Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2711: Con ngươi máu

Võ Đạo bản tôn có chỗ kiêng kị, cho nên từ đầu đến cuối không hề sử dụng Nguyên Võ Động Thiên.
Nhưng Chân Võ đạo thể của hắn bị hai đại Chuẩn Đế cường giả đánh nát, Nguyên Võ Động Thiên tự nhiên cũng hiện ra.
Chân Võ đạo thể của hắn chính là Nguyên Võ Động Thiên.
Hai đại Chuẩn Đế cường giả đánh nát hủy diệt Nguyên Võ Động Thiên của hắn, thì hắn mới xem như chân chính thân tử đạo tiêu.
Đương nhiên, Nguyên Võ Động Thiên của hắn cũng chỉ là tiểu thành, không thể chống lại hai Ngục chủ.
Lực lượng cấp bậc Chuẩn Đế đúng là rất đáng sợ.
Hai đại Chuẩn Đế liên thủ, thậm chí có thể đánh cho Chân Võ đạo thể đã bước vào Võ Vực cảnh chia năm xẻ bảy!
Nên biết rõ Chân Võ đạo thể không chỉ ẩn chứa võ đạo chi pháp, còn có lĩnh vực do vô số đạo pháp xen lẫn tạo thành.
Không ngờ vẫn là không ngăn được lực sát phạt của hai đại Chuẩn Đế.
Đương nhiên, thương thế của Võ Đạo bản tôn cũng không nặng như hai Ngục chủ tưởng tượng.
Chân Võ đạo thể vỡ nát, Nguyên Võ Động Thiên hiện ra.
Mà trong trận đại chiến vừa rồi, hắn liên tiếp chém giết sáu đại Ngục chủ, có bốn vị Ngục chủ đã tu luyện ra viên mãn Động Thiên, đều bị Võ Đạo Địa Ngục của hắn cắn nuốt.
Võ Đạo Địa Ngục căn nuốt hết những viên mãn Động Thiên này, lực Động Thiên và đạo pháp trong Động Thiên, đều tràn vào Nguyên Võ Động Thiên.
Nói cách khác, sau khi tu luyện ra lĩnh vực, Võ Đạo bản tôn không cần phải phóng thích ra Nguyên Võ Động Thiên để cắn nuốt các Động Thiên khác.
Chỉ dựa vào Võ Đạo Địa Ngục, là có thể giúp Nguyên Võ Động Thiên trưởng thành!
Mà lúc này, trong Động Thiên viên mãn của bốn đại Ngục chủ, trừ vô số đạo pháp ra, còn có một luồng sinh cơ to lớn.
Nguyên Võ Động Thiên luyện hóa hấp thu luồng sinh cơ to lớn này, thương thế của Chân Võ đạo thể cũng đồng thời nhanh chóng tự chữa trị!
Đúng lúc này, sâu trong Nguyên Võ Động Thiên truyền đến một tia dị động.
U Minh Bảo Giám!
Pháp bảo quỷ dị này từ khi bị hồn đăng thiêu huỷ một lần thì đã yên tĩnh lại, rất lâu rồi không có động tĩnh.
Mà bây giờ, Chân Võ đạo thể vỡ nát, bắn ra lượng lớn tinh huyết, đều bị U Minh Bảo Giám cắn nuốt!
Trong lòng Võ Đạo bản tôn đột nhiên dâng lên cảm giác kỳ dị.
Sau khi U Minh Bảo Giám thôn phệ hết lượng lớn tinh huyết của hắn, dường như hắn và bảo kính này đã thành lập ra một tia liên hệ cảm ứng.
Lúc đầu hắn cũng không biết nên đến thao túng bảo kính này như thế nào.
Mà lúc này, Võ Đạo bản tôn khẽ động thần niệm, U Minh Bảo Giám lại tuân theo ý thức của hắn, bắt đầu di động, bay ra ngoài Nguyên Võ Động Thiên.
...
Hoàng Tuyền Ngục chủ nhìn chằm chằm vào Động Thiên u ám cách đó không xa, nheo mắt lại, không tùy tiện tiến lên.
Động Thiên u ám này cũng không có lực uy hiếp gì đối với ông ta.
Nhưng sau trong toà Động Thiên u ám này, dường như có vật gì đó cực kỳ đáng sợ khiến ông ta cảm thấy trái tim đập nhanh!
Loại cảm giác này, lóe lên một cái rồi biến mất, giống như là ảo giác vậy.
Nhưng Hoàng Tuyền Ngục chủ vẫn để ý.
Loại cảm giác tim đập nhanh này, từ khi ông ta bước vào cấp bậc Chuẩn Đế đến nay, thì chưa bao giờ xuất hiện.
Hoàng Tuyền Ngục chủ vì cẩn thận nên chọn không liên thủ cùng Phong Tuyền Ngục chủ để ra tay.
Dùng tu vi Chuẩn Đế của Phong Tuyền Ngục chủ, hủy đi một tòa tiểu Động Thiên, quả thực là dễ như trở bàn tay.
Nếu Phong Tuyền Ngục chủ hoàn toàn giết chết Hoang Võ này, vị trí Chủ Địa Ngục để cho ông ta làm cũng không sao.
Phong Tuyền Ngục chủ xông lên trước, nhìn chằm chằm vào u ám Động Thiên kia, khẽ cười lạnh, vung vẫy đại kiếm đen kịt trong tay, đâm tới toà u ám Động Thiên kia!
Đúng lúc này, bên trong Nguyên Võ Động Thiên đột nhiên có một vệt đen bay ra ngoài, ngăn trên đại kiếm đen kịt của Phong Tuyền Ngục chủ!
Đây là một mặt bảo kính u ám hình tròn, nhìn có vẻ xưa cũ.
Đại kiếm đen kịt của Phong Tuyền Ngục chủ đâm trúng bảo kính, truyền đến một tiếng kim qua giao kích.
Ngay sau đó, toàn thân Phong Tuyền Ngục chủ chấn động.
Tạch tạch tạch!
Trên thân kiếm đen kịt, đột nhiên truyền đến tiếng rạn nứt.
Đồng tử của Phong Tuyền Ngục chủ co vào.
Chỉ thấy đại kiếm đen kịt đã hiện ra từng vết rách nhỏ bé, đang dần dần lan tràn, trong nháy mắt đã lan ra toàn bộ thân kiếm!
Chuôi kiếm cấp bậc Chuẩn Đế cấp bậc của ông ta vậy mà nát rồi!
Làm sao có thể ?
Phong Tuyền Ngục chủ vô thức hướng nhìn tới mặt bảo kính u ám kia.
Mặt bảo kính này chậm rãi bắt đầu trôi nổi, ở trung tâm bảo kính đột nhiên hiện ra một tia máu, sau đó dần dần mở rộng, bị kéo thành mảnh dài, vắt ngang ở giữa bảo kính!
Toàn bộ bảo kính giống như một con mắt đen kịt.
Mà một vệt máu này lại giống như đồng tử màu máu trong con mắt kia, nhìn chòng chọc vào Phong Tuyền Ngục chủ!
Trong nháy mắt Phong Tuyền Ngục chủ cùng Hoàng Tuyền Ngục chủ khi nhìn rõ mặt bảo kính này đều biến sắc, trong mắt lộ ra vô tận sợ hãi!
Khi trên bảo kính hiện ra vệt máu kia, trong mắt Phong Tuyền Ngục chủ lóe lên tuyệt vọng.
Dưới ánh mắt của vạn chúng nhìn trừng trừng, con ngươi máu trong bảo kính, đột nhiên bắn ra một ánh máu, rơi trên người Phong Tuyền Ngục chủ.
Ngay sau đó, Phong Tuyền Ngục chủ biến thành một bãi máu loãng, rơi lả tả trên tế đàn!
Nguyên thần của Phong Tuyền Ngục chủ cũng không có thể chạy đi, tịch diệt tại chỗ!
Phong Tuyền Ngục chủ cấp bậc Chuẩn Đế, bỏ mình tại chỗ.
Mà tử trạng của ông ta lại cực kỳ thê thảm quỷ dị, trong chớp mắt đã hóa thành một vũng máu, một chút sức phản kháng đều không có!
Tê!
Chung quanh tế đàn, vô số địa ngục cường giả cùng hít khí lạnh, tâm thần run cầm cập.
Chẳng biết tại sao, khí tức mà mặt bảo kính u ám này lộ ra khiến bọn hắn cảm nhận được một loại sợ hãi đến từ sâu trong linh hồn.
Bảo kính hiện ra con ngươi máu kia, khiến rất nhiều sinh linh địa ngục run rẩy!
Ngay cả Phong Tuyền Ngục chủ cấp bậc Chuẩn Đế khi bị con ngươi máu nhìn một cái, đều hóa thành máu loãng tại chỗ, ở đây ai có thể ngăn cản được ?
"U Minh Bảo Giám!"
Hoàng Tuyền Ngục chủ đột nhiên hô to một tiếng: "Là U Minh Bảo Giám!"
Nghe thấy bốn cái chữ này, rất nhiều địa ngục cường giả dường như đã nhớ lại sự sợ hãi đã phủ bụi thật lâu trong trí nhớ.
"Bái kiến Chủ Địa Ngục!"
"Nhất định là Chủ Địa Ngục trở về!"
Không ít sinh linh địa ngục tỏ vẻ mặt sợ hãi, thậm chí đã quỳ xuống lạy mặt bảo kính trên không tế đàn kia, trong miệng lẩm bẩm gì đó.
Đương nhiên, càng có nhiều sinh linh địa ngục mặc dù trong lòng sợ hãi, nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt mê hoặc.
Nghe thấy tiếng hô của Hoàng Tuyền Ngục chủ, U Minh Bảo Giám giữa không trung đột nhiên hơi hơi chuyển động, con ngươi máu phía trên quay tới, trong nháy mắt đã khóa chặt Hoàng Tuyền Ngục chủ!
"U Minh Chi Đồng Tử!"
Hoàng Tuyền Ngục chủ bị con ngươi máu trên U Minh Bảo Giám nhìn tới, tâm thần run cầm cập, bịch một tiếng quỳ gối trên tế đàn, quỳ xuống lạy toà Động Thiên u ám kia, trong miệng lớn tiếng hô: "Cầu Chủ Địa Ngục tha mạng, cầu Chủ Địa Ngục tha mạng!"
Con ngươi máu trên U Minh Bảo Giám sau khi đánh chết Phong Tuyền Ngục chủ, màu máu rõ ràng đã ảm đạm đi rất nhiều.
Nhưng U Minh Bảo Giám, còn có một vệt máu hiện ra trong bảo giám vẫn có lực chấn nhiếp đối với Hoàng Tuyền Ngục chủ, và đám sinh linh địa ngục ở đây!
Khi nhìn thấy hành động của Hoàng Tuyền Ngục chủ, một đám địa ngục cường giả vốn còn có chút do dự, cũng không dám chần chờ, vội vàng quỳ rạp xuống đất.
Không biết từ lúc nào, thân hình Võ Đạo bản tôn đã lại lần nữa hiện ra ngoài, trong tay nắm U Minh Bảo Giám,, đứng ở trên tế đàn, từ trên cao nhìn xuống chúng sinh địa ngục.
Sau đó, bên trong Phong Tuyền Thành hiện ra một cảnh tượng cực kỳ rung động.
Dùng tế đàn làm trung tâm, vô số sinh linh địa ngục chung quanh, một vòng lại một vòng đều quỳ xuống lạy, không ngừng lan tràn, lan thẳng đến bên ngoài Phong Tuyền Thành, nhìn không đến bến bờ.
---------
Người dịch: Thờisênh239
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận