Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2486: Trùng hợp

Trong nháy mắt này, trong lòng Tô Tử Mặc nổi sóng như muốn dời sông lấp biển, trong đầu óc hiện ra vô số suy nghĩ.
Nhưng cuối cùng, hắn vẫn ổn định tâm thần, cố gắng giữ vững tỉnh táo.
"Tông chủ biết từ lúc nào?"
Tô Tử Mặc hỏi.
Lúc này hắn xưng hô với tông chủ thư viện đã thay đổi.
Tông chủ thư viện hơi lắc đầu, dường như có chút bất đắc dĩ đối với phản ứng của Tô Tử Mặc, nói: "Ngươi bái vào thư viện mấy trăm năm, lần thứ nhất đột phá thì ta đã cảm ứng được."
"Nhưng ngươi yên tâm, ta sớm đã bố trí chung quanh động phủ của ngươi mấy đạo cấm chế, giúp ngươi giấu khí tức của Tạo Hóa Thanh Liên đi rồi, người ngoài không thể dò xét đến."
Tô Tử Mặc trầm mặc không nói, mặc dù trên mặt không lộ ra đến, nhưng rõ ràng vẫn còn có chút cảnh giác.
Trong đôi mắt của tông chủ thư viện giữa dường như ẩn chứa trí tuệ vô cùng, cười khẽ nói: "Ngươi sẽ không thật sự cho rằng một gốc Tạo Hóa Thanh Liên không ngừng tu luyện ở thư viện mà ta sẽ không phát hiện ra chứ?"
"Nếu là như vậy, chức tông chủ này ta cũng không cần làm rồi."
Lúc này, Tô Tử Mặc đã từ chấn kinh ban đầu, dần dần tỉnh táo lại.
Nếu tông chủ thư viện thật sự có ác ý đối với hắn, cơ hội ra tay có quá nhiều.
Cho dù là hiện tại tông chủ thư viện muốn tính kễ Thanh Liên chân thân của hắn, thì chỉ cần trực tiếp ra tay là được, hắn không có bất kỳ lực lượng nào để phản kháng.
Càng huống chi, tông chủ thư viện còn từng cứu mạng hắn, tặng cho hắn truyền tống ngọc phù, lần này lại trợ giúp hắn ngăn cản sát cơ từ Tấn vương.
Quan trọng hơn là nếu như tông chủ thư viện thật sự có âm mưu nhằm vào hắn, hôm nay căn bản không cần thiết nói ra chuyện này.
Bây giờ, tông chủ thư viện chịu quang minh chính đại nói ra chuyện này, ngược lại đã chứng minh nội tâm của hắn thẳng thắn vô tư.
"Chuyện này có chút đột nhiên, trong lúc nhất thời không thể phản ứng lại, mong sư tôn tha thứ."
Tô Tử Mặc lộ vẻ áy náy.
"Không sao."
Tông chủ thư viện khẽ cười một tiếng, nói: "Ta nói ra chuyện này cũng là muốn để ngươi thoải mái tinh thần, chí ít ở thư viện không cần mỗi ngày cẩn thận từng li từng tí, lúc nào cũng căng thẳng."
"Đương nhiên, ra đến bên ngoài thì ngươi vẫn nên cẩn thận chút, không nên tùy tiện bại lộ huyết mạch."
"Vâng."
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
"Được rồi."
Tông chủ thư viện nói: "Ngươi đi về tu hành đi, trong lòng đừng tự tạo gánh nặng cùng áp lực gì."
"Đệ tử cáo lui."
Tô Tử Mặc khom mình hành lễ, quay người rời đi.
Rời đi Càn Khôn cung điện, Tô Tử Mặc chạy về phía nội môn, trên đường mới giật mình phát hiện, không biết từ khi nào, mồ hôi đã thấm ướt áo xanh.
Gió nhẹ lướt qua, trên người truyền đến từng luồng ý lạnh.
Tô Tử Mặc thở ra một hơi dài.
Khó trách luôn nói tông chủ thư viện có thể thôi diễn vạn vật, nhìn rõ thiên cơ, trí tuệ vô song.
Bị tông chủ thư viện nhìn chăm chú, Tô Tử Mặc phát hiện toàn thân chính mình, dường như không thể giấu được bí mật nào!
Tô Tử Mặc tự giễu cười cười.
Những năm gần đây, hắn ở thư viện giữa cẩn thận từng li từng tí, như giẫm trên băng mỏng, cố gắng ẩn giấu Thanh Liên huyết mạch, không nghĩ tới lại sớm bị người xem thấu rồi.
Đúng lúc này, cách đó không xa có một bóng người bay nhanh đến, trong nháy mắt đã đi đến trước mắt, lại là Họa Tiên Mặc Khuynh.
"Sư tỷ."
Tô Tử Mặc lên tiếng chào hỏi.
Mặc Khuynh dò xét một chút trên người Tô Tử Mặc, nói: "Vừa mới nghe nói Nguyệt Hoa sư huynh cố ý làm khó dễ ngươi, ngươi không sao chứ ?"
"Không có chuyện, đã qua rồi."
Tô Tử Mặc lắc đầu cười cười.
"Không có chuyện là được."
Mặc Khuynh nhìn Tô Tử Mặc, dường như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Tô Tử Mặc thử hỏi: "Sư tỷ còn có chuyện gì sao?"
"Ngươi, ngươi đã đưa bức vẽ kia cho Hoang Võ đạo hữu rồi sao ?" Mặc Khuynh do dự một lúc rồi vẫn hỏi.
Tô Tử Mặc hơi sững sờ, trong nháy mắt kịp phản ứng, nói: "Đã đưa cho hắn rồi."
Mặc Khuynh truy hỏi: "Hắn nói gì không ? Vẽ có tốt không ?"
Tô Tử Mặc ho nhẹ một tiếng, nói: "Ta đưa bức tranh qua rồi lập tức trở lại, cũng không biết hắn có xem hay không."
"A."
Mặc Khuynh đáp một tiếng.
Tô Tử Mặc nói: "Sư tỷ, nếu không có chuyện gì khác thì ta đi về trước đây."
Mặc Khuynh gật gật đầu, cũng quay người rời đi.
Hai người tách ra, đi không bao xa, Tô Tử Mặc hơi híp mắt lại, trong lòng hơi động, đột nhiên dừng lại, quay người gọi Mặc Khuynh tiên tử.
"Có chuyện gì ?"
Mặc Khuynh hỏi.
Tô Tử Mặc thôi động thần thức, truyền âm hỏi nói: "Có một chuyện ta một mực không biết rõ, lúc trước khi ta tham gia tiên tông đại tuyển, tại sao sư tỷ lại đúng lúc đuổi tới ?"
Bởi vì trong trí nhớ của Nguyên Tá quận vương có một phong thư, bây giờ nhớ lại tình hình buổi tiên tông đại tuyển đớmí thấy có nhiều quá trùng hợp.
Tô Tử Mặc vốn cho là lúc đó Mặc Khuynh sư tỷ đuổi tới là bởi vì con Băng Điệp kia cảm nhận được khí tức Điệp Nguyệt trên người hắn, giống lần ở A Tỳ Địa Ngục kia.
Nhưng thực tế trên, Càn Khôn thư viện và Bàn Long dãy núi-Nơi tổ chức tiên tông đại tuyển cách nhau rất xa, Băng Điệp không có khả năng cảm thụ được.
Trừ phi lúc đó Mặc Khuynh sư tỷ ở phụ cận.
Nhưng Mặc Khuynh sư tỷ vạn năm cũng không ra ngoài một lần, sao lại trùng hợp xuất hiện ở gần Bàn Long dãy núi?
Tô Tử Mặc nhìn Mặc Khuynh, truyền âm hỏi: "Là có người để sư tỷ đi qua sao ?"
"Ừm."
Mặc Khuynh gật gật đầu.
Đồng tử Tô Tử Mặc co vào, đè gợn sóng kịch liệt trong lòng xuống, vẻ mặt không thay đổi, tiếp tục truy hỏi: "Là tông chủ thư viện để sư tỷ đi qua ?"
"Không phải."
Mặc Khuynh nói: "Là Bát trưởng lão của thư viện."
Tô Tử Mặc sửng sốt, trong mắt lướt qua một tia mê hoặc.
Dừng lại một chút, Tô Tử Mặc lại truy hỏi tiếp: "Bát trưởng lão có sở trường thôi diễn tính toán sao?"
"Không đâu."
Mặc Khuynh lắc đầu nói: "Bát trưởng lão có sở trường luyện khí, quản lý tất cả thần binh lợi khí của thư viện, làm sao lại sở trường thôi diễn."
"Công pháp thôi diễn vạn vật kia, chỉ có các đời tông chủ mới có cơ hội tu luyện, những người còn lại đều không có tư cách."
Mặc Khuynh hơi nhớ lại một chút, nói: "Lúc đó Bát trưởng lão vừa từ bên ngoài trở về, vừa hay nhìn thấy ta, nên đề cập chuyện ở Bàn Long dãy núi với ta một chút, cũng đề nghị ta ra mặt."
"Ta vốn không muốn để ý tới chuyện này, nhưng bát trưởng lão nói là bên kia có Cầm Tiên Mộng Dao xuất hiện, mà ta thân là Họa Tiên, thích hợp nhất để ra mặt, cho nên ta mới đi Bàn Long dãy núi."
"Hóa ra là như vậy."
Tô Tử Mặc thở dài một hơi, như trút được gánh nặng, lẩm bẩm nói: "Nói như thế thì đúng là do ta nghĩ nhiều rồi."
Hắn hỏi thăm như thế, nhìn như bình thường, nhưng thật ra là mấu chốt của mọi chuyện!
Nếu như Họa Tiên ra mặt là do tông chủ thư viện thúc đẩy, vậy phong thư thần bí mà Nguyên Tá quận vương nhận được kia cũng vô cùng có khả năng là do tông chủ thư viện gửi!
Nguyên Tá đuổi giết, Cầm Tiên Mộng Dao hiện thân, Phi Tiên Môn, Sơn Hải Tiên Tông, Ngự Phong Quan phản ứng, Dương Nhược Hư kiên trì, Mặc Khuynh sư tỷ xuất hiện...
Đủ loại biến số đều do tông chủ thư viện tính toán mưu đồ!
Tô Tử Mặc tin tưởng, tông chủ thư viện tuyệt đối có năng lực như thế.
Nhưng bây giờ, bởi vì Mặc Khuynh giải thích, phỏng đoán này của hắn đã biến thành sai lầm.
Việc này liên qua tới Tạo Hóa Thanh Liên, đương nhiên càng ít người biết rõ càng tốt.
Nếu tông chủ thư viện có mưu đồ với hắn, không cần thiết lại kéo một trưởng lão của thư viện vào.
Mặc Khuynh sư tỷ xuất hiện, cũng chỉ là cái trùng hợp mà thôi.
Đầu mối Liên quan đến phong thư của Nguyên Tá quận vương kia lại bị đứt.
"Ngươi hỏi chuyện này làm gì ?"
Mặc Khuynh nhíu mày hỏi.
"Không có gì."
Tô Tử Mặc cười cười, nói: "Tùy tiện hỏi một chút thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận