Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1071: Ngươi nói ai muốn chết?

Trong đại điện của Chúc Long nhất tộc.
Có ba vị trưởng lão của Chúc Long nhất tộc đang ngồi ở bên trong, ngoài cửa có một vị lão giả đi tới, người này chính là tứ trưởng lão của Chúc Long nhất mạch.
"Ở Thái Cổ thần tuyền truyền đến tin tức, Long Mặc vừa mới tỉnh lại, thương thế đã khỏi hẳn, mà còn bước vào Phản Hư cảnh!"
Tứ trưởng lão trầm giọng nói: "Nghe nói kẻ này đã tiến về Tạp Long nhất mạch!"
"Đám Long Thu đâu ?"
Tam trưởng lão hỏi.
Tứ trưởng lão nói: "Bọn hắn đã dẫn người đi qua rồi, khí thế hùng hổ, có lẽ là tìm Long Mặc để chiến đấu!"
Bốn vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau.
"Rốt cuộc là rồng hay là giun, rất nhanh sẽ có đáp án."
Đại trưởng lão cười híp mắt nói.
...
Trong Long tộc, Tạp Long nhất mạch có địa vị cực thấp.
Mặc dù ở Long Hài cốc cũng chiếm lấy một khu vực, nhưng diện tích lại rất nhỏ.
Hơn nữa Tạp Long nhất mạch ở trong Long tộc, ở Long Hài cốc phải chịu rất nhiều hạn chế, không phải nơi nào cũng có thể đi, phần lớn đều có thân phận nô bộc cho ngũ mạch Long tộc.
Càng ở tầng dưới chót lại càng hỗn loạn, ngư long hỗn tạp.
Trong ngũ mạch Long tộc, đồng tộc cùng mạch tranh đấu với nhau có thể xảy ra bất cứ lúc nào, ở Tạp Long nhất mạch, loại tình huống này lại càng là quen thuộc hơn!
Khu vực này mặc dù nhỏ, nhưng có rất nhiều Long tộc có huyết mạch mỏng manh cư trú, dần dần hình thành bốn thế lực lớn, chia thành Vũ Long tộc, Vân Long tộc, Bàn Long tộc, Giao Long tộc.
Giữa bốn thế lực này thường thường xảy ra tranh đấu chém giết.
Nhưng hơn một tháng qua, tranh đấu chém giết giữa bốn thế lực này lại ít đi rất nhiều.
Đơn giản là vì trên địa bàn của bọn hắn có một kẻ ngoại lai xuất hiện!
Quan trọng nhất chính là, kẻ ngoại lai này căn bản không có tư cách đặt chân tới khu vực này!
Ngay cả Giao Long tộc đều khó mà tiếp nhận người này!
Người này là Hung Giao, khác Giao Long chân chính rất xa.
Mặc dù cả hai chỉ khác nhau một chữ, nhưng lại khác nhau một trời một vực!
Mà rất nhiều Long tộc nghe nói kẻ ngoại lai này chẳng những đặt chân tới nơi này, hơn nữa còn được hưởng thụ Thái Cổ thần tuyền mà bọn hắn không có tư cách hưởng thụ!
Chuyện này khiến đông đảo Long tộc càng thêm bất mãn!
Những ngày này, mỗi Long tộc Phản Hư cảnh, dù là Vũ Long tộc, Vân Long tộc, Bàn Long tộc hay Giao Long tộc, đều sẽ có người tới giáo huấn kẻ ngoại lai kia, làm không biết mệt!
Không có thực lực, thì không có tư cách ở cùng một chỗ với bọn hắn!
Rồng không ở cùng rắn!
Đây là kiêu ngạo của Long tộc!
Trong mắt bọn hắn, Hung Giao chính là một con rắn!
Xung quanh bốn phía một ngọn núi nguy nga, có từng long huyệt được tạo ra.
Mỗi long huyệt đều cực kỳ rộng rãi cao lớn, có thể để Long tộc nghỉ lại và tu hành.
Lúc này, trước một long huyệt có không ít Long tộc tụ tập, người của Vân Long tộc, Bàn Long tộc, Giao Long tộc, Vũ Long tộc đều có, tổng cộng có gần trăm người!
"Hôm nay đến phiên ai giáo huấn người này ?"
"Đến phiên Giao Long tộc chúng ta rồi."
"Ta đến!"
Một thanh niên mặc áo bào trắng đứng dậy, thân hình cường tráng, trên mặt đầy ý cười, vẻ mặt nhẹ nhõm, đi đến long huyệt phía trước.
"Này, nhẹ tay chút, đừng trực tiếp đánh chết nhé! Vân Long tộc chúng ta còn có không ít tộc nhân chờ dùng hắn để luyện tập đấy!"
Có Long tộc cười nói.
Trong đám người, không biết từ khi nào lại xuất hiện một vị nam tử tóc đỏ, mặt mày thanh tú, khuôn mặt trắng nõn.
"Này."
Nam tử tóc đỏ này vỗ vỗ vai của một Long tộc, hỏi: "Nếu Hung Giao này ở trong long huyệt tu hành, các ngươi cũng không thể để hắn ra đi mà?"
Trong Long tộc, mặc dù có thể tùy ý tranh đấu chém giết, nhưng cũng không phải không có hạn chế.
Nếu có người Long tộc đang ở trong long huyệt của chính mình tu hành, những người khác trong Long tộc không thể quấy nhiễu.
Chỉ khi người trong Long tộc rời đi long huyệt, Long tộc khác mới có thể tiến lên khiêu chiến!
"Ha ha."
Vị Long tộc kia cười một chút, nói: "Huynh đệ, ngươi nói là quy củ của Long tộc chúng ta, nhưng bên trong chính là một con Hung Giao, hắn có tư cách gì ở nơi này ?"
"Nếu hắn trốn ở bên trong không ra, chúng ta tự nhiên sẽ đi vào bắt hắn ra!"
Nghe đến đó, vẻ mặt nam tử tóc đỏ không biểu tình, ánh mắt lại lạnh đi một phần!
Vị Long tộc này thấy người này nhìn rất lạ, vốn định hỏi thăm, nhưng bị ánh mắt của người này nhìn tới thì khí thế cả người lại lập tức yếu đi, lời nói đã đến khóe miệng rồi mà lại phải nhẫn nhịn!
Đây là sự áp chế từ huyết mạch!
"Người của Chúc Long tộc ?"
Vị Long tộc này chú ý tới mái tóc đỏ của nam tử kia, khẽ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: "Không đúng, người này nhìn giống như là người của Chúc Long tộc, làm sao ta lại có cảm giác huyết mạch của hắn không thuần ?"
Mặc dù trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng vị Long tộc này cũng không dám hỏi thăm.
Đứng bên cạnh nam tử tóc đỏ, hắn cảm thấy trái tim cứ đập thình thịch, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ có đại họa rơi xuống!
Nam tử tóc đỏ này chính là Tô Tử Mặc.
Hắn nghe được cảnh ngộ Cô Vân, trong lòng hơi nghi hoặc một chút.
Thực lực của Cô Vân không đủ, đánh không lại Long tộc nơi này, chuyện này rất bình thường, dù sao hắn cũng chưa chân chính biến thành long.
Nhưng chỉ cần Cô Vân ở trong long huyệt bên trong không ngừng tu hành, trong hoàn cảnh long khí nồng đậm này, tự nhiên sẽ có cơ hội biến thành long rất lớn!
Sao Cô Vân lại bị đám người này giáo huấn thảm như vậy ?
Nghe được vị Long tộc này trả lời, Tô Tử Mặc mới hiểu ra, Long tộc ở nơi này căn bản cũng không cho Cô Vân cơ hội tu hành!
Cô Vân ở trong mắt bọn hắn căn bản chính là một thứ đồ chơi!
"Cô Vân, cút ra đây cho ta!"
Thanh niên mặc áo bào trắng cao giọng nói: "Đừng tưởng ngươi trốn trong long huyệt là có thể bình yên vô sự! Ngươi là một Hung Giao, căn bản không xứng ở lại nơi này!"
"Đi vào, bắt hắn ra đây!"
Trong đám người, không ít Long tộc lớn tiếng ồn ào.
Thanh niên mặc áo bào trắng đang muốn xông vào, trong long huyệt dần dần xuất hiện một bóng người, càng ngày càng rõ ràng, bước chân lảo đảo.
Khi thân ảnh kia đứng dưới cửa long huyệt, hai mắt Tô Tử Mặc nhắm lại, trong lòng đau xót.
Thân ảnh này chính là Cô Vân!
Nhưng dáng vẻ của Cô Vân gần như đã không phân biệt được!
Gương mặt của hắn bị đánh đến mức sưng phù, ngũ quan vặn vẹo biến hình, trên người đầy vết thương.
Có những vết mới vừa kết vảy, trong lúc đi lại động tới vết thương, khiến vết thương vỡ ra làm máu tươi chảy ra!
Cô Vân nhìn rất chật vật, thê thảm, trên người đầy thương tích, nhưng trong đôi mắt vẫn không có vẻ sợ hãi gì, chỉ còn sự kiên nghị, sự cao ngạo!
"Hôm nay đến phiên ngươi à!"
Cô Vân khẽ động khóe miệng, giống như là muốn cười, khiến vết thương trên mặt vỡ ra, máu tươi lại rỉ chảy ra, nhìn qua có chút dữ tợn.
"Tới đi!"
Giọng Cô Vân khàn khàn khó nghe, sâu trong yết hầu phát ra một tiếng gầm nhẹ, giống như là đang gào thét với tất cả Long tộc!
Tên thanh niên áo bào trắng lạnh nhạt nói: "Ta lại thay thiếu chủ truyền một câu, chỉ cần ngươi đồng ý trở thành tọa kỵ của thiếu chủ Giao Long tộc chúng ta, Giao Long tộc chúng ta tự nhiên sẽ ra mặt che chở ngươi."
"Tuyệt đối không thể!"
Cô Vân không chút do dự, gằn từng chữ.
"Ha ha."
Thanh niên mắc áo bào trắng cười lạnh một tiếng rồi nói: "Cô Vân, ngươi chỉ là một Hung Giao, thiếu chủ chúng ta chịu thu ngươi làm tọa kỵ đã là nể mặt ngươi rồi! Ngươi đừng không biết tốt xấu!"
" Thiếu chủ của các ngươi không xứng!"
Cô Vân nhếch miệng cười một tiếng.
"Muốn chết!"
Thanh niên áo bào trắng sầm mặt lại, thân hình lóe lên, trong chớp mắt đã đi tới trước người Cô Vân, xòe bàn tay khổng lồ ra hung hăng vào mặt Cô Vân!
Trạng thái của Cô Vân bắt đầu lung lay.
Lần này, hắn căn bản là không ngăn được.
Đột nhiên!
Một cơn gió nhẹ lướt qua.
Trước mặt Cô Vân có thêm một người!
Ba!
Tay của thanh niên áo bào trắng bị người này bóp chặt trong lòng bàn tay, không thể nhúc nhích!
"Ngươi nói ai muốn chết ?"
Người tới có vẻ mặt bình tĩnh, nhìn thanh niên mặc áo bào trắng rồi lạnh nhạt hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận