Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 833: Thần phục

Huyết mạch dị tượng đánh tới, ép vỡ hy vọng cuối cùng của hai đại lãnh chúa ở Hắc Sa lĩnh và Cuồng Phong động.
Hai đại lãnh chúa bị dọa đến hồn phi phách tán, loại thủ đoạn này đã vượt ra khỏi nhận biết của bọn hắn!
Hai người không chút do dự, lập tức lựa chọn chạy trốn!
Hai đại lãnh chúa bỏ chạy, mấy tên yêu ma trung cấp thuộc hạ còn lại cũng không để ý tới nhiều nữa, cũng quay đầu bỏ chạy.
Chỉ là, hai đại lãnh chúa kịp phản ứng đầu tiên, mà tốc độ chạy trốn của hai người cũng vượt qua người khác, hiểm lại càng hiểm trốn thoát được phạm vi truy sát của huyết mạch dị tượng.
Mấy tên yêu ma trung cấp thuộc hạ còn lại đều không có vận khí tốt như vậy.
Bị một đám thượng cổ đại yêu như Hoang Ngưu, Huyết Viên xông lên giết chết, máu thịt văng tung tóe, Nguyên Thần tịch diệt, cực kỳ thảm thiết!
Còn một bên khác, không biết rõ vì sao mà lãnh chúa U Thủy Hà đã bị dọa đến mức quỳ trên mặt đất, vẻ mặt tràn đầy vẻ sợ hãi, nhưng đại chiến đến lúc này rồi nào còn có người nào lưu ý những thứ này chứ.
Hai đại lãnh chúa Hắc Sa lĩnh, Cuồng Phong động ngầm hiểu lẫn nhau, chia thành hai phương hướng khác nhau để chạy trốn.
Lãnh chúa Hắc Sa lĩnh lại biến ra hình người.
Trong rừng rậm đầy cổ thụ này, bản thể khổng lồ hình bọ cạp kia, thực sự rất bất lợi cho chạy trốn.
Ngược lại nếu huyễn hóa thành hình người thì thân pháp sẽ trở nên linh hoạt hơn rất nhiều, mục tiêu cũng nhỏ đi rất nhiều.
Hô hô!
Lãnh chúa Hắc Sa lĩnh dùng toàn lực bỏ chạy, chỉ cảm thấy tiếng gió bên tai gào thét, toàn thân lạnh run, cả người đầm đìa mồ hôi.
"Chờ đến khi trở lại Hắc Sa lĩnh, ta chắc chắn sẽ triệu tập cường giả, ngóc đầu trở lại!"
Vẻ mặt của lãnh chúa Hắc Sa lĩnh vặn vẹo điên cuồng, trong lòng rống to.
Hắn là lãnh chúa một phương, tọa trấn Hắc Sa lĩnh đã mấy ngàn năm, tự nhiên có chút nhân mạch, làm quen được không ít cường giả.
Lần này ăn phải nỗi thiệt lớn, làm sao hắn có thể từ bỏ ý đồ!
Một đường chạy nhanh, Nguyên Thần của hắn bởi vì tiếp tục không ngừng tiêu hao nên cũng bắt đầu thấy đau.
Nhưng dù vậy, cảm giác nguy cơ sau lưng kia vẫn không hề biến mất, theo sát như bóng với hình.
Hơn nữa càng ngày càng gấp gáp!
"Chẳng lẽ người này đã đuổi kịp ?"
Lãnh chúa Hắc Sa lĩnh không nhịn được muốn quay đầu nhìn thoáng qua.
Vừa nhìn một lần, hắn đã bị dọa đến mức hồn phi phách tán, hai chân như nhũn ra!
Chỉ thấy ngay ở phía sau hắn cách đó không xa, đang có một tia điện màu tím bắn nhanh đến, tốc độ như một tia chớp vậy!
Khoảng cách giữa hai người đang nhanh chóng rút ngắn!
Mặc dù không thấy rõ lắm, nhưng lãnh chúa Hắc Sa lĩnh biết rõ tia điện màu tím điện này chính là yêu thú tên là 'Mặc' kia!
Điện Độn thuật.
Một chiêu thức độn pháp bên trong « Tử Điện quyết ».
Một chiêu độn pháp này mặc dù có tốc độ bộc phát kém Huyết Độn thuật, nhưng lại không có tác dụng phụ gì tới thân thể.
"Đại nhân tha mạng!"
Lãnh chúa Hắc Sa lĩnh thấy không thể trốn thoát, đột nhiên quyết đoán dừng lại, xoay người quỳ lạy Tô Tử Mặc, trong miệng hô lớn: "Ta nguyện thần phục!"
Khoảng cách giữa hai người vốn rất gần.
Lãnh chúa Hắc Sa lĩnh giống như đã bị dọa đến mức hoảng sợ, vẻ mặt đầy bối rối nhìn như đã từ bỏ chống cự.
Đổi lại là bất luận kẻ nào khác, lúc này nhất định đều sẽ buông lỏng.
Nhưng trong nháy mắt khi Lãnh chúa Hắc Sa lĩnh vừa mở miệng, đầu lưỡi của hắn đã cuốn một cái, một tia sáng đen được phun ra, tản ra mùi tanh hôi, bắn thẳng đến trước mặt Tô Tử Mặc!
Kỳ thật pháp khí bị Huyền Từ Sơn hút đi cũng không phải bản mệnh pháp khí của hắn.
Cây độc châm màu đen mới phải!
Cây độc châm màu đen này chính là dùng độc mãnh liệt nhất trong cơ thể hắnvà độc ở đuôi bọ cạp, ngày đêm rèn luyện mà thành.
Độc tính cực kỳ mạnh, cho dù là thuần huyết hung thú cũng chưa chắc có thể chịu được!
Bằng vào chiêu này, hắn từng phản sát mấy lần, trở về từ cõi chết!
Vạn Yêu cốc lớn như vậy, yêu ma trung cấp có rất nhiều, không có một chút bản lĩnh thật sự thì hắn cũng không thể ngồi được vị trí lãnh chúa một phương!
Chỉ tiếc rằng loại thủ đoạn này của hắn dùng để đối phó với người ngoài có lẽ sẽ có chút tác dụng.
Nhưng đối với Tô Tử Mặc thì lại không có hiệu quả gì.
Tô Tử Mặc tu luyện bí điển Đại Hoang Yêu Vương, có linh giác tương trợ, ngay trong nháy mắt khi lãnh chúa Hắc Sa lĩnh xoay người, hắn đã đã phát hiện được nguy cơ!
Mắt phải của hắn đột nhiên bắn ra một vòng sáng chói, tựa như một mặt trời chói chang!
Trong chốc lát, nước mưa chung quanh, trong nháy mắt bốc hơi.
Đồng thuật, Chúc Long Chi Nhãn!
Một vệt sáng xuyên qua hư không, lướt qua độc châm màu đen giữa không trung, trong nháy mắt bắn thẳng vào đầu Lãnh chúa Hắc Sa lĩnh, đâm xuyên toàn bộ đầu lâu!
Khoảng cách giữa hai bên đã quá gần.
Cũng mang ý nghĩa là lãnh chúa của Hắc Sa lĩnh căn bản không trốn thoát được sát chiêu này!
Không có máu tươi chảy ra.
Tất cả đã sớm bị đốt cháy khô.
Quang mang trên độc châm màu đen ảm đạm, rơi xuống.
Bị Chúc Long Chi Nhãn chiếu thẳng tới, bản mệnh pháp khí của hắn đều phế đi!
Lãnh chúa Hắc Sa lĩnh trừng lớn hai mắt, thần sắc vẫn là vẻ điên cuồng như lúc trước, nhưng trong ánh mắt lại toát ra một tia kinh ngạc.
Hắn thật sự không nghĩ tới sát chiêu của mình lại bị Tô Tử Mặc tuỳ tiện hóa giải như thế.
Hắn càng không nghĩ đến trong nháy mắt, hắn đã bỏ mình ở nơi này!
Lãnh chúa một phương mất mạng.
Hắn cũng không có cơ hội để trở về Hắc Sa lĩnh nữa!
Vẻ mặt Tô Tử Mặc bình tĩnh thong dong vung tay áo, cuốn lấy túi trữ vật của lãnh chúa Hắc Sa lĩnh, bỏ vào trong túi, rồi cũng không thèm nhìn thi thể kia nữa mà chỉ quay người trở về.
Còn có hai đại lãnh chúa ở Cuồng Phong động và U Thủy Hà cần phải giải quyết!
Tia chớp nhấp nháy, Tô Tử Mặc đã biến mất ở tại chỗ, chui vào trong rừng.
Vừa mới đến trên không Khiếu Nguyệt Sơn, hai người Hắc Lang và Thiền Như Ý đã tiến lên đón.
Vẻ mặt hai người đầy cổ quái, muốn nói lại thôi.
Lãnh chúa Cô Vân của U Thủy Hà đang đứng ở bên cạnh hai người.
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày.
Lẽ nào Cô Vân cưỡng ép Hắc Lang, Thiền Như Ý, muốn dùng hai người này để uy hiếp hắn ?
Suy nghĩ còn chưa xong, Cô Vân đã lập tức đi tới trước người Tô Tử Mặc, bịch một tiếng, một gối quỳ xuống, ôm quyền nói: "Lãnh chúa đại nhân, thuộc hạ là Cô Vân, nguyện dẫn theo chúng yêu ở U Thủy Hà thần phục!"
Tô Tử Mặc vừa muốn nói chuyện, Cô Vân đã lật bàn tay một cái, chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn đang nắm chặt một Nguyên Thần vô cùng suy yếu.
Lại là một con dơi màu máu.
Vẻ mặt Cô Vân cung kính, trầm giọng nói: "Lãnh chúa đại nhân, đây là con dơi ở Cuồng Phong động chạy trốn kia, đã bị thuộc hạ bắt trở lại!"
Lông mày Tô Tử Mặc nhíu lại.
Con Hung Giao này đúng là rất thức thời.
Chẳng những thần phục hắn, còn có thể bắt lấy Lãnh chúa Cuồng Phong động đã chạy trốn về.
Cô Vân hỏi: "Xin hỏi lãnh chúa, muốn xử trí con dơi như thế nào ?"
"Giết đi."
Tô Tử Mặc phất phất tay.
Cô Vân không chút do dự, bàn tay vận lực, trực tiếp đem bóp nát Nguyên Thần của lãnh chúa Cuồng Phong động!
Không đạt được mệnh lệnh của Tô Tử Mặc, Cô Vân cũng không đứng dậy, chỉ thành thành thật thật quỳ gối trước mặt Tô Tử Mặc.
Hắc Lang, Thiền Như Ý nhìn nhau, đều có thể nhìn ra trong mắt mê hoặc đối phương.
Thái độ của Cô Vân đối với Tô Tử Mặc có chút kỳ quái.
Không giống như bị vũ lực khuất phục, ngược lại giống như là một cảm giác tôn kính cùng e ngại toát ra từ trong đáy lòng.
Hai người như rơi vào sương mù.
Đều nói người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê, nhưng hai người nhìn mà đầy nghi hoặc, không nên làm thế nào, hai phe vón đang đánh nhau mà một bên lại đột nhiên bị dọa quỳ rồi, cúi đầu bái lạy...
Ánh mắt Tô Tử Mặc thâm thúy, nhìn chằm chằm vào Cô Vân nhìn trong chốc lát.
Vẻ mặt Cô Vân cung kính, không giống giả mạo.
Tô Tử Mặc nghĩ đến hắn có huyết mạch cường đại, lực chiến đấu không yếu, liền phất phất tay, nói: "Đứng lên đi, kể từ hôm nay, ngươi chính là một trong các phó lãnh chúa ở Khiếu Nguyệt Sơn!"
"Tuân mệnh!"
Trong lòng Cô Vân mừng rỡ, vươn người đứng dậy.
Lãnh chúa U Thủy Hà quy thuận thần phục tạm thời không nói, hai đại lãnh chúa Hắc Sa lĩnh và Cuồng Phong động bỏ mình, hai mảnh lãnh địa này đã địa phương vô chủ.
Tô Tử Mặc dự định đi gom cả hai mảnh lãnh địa này vào địa bàn của Khiếu Nguyệt Sơn, dưới trướng đang thiếu thuộc hạ giống Cô Vân vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận