Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1496: Kịch chiến

"Ha ha!"
Bán Tổ Côn Lôn tộc cười lớn một tiếng: "Đã biết rõ chỗ này có thông đạo, chúng ta có thể rời đi Côn Lôn Khư rồi!"
"Không sai!"
Một người thuộc Côn Lôn tộc khác gật đầu nói: "Chúng ta rốt cục có thể rời đi nơi này, trở lại Thiên Hoang, chúng ta sẽ có cơ hội bước vào Đại Thừa cảnh, trở thành Lão Tổ chân chính, tránh thoát thiên địa trói buộc!"
Trong Côn Lôn Khư, bởi vì trận chiến thời Thái Cổ quá mức kinh khủng, lưu lại thần thông cấm vực.
Đại Thừa Lão Tổ bước vào đây sẽ gây nên thần thông phong bạo.
Ở bên trong Côn Lôn Khư, càng không có khả năng bước vào Đại Thừa cảnh.
Bởi vì, chỉ cần ngươi lĩnh ngộ thần thông, sẽ lập tức hình thành thần thông phong bạo!
Ý nghĩa của chuyện này chính là dù ngươi thành công bước vào Đại Thừa cảnh, cũng sẽ lập tức vẫn lạc, bị thần thông phong bạo xé nát!
"Chư vị, chúng ta đúng là đến từ Thiên Hoang, nhưng không có ác ý đối với chư vị hay đối với Côn Lôn Khư."
Vẻ mặt Cực Hỏa trầm ổn, chắp tay làm đủ cấp bậc lễ nghĩa, cũng không tùy tiện phát sinh xung đột cùng những Côn Lôn tộc nhân này.
Vị Bán Tổ Côn Lôn tộc kia cười lạnh một tiếng: "Kẻ ngoại lai thì nên giết không tha!"
"Giết bọn hắn cho ta!"
Bán Tổ Côn Lôn tộc tùy ý phất phất tay, căn bản không để ý tới Cực Hỏa cùng Niệm Kỳ.
Vẻ mặt Cực Hỏa cũng lạnh xuống.
Cực Hỏa ở trên đại lục Thiên Hoang cũng là Đại Năng có thể chấn nhiếp một phương, sau khi trùng sinh trở về, trải qua mấy trận đại chiến lại càng có thanh danh hiển hách!
Hắn dùng lễ để tiếp đón, chỉ là vì không muốn mới tới Côn Lôn Khư đã bộc phát xung đột cùng Côn Lôn tộc.
Nhưng nếu đám người Côn Lôn tộc này đã muốn giết hắn, hắn cũng sẽ không e ngại!
"Hừ!"
Cực Hỏa cũng cười lạnh một tiếng: "Muốn giết ta, cũng phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không!"
Lời còn chưa dứt, có hai Đại Năng của Côn Lôn tộc đã đi tới gần, một người trong đó duỗi ra cánh tay đầy lông thô ráp đập xuống thiên linh cái Cực Hỏa!
"Súc sinh, ở trước mặt ta mà cũng dám làm càn!"
Cực Hỏa khẽ quát một tiếng, mi tâm lấp lóe, một chiếc đỉnh lớn màu đỏ bay ra, hung hăng đụng tới tên Đại Năng kia của Côn Lôn tộc!
Tên Đại Năng Côn Lôn tộc kia cũng ý thức được lợi hại, phản ứng cực nhanh, lập tức biến chiêu, ỷ vào nhục thân cường đại, nắm tay thành quyền, đánh về phía chiếc đỉnh lớn!
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn!
Nắm đấm của tên Đại Năng Côn Lôn tộc đụng vào bản mệnh pháp khí của Cực Hỏa!
"Ngao!"
Tên Đại Năng Côn Lôn tộc hét lên một tiếng, trên mặt lộ ra thống khổ.
Nắm đấm của hắn va chạm cùng bản mệnh pháp khí của Cực Hỏa, gân cốt như muốn nứt, đau nhức kịch liệt khó nhịn, bàn tay trong nháy mắt đã sưng đỏ!
Như thế vẫn chưa xong.
Trên thân chiếc đỉnh lớn đỏ thẫm kia đột nhiên bùng lên lửa cháy hừng hực, thuận theo nắm đấm của tên Đại Năng Côn Lôn tộc, lan dần lên phía trên người hắn!
Trên cánh tay mọc lông của tên Đại Năng Côn Lôn tộc kia, trong chớp mắt đã bị đốt thành tro bụi!
Ngọn lửa kia thậm chí có thể đốt tan chảy huyết nhục của người này!
Yêu khí cuồn cuộn theo máu tươi phun ra, bắn vào trong đám lửa.
Nhưng ngọn lửa đỏ này căn bản không có xu thế bị dập tắt, mà lại càng mãnh liệt hơn, trong chớp mắt đã bao trùm cả người tên Đại Năng Côn Lôn tộc !
"Rống!"
Tên Đại Năng Côn Lôn tộc nổi giận gầm lên một tiếng, vận chuyển huyết mạch đến cực hạn, muốn huyễn hóa ra bản thể.
Hắn không phải nhân tộc.
Chỉ có ở hình thá bản thể, lực chiến đấu của hắn mới có thể phát huy đến lớn nhất!
Nhưng Cực Hỏa căn bản không cho hắn cơ hội này.
Bàn tay Cực Hỏa khẽ vung, trong nháy mắt, trong lòng bàn tay đã ngưng tụ ra pháp lực vô cùng nồng đậm mênh mông, ngưng tụ thành một thanh trường mâu có lửa đỏ thiêu đốt!
Toàn thân thanh trường mâu này đỏ bừng, đã hoàn toàn bị ngọn lửa thiêu đốt!
Sưu!
Cực Hỏa trở tay ném ra!
Trường mâu hóa thành một tia sáng đỏ, chui vào lồng ngực người kia, trong nháy mắt đã bộc phát ra một luồng lửa kinh khủng!
Luồng lửa này bốc cháy từ trong ra ngoài!
Chỉ sau mấy hơi thở, ngũ tạng lục phủ của tên Đại Năng Côn Lôn tộc kia, đều bị thiêu thành tro tàn!
"A a a!"
Người này không ngừng giãy dụa kêu thảm trong ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.
Nhưng cuối cùng không thể chịu đựng được.
Đau đớn ở nhục thân để hắn không chịu nổi, Nguyên Thần thoát xác bay ra, lại bị hỏa quang nhanh chóng thôn phệ, hóa thành tro tàn, thân tử đạo tiêu!
Cùn là Hợp Thể cảnh, nhưng tên Đại Năng của Côn Lôn tộc lại không thể chống lại ba chiêu của Cực Hỏa!
Một tên Hợp Thể Đại Năng khác nhào về phía Niệm Kỳ, thấy cảnh này thì âm thầm kinh hãi.
Hắn không dám khinh thường, thân hình còn ở giữa không trung, đã huyễn hóa ra bản thể!
"Rống!"
Đây là một đầu yêu thú khá giống sài lang.
Chỉ là huyết mạch khí tức của con yêu thú này kinh khủng cường đại hơn sài lang nhiều, ánh mắt ngoan lệ, cực kỳ hung tàn!
Toàn thân con yêu thú này mọc đầy vảy, nanh vuốt sắc bén, thân pháp linh động nhanh nhẹn, tốc độ nhanh đến kinh người!
Đây là hung thú Nhai Tí đã gần như tuyệt chủng ở đại lục Thiên Hoang!
Nhai Tí chẳng những hung tàn khát máu, mà còn cực kỳ mang thù, chỉ cần đắc tội với nó, chắc chắn sẽ bị nó ghi hận!
Hung thú cường đại như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Côn Lôn Khư mới có.
Nhai Tí huyễn hóa ra bản thể, khí huyết ngút trời, đi tới trước người Niệm Kỳ, mở ra miệng to như chậu máu, cắn tới Niệm Kỳ!
Niệm Kỳ nhìn rất nhỏ yếu, thân thể của nàng thậm chí còn không lớn bằng cánh tay của Nhai Tí.
Cái miệng kia cắn xuống, có thể trong nháy mắt xé nát Niệm Kỳ!
Nam tử áo bào trắng cách đó không xa giống như cười mà không phải cười, có chút hăng hái nhìn một màn này.
Niệm Kỳ bình tĩnh, trong đôi mắt không có chút gợn sóng nào, cũng không nhìn ra nữa điểm e ngại.
Ngay khi Nhai Tí nhào lên, Niệm Kỳ xuất thủ!
Ầm ầm!
Trong cơ thể Niệm Kỳ truyền ra tiếng hải triều!
Khí huyết màu vàng kim phun trào, xông lên trời, trong nháy mắt áp chế huyết mạch của Nhai Tí xuống!
Niệm Kỳ duỗi ra bàn tay trắng nõn non mịn, rơi vào trên đỉnh đầu Nhai Tí, hung hăng đè xuống mặt đất!
Oanh!
Mặt đất run rẩy, đầu của Nhai Tí bị ấn xuống tạo thành một hố to!
Trong miệng Nhai Tí đầy răng nanh, cũng nát hơn phân nửa, miệng đầy máu chảy ra!
"Ừm ?"
Vị Bán Tổ Côn Lôn tộc kia khẽ nhíu mày, lẩm bẩm nói: "Thần tộc huyết mạch ?"
Hắn theo bản năng nhìn thoáng qua nam tử áo bào trắng.
Nam tử áo bào trắng mỉm cười, nói: "Chỉ là Thần tộc di chủng thôi, huyết mạch không thuần."
Dừng lại một chút, nam tử áo bào trắng lại nói: "Nhưng thiên phú của nữ nhân này rất tốt, có thể tu luyện huyết mạch bán thần đến nước này, xác thực rất khó."
Nam tử áo bào trắng nói xong, chiến đấu bên kia cũng đã kết thúc.
Nhai Tí muốn giãy dụa đứng dậy, nhưng bị bàn tay của Niệm Kỳ ép xuống, hắn căn bản là không tránh thoát!
Thật giống như trên đỉnh đầu hắn không phải bàn tay, mà là ngọn núi khổng lồ không thể rung chuyển!
Phốc!
Bàn tay Niệm Kỳ vận lực, trong lòng bàn tay bắn ra một đạo thần quang, trong nháy mắt đánh xuyên qua đầu Nhai Tí!
Thân thể hung thú thuần huyết cao lớn này giãy giụa nửa ngày, sau đó ầm ầm ngã xuống mặt đất, khiến vô số bụi bặm bắn lên, phơi thây tại chỗ.
Lấy lực chiến đấu bây giờ của Cực Hỏa cùng Niệm Kỳ, ở Hợp Thể cảnh, nếu đơn đả độc đấu thì người có thể địch lại hai người, đã là ít càng thêm ít.
Lực chiến đấu của hai người, thậm chí có thể trấn áp một số Bán Tổ cường giả!
Bạch! Bạch! Bạch!
Trừ nam tử áo bào trắng không nhúc nhích, mười ba người Côn Lôn tộc còn lại, bao gồm cả tên Bán Tổ Côn Lôn tộc kia cũng đều đứng dậy, vây quanh hai người Cực Hỏa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận