Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 671: Chém đứt tám cẳng chân của ngươi

“Ừm?”
Ánh mắt của Tô Tử Mặc lạnh lẽo, lạnh giọng nói: “Còn muốn bỏ chạy?”
Tộc Thất Thải Lang Chu này, có thể tồn tại từ Thời đại Thái Cổ đến nay, tự nhiên là có được thủ đoạn rất mạnh, nếu không thì đã sớm bị đào thải từ lâu.
Đây là một loại yêu thuật gần như là thuật độn thổ.
Thất Thải Lang Chu thu nhỏ thân hình, tiến vào trong bùn đất, lại xuyên qua rất nhiều khe hở nhỏ hẹp bên trong lòng đất ghé, tốc độ cực nhanh.
Hơi không chú ý, Thất Thải Lang Chu đã thoát ra xa mười trượng!
Càng thêm khó giải quyết hơn là, trong lúc xuyên qua khe hở bên trong bùn đất, tám cẳng chân của Thất Thải Lang Chu vung lên, chấn động cực nhỏ, dường như là lặng yên không một tiếng động, sinh linh ở trên mặt đất rất khó phát giác ra được!
Huống chi, ở bên trong đất bùn, còn có rất nhiều sâu kiến nhỏ đang sinh tồn.
Những loài sâu kiến bò sát này phát ra động tĩnh, đều đủ để triệt để che đậy tiếng động do Thất Thải Lang Chu gây ra!
Trừ khi là Nguyên Anh Chân Quân xuất hiện, có thể tản mát ra thần thức, mới có thể bắt được tung tích của Thất Thải Lang Chu.
Tô Tử Mặc không nhúc nhích, đột nhiên nhắm hai mắt lại.
Cả người rơi vào một loại trạng thái gần như là không linh, bên tai có đủ loại âm thanh hỗn loạn như tiếng côn trùng kêu vang, kiến động, đều bị hắn nghe rõ!
Thiên Thị Địa Thính!
Tu luyện Bí Điển Đại Hoang Yêu Vương, ngũ giác của Tô Tử Mặc quá nhạy cảm!
Mặc dù không có Nguyên Thần, nhưng ngũ giác của hắn tỏa ra, cảm giác được tất cả, ở trong đầu tạo thành một hình ảnh, dần dần rõ ràng.
Ở vị trí dưới đất ba thước bảy tấc, có một con nhện lớn chừng móng tay, đang nhanh chóng chạy trốn, đã chạy ra xa hai mươi tám trượng!
“Hừ!”
Tô Tử Mặc đột nhiên mở mắt, hai con ngươi mơ hồ có tia điện lấp lóe.
Bạch!
Thân hình của Tô Tử Mặc đã biến mất khỏi chỗ cũ.
Trong chớp mắt, đã xuất hiện ở vị trí trên đỉnh đầu của Thất Thải Lang Chu.
Trong tay Tô Tử Mặc bóp ra một loại Linh quyết, đầu ngón tay nhảy lên, vô cùng linh động, cuối cùng hóa thành một dấu bàn tay cực lớn, bao phủ tới con đường chạy của Thất Thải Lang Chu!
“Ma!”
Cùng lúc đó, Tô Tử Mặc bỗng dưng há miệng, bộc phát ra một tiếng Phạn âm.
Hàng Yêu Ấn, phối hợp với Đại Minh Chú đồng thời bộc phát!
Toàn thân Thất Thải Lang Chu đang chạy thục mạng ở trong bùn đất chấn động mạnh.
Ầm ầm!
Một bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống, che khuất bầu trời, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, hàng phục trấn áp tất cả, rơi xuống!
Bàn tay lớn che trời này, còn chưa chân chính chạm tới mặt đất.
Trên mặt đất, đã hiện ra một dấu bàn tay to lớlunsluns thật sâu vào trong bùn đất!
Thân hình của Thất Thải Lang Chu, bị ép lộ ra ngoài, rốt cuộc không giấu được nữa.
“Nhân tộc, ngươi dám làm tổn thương tới tính mạng của ta!”
Thất Thải Lang Chu hét lớn một tiếng: “Tộc Thất Thải Lang Chu chúng ta, có Yêu Hoàng tồn tại, ngươi muốn chết sao!”
“Yêu Hoàng?”
Tô Tử Mặc cười lạnh: “Yêu Hoàng là nhân vật cấp bậc nào, sao lại ra tay vì một Linh Yêu nho nhỏ như ngươi! Huống chi, nơi này là Chiến Trường Thượng Cổ!”
“Ở chỗ này, ta chính là hoàng!”
Lời này nói xong, đất trời ầm vang!
Loại lời này, ai dám nói?
Ở trên người Tô Tử Mặc, bắn ra một luồng khí thế lớn ngập trời, uy lực của Hàng Yêu Ấn càng thêm hung mãnh, trấn áp xuống dưới!
“Chi Chi!”
Thất Thải Lang Chu tự biết là không thể đào thoát, trong miệng liên tiếp phát ra tiếng thét lên, khí huyết ở trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, thân hình biến lớn, trong chớp mắt, đã tăng tới độ cao mười trượng!
Ào ào!
Bụng của Thất Thải Lang Chu, phun ra từng cái mạng nhện màu sắc sặc sỡ, bao phủ bắn tới bàn tay ở trên bầu trời.
Độc tính bên trong mạng nhện cực kỳ bá đạo, vậy mà ăn mòn bàn tay do Hàng Yêu Ấn ngưng tụ ra rung động xì xì, Linh quang lúc sáng lúc tối, lực lượng suy giảm đi nhiều.
Tám cẳng chân của Thất Thải Lang Chu vận lực, thân hình bắn lên, chọi cứng với Hàng Yêu Ấn ở trên không trung.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn.
Hàng Yêu Ấn dần dần tán loạn.
Thất Thải Lang Chu
Thân hình, nặng nề rơi xuống mặt đất, ném ra một cái hố to, mình đầy thương tích, có một cái chân đã bị bẻ gãy, máu tươi màu xanh biếc chảy xuống, tỏa ra mùi tanh hôi.
“Không tệ.”
Tô Tử Mặc gật gật đầu, nói: “Ngươi có thể tiếp được một thức Hàng Yêu Ấn này, cũng coi như ngươi có chút bản lĩnh.”
Thất Thải Lang Chu từ trong hố sâu giãy dụa leo ra, trừng lớn con mắt màu đỏ ngầu, vẻ mặt dữ tợn, vọt thẳng tới chỗ Tô Tử Mặc.
Bảy cái chân nhện còn dư lại, giống như từng thanh trường mâu bén nhọn, mang theo kịch độc.
Bề ngoài chân nhện, còn mọc đầy gai ngược.
Thứ này nếu như đâm sâu vào trong máu thịt, lại rút ra, sẽ lôi ra một nhóm lớn máu thịt, lập tức để lại một cái lỗ máu!
Vèo! Vèo! Vèo!
Thất Thải Lang Chu ở trên cao nhìn xuống, vươn chân nhện ra, đâm tới đầu của Tô Tử Mặc, từng cái đâm xuyên xuống, dày đặc như mưa!
Ánh mắt của Tô Tử Mặc lạnh như băng, Huyết Thối Đao trong tay run lên.
Tranh tranh tranh!
Ánh sáng màu máu tăng vọt!
Tô Tử Mặc triển khai thân pháp, xuyên qua lại ở phía dưới bóng chân lộn xộn dày đặc, vận chuyển khí huyết, vung múa Huyết Thối Đao, nhắm vào chỗ khớp nối chân của Thất Thải Lang Chu, hung hăng chém xuống!
Phốc phốc!
Dòng máu màu xanh biếc, phun ra ngoài.
Có ba cái chân nhện, trực tiếp bị Tô Tử Mặc chém xuống!
Trừ mạng nhện, chân của Thất Thải Lang Chu, là một món lợi khí khác trên người bọn chúng, thậm chí còn có thể tranh đấu với Linh khí hoàn mỹ.
Nhưng một đao kia của Tô Tử Mặc, nhắm vào lại chính là chỗ khớp nối của chân nhện, là bộ phận yếu ớt nhất.
Lại thêm Huyết Thối Đao rất sắc bén, một đao chém xuống, trực tiếp phế đi ba cái chân của Thất Thải Lang Chu!
“A a a!”
Thất Thải Lang Chu bị đau, phát ra một trận tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng.
“Ngươi dám hút máu của nàng, ta sẽ chém đứt tám cẳng chân của ngươi!”
Ánh mắt của Tô Tử Mặc lạnh lẽo, không có một chút thương hại nào.
Lão Tiên hạc của Phiêu Miểu Phong có ân đối với hắn, tiểu Tiên hạc lại từng làm bạn với hắn ở trong động phủ rất lâu.
Ở trong lòng của Tô Tử Mặc, sớm đã coi Hầu Tử, Linh Hổ, tiểu Tiên hạc như là thân nhân ở bên cạnh mình.
Vừa rồi nếu như hắn không quay đầu lại, tiểu Tiên hạc sẽ cứ như vậy bị Thất Thải Lang Chu mang đi, đó đúng là vạn kiếp bất phục!
Hắn có hối tiếc cũng không kịp.
Nghĩ đến những chuyện này, trong lòng Tô Tử Mặc chính là một trận hoảng sợ.
Vèo! Vèo!
Thất Thải Lang Chu cũng chỉ còn lại bốn cái chân nhện còn hoàn hảo, còn có thể chống đỡ thân thể.
“Đứt!”
Lúc này, nó gào thét một tiếng, vậy mà tự cắt đứt hai chân, hóa thành hai cây trường mâu, phá không hung hăng đâm tới phía Tô Tử Mặc, tốc độ cực nhanh!
“Trò mèo.”
Tô Tử Mặc cười lạnh, trở tay vung Huyết Thối Đao lên, giống như là sóng gợn nhẹ nhàng khẽ quấn, đã đánh bay hai cái chân nhện!
Thất Thải Lang Chu đã triệt để tuyệt vọng.
Rất nhiều sát chiêu tung hoành Yêu vực của nó, ở trước mặt nhân tộc này, căn bản chính là không chịu nổi một đòn!
Trong nhân tộc, làm sao lại sinh ra một yêu nghiệt đáng sợ như vậy?
Thất Thải Lang Chu suy nghĩ chưa xong, chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một cái, áo bào màu xanh bay múa.
Không chờ nó kịp phản ứng, nó đã cảm thấy trên người đau xót, chỉ còn lại hai cái chân nhện cũng đã bị chém xuống!
Bịch!
Không có gì chèo chống, Thất Thải Lang Chu trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Khí huyết bị xói mòn nghiêm trọng, thân hình của nó đang không ngừng thu nhỏ, rất nhanh đã biến thành một con nhện lớn cỡ một người.
Thất Thải Lang Chu co quắp ở trong đất bùn, trừng mắt nhìn Tô Tử Mặc, trong mắt đều là vẻ oán độc.
Tô Tử Mặc từ trong túi trữ vật tiện tay lấy ra một sợi dây thừng, ném về phía thân thể của Thất Thải Lang Chu, ở trên người của nó, trong nháy mắt quấn lên mấy vòng.
Sau trận chiến ở cổ thành, hắn góp nhặt được mấy vạn cái túi trữ vật.
Trong túi trữ vật của hắn, có nhiều Linh khí lắm, tiện tay có thể lấy ra một món, cũng đều là Linh khí cực phẩm!
“Mạng của ngươi, ta sẽ lưu lại cho tiểu Tiên hạc!”
Tô Tử Mặc kéo theo Thất Thải Lang Chu, mau chóng chạy trở về đường cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận