Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2347: Nắm giữ Địa Ngục

"Hoang Võ..."
Trong lòng Mặc Khuynh lặp đi lặp lại đọc thầm.
Nghe được danh hiệu này, Vân Trúc như có suy nghĩ, nhớ lại rất nhiều cuốn sách cổ đã từng đọc kể từ khi tu hành đến nay, muốn tìm kiếm được tin tức liên quan tới 'Hoang Võ'.
Nhưng nàng suy nghĩ rất lâu, cũng không có bất kỳ đầu mối gì.
Cái danh hiệu Hoang Võ, khẳng định là nàng chưa từng nghe qua.
Ngay cả thủ đoạn vừa rồi của Hoang Võ, nàng cũng chưa bao giờ thấy qua.
Võ Đạo Bản Tôn không nói một lời, nhắm hai mắt, tâm thần đắm chìm ở bên trong Trấn Ngục Đỉnh, cảm thụ biến hóa trong đó.
Trấn Ngục Đỉnh từng là Đế binh, coi như cảnh giới bị rơi xuống, nhưng bốn đại Thánh Hồn bên trên thức tỉnh, ít nhất cũng được coi là pháp bảo thông linh.
Thanh Liên Chân Thân chỉ là Thiên Tiên cấp hai, coi như cảnh giới nguyên thần cao hơn một bậc, đạt tới Thiên Tiên cấp bốn, cũng không có cách nào chân chính luyện hóa Trấn Ngục Đỉnh.
Mà sau khi Võ Đạo Bản Tôn bước vào Chân Võ Cảnh, tương đương với cấp bậc Chân Tiên, nguyên thần cũng đã đạt tới cấp bậc Chân Tiên.
Cho nên, lúc nguyên thần của Võ Đạo Bản Tôn, tế luyện Trấn Ngục Đỉnh ở bên trong thức hải, dần dần phát hiện ra rất nhiều bí mật, trong lòng mừng rỡ!
Trấn Ngục Đỉnh, là thứ then chốt quan trọng trong A Tị Địa Ngục.
Võ Đạo Bản Tôn tế luyện Trấn Ngục Đỉnh, đã dần dần thành lập được liên hệ với Trấn Ngục Đỉnh.
Thông qua Trấn Ngục Đỉnh, Võ Đạo Bản Tôn óc cảm giác giống như là có thể cảm nhận được tất cả mọi thứ ở trong A Tị Địa Ngục!
Loại cảm giác này, cực kỳ kỳ diệu.
Trừ A Tỳ Đại Địa Ngục ra, tất cả mọi thứ bên trong A Tị Địa Ngục, kể cả các sinh linh Địa Ngục, dường như là cũng có thể thông qua Trấn Ngục Đỉnh, chiếu rọi ở bên trong đầu Võ Đạo Bản Tôn!
Võ Đạo Bản Tôn, Trấn Ngục Đỉnh, A Tị Địa Ngục đã thành lập được liên hệ chặt chẽ!
Mười sáu Địa Ngục nhỏ ở trong A Tị Địa Ngục, tình hình xảy ra trong mỗi Địa Ngục nhỏ, hoàn cảnh địa thế bên trong, đều hiện ra rõ ràng ở trong đầu Võ Đạo Bản Tôn.
Ở thời khắc này, trong lòng Võ Đạo Bản Tôn, hiện lên một tia hiểu ra.
Mượn nhờ Trấn Ngục Đỉnh, hắn đã bước đầu khống chế A Tị Địa Ngục, trở thành chủ nhân của A Tị Địa Ngục!
A Tị Địa Ngục tự thành một thế giới, chia ra thành mười sáu Địa Ngục nhỏ, mỗi một tòa Địa Ngục nhỏ, đều rộng lớn vô biên.
Nhưng Võ Đạo Bản Tôn đứng ở chỗ này, lại có thể mượn nhờ Trấn Ngục Đỉnh, đưa cảm giác lan tràn đến mỗi một góc bên trong A Tị Địa Ngục!
Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể biết được tất cả mọi việc xảy ra ở trong A Tị Địa Ngục!
Ở chỗ này, không có bất kỳ chuyện gì, có thể giấu diếm được cảm giác của hắn!
Nên biết rõ, trong A Tị Địa Ngục chôn giấu vô số cường giả, còn sót lại vô số loại bảo vật.
Mà những món bảo vật này, đều thuộc về Võ Đạo Bản Tôn!
Đương nhiên, có trợ giúp lớn nhất, tăng lên lớn nhất với Võ Đạo Bản Tôn, có khả năng còn không phải là những món bảo vật này, mà là truyền thừa do vô số cường giả lưu lại bên trong A Tị Địa Ngục!
Năm đó, các cường giả bị vây ở nơi này, trước khi lâm chung, đều không cam lòng, đều sẽ lấy đủ loại hình thức bảo tồn lại truyền thừa của mình, chờ đợi người có duyên.
Giống như là truyền thừa của tiền bối Vũ Đạo Tử, chính là lưu lại ở bên trong « Thần Quỷ Tiên Ma Đồ ».
Có cường giả, có thể sẽ lấy hình thức văn tự khắc hoạ lại truyền thừa.
Nếu như có thể dung luyện toàn bộ những loại truyền thừa này, đối với việc tiếp tục tính toán suy diễn pháp môn của Võ Đạo của Võ Đạo Bản Tôn, cũng sẽ có trợ giúp cực lớn!
Trong A Tị Địa Ngục, chôn giấu văn minh của gần hai kỷ nguyên!
Nắm giữ A Tị Địa Ngục, cũng không phải chỉ vẻn vẹn có ý nghĩa là sẽ lấy được tất cả các loại bảo vật.
Chuyện này cũng có nghĩa là, Võ Đạo Bản Tôn sẽ thành người thừa kế văn minh của hai kỷ nguyên này!
Rất có thể là Võ Đạo Bản Tôn thông qua văn minh của hai kỷ nguyên này, khai sáng ra một nền văn minh hoàn toàn mới, khai sáng kỷ nguyên!
Một bên khác, Vân Trúc thấy Võ Đạo Bản Tôn vẫn luôn im lặng không nói, lại quay người nhìn về phía Tô Tử Mặc, lặng lẽ hỏi: "Ngươi rất quen vị Hoang Võ này à?"
"Rất quen."
Tô Tử Mặc gật gật đầu, trong lòng thầm nghĩ: "Chúng ta há lại chỉ rất quen thôi, căn bản chính là một người!"
Vân Trúc hơi hơi nhíu mày, trong lòng có chút không hiểu.
Quan hệ giữa Tô Tử Mặc và vị Hoang Võ này, cho nàng một loại cảm giác kỳ quái.
Nếu như nói hai người rất quen, thì sau khi Hoang Võ xuất hiện, hai người không nói với nhau một câu, thậm chí ngay cả dùng ánh mắt giao lưu đều không có.
Nếu như nói quan hệ giữa hai người chỉ bình thường, thì vì sao Hoang Võ lại xuất hiện ở nơi này, không nói hai lời, lại giết đám ma tu của Bạch Cốt Quan không còn một mống, còn chém giết cả ba người bọn Tạ Thiên Hoằng.
"Hắn có là lai lịch gì?" Vân Trúc hỏi.
"Hắn à..."
Tô Tử Mặc trầm ngâm nói: "Trước kia cũng là người dưới hạ giới, về sau phi thăng lên Ma Vực, xây dựng Thiên Hoang Tông, bây giờ là Tông chủ của Thiên Hoang Tông."
"Thiên Hoang Tông?"
Vân Trúc hơi lắc đầu, chưa từng nghe qua tên tông môn này.
Cương thổ của Ma Vực bao la, có vô số tông môn thế lực lớn lớn nhỏ nhỏ, tông môn cấp Huyền giống như là Thiên Hoang Tông lại là vô số kể, Vân Trúc làm sao có thể nghe qua.
"Chúng ta làm gì bây giờ?"
Vân Trúc lại hỏi.
Vẻ mặt của Tô Tử Mặc nhẹ nhõm, chỉ vào Võ Đạo Bản Tôn nói: "Không có chuyện gì, hắn có thể đưa chúng ta rời khỏi nơi này."
Sau khi Võ Đạo Bản Tôn khống chế Trấn Ngục Đỉnh, quy tắc ở trong A Tị Địa Ngục, đã không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn nữa.
Hắn thậm chí có thể dựa vào Trấn Ngục Đỉnh, phá vỡ không gian đi xuyên ở trong A Tị Địa Ngục, nhanh chóng đến từng vị trí ở trong Địa Ngục!
Võ Đạo Bản Tôn cũng cảm giác được, trong mười sáu tòa Địa Ngục nhỏ, ở giữa bốn tòa Địa Ngục nhỏ sẽ tồn tại một chỗ giao nhau, cũng chính là không gian tiết điểm ở trong A Tị Địa Ngục.
Trong A Tị Địa Ngục, có bốn không gian tiết điểm như thế này, phân biệt đối ứng với bốn vách của Trấn Ngục Đỉnh.
Chỉ cần tế ra lực lượng Thánh Hồn trên vách tương ứng của Trấn Ngục Đỉnh, là có thể phá vỡ không gian tiết điểm, truyền tống sinh linh từ trong Địa Ngục ra ngoài.
Mà hang núi nơi bọn họ đang ở bây giờ, kỳ thực chính là một chỗ không gian tiết điểm.
Cho nên, ở chỗ này mới không có bất kỳ sinh linh Địa Ngục nào tiến đến.
Chỗ không gian tiết điểm này, nếu như không mượn nhờ Trấn Ngục Đỉnh, lấy lực lượng của Đế Quân cũng có thể phá vỡ.
Ngàn năm trước, Ba Tuần Đế Quân chính là phá vỡ một chỗ không gian tiết điểm để rời đi.
Nhưng nếu như Trấn Ngục Đỉnh trấn áp ở trong A Tị Địa Ngục, cho dù có lực lượng của Đế Quân, cũng không có cách nào phá vỡ không gian tiết điểm ở bốn phía!
Tâm thần của Võ Đạo Bản Tôn, vẫn đắm chìm ở trong Trấn Ngục Đỉnh, cảm giác không ngừng lan tràn, đang tìm tung tích của Vô Ưu Quả.
Tô Tử Mặc đến đây lần này, còn có một mục đích quan trọng khác, chính là Vô Ưu Quả.
"Ừm?"
Võ Đạo Bản Tôn khẽ kêu một tiếng, đôi mắt sáng rực, trong lòng vui vẻ.
Cảm giác của hắn lan tràn, vậy mà nhìn thấy một vị cố nhân trên Thiên Hoang ở trong A Tị Địa Ngục!
Nhưng ngay sau đó, Võ Đạo Bản Tôn lại sầm mặt lại, trên người tràn ngập ra một luồng sát cơ lạnh lẽo!
Võ Đạo Bản Tôn tế ra Trấn Ngục Đỉnh, nhẹ nhàng chạm lên hư không trước mặt.
Hư không chấn động, trong nháy mắt đã nứt ra, lộ ra một đường hầm không gian u ám sâu thẳm, không biết là dẫn tới nơi nào.
Thân hình của Võ Đạo Bản Tôn lóe lên, tiến vào trong đó.
Tô Tử Mặc theo sát phía sau.
Hắn đứng ở cửa đường hầm không gian, hơi dừng lại.
Nếu như vứt bỏ Mặc Khuynh, Vân Trúc ở chỗ này, nói không chừng sẽ gặp phải nguy hiểm gì đó, không bằng dẫn theo hai người đi theo.
"Sư tỷ, Vân Trúc đạo hữu, cùng tiến lên đi."
Tô Tử Mặc quay đầu lại nói một tiếng.
Mặc Khuynh không hề do dự, cũng không lo lắng xem đường hầm không gian này sẽ dẫn đi nơi nào, đi theo sau lưng Võ Đạo Bản Tôn, bước vào trong đó.
Độc thương trên người Vân Trúc cũng chưa khỏi hẳn, chiến lực còn chưa khôi phục, nhưng hành động đã không còn ngại.
Nàng cũng tiến lên, sóng vai với Tô Tử Mặc tiến vào bên trong đường hầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận