Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2260: Ngô Đồng bí cảnh

Viêm Dương hoàng cung, hành cung nơi Ngự Phong Quan ở.
Ba ngày trôi qua, khí sắc Phong Ẩn đã tốt lên rất nhiều, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, lỗ máu ở lồng ngực đã khỏi hẳn từ lâu, năng lực tự chữa trị của nhục thân cũng khá kinh người.
Nhục thân khí huyết có thể tu luyện ra huyết mạch dị tượng, tự nhiên không thể khinh thường.
Chỉ là gặp phải Tô Tử Mặc Thanh Liên chân thân, Phong Ẩn mới bị áp chế thảm như vậy, gặp phải ngăn trở lớn nhất từ khi chuyển thế đến nay!
Đúng lúc này, Thanh Phong Thiên Tiên từ bên ngoài đi tới, nhìn thấy sắc mặt Phong Ẩn hồng hào thắm sắc, hơi hơi gật đầu: "Nhìn qua thì Phong Ẩn sư huynh đã không còn gì đáng ngại."
"Ừm."
Sâu dưới đáy mắt Phong Ẩn có chút âm trầm, giống như vẫn chưa thích ưng với chuyện thất bại khi tranh đoạt vị trí đầu Địa bảng.
Hắn là chuyển thế Chân Tiên, trước sự chứng kiến của vô số tu sĩ, hắn lại đại bại mà về, đây hoàn toàn là nỗi nhục to lớn không thể tiếp nhận!
"Sư huynh yên tâm."
Thanh Phong Thiên Tiên nói: "Theo ta được biết, Tô Tử Mặc kia gặp phiền toái rồi, chắc là không thể còn sống trở lại Càn Khôn thư viện!"
"Ồ?"
Trong mắt Phong Ẩn sáng lên, hỏi nói: "Xảy ra chuyện gì?"
Thanh Phong Thiên Tiên nói: "Trước ánh mắt của vạn chúng, Tô Tử Mặc dám nói năng lỗ mãng đối với Cầm Tiên, còn tuyên bố muốn Cầm Tiên đến bồi hắn, như thế có khác gì là đang tìm cái chết!"
"Cầm Tiên ở Thần Tiêu đại lục có danh vọng bực nào, có vô số tùy tùng, người ngưỡng mộ. Không cần Cầm Tiên tự mình ra mặt, tự nhiên sẽ có người vì muốn nịnh nọt nàng mà ra tay giải quyết Tô Tử Mặc!"
Tạm dừng một chút, Thanh Phong Thiên Tiên nói: "Theo ta được biết, Viêm Dương tiên quốc có một vị quận vương đã ngưỡng mộ Cầm Tiên lâu rồi..."
"Tu vi gì ?"
Phong Ẩn hỏi.
"Thiên Tiên cửu giai." Thanh Phong Thiên Tiên đáp nói.
"Một quận vương có tu vi Thiên Tiên cửu giai thì có thể làm cái gì ?"
Phong Ẩn có chút thất vọng, nói: "Lần này Càn Khôn thư viện phái tới mấy vị trưởng lão đều là Thiên Tiên cửu giai, lẽ nào hắn còn có thể vượt mặt mấy vị trưởng lão của Càn Khôn thư viện, trực tiếp giết chết Tô Tử Mặc?"
Thanh Phong Thiên Tiên cười nói: "Vị quận vương này thật sự không đơn giản, hắn quản lý Linh Hà quận của Viêm Dương tiên quốc, dưới quận có mấy trăm tòa thành trì, thế lực khổng lồ, trong đông đảo quận vương của Viêm Dương tiên quốc, cũng vô cùng có quyền thế!"
"Về phần giải quyết Tô Tử Mặc như thế nào... Sư huynh, đừng quên, nơi này dù sao cũng là Viêm Dương tiên quốc, là địa bàn của hắn!"
Nghe đến đó, tia sáng trong đôi mắt Phong Ẩn dần mạnh hơn, khóe miệng hơi hơi cong lên, trên mặt lướt qua vẻ mong đợi.
...
Một ngày này, trăm vị Địa Tiên lọt vào Địa bảng, một lần nữa tụ tập trên quảng trường.
Trải qua ba ngày tu dưỡng, trạng thái của đại đa số Địa Tiên đều đã khôi phục như lúc ban đầu.
Tạ Linh đứng ở chỗ cao nhất, trầm giọng nói: "Lần này chư vị sắp tiến vào một chỗ bí cảnh của Viêm Dương vương cung, cho dù là người trong vương thất ta cũng không thể tùy tiện tiến vào bên trong tu hành."
Mấy ngày nay, thông qua Xích Hồng quận chúa, Tô Tử Mặc đã hiểu một chút về bí cảnh này.
Chỗ bí cảnh này chính là do Viêm Dương Tiên Vương tự tay bố trí ra, hạch tâm của bí cảnh chính là một gốc Ngô Đồng cổ thụ, nghe nói còn lớn tuổi hơn cả Viêm Dương Tiên Vương!
Trong thượng giới, có một giới diện cường đại tên là Ngô Đồng giới.
Ở trong giới diện này, cỏ cây sinh linh thường thấy nhất, chính là Ngô Đồng cổ thụ.
Mà sinh linh thống trị giới diện này chính là Thần Phượng thuộc Thần Hoàng nhất tộc!
Cho nên, ở thượng giới vẫn luôn có đủ loại truyền ngôn, Phượng Hoàng không phải Ngô Đồng thì không dừng.
Ngô Đồng chính là vương tộc trong các loại cây cỏ, Bách Điểu không dám dừng, sinh linh không dám tiến vào, ở bên trong Thiên giới, cũng chỉ có một gốc ở Viêm Dương tiên quốc này!
Không gian bí cảnh này không lớn, lại có gốc Ngô Đồng cổ thụ này, sau thời gian lâu dài lắng đọng, khiến thiên địa nguyên khí trong bí cảnh này cực kỳ nồng đậm.
Cho nên, mới có truyền thuyết tu hành ở bí cảnh Ngô Đồng này một năm sánh bằng ngàn năm ở bên ngoài!
Đương nhiên, đúng như Tạ Linh nói, cho dù là vương thất của Viêm Dương tiên quốc, cũng không thể tùy tiện tu hành ở bên trong.
Ngô Đồng bí cảnh đóng chặt vạn năm, thiên địa nguyên khí ở bên trong mới có thể tích lũy lắng đọng đến cảnh giới nhất định, cung cấp cho tu sĩ tu hành.
Mà sau một thời gian ngắn tu sĩ tu hành ở bên trong, thiên địa nguyên khí trong bí cảnh Ngô Đồng sẽ dần dần mỏng manh, không khác gì ngoại giới.
Tiếp tục tu hành ở bên trong đã không cần thiết.
Ngô Đồng bí cảnh sẽ đóng lại một lần nữa, cứ lặp lại như thế.
Tạ Linh cất giọng nói: "Chư vị dựa theo trình tự xếp hạng trên Địa bảng, thời gian có thể ở trong Ngô Đồng bí cảnh tu hành cũng không giống nhau."
"Đứng đầu Địa bảng có thể ở bên trong Ngô Đồng bí cảnh tu hành một trăm này; đứng thứ hai Địa bảng, có thể ở bên trong tu luyện chín mươi chín ngày, cứ thế mà suy ra, người đứng cuối Địa bảng chỉ có thể ở bên trong tu luyện một ngày."
Dù vậy, tu sĩ cuối cùng Địa bảng vẫn tràn đầy mừng rỡ.
Mặc dù chỉ có thể tu hành một ngày, nhưng một ngày này có thể so với mấy chục năm hắn tu hành!
"Điện hạ, bên trong Ngô Đồng bí cảnh không có nguy hiểm gì chứ?"
Đúng lúc này, trong đám người vang lên một giọng nói non nớt.
Đám người theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy một đứa bé tám chín tuổi, mặc tiểu sam, khuôn mặt đỏ bừng, trên đầu chải mấy bím tóc nhỏ, hơi hơi đong đưa, chính là Liễu Bình của Càn Khôn thư viện.
Thứ ba Địa bảng lần này!
"Yên tâm, có sư tỷ bảo vệ ngươi!"
Xích Hồng quận chúa vung tay lên, vuốt vuốt đầu của Liễu Bình, ngữ khí giống như đang dỗ trẻ nhỏ.
Đám người đi theo đều khẽ cười một tiếng.
Tạ Linh không nhịn được cười rộ lên, lắc đầu nói: "Một điểm này, chư vị không cần phải lo lắng, Ngô Đồng bí cảnh chính là một bí cảnh tu hành, không có bất kỳ nguy hiểm gì."
"Nhưng toàn thân Ngô Đồng cổ thụ có chứa lực lượng cực kỳ khổng lồ, khoảng cách tới cổ thụ càng gần, thiên địa nguyên khí sẽ càng nồng đậm, nhưng cũng mang ý nghĩa là những nguyên khí này sẽ càng thêm cuồng bạo, rất khó hấp thu luyện hóa, chư vị lượng sức mà đi."
Đám người lên tiếng đồng ý.
"Tấm lệnh bài này, chư vị đeo bên hông là được."
Tạ Linh phất tay, một trăm tấm lệnh bài vô cùng chính xác rơi vào trước người đông đảo tu sĩ Địa bảng, trên mỗi lệnh bài đều viết một con số, tương ứng với thời gian mà mỗi tu sĩ có thể tu luyện ở bên trong Ngô Đồng bí cảnh.
Tạ Linh nói: "Thời gian vừa đến, đạo lệnh bài này tự nhiên sẽ mang các ngươi rời khỏi bí cảnh Ngô Đồng."
Chung trưởng lão của Càn Khôn thư viện nhìn qua Tô Tử Mặc, cười nói: "Các ngươi đi thôi, một trăm ngày sau, chúng ta gặp lại. Hi vọng đến lúc đó, các ngươi đều có thể có đột phá!"
Ban thưởng Địa bảng đều đã cấp cho đám người.
Tu sĩ giống như Xích Hồng quận chúa, Liễu Bình đã tu luyện tới Địa Tiên cửu giai đỉnh phong, lại có thể ở tu hành hơn chín mươi ngày trong Ngô Đồng bí cảnh, chỉ cần ăn vào Ngô Đồng đan, có lẽ đều có thể ở bên trong bí cảnh đều đột phá đến Thiên Nguyên cảnh, thành Thiên Tiên!
Hạ trưởng lão nói: "Tử Mặc, ngươi không cần có áp lực, ngươi chỉ cần có thể đột phá đến Địa Tiên cửu giai là được."
Tình huống của Tô Tử Mặc đặc biệt.
Hắn dù sao chỉ là Địa Tiên bát giai, tu hành ở bên trong Ngô Đồng bí cảnh, một trăm ngày đột phá đến Địa Tiên cửu giai, ổn định cảnh giới cũng không thành vấn đề.
Nhưng nghĩ muốn tiến thêm một bước, gần như không có khả năng, dù sao thời gian quá ngắn.
Đám người theo Tạ Linh, đi tới phương Nam ở Viêm Dương hoàng cung, đứng dưới chân một ngọn núi.
Dưới chân núi có một cửa hang lớn, bên trong đen kịt âm u.
Ở hai bên hang núi, có hai Thiên Tiên cường giả trên người khoác áo giáp trấn thủ.
Tạ Linh đi tới nơi này, thôi động thần thức, ngón tay nhẹ điểm, mấy đạo linh quang chui vào trong cửa hang cách đó không xa.
Ngay sau đó, cửa hang hiện ra một màn chắn, giống như màn nước vậy, tạo nên từng gợn sóng.
"Chư vị đi vào đi."
Tạ Linh nói: "Sau khi tu hành kết thúc, tự nhiên sẽ có thị vệ trong cung mang các ngươi rời đi, chúng ta xin từ biệt."
Nói xong, Tạ Linh phất tay áo, thân hình khẽ động, rời đi nơi này, trong nháy mắt biến mất trong tầm mắt mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận