Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2743: Bại một lần quyets đất

Bên trong đại điện nghị sự.
Vương Động đã chuẩn bị tốt rượu ngon, chờ đợi Nhiếp Thần chiến thắng trở về.
Đối với một trận chiến này, hắn thấy hẳn là sẽ không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.
Khi Nhiếp Thần ngưng tụ đạo quả, bước vào Chân Nhất cảnh, từng dẫn tới Thất Cửu thiên kiếp, trình độ này ở Kiếm giới cũng ít khi thấy.
Mà Nhiếp Thần là kiếm tu có tu vi Quy Nhất kỳ ở Lục Kiếm phong có lực chiến đấu xếp ở năm vị trí đầu.
Đúng như dự đoán!
Không qua bao lâu, bóng người Nhiếp Thần đã xuất hiện ở cửa đại điện nghị sự.
Trên mặt Vương Động mang theo nu cười, đi lên nghênh đón, khen ngợi nói: "Còn chưa đến nửa nén hương, Nhiếp sư đệ có thủ đoạn thật cao, quả nhiên đủ nhanh."
Nhiếp Thần nghe được câu nói này, khóe miệng không thể khống chế lại co rúm lại.
Vương Động thấy sắc mặt Nhiếp Thần không quá đúng, cảm xúc cũng có chút sa sút, không khỏi hơi hơi nhíu mày.
Hắn tập trung nhìn vào, phát hiện ở ấn đường Nhiếp Thần có hai vết kiếm nhỏ.
Mặc dù vết thương đã khép lại, nhưng vẫn có thể nhìn ra dấu vết.
"Nhiếp sư đệ bại rồi ?"
Vương Động thử thăm dò hỏi.
Nhiếp Thần thở dài nói: "Tu sĩ đến từ Thiên giới kia đúng là có chút đạo hạnh, ta không địch lại được."
Vương Động an ủi nói: "Không ngại, Nhiếp sư đệ không cần phải nản chí, tu sĩ chúng ta tu hành đến nay, có ai chưa từng bại qua."
Nhiếp Thần cười khổ một tiếng.
Kỳ thực, bại cũng bại rồi.
Chỉ là hắn thực sự bị đánh bại hoàn toàn, đối phương ngay cả binh khí đều không cần dùng, kết quả một chiêu mà hắn cũng không chịu được.
Chuyện này đã đả kích hắn quá lớn rồi!
Vương Động thấy tinh thần Nhiếp Thần sa sút, liền khích lệ nói: "Nhiếp sư đệ không cần phải nhụt chí, kiếm đạo Lục Kiếm phong ta này chú tọng sát phạt, ra tay thấy máu, mới lộ uy lực."
"Hắn là khách ở xa tới, ngươi khong dùn hết lực, không phát huy ra uy lực chân chính của giết chóc kiếm đạo, bị thua cũng hợp tình hợp lý."
"Nếu là chiến sinh tử, ta thấy các ngươi ai thắng ai thua vẫn còn không biết được."
Nhiếp Thần hơi há miệng, muốn nói lại thôi.
Hắn không phải không phát huy ra, là Tô Tử Mặc căn bản không cho hắn cơ hội này!
Khi nãy nếu là cuộc chiến sinh tử, hắn không biết rõ mình đã chết bao nhiêu hồi rồi.
Hai người không trò chuyện được vài câu, bên ngoài đột nhiên có kiếm tu vội vội vàng vàng chạy tới, thở dốc hồng hộc nói: "Vương sư huynh, sau khi Nhiếp sư huynh bị thua, đám sư huynh sư tỷ như Sở Huyên không nhịn được đi qua, cũng đứng ra khiêu chiến người kia..."
"Hồ đồ!"
Vương Động quát mắng một tiếng, nói: "Đã muốn luận bàn cùng đối phương, đương nhiên là hai bên phải ở trạng thái công bằng, hôm nay Nhiếp sư đệ đã luận bàn cùng với hắn rồi, muốn lại so nữa cũng nên chờ một ngày, cho đối phương một thời gian nghỉ ngơi chứ."
"Nếu xa luân chiến mà thắng được hắn, cũng là thắng mà không vẻ vang gì, sẽ làm người khác chế nhạo, chuyện này truyền đi ra ngoài, người ta sẽ nói Kiếm giới chúng ta ức hiếp người ngoài!"
Kiếm tu kia vẻ mặt ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: "Ai ức hiếp ai còn chưa nhất định đâu."
"Nói thầm cái gì đấy ?"
Vương Động nhíu mày nói: "Ngươi nhanh chóng đi về, ngăn cản đám Sở Huyên sư muội, đối phương trên danh nghĩa là sư tôn của Bắc Minh sư muội, chúng ta chớ đánh mất lễ nghi. Loại chuyện xa luân chiến này, ta không làm được."
Vị kiếm tu kia lộ ra vẻ mặt lúng túng khó xử, nói: "Vương sư huynh, ngươi nói muộn rồi, khi ta chạy qua đến thì đã kết thúc rồi."
"Kết thúc rồi ?"
Vương Động có chút không biết làm sao, hỏi nói: "Không tổn thương đến vị Tô đạo hữu kia chứ?"
Nhiếp Thần đứng bên cạnh, khóe miệng lại co rúm mấy lần.
"Ơ..."
Vị kiếm tu kia nhịn không được trợn mắt xem thường, nói: "Vương sư huynh, có lẽ ngươi còn không biết rõ thủ đoạn của họ Tô kia, mười mấy vị kiếm tu như Sở Huyên sư tỷ tiến lên, ở hắn trong tay, ngay cả một chiêu đều không chịu được, toàn bộ đều bị thua!"
"Hả ?"
Vương Động nhướn lông mày lên.
Mười mấy vị kiếm tu như Sở Huyên sư muội, thay nhau khiêu chiến người này, lại có thể bị thua toàn bộ?
Vương Động vô thức nhìn về phía Nhiếp Thần bên cạnh.
Nhiếp Thần ho nhẹ một tiếng, nói: "Vừa rồi ta quên nói rồi, ta ở trong tay vị kia, cũng không chống được một chiêu."
"Hắn mạnh như vậy ?"
Trong đầu Vương Động hiện ra cảnh tượng lần đầu gặp mặt Tô Tử Mặc, ở trên người của đối phương, dường như cũng chưa cảm nhận đến uy hiếp gì.
Vương Động cân nhắc một chút, hỏi: " Người này dựa vào linh bảo mạnh mẽ gì?"
Nhiếp Thần nói: "Khi giao thủ cùng ta, hắn tay không tấc sắt, ở trước mặt ta, hai lần đoạt đi kiếm trong tay ta, đâm ta bị thương rồi."
Tay không tấc sắt, có thể đoạt đi kiếm trong tay kiếm tu!
Vương Động âm thầm gật đầu, người này đúng là có chút thủ đoạn.
Vương Động lại hỏi: "Hắn sử dụng thần thông bí pháp gì?"
"Không có."
Vị kiếm tu kia lắc lắc đầu.
"Có ý gì ?"
Vương Động nghe không hiểu, vô thức hỏi lại: "Các ngươi không nhìn ra, lai lịch thần thông bí pháp mà hắn phóng ra?"
Kiếm tu kia thành thành thật thật trả lời: "Hắn không dùng bất kỳ thần thông bí pháp gì..."
Vương Động ngơ ra một chút, trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng.
Chân Tiên tranh đấu với nhau, không dùng tới thần thông bí pháp ?
Kiếm tu kia nói: "Kia người chính là dựa vào một bộ công phu quyền cước đi thẳng về thẳng, đã đánh cho đám Sở Huyên sư tỷ hoa rơi nước chảy..."
Đúng lúc này, bên ngoài lại có một vị kiếm tu chạy nhanh đến nơi này.
Vừa mới bước vào điện lớn, vị kiếm tu này đã cao giọng gọi: "Vương sư huynh, người kia ở trước động phủ của Bắc Minh sư muội, đã liên tục đánh bại hơn bốn mươi vị kiếm tu rồi."
Vương Động nghe mà trái tim đập loạn, huyết dịch dâng lên, hô hấp đều trở nên có chút không ổn định.
Vừa mới đánh bại mười mấy vị kiếm tu Sở Huyên, đến bây giờ mới qua bao lâu, lại tiếp tục đánh bại hơn hai mươi vị kiếm tu ?
Xa luân chiến đã đủ mất mặt rồi.
Xa luân chiến mà còn bị đánh bại hoàn toàn như vậy, vậy thể diện của Lục Kiếm phong kia ở trong Kiếm giới thật sự là không còn sót lại chút gì.
Lúc này Vương Động không nghĩ ngợi nhiều được.
Mặc kệ thế nào, Tô Tử Mặc đến từ Thiên giới, bọn họ thân là kiếm tu ở Kiếm giới, tự nhiên không thể yếu thế, thua mất mặt mũi.
Vương Động trầm giọng nói: "Gọi hai vị sư đệ Bộ Diêu, Văn Chính tới gặp ta!"
"Bộ Diêu sư huynh, Văn Chính sư huynh nghe đến việc này, đều đã chạy qua đó rồi." Kiếm tu kia vội vàng nói.
Vương Động nhẹ thở ra một hơi, khẽ gật đầu, nói: "Như vậy cũng tốt."
Mấy vị kiếm tu như Nhiếp Thần liếc mắt nhìn nhau, đều có chút lo sợ không yên.
Bọn họ kiến thức qua thủ đoạn của Tô Tử Mặc, chân chính cảm thụ qua sự mạnh mẽ không thể chiến thắng kia.
Bộ Diêu, Văn Chính mặc dù ở Lục Kiếm là cường giả Chân Tiên Quy Nhất kỳ số một số hai, nhưng đấu với người này, chỉ sợ vẫn khó thắng được.
Vương Động dường như cũng có chút ngồi không yên, hít sâu một hơi, nói: "Đi, ta cũng đi qua xem xem, đúng lúc nhìn thủ đoạn của người nọ một chút, tiện thể cổ vũ cho Bộ Diêu, Văn Chính."
Đám người Vương Động vẫn chưa ra khỏi đại điện nghị sự, nơi xa lại có một vị kiếm tu chạy qua đến.
Nhìn thấy người này hoảng hốt chạy đến, trong lòng Vương Động cảm giác nặng nề.
"Vương sư huynh, không tốt rồi!"
Vị kiếm tu này nhìn thấy Vương Động, lớn tiếng nói: "Hai vị sư huynh Bộ Diêu, Văn Chính bị người kia đánh cho hai chưởng đã choáng rồi, ngay cả kiếm đều không rút ra được!"
Tin tức này như một tiếng sấm kinh thiên, bổ đến làm Vương Động có chút choáng váng.
Bộ Diêu, Văn Chính cũng bị đánh bại quá nhanh rồi?
Thân là kiếm tu, ngay cả kiếm đều không kịp rút ra, việc này mà truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ trở thành chuyện cười lớn nhất của tám đại kiếm phong!
---------
Người dịch: Thờisênh239
Bạn cần đăng nhập để bình luận