Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 3092: Một quyền một người

"Là Hoàng Cốt Trâm, vị sư nương này của Tiêu Dao ra tay cũng đủ hào phóng nha."
U Lan Tiên Vương nghe thấy Tiêu Dao đang ở trreen Thanh Liên Tinh, trong lòng vô cùng hổn loạn, chỉ nhìn lướt qua cây ngọc trâm mà Mộc Liên mới lấy xuống, trong đầu hiện lên suy nghĩ này, cũng không suy nghĩ nhiều.
Mặc kệ như thế nào, dù sao thì Tiêu Dao cũng là đệ tử của Tô Trúc, để cho hắn ở bên trong Hoa Giới, chính là biểu hiện sự tín nhiệm đối với nàng.
Nếu như Tiêu Dao vẫn lạc ở Hoa Giới, coi như là bị Huyết Giới giết chết, trong lòng nàng cũng sẽ cảm thấy áy náy.
Huống chi, Tiêu Dao và Mộc Liên. . .
Trong lòng Mộc Liên nóng như lửa đốt, hai tay dùng sức bắt lấy cánh tay của U Lan Tiên Vương, nói: "Sư tôn, bây giờ chúng ta lập tức đi Thanh Liên Tinh, cứu Tiêu Dao và tộc nhân bên kia ra!"
"Chỉ sợ là. . ."
Vẻ mặt của U Lan Tiên Vương ảm đạm, thở dài nói: "Không còn kịp nữa rồi."
Mộc Liên nghe thấy vậy, giống như là bị sét đánh, bàn tay đang nắm lấy U Lan Tiên Vương, cũng dần dần buông ra, sắc mặt tái nhợt, vô ý thức lui lại mấy bước.
Những tộc nhân còn lại của Hoa Giới cũng nghe được động tĩnh bên này, nhìn lại.
Nhìn thấy dáng vẻ mất hồn của Mộc Liên, U Lan Tiên Vương cảm thấy cực kỳ đau lòng.
Nhưng chuyện cho tới bây giờ, nàng cũng không biết làm gì, không biết nên an ủi như thế nào.
"Giới Chủ, ngài giúp đỡ một chút. . ."
Mộc Liên bất lực nhìn về phía Hoa Giới Chi Chủ, cầu khẩn.
"Liên nhi."
Hoa Giới Chi Chủ cảm thấy không đành lòng, nhưng vẫn trầm giọng nói: "Nếu như có thể cứu Thanh Liên Tinh, chúng ta chắc chắn là sẽ không từ bỏ, dù sao thì bên kia cũng còn không ít tộc nhân, nhưng bây giờ tới thì đã không còn kịp!"
"Liên nhi, ngươi cần phải tỉnh lại, tỉnh táo một chút, chúng ta chỉ có thể từ bỏ những tộc nhân kia, tận khả năng cứu lấy càng nhiều người hơn!"
Bây giờ, nếu như Hoa Giới Chi Chủ dẫn mọi người chạy tới Thanh Liên Tinh, tất nhiên là sẽ vừa vặn đụng phải đại quân của Huyết Giới.
Hoa Giới căn bản là không ngăn cản nổi sự sát phạt của đại quân của Huyết Giới.
Bọn họ bị diệt toàn quân còn không nói, những tộc nhân khác của Hoa Giới, cũng sẽ phải tiếp nhận tai hoạ ngập đầu!
Từ bỏ Thanh Liên Tinh, chuyện này rất tàn nhẫn, nhưng cũng là hành động bất đắc dĩ.
Mộc Liên đạt được câu trả lời này, tia hi vọng cuối cùng trong lòng cũng đã tan vỡ.
Sau một lát, Mộc Liên dần dần tỉnh táo lại, bên trong đôi mắt hiện lên vẻ quyết tuyệt, dường như là đã làm ra quyết định gì đó, nắm chặt nắm đấm, xoay người rời đi!
"Liên nhi, ngươi làm gì thế!"
U Lan Tiên Vương nhìn chằm chằm vào động tác của Mộc Liên, thấy thế lập tức vội vàng tiến lên một bước, níu nàng lại, quát tháo một tiếng.
"Sư tôn, ngài buông tay ra đi."
Mộc Liên xoay đầu lại, cười cười, nói: "Mọi người suy nghĩ vì đại cục của Hoa Giới, ta đều hiểu, cũng lý giải được. Nhưng ta muốn đi Thanh Liên Tinh, Tiêu Dao còn đang ở bên kia."
"Chúng ta từng đồng ý hứa hẹn, đời này sẽ không rời không bỏ."
"Nếu như, hôm nay chính là điểm cuối cùng của cuộc đời này, ta cũng nguyện ý đi cùng hắn."
Mộc Liên nói đến đây, hai đầu lông mày hiện ra một tia khí khái hào hùng, nhưng bên trong đôi mắt lại đều là vẻ dịu dàng.
Sắc mặt của mọi người ở đây đều vì đó mà biến đổi.
U Lan Tiên Vương hít sâu một hơi, nói: "Đi, ta trở về cùng ngươi! Chết thì chết, trước khi chết, cũng nên giết hai ba Vương Giả của Huyết Giới làm đệm lưng!"
Nhưng ngay lúc này, một bóng người chạy nhanh đến, vội vã chạy vào trong Bách Hoa Điện, vẻ mặt kích động, thân thể đều không bị khống chế hơi run rẩy.
Người này giống như là muốn nói cái gì đó, nhưng bởi vì quá kích động khẩn trương, lại chỉ mở rộng miệng, một câu đều nói không nên lời.
"Ừm?"
U Lan Tiên Vương nhìn về phía vị tộc nhân của Hoa Giới này, vẻ mặt khẽ động, nói: "Hoa Ngữ, không phải là ngươi ở Thanh Liên Tinh hay sao? Ngươi từ Thanh Liên Tinh trốn ra được à?"
Mộc Liên nhìn người nọ, cũng bước lên phía trước hỏi: "Thanh Liên Tinh thế nào rồi?"
"Thanh Liên Tinh không có việc gì!"
Hoa Ngữ thở một hơi thật sâu, dùng sức gật đầu, lớn tiếng nói.
Trong lòng mọi người mừng như điên.
Hoa Giới Chi Chủ vội vàng hỏi: "Đại quân của Huyết Giới không xâm chiếm Hoa Giới?"
"Đến rồi!"
Hoa Ngữ giống như là đang nhớ lại cảnh tượng gì đó đáng sợ, lòng vẫn còn sợ hãi nói: "Có rất nhiều người của Huyết Giới tới, vô cùng đông đảo, lít nha lít nhít, giống như là một biển máu, lan tràn tới, quét sạch toàn bộ tinh không!"
"Đám Huyết Giới kia từng người đều đằng đằng sát khí, cầm đầu là Huyết Giới Chi Chủ, có hơn mười vị cường giả Đế Quân, Vương Giả sợ là có tới 2000~3000. . ."
Chỉ nghe Hoa Ngữ miêu tả đơn giản, đám người của Hoa Giới đã cảm thấy được một trận tim đập nhanh!
Đội hình kinh người như thế, chỉ sợ là chỉ trong khoảnh khắc, là có thể bao phủ Thanh Liên Tinh!
"Sau đó thì sao!"
U Lan Tiên Vương truy hỏi.
Đám người của Hoa Giới cũng đều vô cùng nghi hoặc, ở dưới loại tình thế này, Thanh Liên Tinh thế mà không có việc gì?
Hoa Ngữ nói: "Sau đó, bên trên Thanh Liên Tinh có hai người đứng ra, cản ở trước mặt đại quân của Huyết Giới. . ."
Nói đến đây, Hoa Ngữ dừng lại, mới tiếp tục nói: "Cũng không biết vì sao, lúc hai người này xuất hiện, sắc mặt của Huyết Giới Chi Chủ biến đổi mạnh, đột nhiên hạ lệnh, để đại quân lập tức dừng bước!"
"Lúc ấy chúng ta ở trên Thanh Liên Tinh nhìn thấy, Huyết Giới Chi Chủ giống như là cực kì sợ hãi, bị dọa cho giọng nói cũng phải thay đổi."
Đám người của Hoa Giới nghe thấy thế đều không hiểu ra sao cả.
Người nào, thế mà có thể để cho sắc mặt của Huyết Giới Chi Chủ biến đổi mạnh, dọa thành như thế?
Không ít tộc nhân của Hoa Giới liếc mắt nhìn nhau, lông mày nhíu chặt, ánh mắt nhìn Hoa Ngữ, đều mang theo một tia xem kỹ và hoài nghi.
Việc này nghe vào tai cảm thấy quá mức khoa trương.
Chỉ là hai người, lại có thể dọa cho Huyết Giới Chi Chủ biến sắc, trấn trụ ức vạn đại quân?
"Tiếp tục đi."
Hoa Giới Chi Chủ lạnh nhạt nói một câu.
Nàng lại muốn xem thử xem, cô nương Hoa Ngữ này còn có thể thêu dệt vô cớ đến mức nào nữa.
Hoa Ngữ nói: "Huyết Giới Chi Chủ nhìn thấy hai người kia, lên tiếng chào hỏi, lại muốn dẫn đại quân rút đi."
Nói đến đây, Hoa Ngữ nhìn về phía Mộc Liên ở bên cạnh, nói: "Có Tiêu Dao đạo hữu cáo trạng với hai người kia, nói chính là do đám người của Huyết Giới này tiêu diệt Thanh Liên Giới, hại chết vô số Thanh Liên tộc nhân, người nhà của Mộc Liên cũng chết ở trong tay bọn họ, sau đó. . ."
Hoa Ngữ lại một lần nữa dừng lại, muốn nói lại thôi.
"Sau đó làm sao?"
Nghe được tin tức của Tiêu Dao, Mộc Liên không nhịn được hỏi.
"Sau đó nam tử mặc áo bào tím trong hai người kia lập tức ra tay."
Hoa Ngữ vừa nói, vừa khoa tay, nói: "Chỉ đi lên một bước như vậy, một quyền một người, hơn mười vị Đế Quân của Huyết Giới kể cả Huyết Giới Chi Chủ ở bên trong, đều, đều bị hắn đập chết. . ."
Nói đến phần sau, chính Hoa Ngữ đều có chút không tự tin, giọng nói dần dần yếu xuống.
Nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, nàng cũng không dám tin tưởng, những cường giả Đế Quân đứng trên đỉnh ở trong 3000 giới, ở trước mặt vị nam tử mặc áo bào tím kia, chẳng khác nào những đứa trẻ lên ba!
Có tu sĩ của Hoa Giới nghe không nổi nữa, liếc mắt nhìn.
Có người giống như cười mà không phải cười nhìn Hoa Ngữ, âm thầm lắc đầu.
"Hoa Ngữ, ngươi còn có thể biên ra chuyện gì nữa đây?"
"Sơ hở lớn nhất của chuyện bịa đặt này ở đâu, ngươi biết không? Ngươi nói về Đế Chiến quá mức đơn giản!"
"Tu vi của ngươi chỉ là Chân Linh, căn bản là không biết sự kinh khủng của Đế Chiến, cũng không biết thủ đoạn của cường giả Đế Quân."
"Những cường giả Đế Quân kia, chỉ cần phất tay, chính là có lực lượng hủy diệt trời đất, đều sẽ phóng xuất ra một phương Thế Giới, đối kháng lẫn nhau. Ngươi cho rằng đại chiến ở giữa Đế Quân là trò đùa, là trẻ con đánh nhau sao, còn một quyền một người?"
Hoa Ngữ nghe thấy tộc nhân xung quanh chất vấn nàng, nàng cũng có chút gấp, vội vàng nói: "Là thật, không riêng gì ta, tộc nhân ở trên Thanh Liên Tinh đều thấy được!"
Hoa Giới Chi Chủ khẽ lắc đầu, nói: "Hoa Ngữ à, sự miêu tả của ngươi có trăm ngàn chỗ hở, Đế Chiến không hề đơn giản giống như trong tưởng tượng của ngươi đâu."
"Còn chưa nói, Thanh Liên Tinh lúc nào xuất hiện hai cường giả như thế, làm sao ta lại không biết?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận