Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2148: Mộ phần trống rỗng

Đại lục Thiên Hoang, dãy núi Thương Lang.
Võ Đạo bản tôn dựa theo lời Cơ Dao Tuyết, chôn nàng ở chỗ này, cũng không rời đi, mà là yên tĩnh thủ hộ gần một năm ở nơi này.
Kỳ thật, đối với Võ Đạo bản tôn mà nói, hạ giới đã không có thứ gì đáng quyến luyến nữa.
Nhưng hắn vẫn không hề rời đi.
Bởi vì có một việc làm hắn nghĩ mãi vẫn không hiểu.
Sao Cơ Dao Tuyết lại vẫn lạc ?
Thiên phú của Cơ Dao Tuyết cũng không phải cực kém.
Mà hoàn toàn ngược lại.khi mới bắt đầu tu hành, nàng có được Thiên Linh Căn, tuyệt đối là người có thiên tư vô cùng tốt.
Dù thiên phú của nàng cực kém, những năm gần đây, Võ Đạo bản tôn giao cho Đào Yêu đưa tới cho nàng vô số thiên tài địa bảo, tiên đan diệu dược.
Có thể nói, bảo vật mà hạ giới có thể tìm kiếm được, Võ Đạo bản tôn đều tìm đến để cho nàng ăn.
Nhiều bảo vật như vậy, cho dù một phàm nhân chỉ có nhục thể phàm thai, sau ba ngàn năm cũng phải đột phá tới Phản Hư cảnh rồi.
Nhưng tu vi của Cơ Dao Tuyết vẫn luôn trì trệ không tăng.
Có điểm kỳ quái là thọ nguyên của Cơ Dao Tuyết suy giảm từng ngày, nhưng dung nhan của nàng lại không có dấu hiệu già yếu.
Đây rốt cuộc là vì sao ?
Đã qua một năm, Võ Đạo bản tôn canh giữ trước mộ phần của Cơ Dao Tuyết, suy tư tất cả khả năng.
Chẳng lẽ nói, khi Cơ Dao Tuyết còn sống từng bị người khác lặng yên không tiếng động hạ nguyền rủa ?
Trong đầu Võ Đạo bản tôn đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ.
Đây quả thật là có khả năng.
Lực lượng nguyền rủa quỷ quyệt khủng bố, quả thật có thể có loại ảnh hưởng này.
Chỉ là người trong Vu tộc đã sớm bị Điệp Nguyệt diệt sạch.
Loại nguyền rủa này lại là từ đâu mà đến ?
Huống chi, lúc trước hắn từng dò xét tình huống thân thể của Cơ Dao Tuyết, cũng không phát hiện ra điểm nào dị thường.
Ánh mắt Võ Đạo bản tôn rơi vào mộ phần cách đó không xa.
Hắn trầm ngâm hồi lâu, vẫn quyết định mở mộ phần kiểm tra tình huống thi thể Cơ Dao Tuyết một chút.
Mặc dù hành động này đối với người chết là không ổn, nhưng Võ Đạo bản tôn quyết không cho phép Cơ Dao Tuyết vẫn lạc không rõ không ràng như vậy!
Những năm gần đây, hắn đạt được rất nhiều Nguyên Linh Thạch từ Thần giới, lại luyện đạo quả của Vân U Vương, hắn đã tu luyện tới Mệnh Luân cảnh đệ bát trọng!
Năm đó, hắn không thể dò xét ra điểm gì dị thường, bây giờ tu vi hắn tinh tiến, quyết định kiểm tra một lần nữa.
Nếu thật sự có người nào âm thầm hạ nguyền rủa, hại chết Cơ Dao Tuyết, cho dù là trên trời hay dưới địa ngục, hắn cũng phải bắt người ra!
Võ Đạo bản tôn tiến lên, nhẹ vung ống tay áo, phá vỡ bùn đất trên tấm mồ, lộ ra bên trong quan tài.
Chiếc quan tài này là Võ Đạo bản tôn chặt một gốc Dưỡng Hồn mộc tạo ra, có thể giữ được vạn năm bất hủ bất hoại.
Minh Vương niệm châu, chính là dùng Dưỡng Hồn mộc luyện chế.
Võ Đạo bản tôn xòe tay ra, năm ngón tay uốn lượn, cách hư không nhẹ nhàng vồ một cái, trực tiếp kéo nắp quan tài ra.
Nắp quan tài vừa bay lên, Võ Đạo bản tôn đã sửng sốt.
Cho dù với tâm tính của hắn, trong đôi mắt cũng hiện ra vẻ khó có thể tin, vẻ mặt chấn kinh!
Làm sao có thể ?
Võ Đạo bản tôn lại tiến lên mấy bước, hít sâu một hơi, hai mắt nhắm lại, lại ngưng thần nhìn lại.
Vẫn là kết quả như thế.
Trong quan tài là khoảng không!
Thi thể của Cơ Dao Tuyết đã không cánh mà bay!
Trong quan tài, chỉ lưu lại trường bào mà khi Cơ Dao Tuyết còn sống vẫn luôn mặc, đó là do Tô Tử Mặc chế tạo cho nàng.
Mà thi thể của Cơ Dao Tuyết lại biến mất không thấy!
Võ Đạo bản tôn không nghĩ đến sau khi mở quan tài lại có kết quả này.
Cơ Dao Tuyết chết đi ở trước mắt hắn, cũng là do hắn tự tay chôn cất ở chỗ này.
Một năm qua, Võ Đạo bản tôn một tấc cũng không rời, căn bản không hề rời đi.
Tuyệt đối không có khả năng có người nào khác lấy thi thể của Cơ Dao Tuyết đi.
Nhưng sự thật trước mắt chính là thi thể của Cơ Dao Tuyết biến mất không thấy gì nữa ngay dưới mí mắt của Võ Đạo bản tôn!
Hắn thậm chí không hề phát hiện ra!
Võ Đạo bản tôn tiến lên, cầm lấy quần áo trong quan tài kia.
Trên quần áo còn lưu lại một mùi hương nhàn nhạt.
Võ Đạo bản tôn thu bộ quần áo này lại, ngừng chân trầm tư.
Hắn từng du lịch tới vô số giới diện ở hạ giới, được chứng kiến rất nhiều lực lượng quỷ dị thần kỳ, nhưng đều không thể giải thích cho chuyện trước mắt này.
Võ Đạo bản tôn vốn muốn làm rõ chuyện Cơ Dao Tuyết vẫn lạc, nhưng không ngờ rằng lại lâm vào một nỗi mê hoặc càng lớn hơn.
"Thiên Lang."
Trong lòng Võ Đạo bản tôn hơi động, triệu hoán một giọt máu tươi từ trong túi trữ vật ra.
Bên trong giọt máu tươi này có ẩn chứa một linh thức tới từ thượng giới.
Võ Đạo bản tôn hiểu rõ sẽ có một ngày, hắn sẽ phi thăng tới thượng giới.
Cho nên hắn không chém giết Thiên Lang, mà là tạm thời giữ lại bên ngươi, tương lai khi phi thăng thượng giới có thể sẽ có lợi gì.
Thiên Lang biết được rất nhiều chuyện, chỉ là hắn quá cứng miệng, rất nhiều chuyện đều không chịu lộ ra.
Võ Đạo bản tôn khống chế Nghiệp Hỏa, Hỏa Kiếp, Võ Hồn Chi Hỏa và Long hoàng chi diễm, không ngừng thiêu đốt tra tấn hắn, hắn mới dần dần khuất phục.
Lai lịch của Trấn Ngục đỉnh chính là do Thiên Lang nói tới.
"Chủ nhân vĩ đại, ngươi có dặn dò gì ?"
Giọt máu giữa không trung này biến thành một con Tiểu Lang yêu, vẻ mặt hèn mọn, cúi thấp đầu với Võ Đạo bản tôn, lộ ra ánh mắt nịnh nọt.
Thiên Lang không ngăn được bốn ngọn lửa của Võ Đạo bản tôn, đã nhận hắn là chủ.
Võ Đạo bản tôn kể lại chuyện thi thể Cơ Dao Tuyết biến mất một lần rồi mới hỏi: "Ngươi có biết đây là nguyên nhân gì không?"
Thiên Lang nghe xong cũng lộ ra vẻ mê mang.
"Tiểu nhân cũng không rõ."
Thiên Lang nói: "Nếu là thi thể mục nát, cũng tất nhiên sẽ lưu lại dấu vết trong quan tài. Nếu thi thể bị chuyển di, ở trước mặt chủ nhân thì chuyện này căn bản cũng không khả năng!"
Chuyện này không liên quan đến bí ẩn gì, Thiên Lang không cần thiết giấu diếm.
Võ Đạo bản tôn cũng không sử dụng ngọn lửa để thiêu đốt hắn.
Hắn đứng trước quan tài trống trải, trầm mặc hồi lâu, đột nhiên hỏi: "Ở thượng giới có luân hồi, có Địa Phủ không ?"
"Có!"
Thiên Lang lập tức đáp nói, ngữ khí khẳng định.
"Dù là sinh linh nào, sau khi ngã xuống đều sẽ tiến vào lục đạo luân hồi, ở bên trong U Minh Địa Phủ, lưu lại dấu vết."
"Một chút cường giả ở thượng giới tu luyện tới Chân Nhất cảnh tầng thứ ba, thậm chí có thể lưu lại dấu ấn hồn phách, đi qua lục đạo luân hồi, dấu ấn bất diệt!"
"Tương lai có thể chuyển thế trùng sinh, nếu có người tiếp dẫn, một lần nữa tu luyện, sau khi đạt tới Chân Tiên, thậm chí có khả năng nhớ lại trí nhớ kiếp trước."
Võ Đạo bản tôn gật đầu một cái.
Thanh Liên chân thân ở thượng giới xông xáo những năm qua đã từng nghe tới một chút truyền thuyết về truyền thế tiên nhân, chỉ là hắn chưa từng gặp qua.
Không ngờ điều kiện muốn trở thành chuyển thế tiên nhân lại hà khắc như vậy.
Tu vi khi còn sống ở đời này nhất định phải đạt tới Chân Tiên cảnh mới được!
Cơ Dao Tuyết vẫn lạc tự nhiên không có khả năng có dấu ấn hồn phách.
Nhưng nếu như Thiên Lang nói thì bất luận sinh linh nào, sau khi ngã xuống, trong địa phủ đều sẽ lưu lại dấu vết, một ngày nào đó, có lẽ hắn sẽ tiến về Địa Phủ để xem một cái.
Chỉ sợ cũng chỉ có như thế, mới có thể giải đáp được chuyện trên người Cơ Dao Tuyết.
Võ Đạo bản tôn khẽ thở phà một hơi, vung ống tay áo, lấp lại mộ phần trống không này, lẩm bẩm nói: "Đi thôi, là thời điểm rời đi rồi."
"Đi đâu?"
Thiên Lang hỏi.
"Thượng giới!"
Võ Đạo bản tôn đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận