Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1838: Lá Sa La Thụ

"Đa tạ ý tốt."
Tô Tử Mặc từ chối nhã nhặn nói: "Nhưng ta vẫn muốn đi Ám Dạ phường nhìn xem."
Từ Uyển thấy Tô Tử Mặc cự tuyệt, cũng không nhắc lại nữa, mà lại thuận thế nói: "Theo ta được biết, lần này tám thế lực lớn trên Long Uyên tinh, trừ Huyết Dương cốc ra, cũng có không ít tu sĩ đến đây, chuẩn bị tới tham gia Ám Dạ phường, Tô đạo hữu có biết vì sao ?"
"Không biết."
Tô Tử Mặc lung lay đầu, nói: "Mong đạo hữu chỉ giáo."
Từ Uyển nói: "Lần này ở Ám Dạ phường sẽ đấu giá một bảo vật, chính là một mảnh lá cây của Sa La thụ!"
"Ừm ?"
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động.
Sa La thụ là một trong tam đại thánh thụ của phật môn.
Trong truyền thuyết, Phật tổ từng sinh ra dưới Vô Ưu thụ, ngộ đạo dưới Bồ Đề thụ, mà cuối cùng lại niết bàn siêu thoát dưới Sa La thụ!
Mỗi một loại thánh thụ đều có vĩ lực không thể tưởng tượng nổi!
Trên Thiên Hoang đại lục, chỉ một đóa Vô Ưu Hoa tàn lụi bay xuống, mà vẫn chưa đựnglực lượng 'Sinh', giúp Tô Tử Mặc có thể tái tạo kim đan!
Đương nhiên, trong hàng tỷ tiểu thế giới như đại lục Thiên Hoang, căn bản không thể tiếp xúc tới tam đại thánh thụ.
Trên đại lục Thiên Hoang, một đóa Vô Ưu Hoa đã là chí bảo phật môn!
Không nghĩ tới, lúc này mới vừa mới phi thăng tới thượng giới, mà lại là ở Long Uyên tinh xa xôi đã lại gặp được dấu vết của thánh thụ khác-Sa La thụ!
Mặc dù chỉ là một lá cây, nhưng trong mảnh lá cây này cũng nhất định sẽ chứa đựng vĩ lực cường đại!
Quan trọng hơn là, Phật tổ từng niết bàn dưới Sa La thụ.
Nếu có thể đạt được mảnh lá cây kia, có lẽ việc lĩnh ngộ « Bàn Nhược Niết Bàn Kinh » sẽ dễ dàng hơn ?
" Sa La thụ này chính là một trong tam đại thánh thụ của phật môn."
Từ Uyển thấy Tô Tử Mặc trầm mặc không nói, cho là hắn chưa từng nghe nói tới Sa La thụ, nên mới giải thích lai lịch của loại cây này.
Dừng lại một chút, Từ Uyển nói tiếp: "Nếu có thể đạt được mảnh lá cây Sa La thụ này, thì có thể tụ lại thiên địa nguyên khí, để nguyên khí chung quanh biến thành càng nồng đậm."
"Sau đó, bất luận là tốc độ sinh trưởng của tiên thảo, hay là tu luyện tốc độ đều sẽ có điểm tăng lên."
"Ồ?"
Tô Tử Mặc nhíu lông mày lại.
Từ Uyển nói: "Bồi Nguyên thảo, Vũ Lâm hoa cần trăm năm thành thục, nghe nói nếu có miếng lá cây này trợ giúp, chu kỳ thành thục của hai loại tiên thảo có thể rút ngắn đi mười năm!"
"Đúng là lợi hại."
Tô Tử Mặc tán thưởng một tiếng.
Đoạn Thiên Lương, Đại Hoàng, Anh Chiêu đứng bên cạnh đều có vẻ mặt cổ quái.
Trong mấy người ở đây, chỉ có ba người bọn hắn biết rõ nội tình của Tô Tử Mặc.
Dựa theo lời Từ Uyển nói, đạt được lá cây Sa La thụ, hai loại tiên thảo chỉ cần chín mười năm là thành thục.
Mà tiên thảo chung quanh Tô Tử Mặc thì chỉ cần một năm đã thành thục!
Chỉ rút ngắn thời gian được mười năm đã khiến tám thế lực lớn ở Long Uyên tinh tề tụ đến, nếu là năng lực này của Tô Tử Mặc được truyền đi, sợ rằng sẽ kinh động tới cả Địa Tiên, Thiên Tiên!
Đương nhiên, dù mảnh lá cây Sa La thụ kia có thể tăng tốc độ sinh trưởng của tiên thảo, không giúp được hắn, hắn cũng muốn đạt được mảnh lá cây kia!
Mảnh lá cây này có ý nghĩa cực kỳ đặc thù đối với việc tu hành của hắn!
Nhưng nhìn tư thế này, có ít nhất bảy đại thế lực đều muốn tranh đoạt mảnh lá cây này, đến lúc đó sợ là rất khó thành công.
"Tô đạo hữu có gia nhập thế lực gì chưa? Nếu không có, không bằng tới Song Long giáo của ta?"
Từ Uyển làm ra lời mời, nói: "Nếu đạo hữu chịu gia nhập giáo ta, nguy cơ lần này, Song Long giáo chắc chắn sẽ xuất thủ, toàn lực giúp đạo hữu hóa giải."
"Đa tạ ý tốt của đạo hữu."
Tô Tử Mặc khẽ ôm quyền, nói: "Việc này cho ta cân nhắc một chút."
Từ Uyển cũng không ép, nói: "Nếu đạo hữu có quyết định thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm ta."
Hai người lại nói một câu, mới tạm biệt rời đi.
"Tiểu thư, tuy nói người này can đảm hơn người, nhưng chỉ là Huyền Tiên ngũ giai, lại trở mặt cùng Ác Lang quân, vì sao ngươi lại chủ động mời chào hắn ?"
Chờ Tô Tử Mặc đi xa, đại hán trung niên sau lưng Từ Uyển nhíu mày hỏi.
"Ta cũng không biết rõ."
Từ Uyển suy nghĩ một chút mới nóig: "Ta chỉ cảm thấy người kia có chút đặc biệt."
Kỳ thật, Từ Uyển truyền thừa huyết mạch từ phụ thân nàng, trong cơ thể cũng chảy xuôi theo một tia huyết mạch rồng.
Mà Tô Tử Mặc có được nguyên thần Long hoàng!
Đừng nói Từ Uyển chỉ chảy xuôi một tia huyết mạch rồng, dù có là Thần Long chân chính, ở trước mặt Long hoàng cũng cúi đầu xưng thần!
Cho nên, trong nháy mắt khi Từ Uyển nhìn thấy Tô Tử Mặc, đã sinh ra một loại cảm giác đặc thù.
...
Tô Tử Mặc được Nhạc Hạo dẫnđường, đi tới trước một tòa phủ đệ ở Long Uyên Thành, đổi hơn ba trăm vạn gốc tiên thảo để lấy hơn ba mươi vạn hạt Ngưng Nguyên đan!
Tính cả số lượng Ngưng Nguyên đan mà hắn thu được từ chỗ đại quân Huyết Dương cốc, trong túi trữ vật của hắn đã có gần năm mươi vạn Ngưng Nguyên đan!
Số lượng Ngưng Nguyên đan này đủ để hắn tu hành một đoạn thời gian rất dài.
"Tô đạo hữu, nếu có thể đạt được Song Long giáo che chở, có lẽ thật sự có cơ hội hóa giải kiếp nạn này."
Nhạc Hạo phân tích.
Mấy người Nhạc Hạo không lo lắng một trận chiến giữa Tô Tử Mặc cùng Đinh Úc.
Theo bọn hắn nghĩ, dù Tô Tử Mặc có bại trận, lấy thủ đoạn lúc trước hắn tưng hiển lộ ra cũng có thể giữ được tính mạng.
Nguy cơ chân chính là sau khi rời đi Long Uyên Thành, cái sẽ bị tu sĩ khác truy giết!
Lúc này, bọn hắn còn chưa rõ ràng, Ác Lang quân đã nhận được tin tức, đang phái phái đại quân chạy đến!
Một vị hộ pháp của Huyết Dương cốc cũng sắp đến Long Uyên Thành!
Trong Long Uyên Thành nhìn như bình tĩnh, nhưng cũng đã cuồn cuộn sóng ngầm!
Chuyện hôm nay, tình huống phía sau đã hoàn toàn vượt qua dự liệu của tất cả mọi người!
Tô Tử Mặc đổi lấy Ngưng Nguyên đan, sau đó tùy tiện tìm một chỗ nghỉ để nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi màn đêm buông xuống.
Trong lúc nhàm chán, Tô Tử Mặc lấy mai rùa từ trong túi trữ vật kia ra, tử tế suy nghĩ.
Người ngoài có lẽ không nhìn ra điểm đặc biệt của mai rùa này, nhưng Tô Tử Mặc từng tu luyện Huyền Vũ dị tượng, càng có được thiên phú thần thông Linh Quy chi thuẫn, hắn vừa nhìn đã phát hiện ra đường vân trên mai rùa có gì đó quái lạ!
Tô Tử Mặc nhìn chằm chằm vào đường vân trên miếng mai rùa này, nhìn hồi lâu, thẳng đến khi bóng đêm hạ xuống cũng không biết.
Vẫn là Nhạc Hạo đứng bên cạnh khẽ đẩy Tô Tử Mặc, mới gọi hắn tỉnh lại.
"Tô đạo hữu, Ám Dạ phường đã mở."
Nhạc Hạo nhắc nhở một tiếng.
Trầm Phi không chịu nổi hiếu kỳ, hỏi: "Miếng mai rùa này có cái gì, lại khiến đạo hữu nhìn nhập thần như thế?"
Tô Tử Mặc cười cười, cũng không giấu diếm, nói: "Trên mai rùa có đường vân, là do người khắc lên, phía trên có ghi chép một loại trận đồ."
Trận đồ ghi chép trên mai rùa này khác rất xa trận pháp ở hạ giới, cực kỳ thâm sâu ảo diệu.
Lấy trình độ của Tô Tử Mặc trên trận pháp, khi bắt đầu tìm hiểu cũng gặp phải độ khó không nhỏ.
Cho nên, hắn mới đắm chìm trong đó, quên đi thời gian.
"Đi, đi Ám Dạ phường."
Tô Tử Mặc thu mai rùa lại, vươn người đứng dậy, trong mắt lướt qua một tia vui mừng.
Giá trị của miếng mai rùa này đừng nói là hai vạn hạt Ngưng Nguyên đan, cho dù là hai trăm vạn, hai nghìn vạn cũng không mua được!
Tô Tử Mặc đi theo đám người, cũng không lâu lắm đã đến trước một tòa phủ đệ nhìn cực kỳ bình thường.
Nhưng sau khi tiến vào phủ đệ, đã nhìn thấy một cửa vào lớn dưới mặt đất.
Đám người từng bước đi xuống, đi trong chốc lát đã nghe thấy từng tiếng gầm.
Đi qua một chỗ ngoặt, phía trước rộng mở trong sáng, một tòa cung điện to lớn xa hoa sừng sững đứng cách đó không xa, bên trong đèn đuốc sáng rực, bóng người trùng điệp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận