nhìn chằm chằm vào Đường Bằng, chậm rãi nói: "Liên hợp với người ngoài, ra tay với đồng môn, ngươi đáng chết!"
Đường Bằng bị ánh mắt của Tô Tử Mặc nhìn tới, có cảm giác hơi run rẩy.
Người ngoài không biết rõ thân phận của Tô Tử Mặc, nhưng Đường Bằng biết rõ, Tô Tử Mặc đã được Tông chủ của Thư Viện thu làm đệ tử ký danh, có thân phận địa vị tôn quý.
Nếu để cho Tô Tử Mặc còn sống trở lại Thư Viện, hắn sẽ tuyệt đối không chạy thoát khỏi sự trừng phạt của môn quy của Thư Viện, sẽ hẳn phải chết không cần nghi ngờ!
Hơn nữa, hắn từng tận mắt nhìn thấy Tô Tử Mặc ngưng tụ ra Bậc Thang Đạo Tâm thứ mười, thực sự là quá rung động.
Mặc dù Tô Tử Mặc chỉ là Thiên Tiên cấp hai, nhưng trong lòng hắn cũng không dám chắc chắn, lo lắng sẽ xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.
Đường Bằng nuốt xuống một ngụm nước miếng, cắn răng nói: "Các vị, chớ nói nhảm với hắn, ra tay phế tu vi của hắn trước đã, rồi chậm rãi tra tấn hắn!"
"Ra tay!"
Tạ Thiên Hoằng trầm giọng nói.
Vừa dứt lời, Quận vương Nguyên Tá, Thiên Tiên Quy Nguyên, Bàng Nghị, Tạ Thiên Hoằng đồng thời ra tay!
Mấy trăm vị cường giả Thiên Tiên sau lưng Quận vương Nguyên Tá và Tạ Thiên Hoằng, đều không hề di động.
Bốn người bọn họ đã sớm bàn bạc trước, đối phó với Tô Tử Mặc, không cần phải nhiều người đồng thời ra tay.
Nhiều cường giả Thiên Tiên đồng thời ra tay như vậy, mỗi người một loại pháp thuật thần thông, một món pháp bảo giáng xuống, không cẩn thận sẽ rất dễ dàng đánh chết Tô Tử Mặc!
Bốn người còn muốn bắt sống Tô Tử Mặc trước, phế bỏ tu vi, tra tấn hắn một phen!
Đối với Tạ Thiên Hoằng, nếu như có thể đưa Tô Tử Mặc còn sống đến trước mặt Cầm Tiên Mộng Dao, khẳng định là nàng ta sẽ cao hứng hơn.
Về phần mấy trăm vị cường giả Thiên Tiên theo phía sau hai người, chỉ là để đề phòng vạn nhất.
Thân phận của hai người, dù sao đều là Quận vương của Tiên Quốc, điều động mấy trăm vị cường giả Thiên Tiên, cũng không phải là việcgì khó.
"Các ngươi đều phải chết!"
Vẻ mặt của Tô Tử Mặc lạnh như băng, ánh mắt như điện, mi tâm lấp lóe, từ bên trong có một cái đỉnh đồng xanh hình vuông cổ xưa chậm rãi bay ra, trên vách đỉnh xung quanh, điêu khắc các loại sinh linh sinh động như thật!
"Lại là cái đỉnh này?"
Ánh mắt của Quận vương Nguyên Tá ngưng tụ.
Lúc trước, Phong Tàn Thiên ở bên trong Tuyệt Lôi Thành chạy ra tìm đường sống, chính là dựa vào cái đỉnh đồng xanh hình vuông này, chém giết khắp nơi, thu hồi linh bảo bản mệnh của chính mình.
Năm đó, cái đỉnh đồng xanh hình vuông này còn hơi rách nát, trên thân đỉnh phủ kín vết rách.
Bây giờ, cái đỉnh đồng xanh hình vuông này lại đã hoàn hảo không có một chút tổn hại nào!
Trấn Ngục Đỉnh xuất hiện!
Quận vương Nguyên Tá, Thiên Tiên Quy Nguyên, Bàng Nghị, Tạ Thiên Hoằng đang ra tay, đồng thời dừng lại một chút, nhìn chằm chằm vào hình vẽ sinh linh bên trên Trấn Ngục Đỉnh, xuất hiện cảm giác tim đập nhanh!
Trên bốn vách đỉnh, vừa vặn đối ứng với bốn người.
Hình ảnh sinh linh mà mỗi người nhìn thấy, đều không giống nhau.
Nhưng mỗi một sinh linh trên vách đỉnh, đều tỏa ra một luồng khí tức hoang dã, cổ xưa thần bí, ẩn chứa uy áp vô tận!
"Đây là..."
Tạ Thiên Hoằng nhìn chằm chằm vào sinh linh nhìn giống như là Linh Quy ở trên vách đỉnh không xa kia.
Sinh linh này cõng một cái mai rùa, bốn chân vượt biển, lại có hai cái đầu, giống như là Quy Xà cùng tồn tại!
Tê!
Tạ Thiên Hoằng đột nhiên hít vào một luồng hơi lạnh.
Huyền Vũ Thánh Linh!
Trong đầu hắn, hiện lên một ý nghĩ.
Mặc dù hắn không biết rõ hình vẽ Huyền Vũ ở trên vách đỉnh này, có ngụ ý gì.
Nhưng binh khí pháp bảo có thể có sinh linh có quan hệ với Huyền Vũ, tuyệt đối là sẽ có uy năng đáng sợ khó có thể tưởng tượng nổi!
"Lui!"
Tạ Thiên Hoằng cực kỳ cẩn thận, nhanh chóng có quyết định, là người đầu tiên trong bốn người lui về phía sau.
Một bên khác, Quận vương Nguyên Tá đã từng chứng kiến sự đáng sợ của Trấn Ngục Đỉnh, vốn vẫn có kiêng kị.
Bây giờ, hắn nhìn chằm chằm vào con thần long ở trên vách đỉnh kia, cũng cảm giác được một trận hãi hùng khiếp vía, thân hình theo bản năng chậm lại.
Mà Thiên Tiên Quy Nguyên và Bàng Nghị, chưa bao giờ giao đấu với Tô Tử Mặc, không hiểu một chút nào về hắn, càng không nhận ra cái đỉnh đồng xanh hình vuông này là thứ gì.
Hai người đều chú ý thấy Tạ Thiên Hoằng lui lại, Quận vương Nguyên Tá chậm dần, nhưng trong lúc nhất thời, bọn họ còn không phản ứng kịp.
Ngay lúc này, bốn đại Thánh Linh ở bên trên vách Trấn Ngục Đỉnh, đột nhiên mở hai mắt ra, bắn ra từng luồng ánh sáng thần thánh!
Trấn Ngục Đỉnh ở bên trong Cửu Trọng Thiên, đã liên tục cắn nuốt mấy món bảo vật, thân đỉnh sớm đã được chữa trị, lực lượng của bốn đại Thánh Hồn đã đạt được tiếp tế, cũng đều đã thức tỉnh!
"Ngang!"
"Rống!"
"Li!"
"Ngao!"
Bốn đại Thánh Hồn từ bên trong Trấn Ngục Đỉnh chui ra, bộc phát ra một tràng tiếng gào thét, hoặc cao vút, hoặc hung tàn, hoặc bén nhọn, hoặc nặng nề!
Bốn đại Thánh Hồn, đơn độc mỗi một vị Thánh Hồn xuất hiện, chiến lực đều có thể sánh vai với Thiên Tiên cấp chín cấp cao nhất.
Lúc trước ở trên Long Uyên Tinh, một mình Chu Tước Thánh Hồn từng chém giết một vị Thiên Tiên đỉnh cấp là Mị Cơ!
Bây giờ, Trấn Ngục Đỉnh đã chữa trị xong, lực lượng của bốn đại Thánh Hồn còn hơn nhiều so với lúc trước!
Chu Tước Thánh Hồn từ bên trên Trấn Ngục Đỉnh bay ra, khắp cả người đỏ thẫm, vỗ hai cánh, trên người có ngọn lửa màu đỏ rừng rực, giống như là nham tương, không ngừng nhỏ xuống.
Thiên Tiên Quy Nguyên đối diện với vách đỉnh có Chu Tước Thánh Hồn, đối mặt với biến cố này, không có chút phòng bị nào cả.
Bên trong đôi mắt của Chu Tước Thánh Hồn, ẩn chứa uy nghiêm tối cao, ánh mắt nhìn Thiên Tiên Quy Nguyên, giống như là là đang nhìn một con giun dế!
Chỉ mới hơi ngẩn ra một chút, Chu Tước Thánh Hồn đã đập vào mặt, sóng nhiệt nóng hổi, dường như là đốt thấu thân thể của Thiên Tiên Quy Nguyên!
Thân thể của hắn, từ trong ra ngoài đều bị lửa thiêu đốt!
"A!"
Ở thời khắc mạng sống như treo trên sợi tóc này, Thiên Tiên Quy Nguyên kêu thảm một tiếng, điên cuồng thúc giục nguyên thần, phóng thích ra một loại Tuyệt Thế Thần Thông định tự vệ, thoát khỏi nơi này.
Nhưng Tuyệt Thế Thần Thông của hắn, mới vừa ngưng tụ ra, đã bị ngọn lửa trên người Chu Tước Thánh Hồn đốt cháy hết sạch!
Đây là Chu Tước Thánh Hỏa, còn mạnh mẽ hơn cả Nam Minh Ly Hỏa!
Chu Tước Thánh Hồn lướt qua người Thiên Tiên Quy Nguyên, dường như là không hề ra tay, nhưng vị trí Thiên Tiên Quy Nguyên đứng lúc nãy, cũng chỉ còn thừa lại một đống tro cốt, theo gió bay đi.
Thiên Tiên Quy Nguyên, bị đốt biến thành tro bụi!
Tình huống của Bàng Nghị cũng không khá hơn bao nhiêu so với Thiên Tiên Quy Nguyên.
Hắn cũng không có bất kỳ chuẩn bị gì cả, trông thấy ở trên vách đỉnh đối diện, một con hổ toàn thân mọc đầy lông dài lao ra, khí tức hung sát vờn quanh, mùi máu tanh nồng nặc, dường như là ngưng tụ thành thực chất!
Bạch Hổ Thánh Linh, ở phía Tây, chủ sát phạt.
Mỗi một cọng lông trên người Bạch Hổ Thánh Hồn rụng xuống, đều ẩn chứa sát phạt tối cao, có thể bổ ra chín tầng trời, chém rụng ngôi sao vạn vật!
Bị Bạch Hổ Thánh Hồn nhìn chằm chằm, Bàng Nghị chỉ cảm thấy tay chân lạnh buốt, toàn thân cứng đờ, dường như là đã đánh mất năng lực chạy trốn.
Bàng Nghị bị dọa cho sắc mặt tái nhợt, vội vàng bóp nát ngọc bội bên hông.
Tấm ngọc bội này vỡ vụn, bắn ra lực lượng khổng lồ, bao phủ lấy hắn, hình thành một lớp màng bảo vệ.
Ngay lúc này, Bạch Hổ Thánh Hồn bổ nhào tới gần!
Xoẹt xẹt!
Một tràng tiếng vang chói tai vang lên.
Con ngươi của Bàng Nghị co vào, chỉ thấy lớp màng bảo vệ bên cạnh này, đã bị Bạch Hổ Thánh Hồn xé rách!
Bạch Hổ Thánh Hồn tiến quân thần tốc, vuốt hổ hướng vỗ xuống một cái, ánh sáng lạnh lẽo sắc bén lấp lóe.
Thân thể của Bàng Nghị, bị cái vuốt hổ to lớn này, xé cho chia năm xẻ bảy, nguyên thần bị tiêu diệt, bỏ mình tại chỗ!
Thiên Tiên Quy Nguyên và Bàng Nghị cũng là bị xui xẻo.
Bên trong bốn đại Thánh Hồn, công kích sát phạt của Chu Tước Thánh Hồn và Bạch Hổ Thánh Hồn, là hung hãn mãnh liệt nhất.
Lại thêm hai người không hề có phòng bị, căn bản là không nghĩ tới, vậy mà Tô Tử Mặc có thể tế ra thủ đoạn có thể uy hiếp được bọn họ.
Chỉ trong chớp mắt, đã bị chém giết tại chỗ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận