Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1078: Mưa giông gió giật

Một hồi lâu sau, xung quanh chiến trường đã lặng ngắt như tờ.
Bầy long nhìn thân ảnh đứng cách đó không xa, trong lòng dâng lên từng luồng cảm xúc phức tạp khó hiểu.
Một kẻ ngoại lai mới tới Long Hài cốc một tháng, còn chưa kịp tu hành rất nhiều công pháp của Long tộc.
Hơn nữa huyết mạch của kẻ ngoại lai này còn không thuần!
Nhưng một kẻ ngoại lai như vậy ở Long Hài cốc lại có thể hung hăng giẫm nát tôn nghiêm của bầy long xuống dưới chân!
Khó có thể tưởng tượng, nếu Long Mặc ở Long Hài cốc tu hành hơn trăm năm, hơn nghìn năm, thì hắn sẽ cường đại đến mức độ nào!
Một Ly Long liếc mắt thấp giọng nói với tộc nhân bên người: "Trở về nói cho Đại tiểu thư biết Long Mặc kia đã rời núi, mà lực chiến đấu không yếu, có chút khó giải quyết, để Đại tiểu thư cẩn thận."
"Đã rõ."
Vị tộc nhân này quay người rời đi, chạy về phía khu vực của Ly Long nhất mạch.
Mấy Chúc Long còn lại liếc mắt nhìn nhau, ngầm hiểu ý, gật đầu một cái rồi không nói lời nào, vội vàng rời đi.
Trên chiến trường, Tô Tử Mặc không thèm để ý tới Long Thu vẫn nằm dưới đất.
Hắn thậm chí còn không biết tên của Long Thu.
Người thuộc Chúc Long tộc này đã biến ra hình thái Long tộc hoàn chỉnh, tự nhiên sẽ có Chấp Pháp Đội của Long tộc tới tìm hắn ta để nghiêm trị.
Tô Tử Mặc quay người, một lần nữa trở lại trước mặt Cô Vân, ánh mắt chuyển động, nhìn bốn thiếu chủ của Tạp Long nhất mạch đang quỳ gối trước người hắn.
Bốn người thiếu chủ Giao Long tộc vẫn đang trợn mắt hốc mồm, còn chưa kịp tỉnh lại từ trong cảnh tượng đầy rung động kia.
Cảm nhận được ánh mắt của Tô Tử Mặc, bốn người mới giật mình bừng tỉnh, trong nháy mắt, mồ hôi lạnh đã lập tức thấm đẫm cả người!
Lúc trước bốn người bọn hắn không chịu khuất phục, không chịu cúi đầu, một mặt là không muốn mất mặt.
Một mặt khác cũng là điểm quan trọng nhất, bốn người bọn hắn tin tưởng trong Chúc Long nhất mạch kia khẳng định sẽ có người có thể trấn áp Long Mặc!
Đến lúc đó, Long Mặc này rất có thể sẽ thảm hơn cả bọn hắn, ai cười ai còn chưa nhất định đâu.
Thật sự không ngờ Long Thu của Chúc Long nhất mạch ra tay mà cũng bị Long Mặc nhẹ nhõm trấn áp!
Nhớ lại vừa rồi, bọn hắn lại dám chủ động khiêu chiến người này, thiếu chủ Giao Long tộc vô cùng ảo não.
"Xin lỗi."
Tô Tử Mặc không nói nhiều, chỉ có hai chữ.
Nhưng bốn người thiếu chủ Giao Long tộc lại cảm nhận được một luồng áp lực cực lớn!
Bọn hắn ý thức được nếu còn tiếp tục kiên trì thì kết quả sau đó bọn hắn nhất định không chịu nổi!
"Thật, thật xin lỗi."
Dũng khí của thiếu chủ Giao Long tộc yếu đi, hơi cúi đầu, thấp giọng nói một câu.
Tiếng nói mặc dù nhỏ, nhưng Long tộc có thính lực cường đại, tự nhiên nghe được rõ ràng!
Ba vị thiếu chủ khác cũng không kiên trì nữa, đều rồi rít nói lời xin lỗi.
Cô Vân nắm chặt hai tay, thần sắc kích động, trong lòng vô cùng cảm động!
Tô Tử Mặc có thể mang theo hắn đến Long Hài cốc, đã để hắn mừng rỡ như điên.
Cho dù chết ở chỗ này, hắn cũng không oán không hối!
Hắn càng không ngờ được ở chỗ này, hắn lại được Long tộc tôn trọng!
Mặc dù, loại tôn trọng này, không phải phát ra từ nội tâm của những Long tộc này.
"Các ngươi đi đi."
Tô Tử Mặc phất phất tay.
Hai đầu gối của bốn vị thiếu chủ đã vỡ vụn, nhưng vẫn giãy dụa cố đứng dậy, bốn người cố nén đau đớn, thất tha thất thểu xoay người rời đi.
"Chư vị."
Tô Tử Mặc nhìn quanh bốn phía, trầm giọng nói: "Cô Vân mặc dù là tọa kỵ của ta, nhưng ta sẽ không vô duyên vô cớ ra mặt cho hắn!"
"Nếu ở bên ngoài long huyệt, hắn chém giết tranh đấu với chư vị mà thất bại thụ thương, đây chính là do hắn học nghệ không tinh, thực lực không đủ, chẳng trách người khác, ta cũng sẽ không nhúng tay."
Nghe đến đó, bên trong bầy long truyền đến một hồi xao động.
Không ít Long tộc nhìn Cô Vân bằng ánh mắt tràn đầy địch ý.
Ý nghĩa là chỉ cần là công bằng đánh một trận, bọn hắn vẫn có thể giáo huấn tên Cô Vân này!
Tô Tử Mặc xoay người, nhìn Cô Vân mà không nói gì, trong mắt mang theo cổ vũ cùng tín nhiệm.
Tô Tử Mặc ở chỗ này xuất thủ, nhất định là có thể cứu lấy Cô Vân, nhưng sau này Cô Vân muốn có thể tiếp tục sống ở Long Hài cốc thì cần nhờ chính hắn!
Cơ hội, đang ở trước mắt.
Hoàn cảnh công bằng, Tô Tử Mặc đã giúp hắn tranh thủ đạt được.
Có thể biến thành long hay không, có thể gia nhập vào trong ngũ mạch hay không đều chỉ có thể dựa vào chính Cô Vân!
Có thể đuổi theo bước chân của hắn hay không, chỉ có thể xem tạo hóa của Cô Vân.
Cô Vân hiểu ý của Tô Tử Mặc, nhanh chóng gật đầu một cái!
Vào thời khắc này, trong lòng Cô Vân dâng lên vô hạn hào hùng!
Lúc đầu mục đích hắn tu hành chỉ là biến thành long, trở thành một thành viên trong Long tộc.
Đến lúc này, hắn mới ý thức tới, nếu có thể đuổi theo bước chân của Tô Tử Mặc, tương lai của hắn chính là trời cao biển rộng!
Mảnh thiên địa chốn Thiên Hoang này cũng khốn thể vây không được hắn!
Bầy long dần dần tán đi.
Tô Tử Mặc đưa Cô Vân vào bên trong long huyệt rồi cũng rời đi nơi này.
Cô Vân cần tu hành, hắn cũng giống vậy.
Trong bí điển Đại Hoang Yêu Vương, m Thần thiên, Dương Thần thiên đều có quan hệ cùng Hoang Hải Long Vương.
m Thần thiên còn bình thường, Tô Tử Mặc tu hành không trở ngại gì.
Nhưng trong Dương Thần thiên lại chứa đầy ký tự cổ xưa, hắn căn bản không thể hiểu ra được huyền ảo ở bên trong.
Chính bởi vì như thế nên Hoang Vu pháp thuật trong Dương Thần thiên, hắn chỉ có thể lĩnh ngộ một chút da lông, miễn cưỡng phóng xuất ra.
Uy lực nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ.
Lực lượng Hoang Vu dường như không bị cảnh giới hạn chế, lúc trước tu vi của hắn còn ở Nguyên Anh cảnh, lợi dụng Hoang Vu mà có thể ảnh hưởng đến Pháp Tướng Đạo Quân!
Đây là chỗ kinh khủng của Hoang Vu.
Nhưng lực lượng của Hoang Vu lại có chút như gân gà.
Cho dù là ở trung tâm Hoang Vu thì mức tiêu hao thọ nguyên cũng chỉ là một hơi một trăm năm, ở phạm vi biên giới thì uy lực lại càng bé nhỏ.
Phản Hư Đạo Nhân có thọ nguyên năm ngàn năm.
Pháp Tướng Đạo Quân có thọ nguyên vạn năm!
Đối với người tu chân đến tuổi xế chiều, Hoang Vu tự nhiên có lực uy hiếp cực lớn.
Lúc trước Pháp Tướng Đạo Quân của Minh Hỏa Điện chính là bị Hoang Vu pháp thuật bao phủ khiến thọ nguyên hao hết, vô thanh vô tức vẫn lạc!
Nhưng đối với Phản Hư Đạo Nhân ở thời kỳ đỉnh phong hoặc là Pháp Tướng Đạo Quân, một hơi tiêu hao một trăm năm thọ nguyên cũng không tính là quá lớn.
Chỉ cần lực lượng cường đại, hoàn toàn có thể tránh thoát rời đi!
Cho nên Tô Tử Mặc định nhân cơ hội tu hành trong Long tộc, nhìn xem có thể triệt để lĩnh ngộ huyền bí của Hoang Vu hay không, phát huy ra uy lực chân chính của Hoang Vu!
m Thần thiên, Dương Thần thiên, chỉ có một pháp thuật này!
Uy lực của đạo này pháp thuật tuyệt sẽ không gân gà như thế!
Ngoại trừ Hoang Vu, trong Dương Thần thiên còn có một Nguyền Thần bí thuật.
Hoang Vu pháp thuật, Tô Tử Mặc mới lĩnh ngộ ra một điểm da lông.
Mà trong Nguyền Thần bí thuật kia toàn là ký tự cổ xưa, ngay cả một điểm da lông hắn cũng không hiểu được!
Dựa theo miêu tả trong Dương Thần thiên thì đạo Nguyền Thần bí thuật này có uy lực vô cùng khủng bố!
Đạo Nguyền Thần bí thuật này cũng là tinh túy trong toàn bộ Dương Thần!
Đạo Nguyền Thần bí thuật này tên là 'Nghịch lân' !
Long Chi Nghịch Lân, chạm vào là phải chết!
Nếu ở trong Long tộc, có thể lĩnh ngộ được huyền bí của 'Nghịch lân', lực chiến đấu của hắn sẽ lại kéo lên một bậc!
Tô Tử Mặc đi vè phía khu vực của Chúc Long nhất mạch, trong lòng tràn đầy mong đợi.
Hắn vẫn không biết, ngay khi hắn đang trên đường trở về, toàn bộ người trong khu vực Chúc Long nhất mạch đã nổ tung.
Giống như một viên đá tạo ra ngàn cơn sóng, gây nên sóng to gió lớn!
Rất nhiều Chúc Long vốn đối chướng mắt Tô Tử Mặc.
Mà bây giờ, Tô Tử Mặc lại cường thế quét ngang Tạp Long nhất mạch, hơn ữa còn trấn áp được cả Long Thu của Chúc Long nhất mạch, khiến đông đảo Chúc Long nổi giận!
Tô Tử Mặc còn chưa ý thức được, trong Chúc Long nhất mạch đang chờ đợi hắn bằng một cơn mưa dông gió giật khác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận