Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2291: Tu Di thế giới

Thiên Lang thấy Tô Tử Mặc đã quyết định đi, nhãn châu xoay động, gượng cười nói: "Chủ nhân, ta sẽ chuẩn bị địa đồ Cực Lạc Tịnh Thổ cho ngươi, ngươi mang theo Yến Bắc Thần huynh đệ bất cứ lúc nào đều có thể xuất phát!"
Dừng lại một chút, Thiên Lang lại vỗ vỗ ngực, hào khí như mây trời nói: "Thiên Hoang tông giao cho ta, chủ nhân cứ việc yên tâm, ta tuyệt sẽ không để Thiên Hoang tông xảy ra bất luận sai lầm gì."
"Chủ nhân là cát nhân thiên tướng, lần này đi nhất định có kinh không hiểm, gặp dữ hóa lành, mỗi ngày ta đều sẽ mang theo đám người Thiên Hoang tông, cầu nguyện để chủ nhân sớm ngày chiến thắng trở về!"
Võ Đạo bản tôn hơi liếc mắt, trên mặt nạ màu bạc lạnh lẽo không có bất kỳ biểu lộ gì.
Thiên Lang bị Võ Đạo bản tôn nhìn mà toàn thân nổi da gà, khẽ run rẩy.
Ý đồ của hắn khi bị Võ Đạo bản tôn nhìn chăm chú thì giống như không chỗ che thân!
Võ Đạo bản tôn bình tĩnh nói: "Nếu ra tiến về Cực Lạc Tịnh Thổ, khẳng định sẽ mang theo ngươi."
"Vì sao ?"
Thiên Lang kêu rên một tiếng: "Ta không muốn đi mà!"
Địa phương kia, quả thực chính là ác mộng của hắn!
"Ngươi muốn đi chịu chết, đừng kéo ta theo mà!"
Trong lòng Thiên Lang thầm mắng một tiếng.
Hơn nữa nếu Võ Đạo bản tôn chết ở bên trong, thì hắn có thể triệt để khôi phục tự do, cao hứng còn không kịp đâu.
Võ Đạo bản tôn nói: "Cho dù có địa đồ, ta có thể tìm được A Tị Địa Ngục, ta cũng không rõ ràng tình hình bên trong. Chỉ có ngươi từng ở bên trong đó, chỉ có ngươi mới có thể tìm kiếm được thi thể của Ba Tuần Đế Quân."
"Ở bên trong đó quá rộng lớn, ta cũng không tìm thấy."
Thiên Lang vội vàng khoát tay, không ngừng lắc đầu.
"Ngươi không thoát được."
Võ Đạo bản tôn nói: "Ngươi bây giờ tốt nhất nên cầu nguyện là chúng ta đều có thể còn sống trở về."
"Chúng ta đều đi, Thiên Hoang tông làm sao bây giờ ?"
Thiên Lang lại hỏi.
Võ Đạo bản tôn nhìn bảy vị Thiên Tiên cường giả đứng sau lưng Thiên Lang các đó không xa, lạnh nhạt nói: "Những năm gần đây, ngươi không phải đã thu phục mời chào mấy kẻ có lòng trung thành rồi à, có thể tạm thời giao cho bọn hắn."
Võ Đạo bản tôn nói câu này rất tùy ý, nhưng trong lòng Thiên Lang lại run lên.
Ngàn năm qua, hắn lợi dụng Ma Vực bí pháp, hàng phục bảy vị Thiên Tiên bát giai, cửu giai có tiềm lực, lực chiến đấu mạnh nhất này, mệnh danh bảy người là thất tình ma tướng để quản lý Thiên Hoang tông!
Chính đối ứng với thất tình là vui, giận, buồn bã, sợ, yêu, ghét, dục!
Nếu Võ Đạo bản tôn không thể đột phá, mà hắn bước vào Chân Nhất cảnh trước một bước, trở thành Chân Ma, là có thể tránh thoát cấm chế trên nguyên thần do Võ Đạo bản tôn hạ!
Thất tình ma tướng đều có hi vọng bước vào Chân Nhất cảnh, trở thành Chân Ma.
Đến lúc đó, có thất tình ma tướng trợ giúp, hắn có thể hoàn toàn khống chế lại Thiên Hoang tông, triệt để thoát khỏi sự khống chế của Võ Đạo bản tôn!
Đến kia một ngày, hắn mới thật sự là thất tình Ma vương!
Những tâm tư này, Thiên Lang chỉ suy nghĩ trong đầu của mình, hơn nữa còn không dám suy nghĩ nhiều, càng chưa đề cập với người thứ hai, chỉ sợ sẽ khiến Võ Đạo bản tôn cảnh giác.
Lúc này, Võ Đạo bản tôn đột nhiên nói tới chuyện này, trong lòng Thiên Lang khó tránh khỏi có chút chột dạ.
Thiên Lan thấy chính mình không tránh khỏi chuyện phải đi, nên chỉ có thể nhận mệnh, ho nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn thất tình ma tướng sau lưng, trầm giọng nói: "Thiên Hoang tông tạm thời giao cho các ngươi, trong khoảng thời gian này, không nên trêu chọc các tông môn thế lực khác, khiêm tốn phát triển."
"Mặt khác, tin tức ta cùng tông chủ rời đi, cũng không thể truyền ra đi, chỉ có bảy người các ngươi biết rõ là được!"
"Tuân mệnh!"
Thất tình ma tướng đồng thời đáp lại.
Thiên Lang phất phất tay, thất tình ma tướng hiểu ý rời đi.
"Yến đại ca, chúng ta đi thôi."
Võ Đạo bản tôn nói một tiếng, sau đó nhìn Thiên Lang, ra hiệu cho hắn biến ra bản thể, cõng Yến Bắc Thần ở trên lưng.
Thiên Lang lộ ra vẻ khó xử, nói: "Còn chưa rời đi phạm vi Thiên Hoang tông, ta cõng hắn ra ngoài, để tu sĩ Thiên Hoang tông nhìn thấy, thực sự có chút mất mặt."
Võ Đạo bản tôn không nói một lời, hai con ngươi thâm thúy, xuyên qua Ma La mặt nạ lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Thiên Lang.
Thiên Lang nhớ lại tra tấn trong mấy ngàn năm kia, rồi lại nhớ tới thủ đoạn của Võ Đạo bản tôn, lập tức bị dọa đến mức toàn thân giật mình, vội vàng lắc mình biến thành hình thái Thôn Nguyệt Thiên Lang.
"Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu."
Trong lòng Thiên Lang thầm nhủ một tiếng: "Chờ ta bước vào Chân Nhất cảnh, tránh thoát cấm chế rồi lại nói, hãy đợi đấy, hừ hừ!"
"Tử Mặc, đừng đi..."
Vẻ mặt Yến Bắc Thần ảm đạm, đã bất lực ngồi thẳng lại, chỉ có thể ghé vào lưng Thiên Lang, suy yếu nói.
"Yến đại ca, giữa chúng ta không cần nhiều lời."
Võ Đạo bản tôn hơi chút lắc đầu, tiến lên một bước, kéo con chồn trắng trên người Yến Bắc Thần xuống tới.
Chồn trắng thấy sắp bị tách ra khỏi Yến Bắc Thần thì không ngừng giãy dụa, chi chi gọi bậy.
"Lần này đi rất nguy hiểm, tiền đồ xa vời, nạn sinh tử đo, ngươi vẫn nên không cần đi theo."
Võ Đạo bản tôn nói: "Chắc hẳn Yến đại ca cũng không muốn ngươi đi theo để mạo hiểm."
Yến Bắc Thần đã không còn sức lực nói chuyện, chỉ gật gật đầu.
Chồn trắng không giãy dụa nữa, chỉ kinh ngạc nhìn Yến Bắc Thần, trong mắt lộ ra vẻ không nỡ.
Võ Đạo bản tôn hít sâu một cái, để chồn trắng sang một bên, đập đập thân thể Thiên Lang, thấp giọng nói: "Đi thôi, đi tới chỗ truyền tống trận bên kia."
Thiên Hoang tông không ngừng phát triển lớn mạnh, địa vực khuếch trương, ở bên trong một chỗ di tích cổ xưa đã phát hiện ra một tòa truyền tống trận lớn.
Chỉ là bị thời gian ăn mòn, sớm đã đổ nát không chịu nổi.
Vẫn là Thiên Lang lợi dụng ký ức, chữa trị truyền tống trận này.
Muốn tiến về Cực Lạc Tịnh Thổ, cho dù dựa vào linh chu tiên thuyền, sợ rằng cũng tốn mấy trăm năm.
Đường xá xa xôi, trong quá trình di chuyển không biết còn sẽ xảy ra biến cố gì.
Yến Bắc Thần căn bản không chịu đựng được lâu như vậy!
Chỉ khi lợi dụng truyền tống trận cỡ lớn, mới có thể đến Cực Lạc Tịnh Thổ bằng tốc độ nhanh nhất.
Lần này đi Cực Lạc Tịnh Thổ, Võ Đạo bản tôn không mang theo những người khác, chỉ có Yến Bắc Thần cùng Thiên Lang.
Nơi đó là A Tị Địa Ngục, dù có mang theo nhiều người hơn cũng không có tác dụng!
Không được qua bao lâu, hai người một sói đã đi đến truyền tống trận.
Nếu muốn thành công truyền tống, nhất định hai nơi đều phải đồng thời có truyền tống trận cỡ lớn tồn tại, nếu không thì sẽ truyền tống thất bại.
Thiên Lang lấy ra địa đồ, cẩn thận so sánh một phen, tìm kiếm được một địa điểm cách Cực Lạc Tịnh Thổ khá gần, nơi đó cũng có ký hiệu truyền tống trận.
Định ra mục tiêu, Võ Đạo bản tôn khởi động truyền tống trận, hai người một sói biến mất ở Ma Vực.
Cũng không biết trải qua bao lâu, hai người một sói cuối cùng từ đã thoát khỏi cảm giác quay cuồng trời đất kia, lần nữa khôi phục ngũ giác.
Một luồng sáng chói rực thoáng hiện, hai người một sói chân đạp thực địa, đã đi tới một chỗ xa lạ.
Võ Đạo bản tôn nhìn thoáng qua bốn phía, cũng không phát hiện ra dấu vết truyền tống trận.
Thiên Lang lấy địa đồ ra so sánh một phen, nói: "Chắc truyền tống trận ở chỗ này xảy ra vấn đề gì đó, khiến chúng ta truyền tống xuất hiện một chút sai lầm, nhưng khoảng cách tới Cực Lạc Tịnh Thổ lại càng gần!"
"Đi theo phương hướng này, cứ đi về phía trước, không tới một ngày, hẳn là có thể đến Cực Lạc Tịnh Thổ, nhìn thấy Đại Thiết Vi Sơn rồi!"
Thiên Lang chỉ về một phía rồi nói.
"Đại Thiết Vi Sơn ?"
Võ Đạo bản tôn khẽ nhíu mày.
Trước đó Thiên Lang từng nói A Tị Địa Ngục ở trên Thiết Vi Sơn, vậy Đại Thiết Vi Sơn này lại là cái gì ?
Võ Đạo bản tôn mặc dù phi thăng thượng giới nhiều năm, nhưng hiểu biết về Thiên giới lại không bằng Thiên Lang.
Thiên Lang nói: "Cực Lạc Tịnh Thổ còn được gọi là thế giới cực lạc, tu di thế giới. Lấy Tu Di Sơn làm trung tâm, chung quanh có tám ngọn núi lớn vờn quanh, ở giữa các ngọn núi có nước biển ngăn cách, cho nên có danh xưng là chín núi tám biển!"
"Đại Thiết Vi Sơn, Thiết Vi Sơn cùng là một trong chín núi."
"Thiết Vi chính là tiếng Phạn, theo ngôn ngữ Nhân tộc chính là kim cương! Cho nên Thiết Vi Sơn lại gọi Kim Cương Sơn, Kim Cương Luân Sơn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận