Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1121: Đánh tới khi ngươi phục

Sức quan sát làm người ta tán thưởng.
Năng lực suy luận mạnh mẽ.
Phối hợp thêm khí tức huyết mạch và uy áp của Ngũ Trảo Thần Long trên người Long Thương, đổi lại là người khác, chỉ sợ là tâm thần đã sớm hỏng mất!
Chỉ tiếc, Tô Tử Mặc vẫn là vẻ mặt kia, nhìn vô cùng bình tĩnh thong dong, không kiêu ngạo không tự ti.
Giống như là bị khám phá tâm sự, trong mắt của hắn, cũng không có một chút bối rối nào.
Chuyện này rất có chênh lệch so với dự đoán của Long Thương.
Sau khi huyết mạch Ngũ Trảo Thần Long trong cơ thể hắn giác tỉnh, ở bên trong lớp tiểu bối trong Long tộc, căn bản là không có ai có thể chống đỡ được uy áp của hắn!
Đừng bảo là mặt đối mặt như thế này.
Coi như bị hắn nhìn chăm chú một lát, những Long tộc khác đều sẽ không chịu nổi, chân tay sẽ trở nên luống cuống.
Long Thương rất hưởng thụ loại cảm giác không đánh mà thắng này.
Chỉ là, tất cả những thứ này rơi lên trên người Tô Tử Mặc, lại hoàn toàn vô dụng!
Giống như là dồn sức đấm một cú, đánh lên trên bị bông, không có một chút tác dụng gì.
Tô Tử Mặc đứng ở chỗ kia, vẻ mặt lạnh nhạt, Long Thương ngược lại còn có cảm giác tâm thần có một cơn chấn động, có chút bực bội.
Loại cảm giác này rất khó chịu.
Qua nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ hắn đều là khống chế tất cả, nhìn rõ tất cả.
Nhưng bây giờ, tên Long Chúc trước mắt này, lại để cho hắn cảm thấy có chút nhìn không thấu!
Long Thương không biết rõ, lúc này, Tô Tử Mặc nhìn qua có vẻ như là không có chút rung động nào, nhưng trong lòng cũng phải tán thưởng một tiếng.
Không thể không nói, chỉ là dựa vào hai sơ hở kia, dường như là Long Thương đã suy đoán ra được toàn bộ chân tướng, loại năng lực này, thực sự là có chút đáng sợ!
Đương nhiên, mặc cho Long Thương suy nghĩ nát óc, cũng tuyệt đối là không thể đoán ra, Nguyên thần của Tô Tử Mặc đã một phân thành hai, đã ngưng tụ ra hai đại chân thân!
Hơn nữa, Long Thương còn nói sai một chuyện.
Hắn cho rằng, nếu như Vu Lệ không ra tay, Tô Tử Mặc cũng không dám động.
Nhưng hắn không biết rõ, Tô Tử Mặc sát phạt quả đoán, coi như Vu Lệ không ra tay, Tô Tử Mặc cũng nhất định sẽ ra tay, trấn giết Vu Lệ ở nơi này!
Tô Tử Mặc không có khả năng để cho Vu Lệ còn sống rời đi!
Nhìn Long Thương ở trước mặt, Tô Tử Mặc không phủ nhận, cũng không thừa nhận, chỉ lạnh nhạt nói: "Tất cả đều là suy đoán của ngươi mà thôi."
Coi như Long Thương suy đoán ra chân tướng, hắn cũng không có chứng cứ!
Long Thương khẽ nhíu mày, ý cười trong mắt dần dần biến mất.
"Ngươi thật sự giống như là không phục a."
Long Thương sâu kín nói một câu.
Tô Tử Mặc cười, hỏi ngược lại: "Vì sao ta phải phục?"
Hai câu này, hai người đều không có nén giọng xuống.
Bầy long nghẹn họng nhìn trân trối!
Ở bên trong Long Hài Chi Cốc, bên trong đám tiểu bối của Long tộc, dám nói chuyện với Long Thương như thế này, không có ai cả!
Ngũ Trảo Thần Long a!
Tương lai nhất định là thiếu chủ của Long tộc, là tồn tại năm mạch cùng tôn vinh!
Theo bầy long xem ra, mặc dù Tô Tử Mặc là Thiếu chủ Chúc Long, đứng đầu Tiềm Long Bảng, nhưng thật sự là không có tư cách vốn liếng gì, khiêu chiến với Long Thương.
"Thú vị, thú vị."
Long Thương xòe bàn tay ra, vỗ nhẹ nhẹ xuống đầu vai Tô Tử Mặc, dùng giọng điệu dạy dỗ trẻ con nói: "Không phục thì cũng không quan hệ, chờ ngươi bước vào Pháp Tướng Cảnh, ta sẽ đánh tới lúc ngươi phục!"
Câu nói này nói ra hời hợt, nhưng bầy long lại đang mặc niệm cho Tô Tử Mặc.
Bọn họ giống như là có thể nhìn thấy, một đoạn thời gian bi thảm sau này của Tô Tử Mặc!
Tô Tử Mặc mỉm cười, xòe bàn tay ra, phủi phủi tro bụi ở trên đầu vai.
Nhìn thấy động tác này, ánh mắt của Long Thương ngưng lại.
Bàn tay của hắn, mới vừa đập lên trên đầu vai của Tô Tử Mặc, Tô Tử Mặc đã làm ra động tác như vậy.
Khiêu khích!
Con Chúc Long này, đang gây hấn với tôn nghiêm của hắn!
Tô Tử Mặc chậm rãi mở miệng, nói: "Chờ ta bước vào Pháp Tướng Cảnh, tốt nhất là ngươi nên trốn đi, tránh khỏi bị ta từ vị trí đứng đầu Thiên Long Bảng kéo xuống, ngay cả thiếu chủ của Long tộc đều không làm được!"
Đối chọi gay gắt!
Tên Long Thương này, xem như là một trong các đối thủ mạnh mẽ nhất mà hắn gặp phải từ khi tu hành đến nay!
Đối thủ mạnh mẽ như thế này, cũng khơi dậy chiến ý trong lòng Tô Tử Mặc.
"Tốt!"
Ánh mắt của Long Thương sáng rực, không nói thêm lời, xoay người rời đi, chỉ để lại một câu nói.
"Ta chờ ngươi!"
Rất nhanh, bóng dáng bọn Long Thương, đã biến mất ở trước mắt bầy long.
"Tên Long Chúc này thật sự là không biết sống chết!"
Một vị Thương Long giọng căm hận nói: "Thiếu chủ của Vu tộc đến đây, vốn phải là thiếu chủ của chúng ta tiếp đãi, lại bị hắn đoạt trước, còn sát hại Thiếu chủ của Vu tộc, tội không thể tha thứ!"
Long Thương nhẹ nhàng khoát tay, tùy ý nói: "Thiếu chủ của Vu tộc, giết thì giết, cũng không có việc gì."
"A?"
Bầy long sững sờ.
Theo bọn họ nghĩ, chuyện này không thể coi thường, tuyệt không thể dễ dàng chấm dứt như vậy, không nghĩ tới Long Thương thiếu chủ lại là thái độ này.
Long Thương dừng bước chân, nhìn bầy long bên cạnh nói: "Bên trong lứa tiểu bối trong Long tộc, xuất hiện một yêu nghiệt như thế, một chiêu đã có thể trấn giết Thiếu chủ của Vu tộc, cũng coi như là may mắn của Long tộc, có gì không tốt?"
Dừng lại một chút, lời nói của Long Thương xoay chuyển, nói: "Không sai, tiểu tử này không biết lớn nhỏ, thế mà còn muốn khiêu chiến ta, ta phải cho hắn chút bài học rồi!"
"Thiếu chủ, giết gà sao lại cần dùng đao mổ trâu."
Một vị Thương Long lập tức nói: "Chờ hắn bước vào Pháp Tướng Cảnh, ta thay thiếu chủ ra tay, nhất định phải đem tiểu tử này ác độc mà trừng trị một phen!"
"Ngươi?"
Long Thương nhìn hắn một cái, cười một tiếng, nói: "Ngươi đánh không lại hắn."
"A?"
Vẻ mặt của tên Thương Long này lộ ra vẻ không cam lòng, nhịn không được tranh luận nói: "Thiếu chủ, dù nói thế nào, ta cũng là Pháp Tướng Cảnh viên mãn, đưng thứ tám trên Thiên Long Bảng!"
"Tiểu tử này vừa mới bước vào Pháp Tướng Cảnh, có thể có bản lĩnh bao nhiêu?"
Long Thương lắc đầu, nói: "Ta chỉ hỏi ngươi một câu, lúc ngươi ở Phản Hư Cảnh, có thể một chiêu đánh chết Thiếu chủ của Vu tộc không?"
"Ta..."
Vị Thương Long này nghẹn lời.
Chần chờ hồi lâu, hắn mới nhỏ giọng nói: "Không chừng tên Thiếu chủ của Vu tộc này không đủ đạo hạnh, mới bị hắn một chiêu xử lý."
Chỉ là, lời nói này nói ra, chính hắn đều không tin.
Có thể trở thành thiếu chủ của Chín tộc, đều là người có thiên phú, tiềm lực, chiến lực mạnh nhất bên trong tiểu bối!
"Long Chúc, ngươi không cần để ta thất vọng mới tốt."
Long Thương quay người, nhìn về phương hướng của Chúc Long một mạch, lẩm bẩm một tiếng.
Những năm gần đây, hắn vô địch ở bên trong lứa tiểu bối, đã rất nhiều năm không có người nào dám khiêu chiến hắn, lại càng không cần phải nói tới chuyện giao thủ với hắn.
Tô Tử Mặc lộ ra mũi nhọn, chẳng những không để hắn cảm thấy tức giận, ngược lại còn để hắn cảm thấy một trận phấn khởi!
...
Nơi nghỉ lại của Chúc Long.
Cho đến tận lúc bọn Long Thương rời đi, bầy long mới xông tới.
"Long Chúc, ngươi có chút xúc động rồi."
Long Tịch lộ ra vẻ lo lắng, nhíu mày than nhẹ.
Vị bá vương long của Ly Long Tộc này, mười năm qua có biến hóa cực lớn, chỉ cần ở bên cạnh Tô Tử Mặc, vậy mà trở nên ôn nhu động lòng người, nhẹ giọng nói.
"Không có việc gì."
Tô Tử Mặc bật cười lớn, nói: "Dù sao vẫn còn sớm, ở Phản Hư Cảnh, hắn lại không thể ra tay đối với ta."
Hai mắt của Long Tịch tỏa sáng, vỗ tay nói: "Đúng a, chủ ý này không tệ! Ngươi chậm rãi tu hành, chỉ cần không bước vào Phản Hư Cảnh, Long Thương sẽ không có biện pháp nào ra tay đối với ngươi!"
Tô Tử Mặc lắc đầu cười khẽ, từ chối cho ý kiến.
Lấy tính tình của hắn, như thế nào lại bởi vì Long Thương uy hiếp, mà tu hành chậm chạp.
Hắn còn muốn mau chóng tu hành, bước vào Pháp Tướng Cảnh, nhìn đằng sau Bí Điển Đại Hoang Yêu Vương, đến tột cùng là còn có thiên chương tiếp sau nữa hay không!
Tô Tử Mặc trở lại trong huyệt động, giữ trống linh đài, Nguyên thần bắt đầu kêu gọi Thanh Liên Chân Thân.
Đem toàn bộ chuyện xảy ra bên này truyền tới, mới cắt đứt liên hệ ở giữa hai đại chân thân, bắt đầu thời gian bế quan tu hành dài dằng dặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận