Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2173: Đánh tới lúc ngươi tuyệt vọng mới thôi

Mặc dù Đằng trưởng lão là Thiên Tiên cấp một, nhưng thân thể của hắn sao có thể so sánh được với Thanh Liên Chân Thân.
Tạo Hóa Thanh Liên cấp mười, lại có xương cốt sấm sét, cho dù không sử dụng lực lượng huyết mạch, cũng có thể chọi cứng với bất kỳ loại Pháp bảo cấp Địa tiên thiên nào!
Thân thể máu thịt của Đằng trưởng lão, căn bản là không chịu đựng được, sau khi bị Tô Tử Mặc tiếp cận, một chưởng đánh cho chia năm xẻ bảy, máu thịt văng tung tóe!
Nguyên thần của Tô Tử Mặc, đương nhiên là cũng có thể phóng thích Tuyệt Thế Thần Thông.
Nhưng không cần thiết.
Hắn sẽ dùng phương thức đơn giản nhất, trực tiếp nhất để giải quyết Đằng trưởng lão, sẽ không để cho Đằng trưởng lão kéo dài thời gian.
Giống như hắn nói lúc trước, nếu như hắn ra tay, Đằng trưởng lão sẽ ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có!
Tô Tử Mặc ra tay quá mức đột ngột, ở đây trừ những Thiên Tiên đỉnh cao như Dương Nhược Hư, Bàng Vũ là kịp phản ứng ra, những người còn lại đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Tới tận lúc thân thể của Đằng trưởng lão bị phá hủy, trong đám người mới vang lên một tràng tiếng thốt lên.
"Trời ạ, Đằng trưởng lão lại bị một chưởng đánh cho vỡ nát!"
"Tốc độ quá nhanh rồi, là thuấn di sao?"
"Không thể nào là thuấn di, trên Đài luận kiếm không có khí tức thần thông lộ ra, còn chưa nói Tô Tử Mặc chỉ là Địa Tiên, không thể phóng thích ra Thuấn Gian Di Động."
"Đằng trưởng lão chủ quan rồi, thậm chí ngay cả thuấn di đều không phóng thích ra, đã bị đánh nát thân thể."
Xung quanh Đài luận kiếm, tiếng ồn ào vang lên cuồn cuộn.
Dương Nhược Hư hơi liếc mắt, hơi cười lạnh, nói: "Bàng sư huynh, đấu pháp ở trên Đài luận kiếm, không cho phép người ngoài nhúng tay, ngươi mới vừa mở miệng nhắc nhở, đã tính vi phạm quy định rồi à."
"Hừ!"
Bàng Vũ tự biết đuối lý, hừ lạnh một tiếng, không hề phản bác.
Hắn không nghĩ tới, Tô Tử Mặc ra tay mãnh liệt như thế, một đòn giống như sấm sét, căn bản là không cho đối thủ có cơ hội phản kháng.
Cho dù hắn đã lên tiếng nhắc nhở, Đằng trưởng lão vẫn không kịp thoát thân.
Dương Nhược Hư trầm giọng nói: "Ta thấy trận đấu pháp này đã không cần tiếp tục kéo dài nữa, thắng bại đã phân."
"Vậy cũng chưa chắc."
Bàng Vũ nói: "Đằng trưởng lão chỉ là có chút coi thường, mất đi tiên cơ mà thôi. Thủ đoạn của Thiên Tiên, há lại là một Địa Tiên nho nhỏ có khả năng địch lại!"
"Thiên Tiên có thể sử dụng nhỏ máu tái sinh, chỉ cần nguyên thần không bị tiêu diệt, coi như là thân thể bị hủy hoại, trong nháy mắt, cũng có thể tái tạo lại thân thể, khôi phục chiến lực!"
Dương Nhược Hư nói: "Nếu không phải là trên Đài luận kiếm không thể đánh nhau chết sống, một chưởng này của Tô Tử Mặc, đã trực tiếp đập lên trên đỉnh đầu của Đằng trưởng lão rồi."
"Như vậy Đằng trưởng lão bây giờ cũng không phải chỉ là thân thể bị nổ tung, mà là nguyên thần đã bị tiêu diệt!"
Kỳ thật, đúng như lời Dương Nhược Hư nói, trận chiến trên Đài luận kiếm này đã phân ra thắng bại.
Chỉ là, Bàng Vũ không cam lòng, không cho ngừng lại.
Mà Đằng trưởng lão ở trên Đài luận kiếm, trong lòng vô cùng tức giận, muốn dùng nhỏ máu tái sinh, toàn lực ra tay, trấn áp Tô Tử Mặc, tìm về mặt mũi.
Tô Tử Mặc đánh một chưởng đánh nát thân thể của Đằng trưởng lão xong, lập tức ngừng tay, cũng không tiếp tục đuổi giết.
Nhưng ánh mắt của hắn hơi chuyển động, thấy Bàng Vũ căn bản là không có ý định kêu dừng.
Mà đổi thành một bên, nguyên thần của Đằng trưởng lão chạy trốn tới nơi hẻo lánh trên Đài luận kiếm, đang vận chuyển thuật nhỏ máu tái sinh, khôi phục thân thể, hắn đã lập tức hiểu được, đối phương căn bản là không có ý định từ bỏ!
Khóe miệng của Tô Tử Mặc hơi nhếch lên, trên mặt hiện ra một nụ cười lạnh.
Nhỏ máu tái sinh, tốc độ cực nhanh.
Chỉ trong chớp mắt, thân thể của Đằng trưởng lão đã được tái tạo hoàn thành.
Đằng trưởng lão đang định thúc giục nguyên thần, đột nhiên hắn chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một cái, giống như là có thứ gì mới hiện lên.
Ngay sau đó, hắn cảm nhận được một luồng nguy cơ to lớn bao phủ xuống, làm hắn rùng mình, không rét mà run!
"Không tốt!"
Trong lòng Đằng trưởng lão hô to một tiếng.
Ngay sau đó, sau lưng hắn lại một lần nữa truyền đến một trận đau nhức kịch liệt, lồng ngực nổ tung, toàn bộ thân hình lại một lần nữa bị một luồng lực lượng khủng bố đánh cho vỡ vụn!
Ở phía dưới vạn chúng nhìn chăm chú, thân thể vừa mới tái tạo của Đằng trưởng lão, lại một lần nữa bị một chưởng của Tô Tử Mặc vỗ nát.
Thanh Liên Chân Thân phối hợp với lực lượng Đại Hỗn Nguyên Chưởng, Đằng trưởng lão căn bản là không chịu nổi!
Trong đám người lại nổi lên một mảnh xôn xao!
Đằng trưởng lão là trưởng lão chấp pháp của Ngoại môn, chí ít là địa vị ở bên trong Ngoại môn rất tôn quý, còn là Thiên Tiên cấp một, không nghĩ tới ở bên trên Đài luận kiếm, lại bị một Địa Tiên liên tục đánh nát thân thể hai lần, ngay cả cơ hội đánh trả đều không có.
"Thật sự là quá thảm rồi."
"Đằng trưởng lão đã mất tiên cơ, luôn bị áp chế, không biết rõ là còn có cơ hội chuyển bại thành thắng hay không."
"Tên Tô Tử Mặc này thật sự là thông minh, hắn biết rõ sự chênh lệch giữa Địa Tiên và Thiên Tiên, biết rõ chính mình không ngăn cản nổi Tuyệt Thế Thần Thông, cho nên mới liên tục ra tay, hủy đi thân thể của Đằng trưởng lão, để ưu thế của Thiên Tiên khó có thể phát huy ra."
Một vài tu sĩ bàn luận rôm rã, nghiêm túc phân tích.
Nguyên thần tu luyện tới cảnh giới Thiên Tiên là có thể phóng thích Tuyệt Thế Thần Thông, nhưng nhất định phải có thân thể tồn tại.
Nếu không, chỉ là nguyên thần, căn bản là không có cách tiếp nhận lực lượng của Tuyệt Thế Thần Thông.
Cho nên, Đằng trưởng lão không có thân thể, nên không có cách nào vận dụng Tuyệt Thế Thần Thông.
Một bên khác, sắc mặt của Bàng Vũ âm trầm, không nhịn được mắng một tiếng: "Thật sự là ngu xuẩn!"
"Sau khi ngươi tái tạo thân thể, phải ngay lập tức phóng thích thuấn di rời đi, rồi mới ra tay phản đòn chứ!"
Bàng Vũ giống như là đang mắng, nhưng thật ra là đang nhắc nhở Đằng trưởng lão, nên ứng đối như thế nào.
Đằng trưởng lão sau khi thân thể bị vỡ vụn lần thứ hai, nguyên thần lại một lần nữa chạy trốn vào trong góc, một lần nữa dùng thuật nhỏ máu tái sinh, ngưng tụ thân thể máu thịt.
Lần này, hắn đã có kinh nghiệm.
Sau khi ngưng tụ ra thân thể, hắn thúc giục nguyên thần, căn bản là không dừng lại một chút nào, trực tiếp thuấn di rời đi!
Chỉ cần kéo giãn đầy đủ khoảng cách với Tô Tử Mặc, để hắn có thời gian dù là một lần hô hấp để phản ứng, cũng đủ để ngưng tụ ra Tuyệt Thế Thần Thông, lập tức trấn áp Tô Tử Mặc!
Nhưng sau khi hắn thuấn di, thân hình vừa mới hiện ra, còn không kịp thở một hơi, loại cảm giác nguy cơ quen thuộc kia, lại một lần nữa hiện ra.
"Móa nó!"
Đằng trưởng lão nổi giận, trong lúc thất thố, phun ra một câu nói tục.
Ngay sau đó, thân thể của hắn, lại một lần nữa bị Tô Tử Mặc đập một chưởng vỡ vụn.
Hắn có thuấn di, Tô Tử Mặc cũng có Chân Long Cửu Thiểm!
Nhỏ máu tái sinh, cũng không phải là không có hạn chế.
Mỗi một lần thân thể vỡ vụn, Đằng trưởng lão đều sẽ tổn thất rất nhiều tinh nguyên huyết mạch.
Thân thể bị vỡ vụn ba lần liên tục, khí huyết của hắn bị hao tổn nghiêm trọng.
Tuổi tác của hắn đã không còn trẻ, khí huyết vốn đã đi xuống khỏi thời kỳ đỉnh cao, bây giờ lại bị trọng thương như vậy, trong nháy mắt giống như là đã già nua đi rất nhiều.
Nguyên thần của Đằng trưởng lão chạy ra ngoài, lại một lần nữa thuấn di thoát đi, ngưng tụ thân thể.
Ầm!
Ngay sau đó, Tô Tử Mặc lập tức bám theo, một chưởng đập nát thân thể của hắn.
Lúc đầu, trong lòng của Đằng trưởng lão còn tràn đầy tức giận và không cam lòng.
Nhưng sau khi thân thể của hắn liên tục bị đánh vỡ vụn sáu lần, trong lòng hắn cũng chỉ còn lại tuyệt vọng.
Nếu tiếp tục như thế này, khi khí huyết của hắn khô kiệt, hắn sẽ không còn có năng lực nhỏ máu tái sinh nữa!
Nguyên thần của Đằng trưởng lão, nhìn về phía Bàng Vũ đang đứng bên ngoài quan sát trận đấu.
Trên mặt hắn đã tràn đầy sự kinh hoảng, sợ hãi, luống cuống và cầu xin giúp đỡ.
Đằng trưởng lão tin tưởng, chỉ cần Bàng Vũ nói một câu, hắn sẽ không cần phải tiếp nhận loại tra tấn này nữa.
Nhưng vẻ mặt của Bàng Vũ lạnh như băng, vẫn không chịu nói, không chịu tỏ thái độ gì cả.
Dương Nhược Hư lộ ra vẻ không đành lòng, nói: "Thắng bại đã phân, ta thấy là Đằng trưởng lão có thể xuống rồi."
"Không được!"
Bàng Vũ quả quyết bác bỏ, lạnh lùng nói: "Đây chính là con đường hắn đã lựa chọn, hắn phải đi cho hết! Hắn là Thiên Tiên, sao có thể tùy tiện nhận thua, sao có thể tùy tiện bại bởi một Địa Tiên!"
"Tôn nghiêm của Thiên Tiên, cho dù phải chết, đều không cho phép để một Địa Tiên chà đạp!"
Dương Nhược Hư khẽ nhíu mày.
Hắn mơ hồ nghe ra, lời nói này của Bàng Vũ, giống như là có ám chỉ gì khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận