Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1563: Năm mũi tên bắn giết

Bốn chữ này vang lên bên tai đám người, tựa như một tảng đá kích thích ngàn cơn sóng, làm vạn tộc sinh linh chấn động!
Bốn chữ này dường như có một loại ma lực, đông đảo tu sĩ đang đại chiến chém giết, đều theo bản năng dừng động tác lại, nhìn theo tiếng nói kia.
Hoang Võ, trong thiên hạ có không ai không biết danh hào nào!
Dù là ở trong sáu đại Hung tộc, thì danh hào này cũng là hung danh hiển hách!
Một trận chiến ở Vạn Tượng thành năm đó, các đại Hung tộc đã biết rõ, Nhân tộc sinh ra một yêu nghiệt, thậm chí khi ở Kim Đan cảnh đã có thể tranh phong cùng La Sát tộc, Thần tộc.
Nhưng các đại Hung tộc đều không để ý.
Chỉ là Kim Đan chân nhân, căn bản là không có chút uy hiếp nào đối với các đại Hung tộc.
Đến khi xảy ra một trận chiến ở Thiên Địa Cốc, tên tuổi Hoang Võ mới hoàn toàn truyền ra trong sáu đại Hung tộc.
Sau đó sáu đại Hung tộc mới dần dần để ý, thi nhau phát ra tru sát lệnh, muốn bóp chết Hoang Võ!
Nhưng không ngờ một trận chiến trên Lục Tinh Sơn từ trăm năm trước, Huyết Đằng tộc đã vẫn lạc hơn một vạn tộc nhân, thiếu chủ Đằng Lăng Tử cũng thân tử đạo tiêu!
Mà Hoang Võ lại biến mất trên đại lục Thiên Hoang, từ đó không có tin tức.
Đám thiếu chủ Hung tộc như Quỷ Vu công tử, Tiêu Tương thần nữ, Tàn Mục cực kỳ kiêu ngạo, cũng có đầy đủ tự tin, bọn hắn không chút e ngại Hoang Võ.
Trong suy nghĩ của bọn hắn, vạn tộc đại hội hôm nay dù Hoang Võ vẫn còn sống, cũng tuyệt đối không giống dám hiện thân.
Sáu đại Hung tộc tề tụ, tru sát lệnh vẫn còn, nếu Hoang Võ tiến lên, chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới, tự tìm đường chết!
Nhưng bọn hắn không ngờ Hoang Võ lại thật sự dám tới.
Hơn nữa hắn vừa hiện thân, đã trấn sát tân thiếu chủ của Huyết Đằng tộc, còn bắn rụng một tên La Sát tộc!
Vẻ mặt Quỷ Vu công tử nghiêm túc.
Tiêu Tương thần nữ cũng nhíu nhíu mày.
Mũi tên vừa rồi kia nếu bắn tới bọn hắn thì bọn hắn cũng chưa hẳn có thể toàn thân trở ra!
Trong lúc hỗn chiến, bọn hắn đều không phát hiện ra một tiễn này, chỉ có Tàn Mục có cảm giác cường đại, phát hiện được nguy hiểm, lên tiếng nhắc nhở thì đã trễ.
Đằng La đã là một người chết!
Kỷ Thành Thiên được Lãnh Nhu trợ giúp, kéo sợi Huyết Đằng xuyên qua lồng ngực hắn ra ngài, trên mặt hắn không có chút huyết sắc nào nhưng vẻ mặt lại phấn chấn.
"Tử Mặc đến rồi!"
"Đúng vậy, hắn đến rồi!"
Lãnh Nhu cũng gật đầu một cái, nói: "Yên tâm đi, có Tử Mặc ở đây, những Hung tộc này không tạo ra sóng gió gì đâu!"
"Đại ca!"
Tiểu mập mạp không nhịn được, hét lớn một tiếng.
"Ngốc kiên, ngươi mau nhìn xem, đại ca ta đến rồi!"
Tiểu mập mạp liều mạng lắc lắc thân thể Thạch Kiên.
Thạch Kiên vốn bị trọng thương, bị tiểu mập mạp lắc mấy lần, xương cốt đều suýt vỡ ra, hữu khí vô lực nói ràng: "Mập mạp chết bầm, ngươi muốn lắc chết ta à!"
Thạch Kiên mặc dù đang mắng, nhưng không biết sao, hốc mắt lại ửng đỏ.
"Hoang Võ!"
" Hoang Võ đến rồi!"
Đông đảo tu sĩ đang chạy tán loạn dừng chân lại, ngửa đầu nhìn, thần sắc kích động.
"Là Hoang Võ của Nhân tộc chúng ta! Là thiên kiêu Nhân tộc chúng ta!"
Lòng tin của đông đảo tu sĩ vốn đã sụp đổ, nhưng sau khi Hoang Võ xuất hiện, đông đảo tu sĩ lại dấy lên hi vọng, dấy lên ý chí chiến đấu!
Dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, một bóng người xuất hiện trên không Huyền Cơ Cung, áo xanh tóc đen, mắt sáng như đuốc, hai đầu lông mày mang theo sát khí, trong tay cầm một đại cung màu xanh biếc!
Tu sĩ áo xanh này bước về phía chiến trường, bộ pháp không vội không chậm, nhưng mỗi một bước hạ xuống, toàn bộ hư không đều sẽ run rẩy một chút.
Trên người tu sĩ áo xanh, bắn ra một luồng đại thế cực kỳ đáng sợ, tựa hồ muốn giẫm vạn tộc sinh linh dưới chân!
"Hoang Võ!"
Quỷ Vu công tử chậm rãi đứng dậy, nheo cặp mắt lại.
Tàn Mục cũng đứng dậy, lỗ thủng đen như mực ở hai mắt nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, trong đó tản ra u quang.
Ngọc La Sát nhìn người tới, khẽ nhíu mày.
"Chắc hẳn tu sĩ áo xanh này, chính là phân thân của người kia."
Mọi người ở đây, chỉ có Ngọc La Sát biết được sự tồn tại của Võ Đạo bản tôn.
Trong mắt Ngọc La Sát, mặc dù tu sĩ áo xanh này giống võ đạo bản tôn như đúc, nhưng khí chất vẫn có khác biệt không nhỏ.
"Hừ!"
Trong lòng Ngọc La Sát hơi động, thầm nghĩ nói: "Ngươi khi dễ ta lâu như vậy, lát nữa ta khi dễ phân thân ngươi một chút, cũng không tính là phản bội ngươi đi."
Cung chủ Huyền Cơ Cung nhìn Tô Tử Mặc chậm rãi đi đến, ánh mắt phức tạp.
Chỉ trăm năm không thấy, Tô Tử Mặc đã bước vào Bán Tổ cảnh, tốc độ tu vi tăng lên này, có thể nói là quá kinh khủng!
Theo lẽ thường, hắn cùng Tô Tử Mặc từng có khúc mắc không nhỏ.
Bây giờ trong tay Tô Tử Mặc cầm Phá Pháp cung, vốn phải là pháp khí của hắn!
Hơn nữa chính bởi vì Tô Tử Mặc, hắn mới mất đi chức vụ cung chủ, phải đóng cửa hối lỗi, thẳng đến năm nay mới khôi phục tự do.
Nhưng giờ này khắc này, cung chủ Huyền Cơ Cung lại không có nổi một chút hận ý nào đối với Tô Tử Mặc.
Hắn chỉ hy vọng, Tô Tử Mặc có thể vì Tu Chân giới, vì Nhân tộc giữ vững tôn nghiêm sau cùng!
Trên chiến trường, bởi vì Tô Tử Mặc hiện thân, xuất hiện một chút đình trệ ngắn ngủi, đông đảo Hung tộc đều ngừng giết chóc, quay đầu nhìn lại.
"Các ngươi nhìn cái gì ?"
Ánh mắt Quỷ Vu công tử sâu kín nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, đột nhiên mở miệng nói: " Kẻ này cứ giao cho ta, các ngươi tiếp tục giết, giết tới khi tất cả Nhân tộc thần phục thì ngưng!"
Nghe được câu này, đông đảo Hung tộc mới phản ứng lại, tiếp tục đuổi giết.
Mấy trăm con Tam Túc Kim Ô, chuẩn bị tiếp tục tấn công đám hầu tử và Yến Bắc Thần!
"Sưu!"
Vẻ mặt Tô Tử Mặc lạnh lùng, đột nhiên đưa tay, khẽ động Phá Pháp cung, một mũi tên bằng pháp lực ngưng tụ ra, trong nháy mắt bắn vào trong đám Tam Túc Kim Ô, nổ tung một đoàn sương máu!
Mấy trăm con Tam Túc Kim Ô tụ tập cùng một chỗ, hoàn toàn không trốn thoát một mũi tên này.
Với tu vi của Tô Tử Mặc Bán Tổ, mượn nhờ Phá Pháp cung, ngưng tụ pháp lực bắn ra một mũi tên, lực lượng cực kì khủng bố, những con Tam Túc Kim Ô kia căn bản không ngăn cản nổi!
Một mũi tên này, ít nhất cũng bắn thủng thân thể năm, sáu con Tam Túc Kim Ô.
Ba con Tam Túc Kim Ô ở phía trước thừa nhận lực lượng hung mãnh nhất của mũi tên bằng pháp lực này, nhục thân nổ tung, Nguyên Thần tịch diệt tại chỗ, thân tử đạo tiêu!
Một mũi này, làm chiến trường lại đình trệ lần nữa!
"Sợ cái gì!"
Cửu thái tử lạnh giọng nói: "Đây là Phá Pháp cung Thượng Cổ dị bảo, có khoảng cách thời gian cực dài! Hắn vừa mới bắn ra một mũi tên, không chờ hắn bắn ra mũi tên thứ hai, hắn cũng đã là một người chết rồi"
"Giết cho ta!"
Thân hình Cửu thái tử lấp lóe, giết về phía Yến Bắc Thần đã trọng thương.
Sưu!
Đúng lúc này, một mũi tên xé gió bắn tới, trong nháy mắt đã tới gần!
"Cái gì! Nhanh như vậy đã bắn ra mũi tên thứ hai!"
Tâm thần Cửu thái tử chấn động, theo bản năng nhô ra Kim Ô lợi trảo, bắt tới mũi tên kia.
Oanh!
Mũi tên vỡ vụn.
Bàn tay Cửu thái tử cũng bị một mũi tên này bắn thủng, máu me đầm đìa!
"A!"
Cửu thái tử kêu đau một tiếng.
Sưu!
Không chờ hắn kịp phản ứng, mũi tên thứ hai đã bắn tới!
"Ừm ? Làm sao có thể!"
Vẻ mặt Cửu thái tử đại biến, không kịp nghĩ nhiều, cả người hóa thành một kim quang, muốn phóng thích ra độn thuật để trốn đi.
Sưu! Sưu! Sưu!
Theo sát phía sau, ba mũi tên lại phá không bay đến, trực tiếp chặn hết toàn bộ đường lui của Cửu thái tử!
"Lão cửu!"
Thất thái tử kinh hô một tiếng.
Đừng nói là Cửu thái tử, cho dù là hắn, bao gồm các thiếu chủ Hung tộc như Quỷ Vu công tử, Tàn Mục cũng không nghĩ tới, Tô Tử Mặc lại có thể liên tục kéo Phá Pháp cung, bắn ra trường tiễn!
Phốc phốc!
Một mũi tên dài xuyên qua lồng ngực Cửu thái tử.
Lực lượng khổng lồ trực tiếp bắn nổ nhục thân của hắn!
Một đạo Nguyên Thần với vẻ mặt kinh hoảng, hiểm lại càng hiểm trốn ra.
"Ông!"
Tô Tử Mặc khẽ mở miệng, một tiếng phạn âm vang lên!
Nguyên Thần của Cửu thái tử khẽ run lên, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của rất nhiều người, quang mang trên Nguyên Thần dần ảm đạm, tán loạn trong thiên địa!
Cửu thái tử, chết !
Bạn cần đăng nhập để bình luận