Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1108: Diệt Thần Tiên

"Cút ngay!"
Trông thấy Thiếu chủ của Vu tộc xông tới, vẻ mặt của Niệm Kỳ lạnh như băng, quát lên một tiếng chói tai, huyết mạch ở trong cơ thể được thúc giục đến cực hạn!
Ầm ầm!
Cùng với một tiếng vang thật lớn, bóng dáng của Niệm Kỳ, đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa.
Vị trí lúc trước, chậm rãi hiện ra một kim tự tháp cao lớn, cổ lão thần bí, tỏa ra một luồng ánh sáng màu vàng óng, uy áp bắn ra!
Ở phía dưới kim tự tháp này, rất nhiều sinh linh lít nha lít nhít đang quỳ lạy, lấy con số ức vạn mà tính, nhìn không thấy bờ.
Mỗi một sinh linh, đều quỳ lạy ở trên mặt đất, chắp tay trước ngực, ngước nhìn kim tự tháp treo ở trên đỉnh đầu, trong miệng không ngừng ngâm tụng cầu nguyện, vẻ mặt thành kính.
Ở trên đỉnh đầu của những sinh linh này, ngưng tụ ra một sợi tơ màu vàng óng, liên tục không ngừng, toàn bộ hội tụ vào kim tự tháp trên đỉnh đầu.
Niệm Kỳ đứng ở chỗ kia, tóc vàng bay múa, hai con ngươi thâm thúy, khí tức trên người không ngừng kéo lên!
Trong lòng bàn tay của Vu Lệ, vây quanh một luồng sáng màu lục u ám, vừa mới chạm đến toà kim tự tháp này, đã bắn trở lại!
Tê!
Vu Lệ bị đau, khẽ nhíu mày, hạ bàn tay xuống.
Thần Chi Quốc Độ!
Thân là Thiếu chủ của Vu tộc, hắn tự nhiên là vô cùng rõ ràng, một màn trước mắt này, chính là huyết mạch dị tượng của Thần tộc.
Huyết mạch của Thần tộc kinh khủng, dường như là mỗi một Thần tộc, trưởng thành đến một tuổi tác nhất định, đều có thể tu luyện ra huyết mạch dị tượng.
Nhưng thiếu nữ trước mắt này, huyết mạch của Thần tộc không thuần, chỉ là Thần tộc di chủng, làm sao có thể tu luyện ra Thần Chi Quốc Độ?
Hơn nữa, khí tức mà Thần Chi Quốc Độ này hiển lộ ra, so với Thần tộc chân chính, cũng không thua kém bao nhiêu!
Mặc dù Vu tộc cũng là Chín tộc Thái Cổ, nhưng lực lượng huyết mạch, cũng xa xa không kịp Thần tộc.
Vu tộc không sở trường cận chiến.
Vu Lệ cười lạnh một tiếng, thân hình lui về phía sau.
Vu tộc có rất nhiều Vu thuật chú pháp, thắng ở quỷ quyệt ác liệt, khó lòng phòng bị!
"Chẳng qua chỉ là nỏ mạnh hết đà, ta cũng muốn xem xem cô gái nhỏ ngươi còn có thể chống đỡ thêm bao lâu!"
Hai tay Vu Lệ bắt pháp quyết, trong miệng liên tiếp ngâm tụng ra ký tự cổ quái, cuối cùng khẽ quát một tiếng: "Khô Cốt Chú!"
Ô ô ô!
Loại chú pháp này xuất hiện, ở bên cạnh Niệm Kỳ, đột nhiên hiện ra tám cái đầu màu lục, hóa thành một luồng sáng màu lục, không ngừng đánh lên Thần Chi Quốc Độ!
Lúc trước, thanh niên mặc áo lục vẫn lạc ở trong tay Tô Tử Mặc, chỉ có thể ngưng tụ ra một cái đầu.
Mà thiếu chủ Vu Lệ, trong nháy mắt có thể đánh ra tám cái!
Đây chính là chênh lệch!
Loại chú pháp này, tu luyện tới cực hạn, có thể ngưng tụ ra chín cái đầu.
Nếu như không có Thần Chi Quốc Độ ngăn cản, chín cái đầu bổ nhào lên trên người tu sĩ, chỉ cần mấy hơi thở, sẽ có thể gặm nuốt sạch sẽ máu thịt trên người tu sĩ!
Thần Chi Quốc Độ, không ngừng lắc lư.
Kim tự tháp ở phía dưới đầu kia gặm nuốt, cũng xuất hiện rồi một vết rách, sắp sụp đổ!
Khuôn mặt nhỏ của Niệm Kỳ, đã càng ngày càng tái nhợt.
Trông thấy một màn này, vẻ mặt của đám người Phiếu Miểu Phong đều ảm đạm.
Bên trên chủ phong, đại trận vỡ vụn, giống như là đã rét vì tuyết còn lạnh vì sương, đệ tử của Phiếu Miểu Phong đều bại lộ ở phía dưới sự sát phạt của hơn trăm vị Phản Hư Đạo Nhân của Long Hổ Các!
Ngay lúc này, một tiếng gào thét truyền đến, cao vút tận mây, ẩn chứa uy áp vô tận, như sấm sét nổ vang, ầm vang mà tới!
Toàn thân Lão Tiên Hạc chấn động.
Tiếng gào này, hình như là có chút quen thuộc.
Trong mắt Niệm Kỳ, càng là bắn ra một ánh sáng khác thường!
Tiếng gào này chưa dứt, lại một tiếng gào khác, theo sát phía sau, xuyên thấu tất cả, bén nhọn chói tai, giống như tiếng kim loại giao nhau!
Lúc tiếng gào này vang lên, còn ở nơi xa.
Quần tu theo bản năng liếc mắt nhìn lại, đã có thể nhìn thấy hai bóng người đang gào thét mà đến, dường như là sóng vai mà đi, nhanh như điện chớp!
Người bên trái mặc một bộ áo xanh, tóc đen bay múa, vẻ mặt lạnh như băng, trong hai con ngươi giống như là có hai ngọn lửa đang thiêu đốt, toàn thân lóe ra tia điện hừng hực chói mắt!
"Tử Mặc!"
Toàn thân của Lão Tiên Hạc chấn động, trong mắt lộ ra sự mừng rỡ, thấp giọng nói: "Là Tử Mặc trở về rồi!"
"Tử Mặc là ai?"
Trừ một ít người đã ở Phiếu Miểu Phong lâu năm, tuyệt đại đa số tu sĩ của Phiếu Miểu Phong, đều chưa từng gặp Tô Tử Mặc.
Mặt của Tông chủ Lăng Vân cũng lộ ra vẻ vui mừng, nói: "Chính là Tô Tử Mặc, là Hoang Võ Đạo Nhân bây giờ!"
"A, Hoang Võ lập đạo, là hắn!"
Trong đám người truyền đến từng đợt tiếng hô lên kinh hãi.
Đối với quần tu, đạo hiệu Hoang Võ này, ngược lại là càng thêm quen thuộc hơn một chút.
"Người áo đen bên cạnh hắn là ai?"
Có tu sĩ hỏi.
Ở bên cạnh Tô Tử Mặc, còn có một người áo đen sóng vai mà đi với hắn, tốc độ của hai người khó phân trên dưới!
Tiếng gào thứ nhất, đến từ Tô Tử Mặc.
Tiếng gào thứ hai, có lẽ chính là người áo đen này phát ra.
Mặt của người áo đen này như đao tước, vẻ mặt lạnh lùng, hai con ngươi sâu xa như biển, thoáng nhìn cũng không có chỗ nào thần kỳ.
Chỉ là, nếu người nào có tầm mắt cao minh, sẽ có thể nhìn ra, mỗi động tác của người áo đen này, đều giống như là được tinh chuẩn đo đạc vậy!
"Hắn là..."
Lão Tiên Hạc cũng lộ ra một tia mê mang.
Chẳng biết tại sao, người áo đen này lại cho nàng một loại cảm giác quen thuộc, nhưng nàng lại biết rõ, khẳng định là chính mình chưa bao giờ thấy qua người này.
Quần tu ở đây, chỉ có một mình Niệm Kỳ, từng ở bên trong Vạn Tượng Thành, gặp qua hình dạng Dạ Linh huyễn hóa thành hình người, những người khác tự nhiên là không nhận ra.
Một vị Phản Hư Đạo Nhân của Phiếu Miểu Phong than nhẹ một tiếng, nói: "Ở bước ngoặt nguy nan này, Hoang Võ còn có thể đứng ra, đúng là nghĩa bạc vân thiên. Chỉ tiếc, Hoang Võ chỉ là Phản Hư Cảnh..."
Vị Phản Hư Đạo Nhân này không tiếp tục nói hết, nhưng quần tu đều nghe ra ý nghĩa bóng gió trong lời hắn nói.
Tình thế lúc này, đừng bảo là chỉ có một Phản Hư Đạo Nhân tới, xem như là có một Pháp Tướng Đạo Quân đi tới, chỉ sợ là cũng không làm nên chuyện gì!
Tông chủ Lăng Vân trầm giọng nói: "Các ngươi không hiểu, Tử Mặc chính là vạn cổ đệ nhất yêu nghiệt, vô địch trong cùng giai!"
"Thế nhưng ta nghe nói mười năm trước, thân thể của Hoang Võ Đạo Nhân bị cường giả Bán Tổ phế bỏ, rất nhiều át chủ bài trên người, đều đã không còn."
"Đoán chừng hắn bây giờ, ngay cả Phản Hư Đạo Nhân bình thường cũng không bằng."
"Haizz!"
Trong đám người truyền ra một tràng tiếng thở dài.
Vẻ mặt của Tông chủ Lăng Vân cũng ảm đạm, cười lớn nói: "Mặc kệ là như thế nào, thêm một người, cuối cùng sẽ nhiều hơn một phần lực lượng."
Lão Tiên Hạc cũng gật gật đầu, làm ra quyết định, nói: "Chờ Tử Mặc chạy tới, mọi người toàn lực phá vây, có thể chạy ra bao nhiêu thì tính bấy nhiêu!"
"Là ngươi!"
Cô Hồn Đạo Nhân nhận ra Tô Tử Mặc, trong nháy mắt vẻ mặt trở nên phấn khởi, chỉ huy Phản Hư Đạo Nhân của Long Hổ Các ở đây, lớn tiếng nói: "Mười người các ngươi, cản hai người kia lại cho ta!"
"Têb áo đen kia thì giết chết tại chỗ!"
Dừng lại một chút, Cô Hồn Đạo Nhân nhe răng cười một tiếng, nói: "Tên mặc áo xanh, ta muốn còn sống!"
Tô Tử Mặc ở đằng xa, trông thấy Phiếu Miểu Phong phía dưới bị máu nhuộm, cũng đã lên cơn giận dữ, sát ý ngập trời!
Đi tới gần, hắn căn bản là không có bất kỳ ý định thăm dò nương tay nào, vận chuyển tâm pháp, ngón tay chạm lên trên mi tâm, mở rộng thức hải!
Ngay sau đó, ở phía dưới vạn chúng nhìn chăm chú, từ trong thức hải của Tô Tử Mặc, trực tiếp bị lôi ra ngoài một sợi roi dài đến mấy trượng!
Đây hoàn toàn là một sợi roi ngưng tụ từ vô số luồng lôi điện mà thành!
Phía trên còn có tia điện sáng chói lóa mắt, liên tiếp phát ra tiếng vang lốp bốp, xung quanh sợi roi, rắn điện bay múa, tia điện hừng hực, toàn bộ hư không đều đang run rẩy!
Diệt Thần Tiên!
Bí thuật Nguyên thần bên trong « Thái Hư Luyện Thần Thiên ».
Phong Lôi Điện dùng trăm phương ngàn kế, không tiếc vận dụng Đệ Tử Phong Hào chặn giết Tô Tử Mặc, để đoạt lại « Tử Điện Quyết », cũng là bởi vì hai bộ công pháp này dung hợp, để tìm ra bản bí thuật Nguyên thần này!
Đây cũng là bí thuật Nguyên thần mà năm đó Lôi Hoàng dùng để tung hoành thiên hạ, uy lực có thể nghĩ được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận