Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2186: Thủ đoạn sấm sét

Trừ hai cao thủ chuẩn Địa Bảng ra, sở dĩ Tiết Nguyên dám khiêu chiến với đệ tử của Thư Viện, còn bởi vì nơi này là vương thành của Viêm Dương Tiên Quốc.
Nếu như bộc phát xung đột quá mức nghiêm trọng, chắc chắn sẽ có thủ vệ của vương thành đến đây giữ gìn trật tự.
Thanh kiếm này có chút kỳ quái, nếu như hắn đã lấy được, sẽ không có chuyện chắp tay nhượng lại.
"Không trả à?"
Tô Tử Mặc lẩm bẩm một tiếng, giọng điệu bình tĩnh.
Tiết Nguyên mỉm cười, đang chuẩn bị mở miệng tiếp tục nói nhăng, đột nhiên có cảm giác trước mắt lóe lên một cái, một bóng người phá không mà đến, tỏa ra khí thế làm người ta cảm thấy khó thở.
Tô Tử Mặc đã đi tới gần, khoảng cách chỉ trong gang tấc!
Quá nhanh rồi!
Vừa rồi vẫn còn là một thư sinh hào hoa phong nhã, trong nháy mắt, lại giống như đã hóa thân thành cự thú viễn cổ cắn nuốt trời đất, khí tức hung ác, dường như đã ngưng tụ thành thực chất, mãnh liệt mà đến!
Tâm thần của Tiết Nguyên run rẩy, sắc mặt biến đổi mạnh.
Trong lòng hắn sợ hãi, trong nháy mắt khí thế đã bị áp chế lại.
"Không tốt!"
Trong lòng Tiết Nguyên nhảy lên một cái.
Trong chớp mắt này, hắn đã ý thức được, chính mình đã mất đi tiên cơ, tuyệt đối là không ngăn được thế công tiếp theo của Tô Tử Mặc.
Rút lui!
Tiết Nguyên nhanh chóng lùi lại, không kịp tế ra pháp bảo, hai tay liên tiếp biến hóa pháp quyết, thúc giục thần thức, ngưng tụ thần thông.
Cùng lúc đó, ở đằng sau hắn, đột nhiên lóe ra một bóng người mờ ảo, khí huyết ở trong cơ thể bắn ra, truyền ra từng đợt tiếng thủy triều, đưa tay đánh ra một quyền, đánh về phía Tô Tử Mặc!
Người này chính là Đậu Uyên, là người có thể đứng vào hai mươi vị trí đầu bên trên Địa Bảng.
Đậu Uyên vốn có xuất thân thường thường, chỉ vì thiên phú xuất chúng, bị Tiết gia nhìn trúng, tập trung bồi dưỡng, dần dần giết ra uy danh ở trên Thần Tiêu Tiên Vực.
Lần này sau khi tranh đoạt Địa Bảng, Tiết gia chuẩn bị ban họ Tiết cho hắn.
"Cút ngay!"
Tô Tử Mặc khẽ quát một tiếng, nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn Đậu Uyên, tiện tay đánh ra một quyền, đánh về phía nắm đấm của Đậu Uyên.
Ầm!
Hai quyền chạm vào nhau, hư không xung quanh đều chấn động theo một cái.
Tiếng xương cốt va chạm nhau vang lên, làm cho người ta nghe thấy mà sợ hãi.
Thân hình của Tô Tử Mặc hơi dừng lại, chân đạp xuống mặt đất, làm cho cả con đường chấn động, tốc độ tăng lên cực nhanh, đuổi theo Tiết Nguyên!
Đậu Uyên ngạc nhiên biến sắc, liên tiếp lui về phía sau.
Mỗi một bước đạp xuống, đều nặng nề đạp lên trên mặt đường, phát ra tiếng bước chân nặng nề.
"Có thể tiếp một quyền của ta, cũng coi như là ngươi có bản lĩnh."
Lúc Tô Tử Mặc lướt qua người Đậu Uyên, lạnh nhạt nói một câu.
Đậu Uyên vốn dự định dùng một quyền này để đẩy lui Tô Tử Mặc, nhưng căn bản là không nghĩ tới, một quyền này của hắn, chỉ làm cho Tô Tử Mặc hơi dừng lại.
Mà hắn kém chút đã bị đánh bay ra ngoài, khí huyết như thủy triều ở trong cơ thể, lại bị một quyền của Tô Tử Mặc đánh cho hỗn loạn!
Sở dĩ hắn bị người dự đoán có thể xếp vào hai mươi vị trí đầu trên Địa Bảng, là bởi vì thân thể mạnh mẽ, thể phách kinh người, khí huyết cuồn cuộn, năng lực cận chiến khủng bố.
Nhưng không nghĩ tới, hôm nay hắn lại bị một thư sinh nhìn có vẻ yếu ớt, dùng một quyền đánh lui!
Trông thấy Tô Tử Mặc đuổi theo Tiết Nguyên, Đậu Uyên còn định tiến lên giải cứu.
Nhưng bước chân của hắn mới khẽ động, đã có cảm giác tức ngực.
Hắn vội vàng nâng ống tay áo lên, che khuôn mặt lại, sau đó há miệng phun ra một vòi máu, bắn lên trên ống tay áo.
Lúc này, sự chú ý của mọi người đều đã bị Tô Tử Mặc hấp dẫn, cũng không có ai nhìn thấy một màn như vậy.
Trong lòng Đậu Uyên vô cùng ngạc nhiên.
Chỉ là một quyền, hắn đã bị thương rồi!
Đến tột cùng thì vị đệ tử của Thư Viện này là ai?
Một bên khác, tốc độ của Tô Tử Mặc kinh người, trong chớp mắt đã đuổi kịp Tiết Nguyên, mắt sáng như đuốc, xòe bàn tay ra, ngưng tụ Đại Hỗn Nguyên Chưởng đè xuống đỉnh đầu hắn!
"Giết!"
Tiết Nguyên hét lớn một tiếng, bộc phát ra Đại Thần Thông, A Tu La Đạo!
Cùng lúc đó, hộ vệ của Tiết gia ở xung quanh hắn cũng đồng loạt ra tay, có người tế ra pháp bảo, có người phóng thích tiên thuật, có người ngưng tụ thần thông.
"Phá!"
Tô Tử Mặc không tránh không né đám pháp bảo, tiên thuật, thần thông xung quanh, trực tiếp há miệng hét lớn một tiếng.
Tiếng hét này, mặc dù không khủng bố như bí thuật Long Ngâm, nhưng trong đó cũng ẩn chứa cách phát lực của các loại bí thuật âm vực như Lôi m Sát.
Sắc mặt của đám hộ vệ của Tiết gia xung quanh biến đổi mạnh!
Thần thông, tiên thuật vừa mới ngưng tụ ra, đồng loạt tán loạn.
Pháp bảo mới vừa đánh ra, cũng từ trên không trung rơi xuống.
Những hộ vệ này lộ ra vẻ mặt đau đớn, hai tay ôm đầu, chỉ cảm thấy hai lỗ tai đau nhói, trong đầu vang lên ông ông, một mảnh trống rỗng.
Những này người tự vệ còn khó khăn, chớ nói chi là bảo vệ cho Tiết Nguyên.
Tô Tử Mặc không trực tiếp thúc giục bí thuật Long Ngâm, một phương diện thì đó là át chủ bài của hắn, sẽ không dễ dàng sử dụng ra.
Một phương diện khác, nếu như bí thuật Long Ngâm bộc phát ra, những hộ vệ của Tiết gia này chắc chắn sẽ trực tiếp bị đánh chết!
Tô Tử Mặc chỉ muốn dạy dỗ Tiết Nguyên một chút, đoạt lại thanh kiếm, không muốn giết chóc, hai bên cũng không có thâm cừu đại hận gì.
Đậu Uyên ở một bên khác, khí huyết vừa bình phục lại, đang định tiến lên, còn chưa kịp ra tay đã nghe được tiếng hét lớn này.
Khí huyết ở trong cơ thể hắn quay cuồng, không kìm nén được nữa, vội vàng che miệng, lại phun ra một ngụm máu tươi nữa!
Tiết Nguyên ở gần nhất, toàn thân cũng bị chấn động mạnh.
Nhưng thân thể của hắn không tầm thường, cắn chặt hàm răng, vậy mà cố gắng tiếp tục chống đỡ, mặc dù Đại Thần Thông có xu thế tán loạn, nhưng vẫn chưa biến mất!
Ngay lúc này, Đại Hỗn Nguyên Chưởng đánh xuống.
Ầm!
Cho dù là A Tu La Đạo đã ngưng thực, đều chưa hẳn đã có thể ngăn cản được Đại Hỗn Nguyên Chưởng của Tô Tử Mặc, huống chi là Đại Thần Thông đã sắp tan rã.
A Tu La Đạo bị một chưởng đánh tan, bàn tay khổng lồ chụp xuống, Tiết Nguyên tránh cũng không thể tránh, nắm chặt thanh kiếm trong tay, trở tay dùng sức đâm một nhát!
Đại Hỗn Nguyên Chưởng đập xuống, dường như đã sắp sửa đụng lên mũi kiếm, tất cả lực lượng đột nhiên biến mất.
Loại lực lượng cứng rắn mãnh liệt, nghiền ép kia, đột nhiên biến thành lực lượng mềm mại kéo dài liên tục.
Loại thay đổi giữa cương và nhu này, không có một chút cảm giác vướng víu nào, làm người ta sợ hãi thán phục.
Bàn tay của Tô Tử Mặc chạm lên bên trên thân kiếm, hơi chấn động một cái, dùng tay không đã cướp lấy thanh kiếm.
Đồng thời, hắn lại một lần nữa tiến lên một bước, bàn tay vươn ra, đè xuống lồng ngực của Tiết Nguyên!
"Ngươi!"
Tiết Nguyên giật mình, phản ứng cũng cực nhanh, toàn bộ lồng ngực hóp lại, giống như là bị lún xuống một mảng lớn, đồng thời rút cánh tay về, che ở trước mặt.
"Hừ!"
Tô Tử Mặc hơi cười lạnh, bàn tay nhẹ nhàng nhấn một cái ở trên cánh tay của Tiết Nguyên, lập tức thu về.
Răng rắc!
Cánh tay của Tiết Nguyên lập tức bị gãy.
Tạch tạch tạch!
Ngay sau đó, lồng ngực của Tiết Nguyên, truyền ra một tràng tiếng lốp bốp, giống như là hạt đậu rang nóng, cả người mềm nhũn ra, ngồi liệt ở trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Lồng ngực của Tiết Nguyên, xuất hiện một dấu bàn tay lớn!
Tê!
Đám người vây xem hít vào một luồng hơi lạnh.
Một chưởng vừa rồi của Tô Tử Mặc, nhìn có vẻ nhẹ nhàng, không hề dùng sức, không nghĩ tới, lại có uy lực khủng bố như vậy!
Chẳng những là đã bẻ gãy cánh tay của Tiết Nguyên, còn chấn vỡ xương ngực của Tiết Nguyên, trái tim đều đã bị đánh nổ!
Hai bên giao đấu cực nhanh.
Từ lúc Tô Tử Mặc ra tay, đến lúc kết thúc, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ mất khoảng bốn năm lần hô hấp.
Tô Tử Mặc vẫn đứng ở chỗ cũ, không sai chút nào, giống như là chưa bao giờ di động qua.
Vẻ mặt của hắn lạnh nhạt, hô hấp đều đặn, áo xanh trên người, đều không nhiễm một chút bụi, không có một nếp nhăn nào.
Chỉ là, trong tay hắn, lại có thêm một thanh kiếm.
Mà Tiết gia phía đối diện, lại là một mảnh hỗn độn, hoa rơi nước chảy.
Sắc mặt của Đậu Uyên khó coi.
Đông đảo hộ vệ của Tiết gia mờ mịt luống cuống, Tiết Nguyên trọng thương ngã ở trên mặt đất, trên mặt không còn một chút máu!
Thủ đoạn sấm sét thế này, gây ra chấn động to lớn trong đám người xung quanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận