Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2408: Khống chế thế cục

Tô Tử Mặc hơi cười lạnh, chỉ nhìn Doanh Thiên, Lang Thiên Thiên một cái, lại quay đầu căn dặn Lâm Lạc: "Lát nữa đối mặt với Kim Vũ, phải cẩn thận dị tượng huyết mạch của hắn."
Tam Túc Kim Ô tộc, trừ huyết mạch mạnh mẽ ra, thân pháp cũng cực kỳ cao minh.
Nhưng mà, Tô Tử Mặc đã được chứng kiến thân pháp của Lâm Lạc, rõ ràng là đạt được truyền thừa từ một mạch cổ xưa, cực kỳ tương tự như thân pháp mà nữ tử mặc áo đen sử dụng mà hắn nhìn thấy lúc độ kiếp thứ mười, đều cực kỳ huyền diệu khó lường.
Ở phương diện này, Tam Túc Kim Ô cũng không chiếm được phần thắng nào cả!
Còn chưa chờ Lâm Lạc kịp phản ứng, bàn chân của Tô Tử Mặc đã đạp mạnh xuống đất, một tiếng ầm vang, thân người giống như một mũi tên, phóng về phía bàn đá ở trong đại điện!
Mặc kệ là như thế nào, lấy Ngọc Thanh Ngọc Sách vào tay trước rồi lại nói.
"Thật là can đảm!"
Phản ứng của Doanh Thiên cực nhanh, trong nháy mắt đã thúc giục huyết mạch đến mức cao nhất, tốc độ kinh người, đuổi theo Tô Tử Mặc.
Lang Thiên Thiên ở một bên khác cũng nhẹ nhàng bước liên tục, tốc độ thân pháp so với Doanh Thiên còn nhanh hơn một chút, khoảng cách với Tô Tử Mặc đang nhanh chóng bị rút ngắn!
Bên trong đại điện này có cấm chế tồn tại, Tô Tử Mặc không có cách nào vận dụng thần thông bí pháp cánh chim Đại Bằng, không thể thoát khỏi hai người Doanh Thiên và Lang Thiên Thiên.
Nếu như không có cấm chế hạn chế, Tô Tử Mặc phóng thích ra tất cả thần thông bí pháp, đừng nói là Doanh Thiên, Lang Thiên Thiên, xem như Chân Tiên bình thường, đều không đuổi kịp hắn!
Lúc khoảng cách giữa Tô Tử Mặc và bàn đá, còn khoảng mười trượng nữa, Lang Thiên Thiên đã đuổi tới, không hề do dự, trực tiếp ra tay!
Hô!
Lang Thiên Thiên duỗi bàn tay thon thon trắng nõn ra, đập tới sau lưng Tô Tử Mặc.
Bàn tay này, nhìn như trắng nõn yếu đuối, nhưng lực lượng do một chưởng này phát ra, lại cực kỳ kinh người, giống như là một tòa cung điện to lớn trấn áp xuống, khí thế khó cản!
Tô Tử Mặc phát giác được động tĩnh sau lưng, không thèm quay đầu, cũng trở tay đánh ra một chưởng.
Không giống như chưởng pháp của Lang Thiên Thiên, một chưởng này của Tô Tử Mặc, giống như một cái cối xay khổng lồ, không ngừng xoay tròn, vặn xoắn, nghiền ép.
Đại Hỗn Nguyên Chưởng!
Ầm!
Hai chưởng va chạm, vừa chạm đã lập tức tách ra.
Toàn thân của Tô Tử Mặc và Lang Thiên Thiên đều chấn động.
Đáy mắt của Lang Thiên Thiên hiện lên một tia kinh ngạc sợ hãi.
Nàng vận chuyển khí huyết, phóng thích ra tuyệt học 'Bạch Ngọc Kinh' của Đế tộc, mỗi một chưởng đánh ra, đều cô đọng ý chí giống như một tòa Tiên thành to lớn, không thể ngăn cản!
Nếu như tu luyện tới cực hạn, có thể cùng lúc diễn hóa ra năm tòa Tiên thành, mười hai toà lầu cổ cao tận trời, mượn nhờ uy thế của trời cao, phá hủy tất cả!
Lang Thiên Thiên không nghĩ tới, một chưởng súc thế này của mình đánh ra, chẳng những là Tô Tử Mặc không bị trọng thương, lông tóc lại còn không tổn hao gì.
Hai bên chọi cứng một chiêu, lại là tình huống cân sức ngang tài!
Không chỉ như vậy, Tô Tử Mặc mượn nhờ dư lực do hai chưởng va chạm bộc phát ra, thuận thế chạy về phía trước, tốc độ càng nhanh, khoảng cách tới bàn đá lại gần hơn mấy trượng.
"Hừ!"
Sắc mặt của Lang Thiên Thiên trầm xuống.
Giờ ohuts này, nàng bắt đầu thể hiện ra thiên phú thuộc về Đế nữ!
Ở trong chớp mắt này, nếu đổi lại là người khác, căn bản là không thể phản ứng kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tô Tử Mặc rời đi.
Nhưng một chưởng của Lang Thiên Thiên không thể thành công, vẻ mặt hơi kinh ngạc, lập tức vung ống tay áo rộng lớn lên, lan tràn ra mấy chục trượng, giống như một con linh xà, quấn quanh về phía Tô Tử Mặc.
"Ừm?"
Mắt thấy đã sắp đến trước bàn đá, Tô Tử Mặc đột nhiên cảm giác được hai chân bị xiết chặt, lại bị một ống tay áo quấn chặt lấy, không có cách nào tiến lên.
Ống tay áo này giống như là có được linh tính vậy, thuận theo hai chân của Tô Tử Mặc, không ngừng quấn quanh, thậm chí muốn trói toàn bộ tứ chi của hắn lại.
"Nứt!"
Ánh mắt của Tô Tử Mặc sáng rực, hít sâu một hơi, giống như rắn nuốt trời trăng, thoát thai hoán cốt, đầu mọc ra hai sừng, biến thành Thần Long, máu thịt tràn đầy, toàn bộ người trong nháy mắt đã nở lớn hơn một vòng!
Tạch tạch tạch!
Ống tay áo trói buộc ở trên người hắn, trong nháy mắt đã bị xé nứt, hóa thành vô số mảnh vải, đồng loạt bay xuống.
Loại thủ đoạn này, đối với Tô Tử Mặc mà nói, không có chút uy hiếp nào.
Nhưng trì hoãn một chút như thế, Doanh Thiên và Lang Thiên Thiên đã đồng thời giết đi lên, ngăn ở trước mặt Tô Tử Mặc, hợp lực phát động thế công!
Tô Tử Mặc chỉ có xông qua tầng phòng ngự ngăn cản của Doanh Thiên và Lang Thiên Thiên, mới có thể lấy được Ngọc Thanh Ngọc Sách.
Một bên khác, Kim Vũ và Lâm Lạc cũng đã giao đấu.
Cuộc đấu này của hai người, nhìn như kịch liệt, nhưng kỳ thực lại rất khó phân ra thắng bại.
Ở trên lực lượng, đúng là Kim Vũ vượt qua một bậc.
Nhưng Lâm Lạc mượn nhờ một loại bộ pháp thần bí, có thể biến nguy thành an nhiều lần.
Mặc kệ Kim Vũ phát động thế công như thế nào, Lâm Lạc đều có thể nhẹ nhõm hóa giải.
Đương nhiên, lấy lực lượng của Lâm Lạc, muốn trấn áp Kim Vũ, cũng là chuyện khó như lên trời.
Lâm Lạc vừa chiến đấu với Kim Vũ, vừa chú ý tới chiến trường ở cách đó không xa.
Nàng rất rõ ràng, người cùng cấp, không ai có thể ngăn cản được Đế tử Đế nữ hợp lực!
Chỉ là, nàng xem một lát, lại phát hiện tình hình bên kia, hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của nàng.
Tô Tử Mặc lấy một địch hai, ở bên trong cận chiến chém giết, chẳng những không rơi xuống thế yếu, ngược lại còn đánh tưng bừng có đi có lại với Doanh Thiên và Lang Thiên Thiên!
Kim Vũ cũng tìm cơ hội, liếc mắt nhìn sang bên kia.
Cái nhìn này, làm cho cái cằm hắn kém chút đã rơi xuống đất.
Doanh Thiên, Lang Thiên Thiên hợp lực, lại còn không thể trấn áp tên Tô Tử Mặc kia.
Không chỉ như thế, ở trên khí thế, có vẻ như là Tô Tử Mặc còn chiếm thế thắng, khống chế chủ động!
"Chuyện này..."
Trong lòng Kim Vũ, Lâm Lạc, đều cảm thấy vô cùng chấn động.
Làm sao có thể có chuyện này?
Cận chiến tranh đấu, tên Tô Tử Mặc kia vậy mà đè ép Đế tử, Đế nữ mà đánh!
Một màn này, nếu như truyền đến Cửu Tiêu Tiên Vực, chắc chắn sẽ gây ra chấn động cực lớn!
Rầm rầm!
Huyết mạch trong cơ thể Doanh Thiên, Lang Thiên Thiên, đã thúc giục đến cực hạn, riêng phần mình thể hiện ra rất nhiều kỹ pháp cận chiến thuộc về Đế tộc, thế công cực kỳ mãnh liệt.
Tô Tử Mặc không sử dụng huyết mạch, nhưng mượn lực lượng thân thể của Thanh Liên Chân Thân, cũng có thể chọi cứng với hai người, không rơi xuống thế yếu.
Mặc dù chỉ có một mình hắn, nhưng ở trên kỹ pháp cận chiến, thế công của hắn lại mãnh liệt hung tàn hơn nhiều!
Doanh Thiên và Lang Thiên Thiên có cảm giác mình đối mặt không phải là một người, mà là một con hung thú man hoang, khi thì uy nghiêm như Thần Long vồ xuống, khi thì hung mãnh như mãnh hổ xuống núi, khi thì linh động như viên hầu nhảy nhót, khi thì âm nhu như cự mãng phun lưỡi độc...
Hai người cảm thấy vô cùng khó giải quyết, sắc mặt khó coi.
Từ khi bọn họ bắt đầu tu hành đến nay, đã đại chiến vô số, chưa từng gặp phải sự phản kháng khủng bố thế này.
Ở trước mặt Tô Tử Mặc, tất cả ưu thế của bọn họ, có vẻ như là không còn sót lại chút gì.
Bọn họ có kỹ pháp cao minh, chiến kỹ của Tô Tử Mặc, lại càng huyền diệu hơn!
Thế công của bọn họ mãnh liệt, Tô Tử Mặc đánh lại, lại càng mãnh liệt hơn!
Bọn họ ra tay tàn nhẫn, Tô Tử Mặc còn ác hơn!
Hai bên đại chiến đến giờ, mới trôi qua mấy chục lần hít thở, nhưng đã giao đấu hơn ngàn hiệp, ba người đều đã mình đầy thương tích.
Nhưng theo thời gian trôi đi, khí huyết của Doanh Thiên và Lang Thiên Thiên, dần dần suy yếu, rơi xuống thế yếu.
Mà Tô Tử Mặc lại càng đánh càng hăng!
Tình thế bây giờ, đều ở bên trong dự liệu của Tô Tử Mặc.
Dù sao thì tu vi cảnh giới của hai bên cũng hơn kém nhau hai cấp, ở dưới tình huống không có cách nào vận dụng khí huyết, Tô Tử Mặc cũng rất khó trấn áp Doanh Thiên, Lang Thiên Thiên.
Nhưng trong lúc giao đấu, hắn liều mạng bị thương, cũng muốn đả thương hai người!
Ở bên trong đại điện này, không có cách nào vận dụng bất cứ loại thần thông bí thuật nào.
Chuyện này cũng có nghĩa là, muốn chữa thương thì cũng chỉ có thể dựa vào năng lực tự lành của thân thể huyết mạch.
Thanh Liên Chân Thân ở trên việc khôi phục chữa thương, không có bất kỳ thể chất nào có thể sánh bằng, xem như là huyết mạch của Đế Quân cũng xa xa không sánh bằng!
Như thế, thương thế trên người ba người càng ngày càng nhiều, phần thắng của Tô Tử Mặc lại càng lớn.
Quả nhiên, còn chưa tới một khắc đồng hồ, ba người ác chiến, đã tiêu hao rất nhiều, khí huyết của Doanh Thiên, Lang Thiên Thiên trôi đi, lực lượng dần dần suy yếu.
Mà Tô Tử Mặc ỷ vào năng lực tự lành của Thanh Liên Chân Thân, dường như là không có tổn thất gì, càng đánh càng hăng, hình thành cục diện áp chế đối với Doanh Thiên và Lang Thiên Thiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận