Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1829: Hủy thiên diệt địa

Lấy thủ đoạn của Lan Hoa nương nương, đương nhiên có thể dễ dàng tránh thoát những dây leo đang cuốn chặt dưới chân.
Nhưng những dây leo kia chỉ cần giữ thân hình Lan Hoa nương nương lại một lát, cũng đủ thời gian để Tô Tử Mặc ra tay rồi.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của vô số người, Tô Tử Mặc tiến lên, đâm một chỉ xuyên thủng đầu lâu của Lan Hoa nương nương, diệt đi nguyên thần của nàng ta!
Sau một khắc, Lan Hoa nương nương giống như là rất nhiều cỏ cây khô héo dưới chân nàng ta, ngã xuống trên mặt đất, thân tử đạo tiêu!
Đại chiến đến lúc này, ba vị Huyền Tiên thất giai của Huyết Dương cốc đã mất mạng toàn bộ!
Mà từ khi Tô Tử Mặc xuất thủ đến lúc ba vị Huyền Tiên thất giai vẫn lạc, toàn bộ quá trình cũng chỉ trong mười mấy hơi thở.
Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh rồi!
Thậm chí có không ít tu sĩ, trong lúc nhất thời còn không thể tiếp thu được sự thật này.
"Đại công tử, làm sao bây giờ ?"
Mấy Huyền Tiên lục giai còn lại của Huyết Dương cốc không biết phải làm sao, vẻ mặt đầy sợ hãi, nhìn về phía Trần Huyền Dương, thấp giọng hỏi thăm.
Sắc mặt Trần Huyền Dương âm trầm.
Ba Huyền Tiên thất giai bỏ mình ở nơi này, đã ảnh hưởng quá lớn tới toàn bộ chiến cuộc rồi!
Không nói đến chuyện khác, chí ít đối với sĩ khí của đám tu sĩ Huyết Dương cốc, thì đây chính là một đả kích cực lớn!
Lúc này, trong mắt không ít tu sĩ Huyết Dương cốc đều lướt qua một tia e ngại cùng khiếp đảm.
Trần Huyền Dương không cam lòng!
Nhóm người đại hán tóc ngắn này chính là dư nghiệt của ba thế lực lớn lúc trước, những năm gần đây vẫn luôn âm thầm gây chuyện với Huyết Dương cốc.
Trần Huyền Dương thật vất vả mới đợi được hôm nay, bay ra bẫy rập để có thể một mẻ hốt gọn đám người này, lẽ nào hôm nay lại không công mà lui ?
Hơn nữa tên Tô Tử Mặc kia cũng là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của hắn, nhất định phải giết chết kẻ này!
Lẽ nào hôm nay cứ trở về Huyết Dương cốc như vậy?
Lúc này Trần Huyền Dương còn chưa ý thức được rằng thế cục lúc này đã không do hắn khống chế nữa.
Hắn còn muốn tiếp tục chiến đấu.
Tô Tử Mặc đã chuẩn bị xuất thủ, vây giết toàn bộ bọn hắn ở Thập Vạn Đại Sơn này!
"Không thể lui!"
Rất nhanh, Trần Huyền Dương đã đưa ra quyết định.
Nếu hắn chọn rút lui, chẳng những hắn sẽ mất hết thể diện, ngay cả danh vọng của Huyết Dương cốc cũng sẽ rơi xuống đáy cốc, bị các thế lực khác ở Long Uyên tinh khinh thường chế giễu!
"Giết cho ta!"
Trần Huyền Dương cắn răng, lạnh giọng nói: "Hắn chỉ là một tên Huyền Tiên ngũ giai, có thể chém giết đám Vô Ảnh là vì dựa vào mấy chiêu tà môn ngoại đạo!"
"Tính cả ta nữa thì chúng ta còn có năm Huyền Tiên lục giai, tu sĩ Huyết Dương cốc có hơn bốn ngàn người cùng dốc toàn lực xuất thủ, ta cũng không tin vẫn không giết được một tên Huyền Tiên ngũ giai!"
"Chư vị nghe lệnh, ai có thể chém giết người này, Trần Huyền Dương ta sẽ thưởng mười vạn Ngưng Nguyên đan!"
Trần Huyền Dương cao giọng nói.
Chỉ cần trọng thưởng, thì sẽ có dũng phu.
Đông đảo tu sĩ Huyết Dương cốc vốn còn có chút e ngại khiếp đảm, nhưng nghe được câu này, không ít tu sĩ nhìn Tô Tử Mặc bằng ánh mắt cực kỳ nóng bỏng.
Ngay cả mấy Huyền Tiên lục giai vốn có chút chần chờ đều động tâm!
"Không sai, giết hắn!"
Một Huyền Tiên lục giai đứng dậy, trầm giọng nói: "Hắn vừa rồi chém giết mấy người Vô Ảnh, đã vận dụng không ít thủ đoạn, mọi người cẩn thận một chút, tránh đi những thủ đoạn kia!"
Vừa rồi đám người đều tận mắt nhìn thấy, Tô Tử Mặc tế ra một chiếc đỉnh rách nát, đập chết lão giả mặc áo xám.
Cho nên, đông đảo tu sĩ đều sẽ cố gắng tránh không đối cứng với thanh đồng phương đỉnh.
"Ngưng!"
Một Huyền Tiên lục giai chỉ có một mắt đột nhiên ra tay, khẽ quát một tiếng, đứng ở đằng xa, vận chuyển nguyên thần, đánh ra một đạo tiểu thần thông.
Chỉ thấy giữa không trung tràn ngập lực thần thông, sau đó ngưng kết ra một con mắt đang xoay chuyển cực kỳ quỷ dị, nhìn chòng chọc vào Tô Tử Mặc!
Oanh!
Một Huyền Tiên lục giai khác cũng đồng thời xuất thủ, đánh ra tiểu thần thông.
Lực thần thông tràn ngập, nhanh chóng tới gần, ở giữa không trung nhanh chóng hóa thành một thanh búa, chém tới đầu của Tô Tử Mặc!
Mấy tên Huyền Tiên lục giai khác cũng đồng thời ra tay, đánh ra tiểu thần thông.
"Hừ!"
Tô Tử Mặc không hề sợ hãi, thôi động khí huyết, toàn thân chấn động, thoát khỏi lực lượng từ con mắt thần thông kia.
Hai tay của hắn bắt ra hai loại kiếm quyết khac nhau, hét lớn một tiếng: "Trảm cho ta!"
Tô Tử Mặc vung hai tay lên, kiếm chỉ chém mạnh về phía trước!
Kiếm quyết ở tay trái trực tiếp chém ra Long Xà!
Trên trời cao, truyền đến tiếng long ngâm, một con Thần Long la xuống, xông vào trong đám người, đại sát tứ phương!
Mặt đất vỡ ra, Đằng Xà dục hỏa bay lên, nhẹ phe phẩy đôi cánh lửa đỏ, lớn tiếng gào thét, phun ra một luồng nham tương nóng hổi đỏ bừng, vẩy vào trong đám người!
"A! A! A!"
Hơn bốn ngàn tên tu sĩ Huyết Dương cốc đã bắt đầu rối loạn, cả đám người lâm vào biển lửa, truyền đến từng đợt tiếng kêu thảm thiết.
Tay phải của Tô Tử Mặc lại bắn ra một đạo kiếm khí hừng hực chói mắt, trắng xoá một mảnh, lăng lệ đến cực điểm, giống như muốn chém rách cả vùng thiên địa này!
Thiên phát sát cơ, di tinh dịch túc!
Địa phát sát cơ, long xà khởi lục!
Hai đại kiếm quyết, đồng thời bộc phát, sát ý sôi trào, quả thực là có uy lực hủy thiên diệt địa!
Cho dù có một số tu sĩ có thể trốn được nanh vuốt của Thần Long, cũng không trốn thoát hỏa diễm từ Đằng Xà.
Mà dù có thể tránh thoát Long Xà giết chóc, cũng rất khó ngăn cản được mũi nhọn của Thiên Sát kiếm khí.
Đừng nói là những Huyền Tiên tam giai, tứ giai, ngũ giai này, ngay cả mấy Huyền Tiên lục giai vừa rồi đánh ra tiểu thần thông cũng đều bị mấy đạo Thiên Sát kiếm khí chém chết!
Con mắt kia mặc dù có lực lượng quỷ dị, nhưng lại cực kỳ yếu ớt, một đạo Thiên Sát kiếm khí đã có thể đâm thủng nó!
Cái búa lớn đang bay đến còn chưa kịp chém lên trên người Tô Tử Mặc, cũng đã bị mấy đạo Thiên Sát kiếm khí chém xuống, tán loạn giữa thiên địa.
Một màn này cực kỳ rung động.
Giống như là mạt thế kéo đến vậy, những tu sĩ Huyền Tiên này tựa như là sâu kiến hèn mọn, không ngừng giãy dụa gào thét trong mạt thế nhưng lại bất lực.
Nữ tử mặc áo đỏ đứng trong rừng cây, chứng kiến cảnh tương này mà choáng váng, miệng thơm khẽ nhếch, trong mắt lộ ra vô hạn chấn kinh!
Loại lực lượng này thật sự do một tu sĩ Huyền Tiên ngũ giai đánh ra ?
Đừng nói là hắn, ngay cả Đoạn Thiên Lương, Đại Hoàng, Anh Chiêu đều trợn mắt há mồm, cùng hít một ngụm khí lạnh.
Mặc dù bọn hắn đi theo Tô Tử Mặc đã hơn mười năm, nhưng cũng không chưa từng thấy Tô Tử Mặc xuất thủ.
Bọn hắn nào ngờ được Tô Tử Mặc chỉ vừa ra tay đã sinh ra cảnh tượng đáng sợ như thế!
Kỳ thật, đa số những tu sĩ ở Long Uyên tinh đều là tu sĩ từ hạ giới phi thăng lên, cũng chưa từng xông xáo nhiều nên kiến thức có hạn, không nhận ra lai lịch của hai đại kiếm quyết này.
Nếu để một số thượng tiên bản địa nhìn thấy một màn như vậy, chắc chắn sẽ kinh hãi thất sắc!
Hai đại kiếm quyết Thiên Sát và Địa Sát dù cho là ở thượng giới cũng có hung danh hiển hách!
Hai đại kiếm quyết có thể đánh ra lực lượng đáng sợ như vậy cũng hoàn toàn bình thường!
Trên chiến trường.
Hai đại kiếm quyết bộc phát, máu tươi văng khắp nơi, tiếng kêu rên không ngớt!
Mấy tên Huyền Tiên lục giai dựa vào pháp bảo thần thông cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ.
Mà lúc này, mấy người vừa rồi còn muốn liên thủ trấn sát Tô Tử Mặc, trong mắt đã lộ ra sợ hãi thật sâu.
Đúng lúc này, Tô Tử Mặc đạp không mà đến!
Một tên Huyền Tiên lục giai khẩn trương, nhìn chằm chằm Tô Tử Mặc cách đó không xa, chỉ cảm thấy ánh sáng trong mắt Tô Tử Mặc càng ngày càng thịnh, biến thành cực kỳ chướng mắt.
Đột nhiên!
Mắt phải Tô Tử Mặc bắn ra một tia sáng hừng hực, trong nháy mắt chui vào mi tâm người này!
Chúc Chiếu chi nhãn!
Tên Huyền Tiên lục giai kia không có phòng bị chút nào, bị Chúc Chiếu chi nhãn diệt sát tại chỗ!
"Còn muốn tránh đi thủ đoạn của ta?"
Tô Tử Mặc cười lạnh: "Thủ đoạn của ta, ngươi tránh được chứ? !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận