Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 611: Tịnh Thế Thanh Liên

Dạng sơ hở này chỉ chớp mắt là qua, đối với tuyệt đại đa số tu sĩ thì rất khó bắt lấy.
Nhưng người mà tu sĩ mặc áo bào tím đối mặt lại là Tô Tử Mặc!
Một sát chiêu trong bí điển Đại Hoang Yêu Vương đánh bật cánh tay tu sĩ mặc áo bào tím ra, Tô Tử Mặc không ngừng động tác, thân hình vốn đang hơi cuộn lại bỗng nhiên bắn ra!
Lốp bốp!
Đại gân trong cơ thể lay động, xương cốt rung động.
Ầm!
Bàn chân nặng nề đạp xuống mặt đất, đất rung núi chuyển!
Mượn xung lực to lớn này, Tô Tử Mặc vung một đôi cánh tay cường tráng ra, bắp thịt phía trên cuồn cuộn cùng một chỗ, lóe ra màu cổ đồng, năm ngón tay nở lớn, chộp tới vai của tu sĩ mặc áo bào tím!
Cùng lúc đó, một chân Tô Tử Mặc hơi cong rồi húc về phía trước!
Cả người hắn giống như một thớt liệt mã lao nhanh lên, hung hăng xông lên va chạm!
Sau Huyết Viên Hiến Quả, mượn lực lượng thân thể bắn ra, gân cốt kéo dãn, tiếp theo dùng Lê Thiên Bộ để nghịch chuyển khí thế, phối hợp với Thần Câu Phân Thây!
Trong toàn bộ quá trình liền mạch như nước chảy mây trôi.
Một chiêu này lập tức bắn ra một luồng khí tức vô cùng thảm liệt!
Cho dù là thuần huyết hung thú ngăn ở trước người, Tô Tử Mặc đều có thể đâm đến khiến chúng chia năm xẻ bảy!
Thần Câu Phân Thây, là một chiêu hung ác nhất trong bí điển Đại Hoang Yêu Vương.
Ngoài va chạm này, Tô Tử Mặc vươn hai tay ra, cũng đánh tới vị trí sát chiêu, một khi đánh trúng cánh tay của tu sĩ mặc áo bào tím thì sẽ xé rách cánh tay hắn trong nháy mắt!
Tu sĩ mặc áo bào tím vốn chiếm được tiên cơ.
Nhưng sau khi bị Tô Tử Mặc dùng Huyết Viên hiến quả ngăn cản lại lập tức lộ ra một chút kẽ hở, khí thế đột ngột giảm xuống!
Thấy Tô Tử Mặc mạnh mẽ đâm tới, tu sĩ mặc áo bào tím khẽ biến sắc, hai tay nắm chặt, đốt ngón tay ngón giữa thoáng nhô lên, đánh tới giữa đôi tay của Tô Tử Mặc.
Cùng lúc đó, cả người tu sĩ mặc áo bào hơi nghiêng về sau, nhấc chân chống lại một chiêu lên gối của Tô Tử Mặc.
Đùng đùng!
Quyền chưởng của hai người va chạm vào nhau, cả hai đều chấn động toàn thân.
Ầm!
Ngay sau đó, đầu gối của Tô Tử Mặc hung hăng đâm vào bàn chân của tu sĩ mặc áo bào tím.
Tu sĩ mặc áo bào tím thuận thế nhảy về sau, thân thể lướt nhẹ, cả người phiêu phiêu đãng đãng, chậm rãi bay xuống phía sau.
Một chiêu Thần Câu Phân Thây này cương mãnh thảm thiết như thế lại bị tu sĩ mặc áo bào tím dùng nhu thế hoá giải mất!
Từ khi Tô Tử Mặc tu hành đến nay đã trải qua vô số trận đại chiến.
Nhưng trong cận chiến, người có thể cùng hắn tranh phong thì chưa bao giờ xuất hiện qua.
Tu sĩ mặc áo bào tím trước mắt này là người đầu tiên!
Cả người tu sĩ mặc áo bào tím thân nhẹ nhàng bay giữa không trung, hơi dừng lại, sát ý trong mắt càng mạnh hơn, cả người lần thứ hai vồ giết tới.
Ầm!
Tu sĩ mặc áo bào tím đánh tới một quyền.
Trong hư không, thậm chí còn vang lên một tiếng vang thật lớn!
Mái tóc đen của tu sĩ mặc áo bào tím bbay bay, hai con ngươi lóe sáng, cả người giống như hòa vào hoàn cảnh chung quanh, một quyền này ẩn chứa đại thế thiên địa, không thể địch nổi!
Rầm rầm!
Tô Tử Mặc không lùi không tránh, mặc kệ huyết mạch trong cơ thể cuồn cuộn lao nhanh, khí thế cả người đã kéo lên đến đỉnh phong!
Chiến đấu cận chiến là hung hiểm nhất.
Chỉ cần có một chút sai lầm là rất có thể sẽ mất mạng tại chỗ!
Mặc dù đối mặt với một quyền của tu sĩ mặc áo bào tím nhìn như không thể địch nổi này, Tô Tử Mặc cũng không lựa chọn lui lại, hung quang trong mắt bắn ra, chiến ý cuồn cuộn.
“Cáp!”
Trong tiếng hít thở, Tô Tử Mặc chịu áp lực cực lớn, cả người tiến lên trước một bước, cánh tay vung mạnh, trên cánh tay nổi đầy gân xanh, huyết nhục trên nắm đấm nở ra, lớn hơn một vòng!
Một quyền này giống như một đại ấn màu đen từ trên trời giáng xuống!
Ánh mắt hai người đều vô cùng kiên định, không thể rung chuyển!
Ầm!
Từng quyền giằng co!
Toàn bộ hư không giống như đã dừng lại!
Minh Chân và tiểu hồ ly nghe được từng đợt tiếng vang dọa người.
Quyền đầu của hai người đều vang lên tiếng nứt xương!
Lưỡng bại câu thương!
Tu sĩ mặc áo bào tím nhắm hai mắt lại, trong mắt chứa đầy lửa giận.
Qua nhiều năm như vậy, chưa từng có tu sĩ cùng giai nào có thể thương tổn được tới hắn!
Hắn không nghĩ tới, bản thân lại bị thương bên trong cổ tháp lụp xụp, không chút thu hút nào này!
Vẻ mặt Tô Tử Mặc không chút biểu tình.
Hắn căn bản không hề hy vọng xa vời gì một quyền này có thể trấn áp tu sĩ mặc áo bào tím.
Một quyền qua đi, bàn tay Tô Tử Mặc đột nhiên mềm nhũn ra, tựa như không có bất kỳ lực lượng gì, giống một lưỡi trâu dặt dẹo vậy, rơi vào trên cánh tay của tu sĩ mặc áo bào tím.
“Ừ”
Tu sĩ mặc áo bào tím chỉ cảm thấy choáng váng, trong lòng kinh hãi.
Ầm!
Không kịp nghĩ nhiều, linh lực trong cơ thể tu sĩ mặc áo bào tím phun ra ngoài, toàn bộ ngưng tụ trên bề mặt cánh tay!
Chỉ thấy bàn tay Tô Tử Mặc khẽ vặn xoắn rồi kéo một cái!
Xoẹt xẹt!
Quần áo trên cánh tay tu sĩ mặc áo bào tím đã vỡ vụn, hóa thành từng miếng vải rách, phiêu đãng giữa không trung.
Hai người vừa chạm đa lập tức tách ra!
Mặc dù cánh tay của tu sĩ mặc áo bào tím hoàn hảo không việc gì nhưng lại đang khẽ run rẩy, giống như đã phải chịu lực lượng trùng kích không nhỏ.
May mắn là hắn phản ứng đủ nhanh, huyết mạch cùng linh lực đồng thời phun ra ngoài.
Nếu không vừa rồi cánh tay của hắn rất có thể đã bị bẻ gãy tại chỗ!
“Ngươi —— tìm —— chết!”
Sắc mặt của tu sĩ mặc áo bào tím trong nháy mắt âm trầm xuống, nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc rồi chậm rãi nói, khí tức cả người biến đổi, chung quanh nổi lên một tia lực lượng làm người ta sợ hãi chấn động!
Kim Đan dị tượng!
Mặc dù Tô Tử Mặc không có linh lực, nhưng lại cực kỳ nhạy cảm đối với lực lượng dị tượng.
Tu sĩ mặc áo bào tím ăn chút thiệt thòi nhỏ, rõ ràng không muốn tiếp tục dây dưa với hắn nữa, đã chuẩn bị vận dụng Kim Đan dị tượng để đánh chết hắn!
Tô Tử Mặc vẫn tỉnh táo.
Nếu như tu sĩ mặc áo bào tím vận dụng Kim Đan dị tượng.
Vậy chứng minh hai người muốn phân cái sinh tử, không có chỗ trống để quay lại!
Đến lúc đó, hắn cũng không cần có kiêng kị gì, trực tiếp vận chuyển nội đan, yêu hóa để đánh một trận!
Sau khi Yêu hóa, lực chiến đấu của Tô Tử Mặc sẽ tăng vọt!
Nhưng dù vậy, hắn cũng không có nắm chắc có thể trấn áp tu sĩ mặc áo bào tím này.
Kim Đan dị tượng của người này rất có thể còn đáng sợ hơn cả tưởng tượng của hắn!
“Tiểu sư đệ đừng hoảng hốt, ta tới giúp ngươi!”
Đúng lúc này, Minh Chân cố chịu khí tràng cường đại giữa hai người, đi tới bên người Tô Tử Mặc, hai mắt trong sáng, bên người cũng hiện ra một lực lượng kinh khủng chấn động!
Minh Chân biết tình huống đan điền của Tô Tử Mặc, biết hắn không có linh lực, không có khả năng ngưng tụ ra Kim Đan dị tượng.
Cho nên, Minh Chân vội vàng đi tới, dự định giúp Tô Tử Mặc chống lại Kim Đan dị tượng của tu sĩ mặc áo bào tím.
“A”
Quang mang trong mắt tu sĩ mặc áo bào tím bùng lên, lực chú ý rơi vào trên người Minh Chân.
Tô Tử Mặc cũng hơi liếc mắt.
Sau lưng Minh Chân hiện ra một nụ hoa như ngọc phỉ thúy, dính hạt sương, thuần khiết không tì vết.
Nụ hoa khẽ đung đưa, tản ra quang mang thần bí, xua tán đi hắc ám, giống như có thể tịnh hóa tất cả tà ác trên thế giới này!
Nụ hoa màu xanh có thể nở rộ bất cứ lúc nào!
Tịnh Thế Thanh Liên!
Trong truyền thuyết, Tịnh Thế Thanh Liên đã thất truyền, vậy mà ở dưới đáy Táng Long cốc, trên người tiểu sa di dáng vẻ yếu ớt này lại hiện ra!
Trước khi Tịnh Thế Thanh Liên chưa thất truyền, có vị trí cực cao trên Kim Đan Dị Tượng bảng.
Vạn cổ Thanh Liên, chập chờn phát quang, tịnh hóa tội ác trên thế gian, có thể tiến vào mười vị trí đầu của Dị Tượng bảng!
Kỳ thật, dù là từ tu vi cảnh giới hay nắm giữ linh thuật bí pháp, hoặc là lực lượng thì Minh Chân đều không yếu.
Thậm chí còn mạnh hơn so với tuyệt đại đa số thiên kiêu mà Tô Tử Mặc từng thấy qua!
Nhưng Minh Chân thiếu hụt kinh nghiệm liều mạng tranh đấu cùng đối thủ cường đại.
Hàng năm hắn đều tu hành dưới đáy cốc, ngăn cách với đời, nào có kinh nghiệm giao thủ cùng người nào, lại càng đừng nhắc tới sinh tử lịch luyện.
Thường thường khi nói tới lực chiến đấu của một tu sĩ, trên thực tế không phải chỉ nhắc tới sức mạnh của tu sĩ này, mà là muốn nói tu sĩ này có thể phát huy ra lực lượng mạnh bao nhiêu!
Mặc dù có khí lực vô cùng mạnh, nhưng lại phát huy ra chỉ được ba phần thì lực chiến đấu của người này cũng chính là ba phần.
Trên thực tế, lực lượng của Minh Chân đủ trấn áp Đào Ngột.
Nhưng hắn giao thủ cùng Đào Ngột lại bị Đào Ngột đánh bị thương.
Đây chính là nguyên nhân chủ yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận