Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2476: Cường thế trấn áp

Phương Thanh Vân hoàn toàn không có bất kỳ chuẩn bị gì, chờ đến khi phản ứng lại thì Tô Tử Mặc đã đi tới trước mặt, bàn tay che khuất bầu trời, chặn lấy tất cả đường lui của hắn!
Trong một chớp mắt, trong đầu Phương Thanh Vân hiện lên vô số suy nghĩ.
Làm sao có thể ?
Ta là Thiên Tiên cửu giai, đệ nhất nội môn, xếp thứ mười trên dự đoán Thiên bảng, Tô Tử Mặc sao lại dám ?
Dưới ánh mắt của vạn chúng, hắn dám tư đấu ở thư viện, ngang nhiên vi phạm môn quy ?
Sau khi khiếp sợ ban đầu trôi qua, trong mắt Phương Thanh Vân hiện lên một tia hưng phấn.
Nếu đã như thế, ta là bị ép phải đánh lại, chém giết ngươi cũng là thuận lý thành chương!
Phương Thanh Vân vốn ước chiến Tô Tử Mặc lên trên đài luận kiếm, còn có chút lo lắng.
Nếu ở đài luận kiếm trên, hắn thật sự giết chết Tô Tử Mặc, cho dù có Nguyệt Hoa sư huynh ra sức bảo vệ, hắn cũng sẽ bị trừng phạt.
Nhưng thế cục hiện nay dường như còn tốt hơn so với hắn dự đoán!
"Ngươi tự tìm cái chết!"
Trong mắt Phương Thanh Vân lóe lên hàn quang, hai tay bóp pháp quyết, phóng thích ra thần thông thuấn di, chuẩn bị tạm tránh múi nhọn từ Tô Tử Mặc, kéo dài khoảng cách với Tô Tử Mặc rồi lại tìm cách đánh lại.
Kinh nghiệm chiến đấu của hắn quá phong phú, thủ đoạn cao minh, có thể trổ hết tài năng trong hơn mấy trăm ngàn đệ tử nội môn thư viện, ngồi vào vị trí đệ nhất nội môn, tuyệt đối không phải may mắn.
Bị Tô Tử Mặc chiếm trước tiên cơ, nhưng Phương Thanh Vân nhanh chóng trấn định tâm thần, cũng không hoảng loạn, trong nháy mắt đã làm ra phán đoán.
Tô Tử Mặc ra tay quá hung ác, khí thế cuồn cuộn ngất trời, không cần thiết cùng đối cứng.
Mà Tô Tử Mặc cận chiến cùng hắn biểu hiện được cường thế như vậy có nghĩa là, nhục thân của Tô Tử Mặc mạnh mẽ,, có sở trường cận chiến.
Phương Thanh Vân vừa phóng thích thuấn di, vừa đưa tay vỗ vào túi trữ vật, chuẩn bị tế ra Thanh Vân kiếm của chính mình.
Nhìn thấy một màn này, Tô Tử Mặc tỏ vẻ mỉa mai.
Thuấn di là tuyệt thế thần thông, có thể trợ giúp người tu luyện trong nháy mắt thoát khỏi đối thủ, nhưng cũng dễ dàng bị đánh gãy, lộ ra sơ hở.
Mà một khi bị đối phương dự đoán ra điểm dừng sau khi thuấn di thì chắc chắn sẽ mất đi tiên cơ.
Động tác của Tô Tử Mặc không ngừng, đột nhiên há miệng, bộc phát ra Long ngâm bí thuật!
"Rống!"
Một tiếng rít chói tai từ trong miệng Tô Tử Mặc bạo phát đi ra, đinh tai nhức óc.
Tô Tử Mặc có ý định khống chế lực trùng kích của đạo âm vực bí thuật này, thu nhỏ nó ở trong một nhỏ phạm vi, gần như toàn bộ đều đánh tới trên người Phương Thanh Vân!
Toàn thân Phương Thanh Vân đại chấn, vẻ mặt thống khổ, chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể quay cuồng, hai lỗ tai vù vù rung động, quá trình thuấn di bị đánh gãy.
Nếu là Thiên Tiên cửu giai khác, ở khoảng cách này sẽ bị đánh chết tại chỗ.
Phương Thanh Vân không bị thương đã coi như hắn có chút bản lĩnh!
Ngũ quan của Phương Thanh Vân vặn vẹo cùng một chỗ, cố gắng giữ tỉnh táo.
Đột nhiên!
Trước mắt của hắn hiện ra một ánh sáng rực rỡ chói mắt, tản ra nhiệt độ nóng kinh người!
"Không tốt, là đồng thuật!"
Trong lòng Phương Thanh Vân cảm giác nặng nề, không kịp nghĩ nhiều, cũng vội vàng đánh ra đồng thuật mà mình tu luyện nhiều năm, để đánh lại!
Một ánh sáng xanh ngưng tụ trong đôi mắt hắn, rồi đột nhiên bắn mạnh ra.
Oanh!
Hai đạo đồng thuật đụng vào nhau.
Gần như không có gì bất ngờ, Chúc Chiếu chi nhãn của Tô Tử Mặc đánh tan đồng thuật của Phương Thanh Vân, trong nháy mắt đâm vào đôi mắt hắn!
U Huỳnh thạch ở mắt trái Tô Tử Mặc từng bị một loại lực lượng hắc ám trong Đế Phần phong cấm, không thể phóng thích ra U Huỳnh chi nhãn.
Nhưng cho dù chỉ có Chúc Chiếu chi nhãn, cũng không có bao nhiêu người có đồng thuật có thể đối cứng.
Đồng thuật mạnh mẽ hay không, ngoài chuyện đạo pháp đồng thuật phải là loại thượng thừa, nhục thân huyết mạch cũng là cơ sở.
Tô Tử Mặc tu hành đến nay, chỉ có một lần năm đó ở trong Đế Phần, Chúc Chiếu chi nhãn từng bị đồng thuật của Vân Đình áp chế, những người còn lại đều không đáng giá nhắc tới!
"A!"
Một con mắt của Phương Thanh Vân bị trọng thương, hét thảm một tiếng.
Tô Tử Mặc trong quá trình cận chiến liên tục phóng thích ra âm vực, đồng thuật là hai loại bí thuật thuấn phát, trực tiếp công phá phòng ngự của Phương Thanh Vân!
Phương Thanh Vân đã không kịp tế ra Thanh Vân kiếm, chỉ có thể giơ cánh tay lên, muốn chống lại bàn tay của Tô Tử Mặc.
Nhưng nhục thân của hắn so với Thanh Liên chân thân đã tu luyện rất nhiều bí pháp thì còn kém xa lắm!
Ầm!
Bàn tay lớn che trời của Tô Tử Mặc va chạm cùng cánh tay của Phương Thanh Vân.
Phương Thanh Vân cảm giác trên hai tay truyền đến đau đớn.
"Nát cho ta!"
Ánh mắt Tô Tử Mặc đại thịnh, trong tiếng hít thở, bàn tay lại lần nữa phát lực, hung hăng trấn áp xuống!
Tạch tạch tạch!
Từng tiếng xương nứt làm người ta sợ hãi vang lên.
Tô Tử Mặc nghiền nát hai tay của Phương Thanh Vân, bàn tay trong nháy mắt hạ xuống, rơi trên thiên linh cái của hắn.
Bịch!
Trên đỉnh đầu truyền đến một luồng lực lượng lớn không thể chống cự, Phương Thanh Vân căn bản không thể chống đỡ nổi, hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ gối trên mặt đất!
Ánh mắt Tô Tử Mặc băng lãnh, năm ngón tay chụm lại.
Tranh tranh tranh!
Trên đầu ngón tay hắn, móng tay sắc bén bắn ra, như đao như kiếm, bất cứ lúc nào đều có thể phá vỡ xương sọ của Phương Thanh Vân!
Thiên địa nguyên khí khổng lồ tràn vào thức hải của Phương Thanh Vân, trực tiếp phong ấn nguyên thần của hắn, mặc dù hắn có vô số thần thông bí pháp, cũng không thể phóng thích.
Tê!
Đến lúc này, chúng người vây xem mới kịp phản ứng.
Trong đám người truyền đến từng tiếng hít hơi lạnh!
Đám người thư viện ồn ào xôn xao!
Đệ nhất nội môn của Càn Khôn thư viện, xếp thứ mười trên dự đoán Thiên bảng - Phương sư huynh, lại bị Tô Tử Mặc mới chỉ là Thiên Tiên lục giai cường thế trấn áp!
Quá nhanh rồi!
Toàn bộ quá trình vẫn chưa tới ba lần hít thở.
Phát sinh đột nhiên, kết thúc lại càng nhanh, im bặt mà dừng!
Phương Thanh Vân gần như không có chút sức chống cự nào, đã bị Tô Tử Mặc đánh mù mắt, một chưởng đánh nát hai tay, cưỡng ép đè xuống thiên linh cái, quỳ gối trên đất!
Dù đám người tận mắt nhìn thấy, nhưng vẻ mặt vẫn tràn đầy chấn kinh, không thể tin được.
Một mắt của Phương Thanh Vân chỉ còn lại một lỗ máu, con mắt còn lại lộ ra vô tận khuất nhục cùng oán độc, cắn răng nói: "Tô Tử Mặc, ngươi động thủ với ta ở bên ngoài đài luận kiếm, ngươi chết chắc rồi!"
Không có gì bất ngờ xảy ra, Tô Tử Mặc làm trái với môn quy, sẽ bị phạt nặng.
Nếu Nguyệt Hoa sư huynh nguyện ý ra mặt, lửa cháy cho thêm dầu, kết cục của Tô Tử Mặc, khẳng định sẽ thảm hại hơn.
Nhưng mặc kệ như thế nào, sau ngày hôm nay, Phương Thanh Vân hắn đều đã mất hết thể diện!
"Hừ!"
Tô Tử Mặc cười lạnh một tiếng, bàn tay dùng sức, kéo Phương Thanh Vân đã đầu tóc rối bù, đi về phía Đào Yêu.
"A!"
Phương Thanh Vân đột nhiên cảm giác trên đỉnh đầu truyền đến đau đớn, giống như da đầu của mình sắp bị Tô Tử Mặc xé rách xuống, không khỏi kêu thảm một tiếng.
Đào Yêu nhìn một màn này, chân tay hơi luống cuống, không biết nên làm cái gì.
"Xong rồi, xong rồi!"
Xích Hồng quận chúa cùng Liễu Bình liếc nhau, sắc mặt như màu đất.
"Tô sư huynh quá vọng động rồi!"
Liễu Bình khóc không ra nước mắt.
Dưới ánh mắt của vô số đệ tử thư viện, Tô Tử Mặc ngang nhiên vi phạm môn quy, ra tay với Phương Thanh Vân, coi như lúc đầu là bọn hắn chiếm lý, lúc này cũng vô dụng rồi.
Ảnh hưởng của chuyện này quá mức ác liệt.
Dù Tô sư huynh là đệ tử ký danh của tông chủ thư viện, cũng nhất định sẽ bị thư viện phạt nặng.
Kẻ nhẹ thì đuổi ra thư viện, kẻ nặng cũng có thể bị phế bỏ tu vi!
Xa xa ở không trung còn có hai bóng người đứng đó, chính là Nguyệt Hoa Kiếm Tiên cùng Tiếu Ly từ chân truyền địa phương chạy đến.
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên nhìn một màn này, khẽ cười một tiếng, khoan thai nói: "Xem ra, không cần chúng ta ra mặt."
"Sư huynh, chúng ta có cần đi qua cứu Phương sư đệ hay không?" Tiếu Ly hỏi nói.
"Không cần."
Vẻ mặt Nguyệt Hoa Kiếm Tiên lãnh khốc, khóe miệng hơi vểnh, nói: "Phương sư đệ càng thảm, kết cục của Tô Tử Mặc cũng càng thảm, chúng ta cần gì phải nhúng tay đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận