Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 576: Nhảy lên

Tô Tử Mặc bộc phát ra Huyết Độn Thuật, xoay người bỏ chạy, không có một chút chần chờ nào.
Đi qua bên cạnh Tiểu hồ ly, Tô Tử Mặc đưa tay chụp tới, lôi Tiểu hồ ly đang còn ngất dậy, ôm vào trong ngực, toàn lực chạy đi!
Nếu như để Tiểu hồ ly lại ở chỗ này mà không quan tâm tới, Tô Tử Mặc căn bản là không dám tưởng tượng kết cục của nàng.
Làm như cậy, có lẽ còn đáng sợ hơn cả cái chết!
Thân hình của Tô Tử Mặc, hóa thành một vệt sáng màu máu, mau chóng chạy tới nơi xa.
Chúng thiên kiêu trợn mắt há hốc miệng.
Mắt thấy Tô Tử Mặc đã là phế nhân hấp hối, đứng cũng không vững.
Trong nháy mắt, một tên phế nhân như thế, lại đột nhiên bộc phát ra tốc độ đáng sợ như vậy!
Đừng nói là đông đảo Kim Đan Chân Nhân vây xem, xem như là Huyền Vũ Đạo Nhân đều cảm thấy hơi sửng sốt.
Mặc dù hắn là Phản Hư Đạo Nhân, cao hơn Tô Tử Mặc ròng rã hai đại cảnh giới, nhưng lại cực kỳ cẩn thận.
Cho tới khi Kim Đan của Tô Tử Mặc bị đánh nát, Nội đan bị đánh rách tả tơi, hắn mới buông cổ tay của Tô Tử Mặc ra.
Nhưng Huyền Vũ Đạo Nhân thực sự là không nghĩ tới, Tô Tử Mặc lại còn có dư lực để đào tẩu!
"Huyết Độn Thuật?"
Ánh mắt của Huyền Vũ Đạo Nhân lóe lên một cái, trong nháy mắt đã nhận ra lai lịch của bí thuật này.
Huyết Độn Thuật, là bí thuật của Tu La Tông trong Ma môn, cực kỳ nổi danh ở trong Tu Chân Giới, tốc độ bộc phát kinh người, hơn xa Ngũ Hành độn thuật.
"Thực sự là quá ngây thơ rồi, ở trước mắt ta, ngươi còn muốn chạy trốn?"
Huyền Vũ Đạo Nhân cười lạnh, lạnh giọng nói: "Ta cũng muốn xem xem, ngươi có thể chạy trốn được bao lâu!"
Lời còn chưa dứt, thân hình của Huyền Vũ Đạo Nhân khẽ động, trực tiếp đuổi theo, tốc độ vậy mà so với Tô Tử Mặc bộc phát Huyết Độn Thuật còn nhanh hơn mấy phần!
Nếu như đối mặt với sự truy sát của Nguyên Anh Chân Quân, Tô Tử Mặc bộc phát ra Huyết Độn Thuật, sẽ thật sự có khả năng chạy thoát.
Chỉ tiếc, hắn phải đối mặt là Phản Hư Đạo Nhân.
Hơn nữa còn là tu sĩ của Lưu Ly Cung, cường giả tuyệt đỉnh bên trong Phản Hư Cảnh!
Bây giờ, Tô Tử Mặc chạy trốn, ở trong mắt Huyền Vũ Đạo Nhân, giống như là một con sâu kiến đang vùng vẫy giãy chết.
Khoảng cách của hai người, đang nhanh chóng rút ngắn lại!
Nếu không phải là Tô Tử Mặc trốn trước một bước, chỉ sợ chỉ cần mấy chục giây, Huyền Vũ Đạo Nhân đã có thể đuổi kịp Tô Tử Mặc!
Không ít Kim Đan Chân Nhân vội vàng đi theo.
Chỉ là tốc độ của đám Chân Nhân này, còn kém xa so với Tô Tử Mặc bộc phát ra Huyết Độn Thuật và tốc độ của Huyền Vũ Đạo Nhân.
Cũng may là phía trước không có cái gì che chắn, nhìn không sót thứ gì.
Chúng thiên kiêu vừa đuổi theo, vừa quan sát.
"Theo khuynh hướng này, không đến trăm lần hít thở, Huyền Vũ Đạo Nhân sẽ có thể đuổi kịp Tô Tử Mặc."
"Đúng vậy, coi như là bộc phát Huyết Độn Thuật, người này cũng chỉ là kéo dài hơi tàn, cuối cùng vẫn khó thoát khỏi cái chết."
"Có thể sống phút nào hay phút ấy, có thể sống một lát là một lát đi."
Nghe tiếng nghị luận xung quanh, ánh mắt của Mộ Đông Thanh, Bạch Vũ Hàn đều vô cùng phức tạp.
Mặc kệ là như thế nào, dù sao Tô Tử Mặc cũng là tu sĩ của Đại Chu.
Hai người còn từng có giao tình với hắn.
Nhìn thấy Tô Tử Mặc bị dồn đến nước này, tâm tình của hai người, cuối cùng cũng không thể nhẹ nhõm giống như người khác được.
Lại truy đuổi trong chốc lát, Mộ Đông Thanh đột nhiên khẽ a một tiếng, khẽ nhíu mày, lẩm bẩm nói: "Phương hướng này không thích hợp, giống như là..."
"Chẳng lẽ..."
"Là Táng Long Cốc!"
Trong đám người, có tu sĩ cũng phát hiện ra dị dạng, lên tiếng kinh hãi hô lên.
Táng Long Cốc, bên trong trận hạo kiếp vạn năm trước kia, từng có Hoàng giả đẫm máu, Lão tổ vẫn lạc, mai táng Thần Long, chính là một nơi chẳng lành!
Vạn năm qua, không biết đã có bao nhiêu người mạnh mẽ tiến vào trong Táng Long Cốc, muốn tìm tòi hư thực, cuối cùng đều bặt vô âm tín, không còn thấy đi lên.
Theo tin đồn, coi như Pháp Tướng Đạo Quân, Hợp Thể Đại Năng tiến vào bên trong, đều không có biện pháp còn sống trở về!
Ở trong đó, không thiếu một ít thiên tài yêu nghiệt, cường giả tuyệt thế thành danh đã lâu, hung danh hiển hách.
Thậm chí có người, còn liệt Táng Long Cốc vào thành ngoài cấm địa thứ mười ngoài Chín Đại Cấm Địa!
Đột nhiên, chúng thiên kiêu đoán được ý định của Tô Tử Mặc.
Nếu như đã biết rõ hẳn sẽ phải chết, không bằng nhảy xuống Táng Long Cốc, để Huyền Vũ Đạo Nhân không chiếm được cái gì cả!
Trên không trung, sắc mặt của Huyền Vũ Đạo Nhân âm trầm, rõ ràng cũng đã nhìn ra ý đồ của Tô Tử Mặc.
Khí huyết toàn thân của Huyền Vũ Đạo Nhân bốc lên, pháp lực mãnh liệt, tốc độ đã đạt đến cực hạn, trong hư không thậm chí còn truyền ra một trận tiếng 'Ô ô'!
Chu Quả vốn sinh trưởng ở chỗ sâu trong Phế tích Đại Càn, cách Táng Long Cốc rất gần.
Bây giờ, Tô Tử Mặc bộc phát Huyết Độn Thuật, Huyền Vũ Đạo Nhân toàn lực bay nhanh, hai người một trước một sau, rất nhanh đã chạy tới vị trí Táng Long Cốc!
Ở phía trước không xa, có một khe nứt to lớn, chua Phế tích Đại Càn thành hai nửa.
Trong cái khe kia, sâu xa tối tăm, gió lạnh từng trận, tỏa ra khí tức làm người sợ hãi!
Ở trên không trung nhìn xuống dưới, chỗ này giống như là một con quái vật khổng lồ, mở cái miệng lớn như bồn máu ra, đang chuẩn bị cắn nuốt đồ ăn được đưa tới cửa.
"Tiểu súc sinh, ngươi dám!"
Trong lòng Huyền Vũ Đạo Nhân nóng như lửa đốt, không khỏi quát lên một tiếng chói tai.
Nếu như Tô Tử Mặc thực sự nhảy xuống Táng Long Cốc, tổn thất của hắn cũng quá lớn!
Cái gì là Thần Hoàng Cốt, cái gì là bí mật Tiên Yêu đồng tu, đều đi theo cái nhảy lên này của Tô Tử Mặc, vĩnh viễn mai táng ở bên trong Táng Long Cốc!
Tô Tử Mặc đi tới biên giới của Táng Long Cốc, nhìn xuống phía dưới, chỉ cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa.
Thương thế của hắn quá nặng.
Kim Đan bị hủy, Nội đan vỡ vụn, sau khi liên tục ác chiến, lại phóng thích Huyết Độn Thuật, mặc kệ là thân thể hay là tinh thần, đều đã đạt đến cực hạn.
Trong đôi mắt của Tô Tử Mặc, nổi lên một tia giãy dụa.
Nghĩ đến cứ vẫn lạc như vậy, hắn vẫn cảm thấy không cam lòng.
Nhưng nếu tiếp tục chịu nhục, sống không bằng chết rơi vào trong tay Huyền Vũ Đạo Nhân, chẳng bằng từ nơi này nhảy xuống, xong hết mọi chuyện!
"Thôi."
Trong lòng Tô Tử Mặc than nhẹ.
"Tiểu súc... Tô, Tô Tử Mặc!"
Trong lúc vội vàng, Huyền Vũ Đạo Nhân vội vàng đổi giọng.
Tô Tử Mặc đứng ở biên giới của Táng Long Cốc, lung lay sắp đổ, giống như một trận gió đều có thể thổi hắn ngã, Huyền Vũ Đạo Nhân căn bản là không dám tới gần.
"Tô Tử Mặc, ngươi không cần phải như thế."
Huyền Vũ Đạo Nhân trầm giọng nói: "Chúng ta có thể làm giao dịch, chỉ cần ngươi giao Thần Hoàng Cốt cho ta, ân oán giữa ngươi và ta, có thể xóa bỏ!"
Tô Tử Mặc đưa lưng về phía Táng Long Cốc, vẻ mặt đùa cợt nhìn Huyền Vũ Đạo Nhân.
Trong lòng Huyền Vũ Đạo Nhân thầm mắng, trên mặt lại cố nặn ra vẻ mỉm cười, nói: "Ngươi hãy yên tâm đi, Huyền Vũ ta nói lời giữ lời, chỉ cần ngươi đồng ý giao Thần Hoàng Cốt ra, ta sẽ lập tức rời đi, tuyệt đối không tổn thương ngươi!"
"Muốn lấy Thần Hoàng Cốt, cũng được."
Tô Tử Mặc cười cười, hướng về phía sau tung người nhảy lên, rơi xuống Táng Long Cốc, nhàn nhạt nói: "Xuống mà lấy!"
"Ngươi..."
Trong lòng Huyền Vũ Đạo Nhân tức giận, thân hình lấp lóe, biến mất tại chỗ.
Trong chớp mắt, đã đi tới biên giới Táng Long Cốc, vội vàng ngừng bước.
Huyền Vũ Đạo Nhân muốn dưa ống tay áo ra, kéo túm Tô Tử Mặc đi lên, nhưng đã trễ.
Hắn trông thấy Tô Tử Mặc rơi vào bên trong u ám, đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa.
Vạn năm trước, mấy vị Hoàng giả của Nhân tộc liên thủ, bộc phát đại chiến khoáng thế với Thần Long, mới tạo thành khe nứt to lớn này.
Khe nứt này không chỉ mai táng Thần Long, bên trong còn trộn lẫn hỗn tạp rất nhiều loại lực lượng đáng sợ.
Đừng nói là thân thể máu thịt của tu sĩ rơi vào trong đó, xem như Pháp khí rơi vào, đều sẽ hóa thành bột mịn!
Huyền Vũ Đạo Nhân căn bản là không dám nhảy xuống dưới, chỉ có thể trơ mắt nhìn, Thần Hoàng Cốt biến mất ở trước mắt mình.
"Tiểu súc sinh, ngươi cho rằng như vậy là kết thúc sao? Ngươi giết tôn nhi của ta, ta sẽ diệt Tô gia của ngươi, chó gà không tha!"
Ánh mắt của Huyền Vũ Đạo Nhân dữ tợn, sắc mặt âm trầm tới mức dọa người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận