Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2847: Kỷ nguyên Hắc Ám

Phụng Thiên Giới, nơi ở của Thần tộc.
Hẳn là Niệm Kỳ đã sớm thông báo, sau khi Tô Tử Mặc đến, trình bày ý đồ đến thăm, đã có một vị Thần tộc đưa hắn đến bên trong một gian trạch viện.
Niệm Kỳ đã sớm chờ đợi ở bên trong, nhìn thấy Tô Tử Mặc đến, cố gắng nhịn sự kích động và vui sướng, cố giả bộ bình tĩnh.
Chờ tới lúc người của Thần tộc kia lui xuống, bên trong gian phòng chỉ còn lại hai người, Niệm Kỳ mới hoàn toàn phóng thích ra cảm xúc chân thực trong lòng, hốc mắt đỏ bừng, nước mắt lập tức lăn xuống từng chuỗi.
Lần chia tay này, đối với nàng mà nói, thực sự là quá lâu rồi.
Những năm gần đây, nàng ở Quang Minh Giới, mặc dù xung quanh đều là Thần tộc cùng chảy chung một loại huyết mạch, nhưng nàng lại vẫn không hề cảm thấy vui sướng, không tìm thấy một chút tình thân.
Tới tận giây phút trùng phùng với Tô Tử Mặc, trong lòng nàng, mới thật sự an định lại.
Ánh mắt của Tô Tử Mặc ấm áp.
Mặc dù Niệm Kỳ đã lớn, nhưng Tô Tử Mặc đối xử với nàng, lại vẫn giống như lúc trước như, không có gì khác biệt cả.
Ở giữa hai người, cũng không cần phải hàn huyên gì cả, sau khi ngồi vào chỗ, lập tức riêng phần mình kể ra trải nghiệm sau khi phi thăng.
Xung quanh gian phòng này, Niệm Kỳ mượn nhờ lực lượng tín ngưỡng ở trên vương miện, đã bố trí sẵn cấm chế, cũng không sợ người khác nhìn trộm nghe trộm.
Hai người xa cách từ lâu gặp lại, trong lòng đều có vô số lời muốn nói.
Trong lúc không để ý, mấy canh giờ, bỗng nhiên mà qua.
Từ trong miệng Niệm Kỳ, Tô Tử Mặc nghe được một ít bí ẩn về Quang Minh Giới.
Quang Minh Giới từng sinh ra một vị Đại Đế, khai sáng ra Kỷ Nguyên Quang Minh.
Bởi thế danh vọng và thực lực của Quang Minh Giới ở Trung Thiên Thế Giới, đều đạt tới đỉnh phong, như mặt trời giữa trưa.
Nhưng mà, truyền thuyết bởi vì một trận tai nạn lớn, cuối cùng vị Quang Minh Đại Đế kia bỏ mình, dẫn đến Quang Minh Giới suy bại xuống.
Vì sao Tô Tử Mặc nói tới những việc này, cũng là vì Võ Đạo Bản Tôn trong lúc độ kiếp thứ mười của Chân Võ Thiên Kiếp, từng có mấy vị thiên kiếp hình người xuất hiện.
Một vị trong đó toàn thân tỏa ra ánh sáng màu vàng, khí huyết màu vàng tràn ngập, rất giống Thần tộc.
Tô Tử Mặc đã có thể chứng thực được, mấy vị trong đó, đều là Đại Đế trong các kỷ nguyên trước đây.
Thông qua Niệm Kỳ, Tô Tử Mặc cũng có thể xác định, bóng người xuất hiện ở bên trong Chân Võ Thiên Kiếp kia, chính là Quang Minh Đại Đế trước đây!
Những vị Đại Đế này, dường như là đều có chung một đặc điểm đặc thù.
Không được chết tử tế!
Những Đại Đế này vẫn lạc, đều có liên quan đến một trận tai nạn lớn quét sạch qua ba ngàn giới, tác động đến vạn tộc sinh linh!
Ma Chủ, Địa Ngục Chi Chủ, Phạn Thiên Quỷ Mẫu, Tà Ma, Tội Linh...
Phụng Thiên Giới, Thiên Đình...
Nếu như nói, trận tai nạn lớn này, là do Ma Chủ cầm đầu gây ra, Đại Đế ở Trung Thiên Thế Giới ra sức chống lại, vậy Phụng Thiên Giới và Thiên, lại đóng vai trò gì ở trong đó?
Bên trong đầu của Tô Tử Mặc, hiện ra rất nhiều mảnh vỡ tin tức.
Chỉ là, vẫn không có cách nào ghép lại những mảnh vỡ này để cho ra chân tướng cuối cùng.
Lúc Tô Tử Mặc đang trầm tư, lại nghe thấy Niệm Kỳ tiếp tục nói: "Nhưng ở Kỷ Nguyên Hắc Ám đằng sau Kỷ Nguyên Quang Minh, Quang Minh Giới lại nhanh chóng phát triển, lại một lần nữa trở thành một trong các siêu cấp đại giới."
Kỷ Nguyên Hắc Ám!
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động.
Ở bên trong thiên kiếp kiếp thứ mười của Hoang Võ, sau khi vị Quang Minh Đại Đế kia xuất hiện, xác thực là còn có một bóng người toàn thân bao phủ ở trong bóng tối.
Nếu như nói, Kỷ Nguyên Hắc Ám đã từng tồn tại.
Vậy bóng người kia, hẳn chính là Hắc Ám Đại Đế!
Nghĩ đến cũng hẳn là như thế.
Bên trong ba ngàn giới, đã có Quang Minh Giới, vậy hẳn là nên có Hắc Ám Giới tồn tại mới đúng.
Tô Tử Mặc cân nhắc một chút, đột nhiên hỏi: "Bây giờ ở bên trong ba ngàn giới, dường như là không có Hắc Ám Giới?"
Niệm Kỳ gật gật đầu, nói: "Sau khi Hắc Ám Đại Đế vẫn lạc, Hắc Ám Giới đã từng cực thịnh một thời, lại bị triệt để chôn vùi ở bên trong trận tai nạn lớn kia."
"Chuyện này..."
Trong lòng Tô Tử Mặc chấn động.
Giới diện đã từng sinh ra Đại Đế, lại bị xóa khỏi thượng giới, không lưu lại một chút dấu vết nào!
Ngay lúc này, ngoài cửa lại truyền đến một tràng tiếng gõ cửa.
"Niệm Kỳ đại nhân?" Có người nhẹ giọng gọi.
"Có việc gì?"
Niệm Kỳ hơi hơi nhíu mày.
Nàng và Tô Tử Mặc đã lâu không gặp, còn có rất nhiều lời cần nói, không muốn bị người khác quấy rầy, nghe được tiếng gõ cửa tự nhiên là cảm thấy có chút không vui.
Trong cơ thể Niệm Kỳ chảy xuôi huyết mạch vương thất của Thần tộc, thân phận địa vị xác thực là tôn quý.
Thần tộc ở ngoài cửa vô cùng cung kính, chỉ đứng ở cửa nói vào: "Ngoài cửa có hai vị Chân Tiên đến từ Thiên Giới, nói là mang theo lễ vật, tới bái kiến Thần Tử Thần Nữ, thái độ vô cùng thành khẩn."
"Minh Huy đại nhân không có ở đây, ta lập tức tới đây hỏi thăm Niệm Kỳ đại nhân một chút."
"Không gặp!"
Niệm Kỳ không cần nghĩ ngợi, lập tức thuận miệng từ chối.
Đối với những người không có liên quan này, nàng không muốn lãng phí một chút thời gian nào.
Tô Tử Mặc nghe thấy là người tới từ Thiên Giới, trong lòng hơi động, chẳng lẽ là Kỳ Tiên Quân Du?
Nhưng nếu như là Quân Du, vì sao lại đến bái kiến Thần Tử Thần Nữ, còn mang theo lễ vật?
Đây cũng không giống như là tác phong làm việc của Quân Du.
"Người nào ở Thiên Giới?"
Tô Tử Mặc thuận miệng hỏi.
Thần tộc phía ngoài trả lời: "Nghe nói là đến từ Thần Tiêu Tiên Vực, một vị có đạo hiệu là Nguyệt Hoa, một vị khác được gọi là Cầm Tiên, là một trong bốn đại tiên tử ở Thiên Giới gì đó."
"Ồ?"
Tô Tử Mặc hơi hơi nhíu mày.
"Công tử biết họ?"
Niệm Kỳ chú ý tới vẻ mặt khác thường của Tô Tử Mặc, nhỏ giọng hỏi.
"Đương nhiên là biết."
Tô Tử Mặc cười cười, đơn giản nói ra ân oán giữa mình với hai người kia một lần, mới ý vị sâu xa nói: "Niệm Kỳ, ngươi đi gặp bọn họ một chút cũng được..."
...
Trạch viện của Thần tộc, bên trong đại sảnh tiếp khách.
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên và Mộng Dao kiên nhẫn chờ đợi ở nơi này, trong lòng vô cùng thấp thỏm, giống như thời gian trôi qua, đều đã chậm đi rất nhiều.
Cũng không biết là trôi qua bao lâu, chỗ sâu trong trạch viện, một vị nữ tử mặc áo choàng dài màu vàng dạo bước mà tới, đầu đội vương miện màu vàng, xinh đẹp tuyệt trần, cực kỳ quý phái!
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên nhìn người nọ, hai mắt tỏa sáng.
Mặc dù hắn chưa từng thấy qua Niệm Kỳ, nhưng nhìn thấy chiếc vương miện của Thần tộc kia, đã ngay lập tức nhận ra thân phận Thần Nữ của Niệm Kỳ.
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên vội vàng đứng lên, hướng về phía Niệm Kỳ hơi hơi chắp tay hành lễ, nói: "Tại hạ là Nguyệt Hoa tới từ Thiên Giới, bái kiến Niệm Kỳ đại nhân."
"Tại hạ kính đại nhân đã lâu, chỉ là khổ vẫn không có cơ hội được bái kiến, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là phong hoa tuyệt đại, diện mạo vô song."
Mộng Dao ở bên cạnh nghe thấy thế, trong lòng cảm thấy một trận buồn nôn.
Rõ ràng là Nguyệt Hoa Kiếm Tiên đến Phụng Thiên Đảo, mới hỏi thăm ra tên của Niệm Kỳ, bây giờ lại biểu hiện ra không có một chút liêm sỉ nào.
Mộng Dao cũng đứng lên, chắp tay hành lễ, nói: "Tại hạ là Mộng Dao tới từ Thiên Giới, thấy qua Niệm Kỳ đại nhân."
Niệm Kỳ hơi mỉm cười, hướng về phía hai người hơi gật gật đầu, ngồi ở trên chủ vị, nhìn giống như tùy ý nói: "Đối với tên của hai vị, ta mới đúng là kính đã lâu."
Còn không chờ Nguyệt Hoa Kiếm Tiên và Mộng Dao kịp phản ứng, Niệm Kỳ lại nói: "Hai vị ngồi đi."
Nguyệt Hoa Kiếm Tiên nghe thấy thế, ngay lập tức có cảm giác được yêu mà sợ.
"Niệm Kỳ đại nhân từng nghe nói tới ta?"
Trong lòng Nguyệt Hoa Kiếm Tiên mừng thầm, không nhịn được cất tiếng hỏi.
Không nghĩ đến, danh hiệu của mình, vậy mà đã truyền đến tận Quang Minh Giới rồi?
Ngay cả chính Nguyệt Hoa Kiếm Tiên cũng cảm thấy hơi khó tin.
Chính mình dường như là không có hành động kinh người gì, có thể truyền ra ngoài Thiên Giới, thậm chí có thể để cho một vị Thần Nữ biết được.
"Nghe một người bạn nhắc qua."
Niệm Kỳ hơi gật đầu, lạnh nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận