Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 681: Đại Năng của Mộ tông

Nghe được câu này, trong mắt của Tô Tử Mặc, hiện lên vẻ rung động.
Thủ đoạn thật lớn!
Chủ nhân của cái phần mộ chính này, vì để che giấu mình bảo vật và truyền thừa do mình lưu lại, vậy mà không tiếc hao phí tâm huyết, bố trí ra mấy chục động phủ vệ tinh, xem như là thuật chướng nhãn!
Không chỉ là như vậy, bên trong mấy chục động phủ vệ tinh này, đều có không ít bảo vật, dẫn tới vô số tu chân giả, Yêu tộc chém giết tranh đấu, thi hài khắp nơi!
Tô Tử Mặc phỏng đoán nói: “Có thể có nhiều bảo vật như vậy, chắc hẳn là thân phận của chủ nhân của phần phần mộ chính kia, cũng không đơn giản.”
“Chủ nhân của phần phần mộ chính kia, là một vị Hợp Thể Đại Năng!” Giọng điệu của Tiểu mập mạp rất khẳng định.
“Trách không được.”
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
Đoán chừng cũng chỉ có Hợp Thể Đại Năng, mới có thể có nội tình dạng này, không để những Linh khí, Pháp khí này ở trong mắt, xây dựng hàng loạt động phủ giả, mê hoặc người khác.
Tiểu mập mạp chần chừ một lúc, vẫn nói ra: “Vị Đại Năng này, còn từng là đệ tử phong hào của Mộ Tông chúng ta!”
“A!”
Trong lòng Tô Tử Mặc giật mình.
Lão tăng bên trong cổ tháp từng khuyên bảo hắn, các đại tông môn siêu cấp, trừ đệ tử chân truyền, truyền nhân mạnh mẽ nhất, chính là đệ tử phong hào!
Hơn nữa đệ tử phong hào, chỉ có một người!
Là nhân tài kiệt xuất nhất bên trong tất cả đệ tử chân truyền ở trong tông môn.
Có thể được coi là đệ tử phong hào của tông môn, không biết là phải đánh bại bao nhiêu thiên kiêu.
Ở bên trong Ma môn, lại càng là một con đường do máu tươi thi cốt trải thành!
Một tướng công thành vạn cốt khô!
Đệ tử phong hào, chính là thiên kiêu xưa nay hiếm có!
Đệ tử phong hào, là diện mạo của một tông môn siêu cấp, tung hoành thiên hạ, có địa vị cao cả ở trong tông môn, có thể chỉ huy điều động các đệ tử ở trong tông môn.
Địa vị thậm chí còn cao hơn đại đa số các trưởng lão!
Từ khi tu hành đến nay, Tô Tử Mặc chỉ mới gặp được một vị đệ tử phong hào chân chính, chính là Tu La Yến Bắc Thần!
Nhớ lại một chút, thủ đoạn của Yến Bắc Thần dùng ở bên trong trận chiến trên Phiêu Miểu Phong, như vậy đã có thể thấy được một chút thực lực của đệ tử phong hào.
Ở một đời kia, Yến Bắc Thần còn từng là người đứng đầu ở trên Kim Đan Dị Tượng Bảng!
Vị Đại Năng của Mộ Tông này, đã từng là đệ tử phong hào của Mộ Tông, vậy năm đó tất nhiên cũng là nhân kiệt tuyệt thế ngạo thị thiên hạ, tung hoành Thiên Hoang, không biết là đã có bao nhiêu phong quang.
Tiểu mập mạp có chút than thở, nói: “Chỉ tiếc, vị tiền bối này vẫn không thể nào bước vào Đại Thừa Cảnh, cuối cùng phải chôn xương ở nơi này.”
Sau Hợp Thể, chính là Đại Thừa!
Đối với Nhân tộc mà nói, có một câu ngạn ngữ, không vào Đại Thừa, khó ngộ Thần thông.
Ý tứ nói chính là, chỉ có bước vào Đại Thừa Cảnh, mới có thể lĩnh ngộ Thần thông.
Chính là thứ gọi là Pháp lực vô biên, thần thông quảng đại.
Xem như là Hợp Thể Đại Năng, cũng không thể triệt để tránh thoát khỏi trói buộc của đất trời, vẫn phải điều động Pháp lực, phóng thích Pháp thuật.
Mà Pháp lực, cuối cùng bẫn không thể đánh lại Thần thông!
Ở trong Tu Chân giới, Linh lực không địch lại Pháp lực, Pháp lực không địch lại Thần thông.
Cái gì là Thần thông?
Chính là năng lực không thể tưởng tượng nổi, vượt quá tưởng tượng!
Chính là thứ vô cùng kỳ diệu, có thể thông thiên!
Thần thông, đã đánh phá trói buộc của đất trời, là lực lượng ở trên phương diện càng kinh khủng hơn!
Ở bên trong cổ tháp, hắn từng xem sơ qua một bộ cổ tịch, trong đó ghi lại một câu nói, để diễn tả thủ đoạn của Đại Thừa Lão Tổ—— Đại Thừa bất diệt, Tích Huyết Trùng Sinh!
Ý tứ này nói chính là, cường giả Đại Thừa Cảnh, dường như là bất tử bất diệt!
Coi như là bị đánh nát thân thể, chân cụt tay đứt, chỉ cần một giọt máu, lại có thể khôi phục như lúc ban đầu!
Thủ đoạn như vậy, quả nhiên là không thể tưởng tượng, làm cho người mê mẩn.
Chỉ sợ là tu luyện tới cảnh giới này, mới có thể miễn cưỡng xưng là ‘Tiên’!
Theo tu vi dần dần sâu, hiểu rõ đối với Tu Chân giới càng nhiều, càng có thể hiểu được câu nói năm đó của Điệp Nguyệt, Luyện Khí sĩ tính là gì tiên nhân quái gì, coi như là Kim Đan Chân Nhân cũng không dám nói xằng là Tiên!
Ngay cả một đời đệ tử phong hào của Mộ Tông, đều gãy ở trước Đại Thừa Cảnh, không thể phóng ra một bước, có thể tưởng tượng được, cảnh giới này sẽ khủng bố tới mức nào.
Tiểu mập mạp nói: “Lão đại, ta cũng không lừa ngươi, lần này ta tiến vào bên trong Chiến Trường Thượng Cổ, là bởi vì tông môn đưa ra cho chúng ta một lần khảo nghiệm.”
“Khảo nghiệm?”
Tô Tử Mặc hơi nhíu mày, hỏi: “Các ngươi?”
“Ừm.”
Tiểu mập mạp gật gật đầu, nói: “Trên người vị tiền bối này, mang theo một món chí bảo của tông môn, sau khi hắn mất tích, món bảo vật này cũng mất tích.”
“Cho đến vài chục năm trước, Tông chủ ra mặt, mời cao nhân bên trong Huyền Cơ Cung ra tay, mới đại khái đoán ra, vị tiền bối này đã vẫn lạc, rất có thể là chôn ở bên trong Chiến Trường Thượng Cổ trung cấp.”
Tô Tử Mặc nghe rõ, nói: “Cho nên, khảo nghiệm của tông môn đối với ngươi, chính là tìm tới chỗ y mộ huyệtnà, tìm về món chí bảo kia cho tông môn?”
“Đúng.”
Tiểu mập mạp nói: “Món chí bảo này, từng là vật của Minh Hoàng, vô cùng quan trọng đối với tông môn.uy lực của Hoàng Tuyền Dị Tượng của ta không lớn, cũng là bởi vì thất lạc món chí bảo này.”
“Thì ra là thế.”
Tô Tử Mặc giật mình.
Mới vừa rồi nhìn thấy Tiểu mập mạp phóng xuất ra Hoàng Tuyền Dị Tượng, hắn cũng cảm giác được, uy lực của loại Dị Tượng này, vẫn chưa được chân chính phát huy ra.
Hoàng Tuyền Dị Tượng chân chính, tuyệt đối có thể xếp vào hai mươi vị trí đầu trên Kim Đan Dị Tượng Bảng!
Tiểu mập mạp tiếp tục nói: “Nhưng mà, lần khảo nghiệm này, cũng không phải là thiết lập chỉ cho một mình ta, còn có một vị sư huynh của ta nữa. Ai lấy được chí bảo của tông môn này trước, người đó sẽ có tư cách trở thành đệ tử phong hào của Mộ Tông đời này!”
Trong lòng Tô Tử Mặc hiểu rõ.
Lần khảo nghiệm này của Mộ Tông đối với Tiểu mập mạp, không chỉ là tìm kiếm phần phần mộ chính kia, lấy được di vật của Minh Hoàng, còn phải lấy được trước một người khác!
Lần khảo nghiệm này, tương đương với việc quyết định tương lai của Tiểu mập mạp!
Tô Tử Mặc hỏi: “Có thể tìm người hỗ trợ không?”
“Đương nhiên là có thể.” Tiểu mập mạp gật đầu.
Tô Tử Mặc thúc giục nói: “Vậy thì không nên chậm trễ việc này nữa, mau đi thôi, ngươi tới dẫn đường.”
Tiểu mập mạp muốn nói lại thôi, không lập tức khởi hành.
“Làm sao thế?”
Tô Tử Mặc không hiểu.
Tiểu mập mạp lộ vẻ do dự, nói: “Vị sư huynh kia của ta từ nhỏ đã lớn lên ở Mộ Tông, từng tới Trung Châu du lịch, từng kết giao với đệ tử của một ít tông môn siêu cấp, quan hệ rất rộng. Lần này, nhất định là hắn sẽ mời một ít tông môn siêu cấp xem như là giúp đỡ, lão đại, ngươi...”
Tiểu mập mạp không tiếp tục nói hết, nhưng Tô Tử Mặc đã nghe hiểu.
Tiểu mập mạp đang lo lắng cho hắn.
Hắn đã trở mặt với Lưu Ly Cung, nếu bởi vì việc này, lại đắc tội thêm một hai tông môn siêu cấp nữa, vậy thì thật sự là tự tìm đường chết.
“Không có chuyện gì.”
Tô Tử Mặc bật cười lớn, vỗ vỗ đầu vai của Tiểu mập mạp, nhẹ nhàng nói: “Ta đều không sợ, ngươi lo lắng cái gì?”
“Thế nhưng mà...”
Tô Tử Mặc cắt ngang, cười to nói: “Ngươi đừng quên, nếu muốn nói tới chuyện đắc tội, hai mươi năm trước ở dưới Nhân Hoàng Điện, ta đã từng đắc tội với tất cả ba môn Tiên Ma Phật một lượt!”
“Lão đại...”
Tiểu mập mạp kích động, hốc mắt hơi đỏ lên.
Ở Mộ Tông, dù sao hắn cũng là người đến sau.
Nghe nói hắn muốn tranh đoạt chí bảo của tông môn với vị sư huynh kia, sư huynh đệ ở trong tông môn, kể cả một ít trưởng bối, đều không có ai đứng ở bên phía hắn.
Ở trong Tu Chân giới, hắn cũng không quen người nào cả.
Sau khi tiến vào Chiến Trường Thượng Cổ, vị sư huynh kia của hắn tràn đầy tự tin, sau khi quẳng xuống một câu dọa dẫm, lập tức lướt đi, tìm kiếm tông môn siêu cấp để làm chỗ dựa.
Mà hắn, lại chỉ có thể lẻ loi trơ trọi lên đường, mờ mịt bất lực.
Những năm gần đây, nếu như nói trong lòng Tiểu mập mạp không cảm thấy uất ức, đó là giả.
Nhưng hắn biết, coi như phải chịu bao nhiêu uất ức, hắn đều chỉ có thể nhịn!
Có thể tiếp nhận bao nhiêu uất ức, tương lai của hắn, sẽ có bấy nhiêu thành tựu.
Bây giờ, nghe được những lời này của Tô Tử Mặc, Tiểu mập mạp chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp, cái mũi cay xè, nghẹn ngào lẩm bẩm: “Ta cũng có người giúp đỡ, ta có lão đại! Lãnh Minh, ngươi bắt nạt ta à, hãy đợi đấy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận