Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 829: Đấu pháp

Đại chiến đến lúc này, hai bên cũng không cần thăm dò lẫn nhau nữa, ngoại trừ Tô Tử Mặc, bầy yêu đều đã biến ra bản thể, đánh ra yêu pháp!
Trong khoảnh khắc này, đất rung núi chuyển, nước sông chảy ngược!
Đây là pháp thuật va chạm với nhau, không có chỗ cho sự may mắn!
Đám yêu ma trung cấp của Hắc Sa lĩnh, Cuồng Phong động đã nhìn ra, Tô Tử Mặc có nhục thân cường đại, lực cận chiến kinh khủng hung tàn, bọn hắn chưa chắc có thể thắng.
Hơn nữa trong tay Tô Tử Mặc có không ít bảo vật, đều có uy lực không tầm thường.
Nếu cùng hắn cận thân chém giết hoặc là so đấu pháp khí thì chính là hạ sách.
Tu vi cảnh giới của bọn hắn cao hơn Tô Tử Mặc, Nguyên Thần cường đại, có thể điều động pháp lực nhiều hơn, đây mới là ưu thế của bọn hắn.
Hơn nữa tính cả lãnh chúa Cô Vân của U Thủy Hà, bọn hắn có tổng cộng mười yêu ma trung cấp đồng thời xuất thủ, pháp lực sôi trào đánh tới, thanh thế to lớn, hư không trên Khiếu Nguyệt Sơn đều đang run rẩy!
Kinh khủng nhất chính là yêu pháp của Cô Vân.
Giao phần lớn đều ở trong sông lớn hồ nước, có năng lực hô mưa gọi gió, khống chế sức nước.
Trong cơn giận dữ, thậm chí hắn có thể tạo ra đợt lũ bao phủ cả mặt đất, gây hoạ cho các sinh linh!
Bây giờ, hắn đánh ra một thức yêu pháp này chính là truyền thừa pháp thuật của Giao tộc —— Diệt Thế Hồng Lưu!
Chiêu pháp thuật này được đánh ra, đừng nói là tiểu yêu, cho dù là hai đại lãnh chúa như Hắc Sa lĩnh, Cuồng Phong động đều phải biến sắc!
Mặc dù hai người bọn họ liên thủ cũng phải tránh né đối đầu trực diện!
Lực chiến đấu của con Hung Giao này còn kinh khủng hơn so với bọn hắn tưởng tượng!
May mắn là chiêu pháp thuật này không nhằm vào bọn hắn.
Trong lòng hai đại lãnh chúa của Hắc Sa lĩnh, Cuồng Phong động cười lạnh, liếc nhìn Tô Tử Mặc rồi khẽ lắc đầu, sau đó một lần nữa chuyển tinh thần sang đối phó với Hắc Lang cùng Thiền Như Ý.
Trong mắt bọn hắn, Tô Tử Mặc đã là một người chết!
Trong thế công dày đặc thế này, không có người nào có thể còn sống.
Dù là bọn hắn khi rơi vào cảnh ngộ giống như Tô Tử Mặc thì cũng chỉ có kết cục cuối cùng là thần hình câu diệt!
Trong thời khắc này, trận chiến của bầy yêu đều thoáng dừng lại.
Bầy yêu theo bản năng quay đầu nhìn lại.
So sánh với rất nhiều yêu ma có thân hình khổng lồ thì Tô Tử Mặc lại nhỏ bé giống như một con giun.
Giống như lúc nào cũng sẽ bị dòng lũ đang sôi trào mãnh liệt hay những pháp lực đang ầm ầm đánh tới kia nuốt hết!
Chỉ là nếu có người tập trung để nhìn thì có thể chú ý tới vẻ mặt của Tô Tử Mặc vẫn rất bình tĩnh, trong mắt không có một chút gợn sóng nào, ngược lại chỉ có một tia đùa cợt.
Đột nhiên!
Dưới chân Tô Tử Mặc xuất hiện một quái vật khổng lồ!
Quái vật khổng lồ này có bốn chân, hai đầu, trên người có một mặt giáp lưng rất lớn, phía trên là từng đường vân thần bí cổ xưa, dường như chứa đựng tất cả huyền bí của thiên địa!
Giáp lưng cõng lấy trời xanh, bốn chân đỉnh thiên lập địa, như cột đá thông thiên, giẫm bên trong dòng lũ, cả người lù lù bất động!
"Ngao!"
Quy xà hai đầu ngửa mặt lên trời thét dài.
Thiên địa chấn động!
Chín đạo pháp thuật do đám yêu ma trung cấp ở Hắc Sa lĩnh, Cuồng Phong động mới vừa đánh tới đã ngừng lại ở giữa không trung, sau khi dừng lại một chút rồi lại ầm vang tán loạn!
Chín đạo pháp thuật đều bị phá!
"A!"
"Đây là cái gì!"
Bầy yêu xôn xao!
Ngay cả Cô Vân cũng phải đều co rút con ngươi lại một chút.
Trên thân yêu thú bốn chân hai đầu này tản ra khí tức khiến ngay cả hắn đều cảm thấy tm Thần run rẩy, khó có thể tự kiềm chế!
Yêu thú nào lại có huyết mạch cường đại tôn quý như thế!
"Bốn chân hai đầu, bốn chân hai đầu..."
Cô Vân khẽ lẩm bẩm trong miệng, trong mắt đột nhiên lóe lên một tia sáng, hắn nghĩ đến một khả năng.
Chẳng lẽ là...
Thánh thú Huyền Vũ!
Đây đâu phải yêu thú nào, đây là thánh thú!
Mặc dù kim đan của Tô Tử Mặc đã biến mất, nhưng hắn tu luyện tới Nguyên Anh cảnh, muốn dùng pháp lực ngưng tụ ra quy xà dị tượng lại cực kỳ đơn giản.
Mặc kệ dòng lũ mãnh liệt như thế nào đều khó mà rung chuyển thân hình quy xà!
Quy xà dị tượng chính là đứng đầu trên Dị tượng bảng.
Cho dù chỉ là hư ảnh dùng pháp lực ngưng tụ thành, pháp thuật bình thường cũng không có khả năng rung chuyển.
Đám yêu ma vây chung quanh Tô Tử Mặc mặc dù có thân thể khổng lồ, yêu khí thao thiên nhưng so sánh cùng thánh thú Huyền Vũ thì vẫn yếu hơn một mảng lớn.
Tô Tử Mặc đứng trên lưng quy xà, mắt sáng như đuốc, khí thế càng tăng lên, giống như có thể nuốt cả sơn hà!
"Chỉ là một con giao xà nho nhỏ, mà cũng muốn mơ mộng tạo ra sóng gió, đúng là buồn cười!"
Bị Huyền Vũ trấn áp, dòng lũ trong hư không thật sự đã bình tĩnh lại.
Cô Vân nắm chặt hai tay, tức giận đến mức thân thể run rẩy.
Thân là Giao tộc, hắn hận nhất là người khác nói giao giống như rắn.
"Chẳng qua chỉ là hư ảnh dùng pháp lực ngưng tụ mà thành, một kẻ miệng cọp gan thỏ mà thôi, chỉ có bề ngoài lại không phải thánh thú chân thực, ngươi phách lối cái gì!"
Cô Vân cắn răng nói: "Đạo pháp thuật này của ngươi nhất định tiêu hao Nguyên Thần rất nhiều, ta muốn xem xem ngươi còn có thể tiếp được mấy chiêu của ta!"
Không thể không thừa nhận rằng nhãn lực của Cô Vân rất cao minh, ánh mắt cực kỳ chuẩn.
Hắn nói không sai.
Tô Tử Mặc ngưng tụ ra quy xà dị tượng, m Thần tóc đỏ tiêu hao rất nhiều sức lực.
Dù sao tu vi cảnh giới cũng rõ ràng ở đó, có thể chịu được công kích pháp thuật của mười yêu ma trung cấp đã là cực hạn đối với tóc đỏ m Thần.
Nhưng Tô Tử Mặc vẫn trấn định như thường, không hoảng hốt chút nào, chỉ có chút cười lạnh.
Trong lúc đang chiến đấu kịch liệt như thế, không có người nào chú ý, mái tóc màu đỏ của Tô Tử Mặc đang dần dần chuyển sang màu đen!
Trong thức hải của hắn, m Thần tóc đỏ đã lặng yên lui sang một bên.
Thay vào đó là Nguyên Thần tóc đen đã ngồi ra giữa!
"Không phải ta có thể tiếp được mấy chiêu, mà là các ngươi có thể tiếp được mấy chiêu của ta!"
Tô Tử Mặc nhìn bầy yêu vây quanh, trong hai mắt hắn ẩn ẩn có tia sét nhấp nháy, ngửa mặt lên trời thét dài, hai tay nhanh chóng bắt pháp quyết, trong cơ thể truyền đến tiếng sấm sét.
Ở bên ngoài thân thể của hắn thậm chí hiện ra từng tia sát!
Mây đen trên không Khiếu Nguyệt Sơn trở nên càng thêm nặng nề, không ngừng cuồn cuộn.
Chỉ là dưới cơn mưa ầm ầm này, không có người lưu ý đến điểm này!
"Tử Điện Phong Bạo!"
Đột nhiên, Tô Tử Mặc hét lớn một tiếng, chỉ về phía trước.
Oanh!
Phía dưới mây đen, một tia sét ầm ầm đánh xuống, bên trên nối liền trời xanh, bên dưới tiếp với mặt đất, không ngừng xen lẫn quấn quanh, hình thành một cơn lốc sấm sét kinh khủng!
Có sáu yêu ma trung cấp không né tránh kịp, trực tiếp bị cơn lốc sấm sét cuốn vào trong đó.
Sáu yêu ma này quá sợ hãi, vội vàng ngưng tụ ra pháp lực để ngăn cản.
Nhưng bị uy áp của thiên địa bao phủ như thế, muốn toàn thân trở ra là si nhân nói mộng!
Chỉ là trong chớp mắt đã có màn phòng ngự bằng pháp lực của hai yêu ma đã bị xuyên thấu.
Chưa tới hai ba nhịp hít thở, hai yêu ma này đã bị điện giật đến mức da tróc thịt bong.
"A! A!"
Tia sét quấn quanh, khói xanh từ miệng vết thương bốc lên cuồn cuộn, hai yêu ma giãy dụa quằn quại ở giữa không trung, tiếng kêu rên liên hồi!
Bốn tên yêu ma còn lại dùng hết toàn lực, rốt cục đã xông ra khỏi phạm vi Tử Điện Phong Bạo, kẻ nào cũng đầy thương tích, chật vật không chịu nổi.
Trong lòng bốn tên yêu ma vẫn còn sợ hãi quay đầu nhìn thoáng qua.
Trong khoảng thời gian này, hai yêu ma kia đã bị mất mạng trong Tử Điện Phong Bạo rồi.
Bị Tử Điện Phong Bạo bao phủ, cho dù Nguyên Thần xuất khiếu cũng sẽ bị điện giật chết trong nháy mắt!
Dưới một đạo pháp thuật, hai yêu ma trung cấp bỏ mình!
Bầy yêu chấn kinh!
Hai đại lãnh chúa của Hắc Sa lĩnh, Cuồng Phong động nhìn một màn này bẳng vẻ khó có thể tin, trợn mắt hốc mồm.
Đây là pháp thuật ghi trong « Tử Điện quyết », có khả năng hủy thiên diệt địa.
Trên thực tế, dù Tử Điện Phong Bạo có uy lực mạnh mẽ, nhưng cũng chưa chắc có thể vượt qua một đại cảnh giới, một kích trấn sát yêu ma trung cấp.
Thật sự là do hai yêu ma trung cấp kia quá xấu số.
Dưới mây đen dày đặc, mưa to gió lớn, đạo Tử Điện Phong Bạo bạo phát ra đã phát huy đến cực hạn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận