Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2240: Lấy máu trả máu

Bên trong tầng trời thứ năm.
Tô Tử Mặc chậm chậm đứng dậy, đứng trên chỗ cao nhất của bia đá Địa bảng, thu Trấn Thổ vào thức hải, nhanh chóng bị Trấn Ngục đỉnh thôn phệ.
Luyện hóa khối Trấn Thổ này, khối Tuế Mộc lấy được ở tầng trời thứ tư kia, Tô Tử Mặc có thể dùng để chính mình tu luyện.
Trấn Ngục đỉnh cũng có thể hoàn toàn chữa trị, tứ đại thánh hồn thức tỉnh toàn bộ!
Tô Tử Mặc nhìn qua phương hướng tới tầng trời thứ sáu, im lặng không nói.
Hắn mơ hồ có thể đoán được, nếu hắn tiếp tục phi thăng, ở bên trong tầng trời thứ sáu, có lẽ cũng chứa đi bảo vật tương tự.
Nhưng với trạng thái trước mắt của hắn, thực sự không thích hợp tiếp tục xông vào.
Trừ phi, hắn hoàn toàn từ bỏ Địa bảng bài danh chiến, từ bỏ tranh đoạt đứng đầu Địa bảng.
Khi truy giết Thái Hoa tiên nhân, hắn đã tiêu hao rất nhiều.
Thanh Liên chân thân có mạnh mẽ hơn cũng không thể chống lại một đạo tuyệt thế thần thông của Thái Hoa tiên nhân, cũng phải chịu đựng chấn động không nhỏ.
Nếu hắn tiếp tục phi thăng tới tầng trời thứ sáu, thực sự quá mạo hiểm.
Huống chi, đối với hắn mà nói thì chuyện ngày hôm nay vẫn chưa xong!
Đại Tấn tiên quốc cùng Phi Tiên Môn, còn có bốn vị Địa Tiên ở bên trong Cửu Trọng Thiên!
Những người này tiến vào Cửu Trọng Thiên, vốn chính là muốn liên thủ giết hắn.
Chỉ là không thể toàn bộ tụ tập cùng một chỗ, nếu như đã động thủ, Tô Tử Mặc sẽ không thủ hạ lưu tình!
Diệp Phi bỏ mình, hoàn toàn kích phát sát ý trong lòng Tô Tử Mặc.
Hắn muốn khiến toàn quân Đại Tấn tiên quốc cùng Phi Tiên Môn bị diệt!
Muốn để hai thế lực lớn này xoá tên trên Địa bảng lần này!
Muốn để hai thế lực lớn này mất hết mặt mũi!
Đột nhiên!
Trong lòng Tô Tử Mặc có cảm giác, ánh mắt khẽ động, nhìn thấy ở chân trời xa xa có một bóng dáng bay nhanh mà đến, nhìn trang phục thì người này chính là Hình Lục Vệ của Đại Tấn tiên quốc!
Oanh!
Tô Tử Mặc từ chỗ cao nhất trên bia đá Địa bảng nhảy xuống, ầm ầm rơi xuống trên mặt đất, bộc phát ra một tiếng vang thật lớn.
...
Lục Vực trong Hình Lục địa vệ của Đại Tấn tiên quốc, là cao thủ thuộc về cấp bậc thống lĩnh.
Nhưng ở trong đội ngũ lần này, lực chiến đấu của hắn lại xếp cuối cùng.
Đương nhiên, cho dù là xếp cuối cùng, hắn cũng đã đến tầng trời thứ năm, ở trước bia đá Địa bảng!
Chỉ cần lưu tên ở trên tấm bia đá Địa bảng, hắn có thể liên thủ cùng Thiết Hàn, cùng Địa Tiên của Phi Tiên Môn, chuẩn bị vây giết Tô Tử Mặc.
"Tốc độ của ta hơi chậm, không chừng mấy người đại thống lĩnh Thiết Hàn đã chém giết Tô Tử Mặc rồi."
Lục Vực vừa chạy vội, vừa nghĩ như vậy.
Đúng lúc này, hắn đột nhiên ngửi được một tia máu tanh nhàn nhạt.
Hắn nhíu chặt lông mày, phóng tầm mắt nhìn lại, chỉ thấy trước tấm bia đá Địa bảng, có mười mấy bộ thi thể không đầu nằm ngổn ngang, đều là đến từ Đại Tấn tiên quốc cùng Phi Tiên Môn!
Tại sao có thể như vậy ?
Đã xảy ra chuyện gì rồi?
Vẻ mặt Lục Vực chấn kinh.
Đúng lúc này, dưới chân hắn run lên, giống như đất rung núi chuyển, ngay sau đó, một tiếng vang từ phía bia đá Địa bảng truyền tới.
Tâm thần Lục Vực run lên, theo tiếng vang nhìn lại, chỉ thấy ở phương hướng kia đang có một tu sĩ áo xanh sải bước đi tới, một tay cầm mười tám cái đầu chưa khô vết máu, sát khí trùng thiên!
"Tô Tử Mặc ?"
Hí!
Đột nhiên, sắc mặt Lục Vực đại biến.
Hắn thấy rõ ràng, trong số những đầu lâu kia, tất cả đều là Địa Tiên của Đại Tấn tiên quốc cùng Phi Tiên Môn, ngay cả Thiết Hàn cùng Thái Hoa tiên nhân cũng đều ở trong đó!
Đại thống lĩnh Thiết Hàn chết rồi!
Ngay cả Thái Hoa tiên nhân cũng chết rồi!
Tin tức này đối với Lục Vực thực sự quá rung động, lực trùng kích quá lớn.
Trong lúc nhất thời, hắn vẫn không thể tiếp thu được, không thể kịp phản ứng.
Tronh mấy hơi thở này, Tô Tử Mặc đã vọt tới gần!
Hắn không ném xuống mười tám cái đầu trong tay phải, cứ xách trong tay như vậy, chỉ thò ra một tay khác, đập một chưởng tới Lục Vực!
Một chưởng này che khuất bầu trời, bắn ra một luồng khí tức vô cùng thảm liệt hung tàn!
Lục Vực đứng trước một chưởng này, hoàn toàn không có khí thế, bị dọa được sợ vỡ mật, hồn phi phách tán!
Nếu là chém giết liều mạng bình thường, Lục Vực không lưu lạc đến mức này.
Nhưng bây giờ, hắn thấy đầu của Thiết Hàn, Thái Hoa tiên nhân bị Tô Tử Mặc xách trong tay, sớm đã sợ vỡ mật.
Cho dù có mười phần lực chiến đấu, cũng không phát huy ra năm phần.
Không kịp thôi động thần thức, phóng thích thần thông tiên thuật, Lục Vực chỉ có thể nâng hai tay lên, nghĩ muốn chống lại bàn tay của Tô Tử Mặc, quay người chạy trốn.
Ầm!
Tô Tử Mặc đập bàn tay xuống trên hai tay Lục Vực, đầu tiên là truyền ra một tiếng vang trầm, như đánh vào tấm thép.
Răng rắc!
Ngay sau đó, ánh mắt Tô Tử Mặc đại thịnh, bỗng nhiên phát lực, một tay trấn áp xuống vô cùng mãnh liệt!
"Chết đi cho ta!"
Tô Tử Mặc hét lớn một tiếng, như thiên thần hạ phàm, vô cùng uy nghiêm!
Hai tay Lục Vực trực tiếp bị một chưởng của Tô Tử Mặc đánh gãy.
Lục Vực không có phản ứng cùng thủ đoạn của Thiết Hàn, còn có thể ngửa đầu né tránh.
Lực lượng khổng lồ này trấn áp xuống, bàn tay Tô Tử Mặc thuận thế đập xuống trên đỉnh đầu Lục Vực.
Ba một tiếng, óc vỡ toang, máu loãng văng khắp nơi!
Xuyên qua xương sọ, nguyên thần của Lục Vực cũng bị một chưởng này của Tô Tử Mặc chấn vỡ nát!
Chỉ cần một tay, đánh ra một chưởng đã đập chết một vị Hình Lục địa vệ!
Tô Tử Mặc dựng thẳng chưởng thành đao, thuận thế chém lên trên cổ Lục Vực, lại chém xuóng đầu của Lục Vực, xách trong tay.
Các tu sĩ khác dưới bia đá Địa bảng thấy một màn như vậy, đều coi như trấn định, vẻ mặt cũng không có quá chấn động lớn.
Dù sao so sánh với cảnh tượng vừa rồi mười tám vị Địa Tiên như Tô Tử Mặc bị Thái Hoa tiên nhân, Thiết Hàn vây công bốn phía, những người trước mắt này cũng không tính là gì.
Nhưng trên quảng trường, Nguyên Tá quận vương cùng Bạch Hải Thiên Tiên rốt cục không nhịn được, đứng bật dậy, vẻ mặt giận dữ.
" Càn Khôn thư viện các ngươi không khỏi quá độc ác!"
Bạch Hải Thiên Tiên giơ cánh tay lên, quạt xếp chỉ vào mấy vị trưởng lão Càn Khôn thư viện, giọng căm hận nói: "Một trận chiến này, chúng ta đã thua, kẻ này còn muốn đuổi tận giết tuyệt ?"
"Đây là đuổi tận giết tuyệt ?"
Chung trưởng lão cười lạnh nói: "Ta cũng muốn hỏi một chút, nếu Tô Tử Mặc rơi vào trong tay của các ngươi, hắn là cũng sẽ không còn mạng sống!"
Sắc mặt Hạ trưởng lão cũng bất thiện, lạnh lùng nói: "Bạch Hải, ngươi không được quên, là Phi Tiên Môn cùng Đại Tấn tiên quốc các ngươi ra tay trước, giết người trước!"
"Dù đệ tử thư viện ta đánh lại như thế nào, hai đại thế lực các ngươi đều phải chịu!"
Nguyên Tá quận vương quay người nhìn về phía Chân Tiên Tạ Linh, ôm quyền chắp tay nói: "Điện hạ, Tô Tử Mặc này ở bên trong làm việc hung tàn như thế, có gì khác ma tu đâu ?"
"Theo ta thấy, kẻ này vô cùng có khả năng chính là người ở ma vực, là gian tế trà trộn vào Thần Tiêu tiên vực ta!"
"Phi!"
Vân Đình vừa mới uống một ngụm rượu mạnh, trực tiếp phun ra, mắng nói: "Nguyên Tá, ngươi thật sự không biết xấu hổ! Đánh không lại người khác, lại muốn bắt đầu nói xấu ?"
Bạch Hải Thiên Tiên hít sâu một hơi, trầm giọng nói ràng: "Tạ Linh điện hạ, ta đề nghị mang kẻ này ra khỏi Cửu Trọng Thiên, để tránh hắn ở bên trong đại phát ma tính, đại khai sát giới."
Vẻ mặt Tạ Linh lạnh nhạt, lắc đầu nói: "Đây là đấu vòng loại trong Cửu Trọng Thiên, sinh tử chớ luận."
"Vừa rồi hai đại thế lực các ngươi liên thủ, bốn phía vây công một vị đệ tử thư viện, ta sẽ không nhúng tay."
"Bây giờ, đệ tử thư viện này muốn đuổi tận giết tuyệt, lấy răng trả răng, lấy máu trả máu, ta cũng sẽ không ngăn cản, đến khi đấu vòng loại kết thúc."
Nguyên Tá quận vương cùng Bạch Hải Thiên Tiên bất đắc dĩ, chỉ có thể từ bỏ, một lần nữa ngồi trở lại ghế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận