Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1991: Không gian chống chất

Cánh chim sau lưng Tô Tử Mặc chấn động, thân hình hóa thành một vệt sáng màu vàng, trong chớp mắt đã tiến vào bên trong phạm vi ánh sáng rực rỡ của ngọc phù.
m binh âm tướng đuổi giết tới, giống như là cảm ứng được cái gì, cực kỳ kiêng kị đối với chùm sáng rực rỡ do ngọc phù phát ra, đồng loạt ngừng bước, sau đó ai đi đường nấy.
Ngọc phù ở gần ngay trước mắt!
Cho tới bây giờ, Tô Tử Mặc vẫn không rõ ràng lắm đến cùng thì miếng ngọc phù này có bí mật gì.
Nhưng có thể để cho ba Tiên Quốc lớn, bốn Tiên Tông lớn, còn có vô số tông môn thế lực to to nho nhỏ trên Thần Tiêu Đại Lục chạy theo như vịt, khẳng định là miếng ngọc phù này cũng không đơn giản!
Tô Tử Mặc không chần chờ nữa, thân hình khẽ động, cấp tốc bay lên không, bắt tới ngọc phù trên chỗ cao.
Chỉ cần có thể lấy được ngọc phù, chẳng khác nào đã chiếm được tiên cơ rồi.
Mặc kệ là đánh hay lui, đều có thể nắm giữ chủ động.
Hơn nữa, có ngọc phù trong tay, sẽ không e ngại đại quân âm binh xung quanh nữa.
Tốc độ của Tô Tử Mặc cực nhanh, xòe bàn tay ra, mắt thấy đã sắp bắt được ngọc phù, sau lưng đột nhiên truyền đến một luồng khí tức lạnh lẽo đến cực điểm, sát ý cuồn cuộn ngất trời!
Một ánh kiếm phá không lao đến, tốc độ nhanh đến kinh người, phát sau mà đến trước, chém về phía cánh tay của Tô Tử Mặc đang vươn ra!
Luồng sát ý này, thực sự là quá khủng bố, Tô Tử Mặc thậm chí trong nháy mắt còn sinh ra loại cảm giác giống như rơi vào hầm băng, tay chân lạnh buốt.
Nếu không phải hắn là Thanh Liên Chân Thân, khí huyết mạnh mẽ, chỉ là luồng sát ý này, cũng đủ để đóng băng huyết mạch của hắn rồi!
Luồng sát ý mãnh liệt này, ngay cả hai đại kiếm quyết Thiên Sát, Địa Sát mà hắn tu luyện, đều có chỗ không bằng.
"Chẳng lẽ..."
Trong đầu Tô Tử Mặc, một ý nghĩ lóe lên một cái rồi biến mất.
Bây giờ đang phải đối mặt với cường địch, tình thế nguy gấp, hắn không dám phân tâm, cũng không suy nghĩ gì nhiều.
Luồng kiếm khí này, thực sự là cũng ghê gớm.
Mũi nhọn lộ ra, giống như là có thể chặt đứt thế gian vạn vật, xuyên thủng hư không, hủy diệt tất cả!
Mặc dù Thanh Liên Chân Thân có thể chọi cứng với Pháp Bảo Huyền Giai tiên thiên, nhưng tuyệt đối là cũng không ngăn được một kiếm này!
Tô Tử Mặc dường như là có thể đoán được, nếu như hắn tiếp tục đưa tay đi bắt lấy ngọc phù, không chờ hắn đụng tới ngọc phù, toàn bộ bàn tay đều sẽ bị luồng kiếm khí kia chém rụng!
"Là Vân Đình!"
Tô Tử Mặc cũng không quay đầu nhìn lại, đã đoán được là ai ra tay.
Có thể bộc phát ra kiếm khí đáng sợ như thế, chỉ có một mình Vân Đình.
Tô Tử Mặc phóng thích Chân Long Cửu Thiểm, vượt qua sự ngăn cản của âm binh âm tướng trước một bước, Vân Đình cũng không chịu yếu thế!
Không để ý tới nguyên khí tiêu hao, liên tục phóng thích Kiếm Du Thái Hư, thoát khỏi âm tướng dây dưa, theo sát phía sau, giết tới đây!
Vân Đình đối với ngọc phù là ở thế nhất định phải lấy được, hắn không cho phép bất cứ kẻ nào nhúng chàm!
Cho nên, lần này ngăn chặn Tô Tử Mặc, hắn không hề giữ lại, trực tiếp bộc phát ra Nhân Sát Kiếm Khí!
Trước đó, mặc dù Vân Đình cũng phóng thích kiếm khí, vô cùng sắc bén, gọt vàng cắt ngọc, nhưng đó chỉ là kiếm khí bình thường nhất mà hắn tu luyện mà thôi.
Nhân Sát Kiếm Khí, khủng bố hơn những thứ đó nhiều lắm!
Vẻ mặt của Tô Tử Mặc vẫn bình tĩnh, trong đôi mắt, không có một chút rung động nào.
Loại cục diện này, hắn đã trải qua quá nhiều rồi, căn bản không tính là gì cả.
Hắn thu bàn tay về, thân hình lấp lóe một cái, đột nhiên biến mất khỏi chỗ cũ.
Tu luyện tới Huyền Nguyên Cảnh tầng chín, trong khoảng thời gian ngắn, Tô Tử Mặc đã có thể phóng thích ba lần Chân Long lấp lóe.
Bây giờ chính là lần lấp lóe thứ hai!
Lúc Tô Tử Mặc xuất hiện trở lại, đã đi tới sau lưng Vân Đình!
Tô Tử Mặc không hề do dự, giơ bàn tay lên, đập xuống đỉnh đầu Vân Đình.
Lần này, Tô Tử Mặc cũng không hề nương tay, trực tiếp bộc phát ra Đại Hỗn Nguyên Chưởng!
Bàn tay trắng nõn non mịn, trong nháy mắt nở to, giống như là biến hóa thành một cái cối xay to lớn, đè xuống Vân Đình, khí thế kinh người, lực lượng to lớn, thậm chí còn ép cho không khí nổ tung, truyền ra một tiếng vang thật lớn!
Lần này, không chỉ tránh đi kiếm khí của Vân Đình, còn nghịch chuyển thế cục, phản thủ thành công!
Phen biến hóa này, cực kỳ đột nhiên, Tô Tử Mặc không hề có điềm báo trước xuất hiện ở sau lưng Vân Đình, hắn căn bản là không có thời gian để phản ứng.
Đừng nói là chạy trốn, ngay cả quay người lại cũng không kịp!
"Đến tốt lắm!"
Vân Đình chẳng những không hề kinh hoảng, ngược lại còn hét lớn một tiếng, khí huyết phun trào, nổi giận đùng đùng!
Chỉ thấy tóc đen trên đầu Vân Đình, đột nhiên dựng đứng lên thẳng tắp, xông lên trời, giống như là mấy thanh trường kiếm, tỏa ra sự sắc bén đến cực điểm!
"Lợi hại!"
Thấy một màn như vậy, từ sâu trong lòng Tô Tử Mặc phát ra một tiếng tán thưởng.
Mặc dù tuổi của Vân Đình không lớn lắm, nhưng tu vi trên kiếm đạo quá sâu.
Hắn đã dung nhập kiếm đạo lên mỗi một bộ phận thân thể, thậm chí còn tu luyện đến cả lọn tóc.
Ngay cả đầu tóc đều là vũ khí giết người, sắc bén đến cực điểm, thần binh pháp bảo đều không sánh bằng!
Tóc trên đầu Vân Đình dựng thẳng, không khác gì vô số thanh phi kiếm bắn ra!
Ầm!
Đại Hỗn Nguyên Chưởng xuất hiện, va chạm với mái tóc dài trên đầu Vân Đình, bộc phát ra một tiếng vang thật lớn!
Lọn tóc nhìn có vẻ mềm mại, nhưng sự sắc bén bộc phát ra, uy lực cũng vô cùng khủng bố, muốn đâm xuyên qua cối xay to lớn trên đỉnh đầu!
Két két!
Cối xay nghiền ép, xoay chuyển, không ngừng ma sát va chạm với tóc của Vân Đình, truyền ra một tràng tiếng vang chói tai.
Tranh tranh tranh!
Một bộ phận tóc của Vân Đình đứt gãy, lại truyền ra một tràng âm thanh giống như dây cung bị đứt.
Cùng lúc đó, lòng bàn tay của Tô Tử Mặc, cũng truyền tới một trận đau nhói.
Tóc dài như kiếm, vậy mà phá giải Đại Hỗn Nguyên Chưởng!
Chiêu này của Vân Đình, ngay cả Tô Tử Mặc đều cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Tóc dài của Vân Đình đứt gãy, Đại Hỗn Nguyên Chưởng cũng đồng thời tán đi.
Tô Tử Mặc không ham chiến, thân hình lại một lần nữa lấp lóe một cái.
Lần lấp lóe thứ ba!
Lần này, lúc Tô Tử Mặc xuất hiện trở lại, đã đi tới bên cạnh ngọc phù.
Ngọc phù gần trong gang tấc!
Lấy thủ đoạn mà Vân Đình hiển lộ ra, rất khó phân ra thắng bại ở trong khoảng thời gian ngắn.
Tên Vân Đình này, thật sự là một đối thủ mạnh mẽ khó giải quyết nhất kể từ khi hắn phi thăng thượng giới đến nay!
Nếu như hắn tiếp tục dây dưa, chờ bọn Phương Huyền đuổi tới, sẽ rất dễ dàng sinh ra những biến cố khác.
Nghĩ đến đây, Tô Tử Mặc quyết định thật nhanh, bứt ra rút đi, chuẩn bị đoạt ngọc phù vào tay trước rồi nói gì thì nói.
"Có ta ở đây, ngươi đừng nghĩ tới chuyện cướp được ngọc phù!"
Tô Tử Mặc mới vừa đưa tay, tiếng của Vân Đình đã vang lên bên tai hắn.
Tô Tử Mặc không thèm quan tâm sự uy hiếp của Vân Đình.
Tốc độ thân pháp của Vân Đình có nhanh hơn nữa, cũng không sánh bằng Chân Long Cửu Thiểm.
Tô Tử Mặc đưa tay chộp một cái, vẻ mặt lại khẽ biến.
Thất bại rồi!
Mắt thấy ngọc phù đang ở trước mắt, nhưng cú chộp này của hắn lại bắt hụt rồi!
Ngọc phù vẫn còn ở nơi đó, không nhúc nhích, mà Tô Tử Mặc lại không bắt được.
Giống như là ở giữa bàn tay của hắn và ngọc phù còn cách một tầng không gian.
"Không Gian Chồng Chất?"
Tô Tử Mặc nhíu chặt lông mày.
Mặc dù Không Gian Chồng Chất chỉ là một loại Tiểu Thần Thông, nhưng lại cực kỳ thần bí, rất khó lĩnh ngộ.
Thần thông loại không gian, thời gian, đều rất khó lĩnh ngộ.
Nhưng một khi lĩnh ngộ, phóng thích đi ra, uy lực cũng xác thực là đủ to lớn, hiệu quả kinh người.
Giống như là thần thông loại thời gian như Tuế Nguyệt Như Đao, vẫn luôn là một trong những sát chiêu mạnh mẽ nhất của Tô Tử Mặc!
Vừa rồi Vân Đình thả ra Không Gian Chồng Chất, mặc dù không có lực sát thương gì, nhưng lại ở giữa Tô Tử Mặc và ngọc phù chồng chất ra một tầng không gian, làm cho Tô Tử Mặc ra tay thất bại.
Chỉ kém một chiêu như vậy, Vân Đình đã đi tới đối diện với Tô Tử Mặc.
Ngọc phù, mặc dù ngay ở trước mặt hai người.
Nhưng Tô Tử Mặc còn muốn đoạt lấy ngọc phù, nhất định phải qua được cửa ải này của Vân Đình.
Vân Đình cũng giống như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận