Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 848: Một chưởng đập bay

"Thiếu chủ, xin lỗi, ta thua rồi."
Tên yêu ma của Huyền Dương Phong cố giãy dụa bò lên, mấy lỗ máu trên lưng còn đang chảy đầy máu tươi, sắc mặt tái nhợt, thấp giọng nói.
"Cút về, đừng ở đây làm ta mất mặt!"
Nam tử tóc xám từ phía Huyền Dương Phong đi tới này, trong mắt không có một chút đồng tình nào, chỉ lạnh lùng quát lớn một câu.
"Vâng!"
Tên yêu ma của Huyền Dương Phong không dám có chút oán giận nào.
Nam tử tóc xám này là Thiếu chủ của Huyền Dương Phong, là huyết mạch dòng chính của bá chủ Huyền Dương Phong, trong đám tiểu bối thế hệ này, hắn là kẻ có tiềm lực lớn nhất, lực chiến đấu mạnh nhất!
Trong Huyền Dương Phong đều đồn rằng, vị thiếu chủ này chắc chắn sẽ tiếp nhận vị trí bá chủ của Huyền Dương Phong!
Mặc dù trong lòng vị yêu ma này oán giận, nhưng cũng không dám bộc lộ tâm tình gì, chỉ có thể cúi thấp đầu, cố gắng chống đỡ thân thể giập nát lê trở về.
Cùng lúc đó, đệ nhất lãnh chúa của Ngân Nguyệt cốc và nữ tử diễm trang của Thiên Xà đảo cũng đã đi tới trước trận Viên Đề lĩnh.
Ai cũng có thể nhìn ra, ba người này chẳng phải kẻ hiền lành gì!
"Ha ha, lần này Viên Đề lĩnh phải gặp tai ương rồi."
"Tên Hung Giao kia đã trúng độc, còn bị thương, tuyệt đối không ngăn được ba vị này!"
" Ngàn năm trước, đệ nhất lãnh chúa của Ngân Nguyệt cốc cùng nữ tử diễm trang Thiên Xà đảo từng tu hành trong Huyết Hải, ngươi suy nghĩ một chút, ngàn năm trôi qua, thực lực của hai người này sẽ mạnh bao nhiêu ?"
" Thiếu chủ của Huyền Dương Phong cũng tuyệt đối không dễ trêu!"
Có người cười trên nỗi đau của người khác, có người muốn xem náo nhiệt, bầy yêu tự nhiên vui mừng nhìn tình huống như vậy.
Nếu không, Vạn Yêu Đại Hội chỉ vui chơi giải trí thì còn có niềm vui thú gì chứ ?.
"Nhìn điệu bộ này, ba vị này là chuẩn bị xuất thủ, phế đi các đại lãnh chúa khác của Viên Đề lĩnh!"
"Vô cùng có khả năng! Ta thấy lần này vị trí tu hành trong huyết hải, Viên Đề lĩnh sẽ không lấy được đâu."
Trước Viên Đề lĩnh trận.
Thiếu chủ Huyền Dương Phong dừng bước, ánh mắt lạnh lùng lướt qua trên thân tưng yêu thú ở Viên Đề lĩnh, lộ ra một luồng khí thế từ trên cao nhìn xuống.
Ánh mắt bầy yêu Viên Đề lĩnh lấp lóe, đại đa số đều không dám đối mặt với ánh mắt này.
Chỉ có mấy ngườivẫn giữ được vẻ mặt như thường.
Mặc dù huyết mạch của Cô Vân nhiễm độc, trên người bị thương nhưng vẫn ngạo nghễ mà đứng, lạnh lùng nhìn Thiếu chủ Huyền Dương Phong, giọng mỉa mai nói: "Thế nào, các ngươi muốn lấy lại danh dự ?"
"Đánh chó vẫn phải nhìn chủ."
Vẻ mặt Thiếu chủ Huyền Dương Phong không chút biểu tình, chậm rãi nói: "Ngươi dám đả thương người của ta thì phải trả giá đắt!"
"Ta có thể cho ngươi một đường sống."
Đúng lúc này, nam tử áo bào màu bạc bước tới gần, trầm giọng nói: "Bây giờ ngươi thần phục với ta, làm tọa kỵ cho ta thì chuyện hôm nay, ta có thể coi như không xảy ra."
"Ha ha ha!"
Cô Vân cười lớn một tiếng, mắt liếc nhìn nam tử áo bào màu bạc, hỏi: "Chỉ bằng ngươi cũng xứng làm chủ nhân của ta ?"
Hắn là giao tương lai muốn hóa long.
Trừ bỏ Chân Long, ai có thể để hắn cam tâm tình nguyện thần phục đi theo chứ ?
Nam tử áo bào màu bạc sầm mặt lại, trong mắt lóe ra một tia sát ý, nói gằn từng chữ: "Sự kiên nhẫn của ta có hạn, ngươi tốt nhất đừng khiêu khích ta!"
"Nói nhảm với hắn nhiều làm gì, giết là được!"
Thiếu chủ Huyền Dương Phong lạnh lùng nói.
Nữ tử diễm trang của Thiên Xà đảo cũng cười một tiếng, liếm môi một cái, nói: "Ta đồng ý, hai người các vị ai xuất thủ để ta nếm thử vị huyết nhục của Hung Giao thế."
Trong mắt Cô Vân lộ ra hung quang, mặc dù thân hắn nhiễm độc, nhưng lại không muốn yếu thế, đang muốn xuất thủ, trên vai đã có thêm một bàn tay trắng noãn.
Bàn tay này vỗ nhẹ nhẹ lên vai của hắn.
Trong nháy mắt Cô Vân trấn định lại, rút lui nửa bước, ánh mắt nhìn ba người Huyền Dương Phong Thiếu chủ, mang theo một chút thương hại.
Ngay sau đó, phía sau của hắn có một người đi ra.
Tóc đỏ, áo xanh, lông mày thanh tú xinh xắn, chính là Tô Tử Mặc!
Tô Tử Mặc lạnh nhạt nói: "Ba vị, hắn không thể thần phục các ngươi, là bởi vì hắn là tọa kỵ của người khác, đã có chủ nhân."
Thiếu chủ Huyền Dương Phong đang giằng co cùng Cô Vân, trước mắt lại đột nhiên có một yêu ma cấp thấp nhảy ra, ba người đều nhíu chặt lông mày.
Trong mắt bọn hắn, yêu ma cấp thấp chính là sâu kiến!
Trước lúc này, thậm chí bọn hắn còn không có chú ý đến sự tồn tại của Tô Tử Mặc!
"Ồ?"
Thiếu chủ Huyền Dương Phong lộ vẻ mặt đùa cợt, thuận miệng cười nhạo nói: "Hắn đã có chủ nhân, chẳng lẽ là ngươi à ?"
Ngay sau đó, Thiếu chủ Huyền Dương Phong vừa thu lại nụ cười, lạnh giọng nói: "Giữa chúng ta nói chuyện với nhau, nào có chỗ cho yêu ma cấp thấp như ngươi chen vào nói! Cút ngay cho ta!"
"Đúng là không khéo."
Tô Tử Mặc cũng không giận, chỉ là mỉm cười, nói: "Chủ nhân của hắn chính là ta."
"Ha ha ha!"
Ba người Thiếu chủ Huyền Dương Phong liếc mắt nhìn nhau, dừng lại một chút, rồi cùng cười to, giống như nghe được một chuyện buồn cười nhất trên đời vậy.
Một Hung Giao là thuần huyết hung thú, là yêu ma trung cấp lại làm tọa kỵ cho một yêu ma cấp thấp?
Ba người cười không chút kiêng kỵ.
Nhưng một lát sau, ba người lại phát hiện bầu không khí có chút quỷ dị!
Mặc dù bọn hắn đang cười, nhưng yêu ma Viên Đề lĩnh lại không có kẻ nào đang cười!
Hơn nữa ánh mắt của bầy yêu Viên Đề lĩnh nhìn ba người bọn họ giống như đang nhìn ba kẻ ngớ ngẩn.
Nam tử áo bào màu bạc kịp phản ứng đầu tiên, khẽ nhíu nhíu mày.
Nữ tử diễm trang nheo mắt lại, bắt đầu suy nghĩ.
Hai kẻ này đã tu hành mấy ngàn năm, đương nhiên sẽ không phạm phải nỗi khinh địch này.
Nhưng hai người lại nghĩ, người trước mắt này thường thường không có gì lạ, chỉ là một yêu ma cấp thấp, cho dù có chút thủ đoạn cũng không đáng coi trọng.
Yêu ma trung cấp muốn trấn sát một yêu ma cấp thấp thì có nhiều thủ đoạn lắm!
Huống chi, bọn hắn là tồn tại đứng đầu trong đám yêu ma trung!
Nếu ngay cả một yêu ma cấp thấp đều không xử lý được thì mấy ngàn năm tu hành của bọn hắn chẳng phải đều uổng phí rồi?
Thiếu chủ Huyền Dương Phong dường như không phát hiện được dị dạng ở chung quanh, vẫn đang ngửa đầu cười to.
Đột nhiên!
Tiếng cười biến mất.
Thiếu chủ Huyền Dương Phong đột nhiên xuất thủ!
Lần xuất thủ này càng giống là đánh lén, không hề có điềm báo trước, thế đánh như bôn lôi!
Bầy yêu Viên Đề lĩnh chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên một cái, Thiếu chủ Huyền Dương Phong đã biến mất không thấy bóng dáng nữa.
Thật nhanh!
Bầy yêu kinh hãi.
Ánh mắt của Thiếu chủ Huyền Dương Phong lạnh lẽo, vẻ mặt dữ tợn, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt Tô Tử Mặc, trên mặt đâu còn có nửa điểm ý cười!
"Giết!"
Thiếu chủ Huyền Dương Phong gầm thét!
Ở trong mắt Thiếu chủ Huyền Dương Phong, Tô Tử Mặc bây giờ đã là một người chết.
Thân pháp của hắn cực nhanh, kết hợp với đột nhiên xuất thủ, đừng nói là yêu ma cấp thấp, dù là yêu ma trung cấp chỉ sợ đều không kịp phản ứng!
Nhưng, khi hắn nhìn vào mắt Tô Tử Mặc thì trong lòng lại nao nao.
Trong ánh mắt của Tô Tử Mặc mang theo một tia đùa cợt.
"Cút!"
Một tiếng thét vang lên bên tai.
Màng nhĩ gần như muốn bị đâm xuyên, Thiếu chủ Huyền Dương Phong như bị sét đánh!
Ngay sau đó, một bàn tay hung hăng đánh vào gương mặt của hắn, lực lượng khổng lồ gần như đánh nát nửa bên gò má!
Ba!
Thiếu chủ Huyền Dương Phong xông tới nhanh, lui càng nhanh hơn!
Trong tầm mắt của mọi người, Thiếu chủ Huyền Dương Phong mới vừa tiến lên đã bị Tô Tử Mặc rống lên một tiếng, hung hăng vung một bàn tay, trực tiếp quất bay!
Quỷ dị chính là dường như Tô Tử Mặc đã sớm phát hiện ra nên sớm xuất thủ.
Thiếu chủ Huyền Dương Phong giống như tự mình đâm vào bàn tay kia vậy!
Thiếu chủ Huyền Dương Phong tự cho là ý đồ của hắn có thể giấu diếm được tất cả mọi người.
Nhưng lại không biết, Tô Tử Mặc có được linh giác quỷ thần khó dò.
Hắn khẽ động sát cơ, Tô Tử Mặc đã có phòng bị!
Bầy yêu xôn xao!
Thiếu chủ Huyền Dương Phong chính là lãnh chúa mạnh nhất ở Huyền Dương Phong, thế mà lại bị một yêu ma cấp thấp bức lui chỉ bằng một chiêu, vả thẳng vào mặt!
Nếu bầy yêu không tận mắt nhìn thấy, ai dám tin tưởng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận