Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1159: Đạo quân ra tay

Vẻ mặt Thước Nhật Đạo Nhân đại biến!
Hắn tu luyện bí thuật ngàn năm qua, vậy mà lại không địch lại một ngọn lửa màu đen trong tay Hoang Võ!
Trong nháy mắt, đại xà bằng ngọn lửa màu đen thiêu đốt lên đã vọt tới gần, đầu rắn ngẩng lên, thân thể quấn quanh một vòng.
Thước Nhật Đạo Nhân không kịp nghĩ nhiều, lại lần nữa thôi động thần thức, không ngừng ngưng tụ pháp quyết, trên người dâng lên ngọn lửa cực nóng.
Hỏa quang ngút trời!
Thân hình Thước Nhật Đạo Nhân gần như đã biến mất không thấy gì nữa, giữa không trung chỉ còn lại có một quả cầu lửa rất lớn.
Thân thể đại xà bằng ngọn lửa màu đen co vào, không ngừng quấn quanh.
Ma Môn Đạo Hỏa trên người đại xà kịch liệt va chạm với quả cầu lửa, thôn phệ lẫn nhau!
Hai loại lực lượng hỏa diễm giằng co chém giết!
Chỉ giằng co một lát, Ma Môn Đạo Hỏa đã chiếm cứ thế thượng phong!
Ngọn lửa do quả cầu lửa phun ra nuốt vào cũng dần dần biến thành màu đen!
"A!"
Cũng không lâu sau, bên trong quả cầu lửa truyền ra một tiếng hét thảm.
Thước Nhật Đạo Nhân một lần nữa lộ ra thân hình.
Hai tay hắn vung vẩy ở giữa không trung, không ngừng giãy dụa, ngọn lửa màu đen từ trong cơ thể của hắn bắn ra phía ngoài thiêu đốt!
Đôi mắt của hắn, hai lỗ tai, trong miệng mũi đều phun ra ngọn lửa màu đen, nhìn vô cùng kinh khủng doạ người!
Chỉ sau mấy hơi thở, thân hình Thước Nhật Đạo Nhân đã biến mất ở giữa không trung.
Vị thiên kiêu Phản Hư cảnh này bị Ma Môn Đạo Hỏa đốt cháy đến mức hài cốt không còn, hình thần câu diệt!
Oanh! Oanh! Oanh!
Vô số pháp thuật lại lần nữa đánh tới làm hư không chấn động!
Hai mắt Tô Tử Mặc lấp lóe, lại bùng lên hai ngọn lửa!
Cùng lúc đó, bên cạnh hắn xuất hiện thêm một ngọn lửa đỏ và một ngọn lửa vàng.
Tiên Môn Đạo Hỏa, Phật Môn Đạo Hỏa!
Ở giữa không trung, Ma Môn Đạo Hỏa vừa mới đốt Thước Nhật Đạo Nhân thành tro bụi, cũng lơ lửng bay trở về.
Ba ngọn lửa vây quanh thân hình Tô Tử Mặc, xoay chầm chậm, giống như là ba ngọn đèn sáng chiếu rọi thiên địa, vạn cổ bất diệt!
Xích Diễm Toàn Đăng!
Rất nhiều pháp thuật đánh tới Tô Tử Mặc, lại bị ba môn đạo hỏa xoay tròn, vô thanh vô tức đốt cháy, hóa thành vô hình!
Quần tu âm thầm kinh hãi!
Từ khi bộc phát đại chiến đến bây giờ cũng chưa được bao lâu, nhưng Tô Tử Mặc lại liên tiếp đánh ra sát chiêu, mấy đại thiên kiêu đều đã bỏ mình!
Quan trọng nhất chính là lực lượng của bọn hắn còn chưa thể phá được màn phòng ngự của Tô Tử Mặc!
Đám người xao động, loạn tượng sơ hiển.
Không ít tu sĩ đã sinh lòng thoái ý.
Đúng lúc này, trong đám người lại lần nữa truyền đến một tiếng kêu thảm thiết đau đớn!
"A!"
Tiếng hét thảm này vừa mới vang lên đã im bặt.
Quần tu theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy thân hình của một vị thiên kiêu của Đoan Mộc thế gia rơi xuống từ giữa không trung, đầu lâu bị lợi khí đâm xuyên, xuất hiện một lỗ máu, đã không sống nổi!
"Ai giết ?"
Quần tu thoáng biến sắc.
Tô Tử Mặc ở kia vẫn luôn bị bọn hắn gắt gao theo dõi, vừa rồi căn bản không hề xuất thủ, vị thiên kiêu này là do ai giết!
"Là người áo đen kia!"
Bên cạnh Tô Tử Mặc vốn có một người áo đen, lúc này đã biến mất không thấy đâu nữa, có tu sĩ kịp phản ứng, vội vàng lớn tiếng nhắc nhở.
Đúng lúc này, vị tu sĩ này đột nhiên cảm giác được phía sau lưng dâng lên một luồng hàn khí!
Ngay sau đó, không ít tu sĩ nhìn về phía hắn, trong mắt lộ ra một tia hoảng sợ.
Không biết khi nào, sau lưng vị tu sĩ này lại có một thân ảnh màu đen, vẻ mặt đạm mạc, trong mắt hoàn toàn lạnh lẽo, người này chính là Dạ Linh!
"Phốc!"
Dạ Linh duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng đâm một cái vào sau gát vị tu sĩ này.
Ngón tay của Dạ Linh vô cùng sắc bén, còn đáng sợ hơn cả thần binh lợi khí!
Cũng không thấy hắn dùng sức gì mà trên đầu vị tu sĩ kia đã có thêm một lỗ máu!
Kỳ thật, trong thời gian này, tu sĩ chết trong tay Dạ Linh đã có hơn mười người.
Chỉ là khi đại chiến bộc phát, sự chú ý của quần tu đều bị Tô Tử Mặc hấp dẫn nên bọn hắn căn bản không lưu ý.
Đến tận lúc này, mọi người mới phát hiện ra, trong lòng không khỏi phát lạnh!
So với Tô Tử Mặc thì tu sĩ áo đen này lại càng thêm đáng sợ!
Không có ai biết rõ đến lúc nào chính mình sẽ bị tu sĩ áo đen kia đột nhiên cận thân, lặng yên không một tiếng động chém giết!
Ầm!
Một bóng dáng bé nhỏ lao đến, đưa tay đánh ra một quyền, kim quang tràn ngập, trực tiếp phá vỡ pháp thuật, giết chết một vị thiên kiêu!
Nhục thân của vị thiên kiêu này trong nháy mắt đã nổ tung, bỏ mình tại chỗ!
Bóng dáng bé nhỏ này chính là Niệm Kỳ.
Có tu sĩ tế ra pháp khí chất liệu khác, chém xuống đỉnh đầu Niệm Kỳ.
Niệm Kỳ không thèm nhìn, trở tay đánh ra một quyền, ầm ầm đánh vào pháp khí đang chém tới kia, trực tiếp đánh kiện pháp khí này thành mảnh vỡ!
Có tu sĩ đánh ra pháp thuật, Niệm Kỳ lại dùng tới lực khí huyết để chống lại!
Nhục thân của Thần tộc có thể chóng lại thần binh lợi khí!
Huyết mạch của Thần tộc có thể trấn áp vạn pháp bí thuật!
Lúc trước, mấy vị Thần tộc ở trong Vạn Tượng thành đã tung hoành vô địch, đánh đâu thắng đó, có thể thấy được Thần tộc có huyết mạch kinh khủng đến mức nào!
Niệm Kỳ không cần pháp khí, nàng dựa vào nhục thân cùng huyết mạch của Thần tộc, xông vào trong đám người, thì không có bao nhiêu người có thể ngăn được lực lượng của nàng!
Đây mới thực là thần lực!
Chỉ trong nháy mắt, ít nhất đã có hơn một trăm Phản Hư Đạo Nhân vẫn lạc trong tay mấy người Tô Tử Mặc!
Trên trụ đá có rất nhiều Pháp Tướng Đạo Quân cũng không ngồi yên được nữa, thi nhau đứng dậy.
"Hoang Võ đáng chết!"
Pháp Tướng Đạo Quân củaVũ Văn gia hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
"Lẽ nào chúng ta cứ mặc kệ để Hoang Võ làm càn như thế?"
Pháp Tướng Đạo Quân của m Quỷ tông có vẻ mặt âm lãnh.
Bách Quỷ Đạo Nhân chính là đệ tử mà ông ta đắc ý nhất, không ngờ lại chết đầu tiên, chuyện này khiến ông ta không thể nào tiếp thu được, hận không thể xé xác Tô Tử Mặc thành mảnh nhỏ!
Chỉ là phía sau Tô Tử Mặc có một vị Đại Thừa Lão Tổ.
Trong lòng Rất nhiều Pháp Tướng Đạo Quân có chỗ cố kỵ, không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mộc Vũ Đạo Quân trầm ngâm một chút, trong mắt lóe lên một tia sáng lạnh, đột nhiên nói: "Có rồi! Chúng ta có thể không nhằm vào Hoang Võ, mà tru sát mấy người còn lại!"
Quần tu nghe thế đều sáng mắt, hình như có sở ngộ.
Bạch Linh Đạo Quân gật đầu nói: "Kế này rất tốt! Chúng ta chém giết người áo đen kia, tóc vàng thiếu nữ kia, hoặc là trấn sát hai đầu sư tử kia, Hoang Võ nhất định ngăn cản."
"Hắn xuất thủ với chúng ta trước, thì không trách được chúng ta phản kích, nếu không cẩn thận, thất thủ đánh chết hắn, cũng là hắn gieo gió gặt bão!"
"Còn chờ cái gì, trước tiên làm thịt hai sư tử kia!"
Đạo Quân của Tiệt Thiên Kiếm tông đằng không mà lên, thân hình lấp lóe, hóa thành một đạo kiếm quang, lướt qua đám người, xông thẳng đến trước mặt Hoàng Kim Sư Tử.
Hoàng Kim Sư Tử cùng Khả Khả đều là thuần huyết hung thú, chém giết cùng thiên kiêu Phản Hư cảnh ở đây cũng sẽ không rơi vào hạ phong.
Nhưng đối mặt với Pháp Tướng Đạo Quân thì lực chiến đấu của hai người còn kém quá xa!
Ông!
Một kiếm quang hiện lên, chớp mắt đã áp sát, chém xuống mang theo sát ý lạnh thấu xương!
Kiếm đạo có lực sát phạt số một!
Hoàng Kim Sư Tử cảm nhận được nguy cơ, không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp kéo Khả Khả ra phía sau, trực tiếp quăng pháp khí của chính mình ra ngoài.
Coong!
Trường đao của hắn trực tiếp va chạm với trường kiếm, bị chém thành hai đoạn!
Chuôi trường đao này là hắn lấy được trong Thượng Cổ chiến trường, cũng là bản mệnh pháp khí của hắn.
Bản mệnh pháp khí vỡ vụn, Nguyên Thần của hắn cũng bị liên lụy!
"Phốc!"
Hoàng Kim Sư Tử phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt uể oải, vẫn không chịu lui lại, gắt gao bảo vệ Khả Khả ở sau lưng.
Kiếm quang thoáng dừng lại, lại lần nữa chém xuống!
Đột nhiên!
Một tia sáng màu xanh hiện lên, đánh ra sau mà đến trước.
Trong chớ nhoáng đã chặn lại đạo kiếm quang kinh khủng lăng lệ kia!
Coong!
Trường kiếm trảm lên tia sáng xanh kia, phát ra một tiếng vang giòn, tia lửa tung tóe.
Tia sáng xanh dừng lại.
Thân hình Đạo Quân Tiệt Thiên Kiếm tông cũng chấn động.
Hắn ngưng thần nhìn lại, vẻ mặt không khỏi biến đổi, trong mắt lóe lên vẻ khó có thể tin, kinh hô: "Tạo Hóa Thanh Liên!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận