Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1475: Man Thiên Quá Hải

Nghe ông lão thuyết thư nói lời bóng gió, muốn đi vào chiến trường Thượng Cổ cao cấp, Thanh Liên chân thân của Tô Tử Mặc phải trưởng thành đến bát phẩm!
Tạo Hóa Thanh Liên bát phẩm, rất khó thai nghén, ở thời đại Thượng Cổ, cũng chỉ có Phật hoàng từng dưỡng ra.
Dù Tô Tử Mặc luyện hóa hấp thu toàn bộ đoạn Vô Ưu Mộc kia, cũng rất khó khiến Thanh Liên chân thân lột xác thành bát phẩm.
Nhưng cũng không phải không có cơ hội!
Tạo Hóa Thanh Liên đã hòa làm một thể cùng nhục thân huyết mạch của hắn.
Chỉ cần tu vi của hắn tăng tiến, Thanh Liên chân thân sẽ trưởng thành!
Côn Lôn Khư, chưa vô số hung hiểm, nhưng cũng có vô số thiên tài địa bảo.
Hơn nữa ở trong khu phế tích kia, cường giả của Hung tộc căn bản không dám tiến vào, chỉ cần có thể tránh được nguy hiểm trong Côn Lôn Khư, hắn có thể một mực tu hành ở nơi đó!
Đối với Tô Tử Mặc, đây là một địa phương tu luyện hiếm có!
"Các ngươi ở đây nghỉ ngơi mấy ngày đi."
Ông lão thuyết thư mỉm cười, nói: "Đạo thần thông kia của ta còn có thể giấu diếm mấy ngày, chí ít trong khoảng thời gian này, ngươi ở trong Huyền Cơ Cung sẽ an toàn không nguy hiểm gì."
"Tiền bối, đạo thần thông kia của người gọi là gì ?"
Tô Tử Mặc hiếu kỳ, hởi một câu.
"Man Thiên Quá Hải!"
Ông lão thuyết thư chậm chậm nói: "Đây là một đạo tuyệt thế thần thông!"
"A!"
Tô Tử Mặc cùng Cơ Yêu Tinh đều kinh hô.
Hai người may mắn tận mắt chứng kiến một đạo tuyệt thế thần thông, trong lòng vừa mừng vừa sợ!
Ông lão thuyết thư nói: "Tuyệt thế thần thông rất da dạng, phương hướng cũng không giống nhau, có loại chú trọng đến thân pháp, có loại lại trọng sát phạt, giống như đạo Man Thiên Quá Hải này, chính là thủ đoạn che đậy thiên cơ!"
"Giống như Sinh Sôi Không Ngừng chính là thần thônchữa khỏi; Tụ Lý Càn Khôn, thiên về dung nạp, dịch chuyển không gian; các loại tuyệt thế thần thông như Phần Thiên Chử Hải, Lục Đạo Luân Hồi, Trảm Thiên, Thiên Phạt lại thiên về sát phạt!"
Phần Thiên Chử Hải!
Tụ Lý Càn Khôn!
Lục Đạo Luân Hồi!
Tô Tử Mặc nghe được tên những loại thần thông này, ánh mắt đại thịnh.
Khoảng cách hắn đạt được những lực lượng trong truyền thuyết này, đã càng ngày càng gần!
"Các ngươi có biết, ranh giới giữa Đại Thừa Lão Tổ cùng Hoàng giả ở đâu không?"
Ông lão thuyết thư lại hỏi nói: " Lão Tổ như thế nào mới có thể phong hoàng ?"
Hai người Tô Tử Mặc liếc nhau, đều lắc lắc đầu.
"Lĩnh ngộ tuyệt thế thần thông!"
Ông lão thuyết thư nói: "Chỉ sau khi lĩnh ngộ được tuyệt thế thần thông, mới có thể phong hoàng, xưng là Hoàng giả chân chính!"
Tô Tử Mặc lộ ra vẻ giật mình.
Trách không được, lúc trước Yên Ba Khách từng nói, cho dù là Hoàng giả, cũng vẫn là Đại Thừa cảnh.
Sở dĩ xưng hoàng, cũng là bởi vì Lão Tổ lĩnh ngộ được tuyệt thế thần thông!
Ông lão thuyết thư nói tiếp: "Lực chiến đấu của Hoàng giả có mạnh yếu khác biệt, cũng bởi vì mỗi Hoàng giả lĩnh ngộ tuyệt thế thần thông thiên về các phương hướng khác biệt."
"Giống như Pháp Hoàng năm đó, lĩnh ngộ được tuyệt thế thần thông chính là Sinh Sôi Không Ngừng, thiên về chữa khỏi, cuối cùng vẫn không địch lại Chúc Long Tổ Cảnh kia."
Nghe đến đó, trong lòng Tô Tử Mặc thầm than nhẹ.
Năm đó, chuyện phát sinh ở dưới đáy Táng Long Cốc, ngay cả ông lão thuyết thư cũng không biết rõ chân tướng.
Pháp Hoàng bởi vì không muốn Long tộc bộc phát đại chiến cùng Nhân tộc, nổ ra giết chóc, mới hi sinh thọ nguyên không nhiềucủa chính mình, kéo dài tính mạng cho Quỷ Tóc Đỏ.
"Đương nhiên, nếu chỉ là phương hướng lĩnh ngộ tuyệt thế thần thông khác biệt, lực chiến đấu cũng sẽ không chênh lệch quá nhiều."
Ông lão thuyết thư nói: "Nếu có người có thể lĩnh ngộ đạo thứ hai, đạo thứ ba, thậm chí nhiều tuyệt thế thần thông hơn, vậy lực chiến đấu của hắn chính là tăng lên gấp đôi!"
"Việc này quá khó khăn."
Cơ Yêu Tinh lắc lắc đầu.
Lĩnh ngộ một đạo tuyệt thế thần thông, trở thành Hoàng giả, trong hàng tỷ người không được một, huống chi là lĩnh ngộ hai đạo, ba đạo tuyệt thế thần thông ?
Sức người luôn có điểm cuối cùng, cho dù là Hoàng giả, cũng không có nhiều thời giờ cùng tinh lực như vậy.
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, đột nhiên hỏi: "Năm đó vạn cổ Nhân Hoàng, lĩnh ngộ mấy đạo tuyệt thế thần thông ?"
Cơ Yêu Tinh cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ.
"Tận sáu đạo!"
Ông lão thuyết thư chậm rãi nói ràng.
Hai người Tô Tử Mặc đều rung động!
Ông lão thuyết thư nói: "Từ thời đại Thượng Cổ đến nay, từng xuất hiện rất nhiều thiên kiêu yêu nghiệt, lấy được thành tựu, thậm chí từng vượt qua Nhân Hoàng."
Tô Tử Mặc gật gật đầu, giống như hắn, còn có Đế Dận đã vẫn lạc, chí ít thành tựu khi ở Kim Đan cảnh đã vượt qua Nhân Hoàng.
"Nhưng trong những yêu nghiệt này, có thể trở thành hoàng giả lại lác đác không có mấy, đừng nói tới chuyện cuối cùng còn vượt qua Nhân Hoàng, thậm chí không có người nào có thể sánh vai với Nhân Hoàng!"
Cơ Yêu Tinh đột nhiên hỏi: "Năm đó Ly Hận Ma hoàng lĩnh ngộ mấy đạo tuyệt thế thần thông ?"
"Năm đạo."
Ông lão thuyết thư nói: "Nhưng với thiên phú của Ly Hận Ma hoàng, nếu không có tự tuyệt bỏ mình, hắn có lẽ còn có thể lĩnh ngộ đạo thứ sáu, sánh vai với Nhân Hoàng."
"Về phần Phật hoàng, Kiếm Hoàng, Đao hoàng, Lôi Hoàng, cũng chỉ lĩnh ngộ ra ba đạo tuyệt thế. Đại đa số chư hoàng thời Thượng Cổ, cũng chỉ là lĩnh ngộ ra một đạo tuyệt thế thôi."
"Kém nhiều như vậy!"
Tô Tử Mặc âm thầm kinh hãi.
Cho dù là Phật hoàng, Kiếm Hoàng là Hoàng giả đại danh đỉnh đỉnh, cũng kém Ly Hận Ma hoàng ròng rã hai đạo tuyệt thế, chênh lệch cùng Nhân Hoàng lại càng lớn!
Ông lão thuyết thư nói: "Cho nên nếu là không có vạn cổ Nhân Hoàng, trong trận chiến Thượng Cổ, Nhân tộc nhất định sẽ thất bại!"
Trong truyền thuyết, trong trận chiến Thượng Cổ, Nhân Hoàng gần như sức một mình để nghịch chuyển toàn bộ thế cục.
Bây giờ, Tô Tử Mặc mới biết rõ, truyền thuyết này không hề khoa trương hư giả!
Tô Tử Mặc nghĩ nghĩ, trầm giọng hỏi: "Một thế này, Hoàng giả của Nhân tộc, nhiều nhất lĩnh ngộ được bao nhiêu đạo tuyệt thế thần thông ?"
"Ba đạo."
Ông lão thuyết thư khe khẽ thở dài.
Tô Tử Mặc rốt cục cảm nhận được sự bi quan của ông lão thuyết thư.
Một thế này, thực lực của Nhân tộc so với thời đại Thượng Cổ, thật sự là kém nhau quá nhiều rồi!
Trận chiến thời Thượng Cổ, có Nhân Hoàng tồn tại, Nhân tộc cũng chỉ thắng thảm, huống chi là một thế này.
"Những việc này, bây giờ ngươi đừng lo lắng."
Ông lão thuyết thư nhìn Tô Tử Mặc, trầm giọng nói: "Chuyện quan trọng nhất bây giờ ngươi cần làm chính là mau chóng tu hành, mau chóng trưởng thành!"
"Ta hiểu rõ."
Tô Tử Mặc gật đầu một cái.
Ông lão thuyết thư lại căn dặn vài câu mới rời khỏi, hai người Tô Tử Mặc tạm thời ở lại Huyền Cơ Cung.
Thương thế của Yến Bắc Thần dần dần chuyển biến tốt đẹp.
Thời gian mấy ngày đã khôi phục được bảy tám phần.
Chỉ là, vết thương trong lòng hắn, cũng đã không thể khép lại.
Trong con ngươi của hắn vẫn là hoàn toàn tĩnh mịch, không có nữa điểm hào quang.
Tô Tử Mặc thầm than.
Vẫn như hắn đoán, sau khi Yến Bắc Thần trấn sát Thiên Cơ, đã mất đi chấp niệm trong lòng, đã không tìm thấy hy vọng sống sót.
Chỉ sợ hắn vừa rời đi, Yến Bắc Thần sẽ tự tuyệt bỏ mình!
Tô Tử Mặc muốn thuyết phục an ủi, lại phát hiện, căn bản không biết bắt đầu nói từ đâu.
Lúc này bất kỳ an ủi nào đều trở thành bất lực.
Trầm mặc hồi lâu, Tô Tử Mặc nói: "Yến đại ca, ngươi có từng nghĩ tới, trên đại lục Thiên Hoang không có lực lượng có thể cứu sống Tần đạo hữu, nhưng thượng giới thần bí có lẽ sẽ có."
"Ta có thể có hôm nay, cũng là bởi vì một vị nữ tử trên thượng giới giúp ta nghịch thiên cải mệnh! Yến đại ca, ta tin tưởng, lực lượng thượng giới, cũng có thể khống chế sinh tử!"
"Người sống, cũng nên có mục tiêu. Mục tiêu của ta chính là phi thăng lên giới, đi theo cước bộ của nàng, sóng vai cùng nàng!"
Nói đến chuyện này, ánh mắt Tô Tử Mặc kiên định, cả người dường như đều đang toả ra hào quang.
Cơ Yêu Tinh ở một bên nhìn thấy, mím môi một cái, trong mắt lóe lên vẻ ảm đạm rồi biến mất.
"Người sống cũng nên có mục tiêu ?"
Yến Bắc Thần đột nhiên lẩm bẩm một tiếng, trong đôi mắt nổi lên một tia ba động.
Đúng lúc này, Lâm Huyền Cơ đẩy cửa vào, nói: "Tô huynh, có người tới tìm ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận