Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1789: Trấn Ngục đỉnh

Đại lục Thiên Hoang, Bắc vực, Bình Dương trấn.
Võ Đạo bản tôn đứng trong sân, nhìn trời xanh, ánh mắt lạnh lẽo, toàn thân tràn ngập một luồng sát ý lạnh thấu xương!
Bầu không khí trong sân đang cực kỳ đè nén!
Đào Yêu đứng một bên khẽ nhíu mày, có chút bận tâm.
Hắn làm bạn với Võ Đạo bản tôn nhiều năm, còn chưa từng thấy Võ Đạo bản tôn lộ ra kiểu ánh mắt này, tản mát ra khí tức khủng bố ngột ngạt như vậy!
Dù năm đó đại chiến cùng Hung tộc, và Huyết Ma, Võ Đạo bản tôn vẫn luôn bình tĩnh.
Mà bây giờ, Võ Đạo bản tôn lại bộc lộ ra ánh mắt kiểu này, nhất định là đã xảy ra đại sự!
"Công tử, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Đào Yêu không nhịn được hỏi.
Võ Đạo bản tôn im lặng không nói, khẽ lắc đầu, không giải thích nhiều.
Mặc dù không nhìn thấy tình huống trong tinh không lỗ đen, nhưng Long hoàng chân thân gặp phải kiếp nạn, hắn vẫn có thể cảm thụ được rõ rõ ràng ràng.
Một lúc sau, thân hình Võ Đạo bản tôn lấp lóe, trực tiếp xuất hiện trên trời xanh.
Bên ngoài Thiên Hoang, đang có một quả cầu lửa lớn hỏa rơi xuống phía dưới, toàn thân tràn ngập huyết khí, thanh thế doạ người!
Quả cầu lửa này chính là Long hoàng chân thân bị Vân U Vương hủy đi!
Mặc dù sinh cơ trên Long hoàng chân thân đã bị Vân U Vương đánh nát, nhưng huyết mạch trên người bộ chân than này, vẫn ẩn chứa lực lượng cường đại!
Võ Đạo bản tôn xòe tay ra, ngưng tụ ra một vùng không gian, tiếp được Long hoàng chân thân.
Ngay sau đó, hắn xé rách hư không, một lần nữa trở lại Bình Dương trấn.
"Đây, đây là cái gì ?"
Đào Yêu nhìn thấy Võ Đạo bản tôn trở về, trong tay mang theo một vật rách nát đầy máu, không hiểu gì, kinh ngạc hỏi.
Long hoàng chân thân đã sớm bị Vân U Vương đánh nát sinh cơ, vỡ vụn không còn hình dáng, ngay cả khung xương cũng không nhìn ra nữa.
"Đây là Long hoàng chân thân mà ta tu luyện, bị người khác phá hủy."
Võ Đạo bản tôn từ từ nói.
"A!"
Đào Yêu kinh hô một tiếng, tâm thần chấn động!
"Vậy Thanh Liên chân thân của công tử thì sao, không sao chứ ?"
Đào Yêu rất thông minh, lập tức nghĩ ra nhất định là hai đại chân thân của Tô Tử Mặc phi thăng thượng giới, gặp phải đại nạn, mới rơi vào kết quả này.
"Không biết."
Võ Đạo bản tôn lắc đầu.
Vừa rồi tiếp được Long hoàng chân thân, giữa hắn cùng Thanh Liên chân thân còn có cảm ứng yếu ớt, mặc dù đã như có như không.
Mà lúc này, Võ Đạo bản tôn đã hoàn toàn không cảm ứng được sự tồn tại của Thanh Liên chân thân!
Bởi vì, lúc này Thanh Liên chân thân đã cùng thanh đồng phương đỉnh rơi vào trong tinh không lỗ đen, triệt để ngăn cách với ngoại giới!
Võ Đạo bản tôn hít sâu một hơi, khôi phục lại bình tĩnh.
Mặc kệ Thanh Liên chân thân như thế nào, chuyện duy nhất hắn có thể làm lúc này chính là kiên nhẫn chờ đợi, tiếp tục tu hành!
Cũng may bởi vì một số nguyên nhân nên Võ Đạo bản tôn lựa chọn không phi thăng, mà ở lại Đại lục Thiên Hoang.
Nếu không, lần này Võ Đạo bản tôn cũng sẽ lành ít dữ nhiều!
Võ Đạo bản tôn trầm ngâm một chút, thần thức khẽ động, lấy Thiên Lang đang bị tam đại hỏa diễm đốt cháy trong túi trữ vật ra.
Sau khi Võ Đạo bản tôn lĩnh ngộ được hỏa kiếp, đã kết hợp với Võ Hồn chi hỏa và Hồng Liên Nghiệp Hỏa cùng đốt cháy Thiên Lang.
Cũng chính là giọt máu trong mặt nạ màu bạc kia!
"Đỉnh đồng kia là bảo vật gì, có lai lịch ra sao ?"
Võ Đạo bản tôn hỏi.
"Ta không biết!"
Thiên Lang vừa kêu đau, vừa hô lớn: "Khi ta tỉnh lại thì đã mất trí nhớ rồi, ta chỉ biết rõ nó gọi là Trấn Ngục đỉnh, còn lại thì ta đều quên rồi, ngươi đốt ta cũng vô dụng!"
Võ Đạo bản tôn khẽ cười lạnh.
Thiên Lang này rõ ràng không thành thật.
Nếu thật sự đúng như hắn nói, hắn đã mất trí nhớ thì sao lại truyền thụ tam thi đại pháp cho Huyết Ma Đạo Quân được.
Tam thi đại pháp chính là phân thân chi thuật cấp cao nhất ma môn, ngay cả bí thuật này mà Thiên Lang vẫn có thể nhớ được rõ ràng, làm sao lại quên mất lai lịch của thanh đồng phương đỉnh chứ.
Ánh mắt Võ Đạo bản tôn sâu kín, nhìn chằm chằm vào Thiên Lang trong lao ngục hỏa diễm, im lặng không nói.
Mặc dù Thiên Lang bị ba loại hỏa diễm đốt cháy phải nhảy loạn trốn tránh, liên tục kêu rên, nhưng vẫn có thể nhịn xuống, không chịu nói gì cả.
Ba loại hỏa diễm cũng chỉ có thể uy hiếp được Thiên Lang, muốn triệt để đem luyện hóa hắn thì loại lực lượng này hiển nhiên là chưa đủ.
Võ Đạo bản tôn không tiếp tục để ý hắn, trực tiếp ném hắn vào trong túi trữ vật.
"Đào Yêu, ta chuẩn bị bế quan, nơi này giao cho ngươi."
Võ Đạo bản tôn quay người, nhẹ giọng nói với Đào Yêu.
"Công tử yên tâm, ta nhất định sẽ bảo vệ Bình Dương trấn cẩn thận, bảo vệ ngươi cẩn thận."
Đào Yêu vội vàng nói, trong mắt khó nén sự lo lắng.
Dừng lại một chút, Đào Yêu vẫn hỏi: "Công tử, ngươi có khỏe không ?"
Đào Yêu biết rõ lai lịch của Long hoàng chân thân, cũng biết rõ bộ thân thể này có ý nghĩa như thế nào đối với Tô Tử Mặc.
Cho nên, hắn mới lo lắng Tô Tử Mặc không chịu nổi loại đả kích này.
Nếu trong loại tình huống này lại bế quan tu hành, sẽ rất dễ sinh ra tâm ma, thậm chí là tẩu hỏa nhập ma!
"Ta không sao."
Võ Đạo bản tôn cười nhạt một tiếng.
Long hoàng chân thân mặc dù bị hủy, nhưng hắn cũng không biến mất.
Lần bế quan này, Võ Đạo bản tôn chuẩn bị dung nhập Long hoàng chân thân vào bộ thân thể này!
Thanh Liên chân thân muốn dung hợp cùng Long hoàng chân thân có lẽ cực kỳ khó khăn.
Nhưng Võ Đạo bản tôn dung luyện Long hoàng chân thân lại tương đối đơn giản.
Võ Đạo bản tôn mang theo Long hoàng chân thân, trở về giữa sân lúc trước Điệp Nguyệt bày ra để tu hành, chậm chậm vận chuyển khí huyết.
Trong nháy mắt, Võ Đạo bản tôn đã biến mất không thấy gì nữa.
Thay vào đó là một lò luyện lớn có lửa cháy hừng hực đang thiêu đốt!
Chỉ là chung quanh lò luyện này có ba loại hỏa diễm đang thiêu đốt!
Nhục thân của Võ Đạo bản tôn chính là một lò luyện lớn, có thể dung luyện trăm kinh, dung luyện thần thông, thậm chí là dung luyện huyết nhục!
Võ Đạo bản tôn ném Long hoàng chân thân vào lò luyện, bắt đầu luyện hóa.
Nếu có thể triệt để luyện hóa Long hoàng chân thân, có lẽ Võ Đạo bản tôn có thể nắm giữ một loại hỏa diễm khác!
...
Ting không lỗ đen.
Cũng không biết phiêu đãng ở chỗ này bao lâu rồi, Tô Tử Mặc cuộn tròn trong thanh đồng phương đỉnh, sắc mặt tái nhợt, lông mày nhíu chặt.
Mặc dù trốn trong thanh đồng phương đỉnh, sẽ không bị lực lượng lỗ đen thôn phệ, nhưng ở trong này, hắn căn bản không cảm giác được thời gian trôi qua.
Chung quanh không có bất kỳ âm thanh nào.
Một loại cảm giác cô độc làm người ta nổi điên, không ngừng xuất hiện trong lòng.
Chung quanh chỉ là một vùng tăm tối, giống như trong bóng tối này cũng chỉ có mình hắn, chẳng có mục đích, vĩnh viễn không điể cuối.
Thanh đồng phương đỉnh chỉ là có thể ngăn cách lực lượng hữu hình.
Trong lỗ đen, loại lực lượng vô hình kia, thời khắc đều ảnh hưởng tới Tô Tử Mặc!
Lúc đầu Tô Tử Mặc còn có thể ổn định tâm thần, đi cảm ngộ « Bàn Nhược Niết Bàn Kinh ».
Nhưng theo thời gian trôi qua, trong lòng Tô Tử Mặc ngày càng bực bội.
Nói đúng ra, hắn căn bản không biết rõ thời gian đã trôi qua bao lâu rồi!
Một tháng, một năm, hay mười năm ?
Nếu có thể cảm nhận được thời gian trôi qua, Tô Tử Mặc sẽ tốt hơn rất nhiều, nhưng loại cảm giác hư vô, cảm giác cô độc, cảm giác bất lực này, đang không ngừng giày vò hắn!
Cảm giác này đáng sợ hơn bất kỳ lực lượng nào khác!
Hắn chỉ có thể ở trong không gian chật hẹp này, một mình chờ đợi.
Cảm ứng giữa hắn và Võ Đạo bản tôn đã hoàn toàn cắt đứt!
Tô Tử Mặc ở trong thanh đồng phương đỉnh la lớn, không có bất kỳ đáp lại nào, chỉ có mình hắn, ở trong đỉnh dần dần suy yếu.
Thần thức của hắn xuyên qua Cửu Thiên Tức Nhưỡng, muốn dò xét thế giới bên ngoài.
Nhưng thần thức mới vừa rời khỏi thanh đồng phương đỉnh, đã bị lực lượng của lỗ đen thôn phệ toàn bộ.
Cứ lơ lửng như vậy.
Không biết qua bao lâu, tinh thần của Tô Tử Mặc gần như đã đạt đến biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Kỳ thật, Tô Tử Mặc ở bên trong thanh đồng phương đỉnh, không nhìn thấy tình huống bên ngoài.
Trong tinh không lỗ đen này, cũng không phải không có ánh sáng.
Bên ngoài một mặt của thanh đồng phương đỉnh, là điểm sáng duy nhất trong tinh không lỗ đen này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận