Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1458: Ông lão thuyết thư

Trong lời nói của Đại Thừa Lão Tổ lộ ra lực lượng không thể nghi ngờ!
Giống như để mấy người Tô Tử Mặc tự tuyệt là đang cho bọn hắn chết một cách có thể diện.
Bình tĩnh mà xem xét, Thanh Thành Lão Tổ khinh thường xuất thủ.
Mấy người này dù là vạn cổ yêu nghiệt gì đó nhưng trong mắt hắn cũng chỉ như sâu kiến thôi!
"Tự tuyệt ?"
Tô Tử Mặc cười.
"Không ngờ Đại Thừa Lão Tổ của Huyền Cơ Cung lại cũng chỉ là kẻ không biết thị phi, không phân phải trái như vậy."
Đối mặt với Đại Thừa Lão Tổ, Tô Tử Mặc vẫn không hề lùi bước!
Ánh mắt Tô Tử Mặc lạnh lẽo âm u, chậm rãi nói: "Hôm nay nếu Hoang Võ ta tự tuyệt ở nơi này, ngày khác, ta nhất định sẽ ngóc đầu trở lại, đến lúc đó, ta muốn xemai ở Huyền Cơ Cung các ngươi có thể ngăn trở ta!"
Đây không phải uy hiếp!
Mặc dù Thanh Liên chân thân vẫn lạc ở nơi này, hắn còn có hai đại chân thân!
Phía sau Long tộc chân thân có cả Long tộc và Thần Hoàng Đảo làm chỗ dựa!
Chờ Tô Tử Mặc ngóc đầu trở lại, Huyền Cơ Cung cũng chưa chắc đã chống đỡ được!
"Lão Tổ, Hoang Võ này còn có một phân thân ở Long tộc, hơn nữa địa vị còn cực cao, có lẽ là thiếu chủ Long tộc." Thanh Trạch Bán Tổ vội vàng nói.
"Ồ?"
Thanh Thành Lão Tổ nhíu nhíu mày.
Chuyện này có chút khó giải quyết.
Dù phía sau Tô Tử Mặc là siêu cấp tông môn khác, Thanh Thành Lão Tổ cũng không cố kỵ gì, giết thì giết!
Nhưng nếu là Long tộc-một trong Thái Cổ Hung tộc, hắn không thể không cân nhắc kỹ càng.
Trầm ngâm một chút, Thanh Thành Lão Tổ lạnh nhạt nói ràng: "Ta có thể thả ngươi rời đi, nhưng ba người này vẫn phải chết!"
"Ta mặc kệ các ngươi đến từ siêu cấp tông môn nào, đã dám vung tay xuất thủ trước cửa Huyền Cơ Cung thì phải tiếp nhận trừng phạt!"
Thanh Thành Lão Tổ đã sớm nhìn thấu công pháp truyền thừa của ba người Yến Bắc Thần, Minh Chân, Cơ Yêu Tinh, tự nhiên hiểu rõ bọn hắn đến từ đâu.
Nhưng hôm nay, hắn nhất định phải giết người lập uy!
Nếu không, Huyền Cơ Cung không còn sót lại chút uy nghiêm nào!
"Ba người bọn hắn, ngươi cũng không thể giết!"
Tô Tử Mặc không lùi nửa bước, vẫn nhìn chằm chằm vào Thanh Thành Lão Tổ, trầm giọng nói.
Một hồi thời gian này, Thanh Trạch Bán Tổ đã bí mật truyền âm không ít tin tức về Hoang Võ cho Thanh Thành Lão Tổ.
"Hoang Võ, ngươi không nên được voi đòi tiên."
Thanh Thành Lão Tổ cười lạnh: "Ta không giết ngươi, ngươi cũng không sống được bao lâu! Các đại hung tộc hạ Tru Sát lệnh, ngươi cứ từ từ mà chịu."
"Ba người các ngươi còn không tự tuyệt, là chờ ta tự mình động thủ sao?"
Thanh Thành Lão Tổ không tiếp tục để ý tới Tô Tử Mặc, ánh mắt rơi vào trên thân ba người Yến Bắc Thần, lạnh nhạt hỏi.
Vẻ mặt Yến Bắc Thần băng lãnh, vận chuyển sức lực toàn thân, đặt Ly Hận ma đao nằm ngang trước ngực, nhìn qua Thanh Thành Lão Tổ, toàn thân phóng ra ma khí ngút trời!
Ai ngăn cản hắn trấn sát Thiên Cơ, kẻ đó chính là địch nhân của hắn!
Dù cho là đối mặt với Đại Thừa Lão Tổ, Yến Bắc Thần cũng dám xuất đao!
Chỉ là bị lực lượng của Đại Thừa Lão Tổ áp xuống, ngay cả động tác đơn giản là muốn nâng Ly Hận ma đao lên, hắn đều giống như phải dùng tới khí lực toàn thân.
Chớ nói tới chuyện đánh một trận cùng Thanh Thành Lão Tổ.
"A..."
Thanh Thành Lão Tổ cười nhạt một tiếng, nói: "Yêu nghiệt ở thế này, đúng là có chút can đảm, ở trước mặt ta mà cũng dám động đao."
"Như thế cũng tốt, ta đưa ngươi xuống hoàng tuyền, cho ngươi đi gặp Ly Hận Ma hoàng đi!"
Ánh mắt Thanh Thành Lão Tổ lóe lên, đột nhiên xòe bàn tay ra, chộp tới Yến Bắc Thần.
"A!"
Trông thấy một màn này, Tô Tử Mặc ngửa mặt lên trời thét dài, khí huyết thôi động đến cực hạn, tránh khỏi uy áp Đại Thừa Lão Tổ, lại lần nữa kéo Phá Pháp cung, ngưng tụ ra mũi tên bằng pháp lực, nhắm thẳng vào Thanh Thành Lão Tổ!
Yến Bắc Thần ở trong lòng Tô Tử Mặ có địa vị cực kỳ trọng yếu!
Hắn đã từng trơ mắt nhìn Tô Hồng rời hắn đi mà hắn lại bất lực.
Hắn tuyệt đối sẽ không lại để một màn này lại xảy ra ở trước mắt của hắn!
Sưu!
Mũi tên bằng pháp lực phá không mà đi, bắn thẳng đến Thanh Thành Lão, chớp mắt đã áp sát!
Quần tu đều ngạc nhiên!
Hoang Võ này có lá gan quá lớn rồi!
Yến Bắc Thần tu luyện « Ly Hận Kinh », rơi vào cừu hận không cách nào tự kềm chế, đã hoàn toàn mất đi lý trí, cũng chỉ dám nâng đao trước mắt Thanh Thành Lão Tổ.
Mà Hoang Võ này lại cũng dám động thủ với Đại Thừa Lão Tổ!
Mũi tên bằng pháp lực có tốc độ cực nhanh.
Dường như ngay cả Thanh Thành Lão Tổ cũng chưa kịp phản ứng, không trốn tránh hay có động tác ngăn cản.
Thanh Thành Lão Tổ chỉ chậm rãi nghiêng đầu, nhìn mũi tên bằng pháp lực kia một chút.
Oanh!
Mũi tên bằng pháp lực trong nháy mắt nổ tung, tán loạn thành hư vô, biến mất không thấy gì nữa!
Chỉ nhìn thoáng qua, mà mũi tên bằng pháp lực cứng rắn kia đã trực tiếp nổ tung!
Đây là thủ đoạn của Đại Thừa Lão Tổ !
Đây là lực lượng Đại Thừa cảnh!
Hoàn toàn nghiền ép!
Sắc mặt Thanh Thành Lão Tổ âm trầm, ánh mắt rơi vào trên người Tô Tử Mặc, ánh mắt lạnh lẽo thấu xương, chậm chậm nói: "Hoang Võ, ta thấy ngươi thật sự là chán sống rồi!"
"Bất kính với ta, thật sự nghĩ rằng ta không dám giết ngươi!"
Tô Tử Mặc bắn một tiễn này đã hoàn toàn kéo tất cả sự chú ý và cừu hận của Thanh Thành Lão Tổ đến trên người hắn, uy áp khổng lồ bao phủ xuống.
Bị luồng uy áp này bao phủ, Thanh Liên chân thân phát ra tiếng két két vang động, toàn thân xương cốt đều muốn rời ra từng mảnh!
"Yến đại ca, các ngươi đi mau!"
Tô Tử Mặc bất động thanh sắc, lại âm thầm dùng thần thức truyền âm, ngữ khí gấp rút: "Các ngươi không cần để ý đến ta, ta còn có chân thân ở nơi khác, không chết được!"
"Ha ha."
Thanh Thành Lão Tổ cười lớn, trong tiếng cười tràn đầy đùa cợt.
"Hôm nay, các ngươi không có kẻ nào rời đi được!"
Thanh Thành Lão Tổ nhìn Tô Tử Mặc, vẻ mặt trêu tức.
Tô Tử Mặc dùng thần thức truyền âm mà Thanh Thành Lão Tổ vẫn có thể nghe được!
"Sau lưng ngươi có Long tộc, ta có thể lưu cho ngươi một mạng, nhưng ta phải cho ngươi chút giáo huấn!"
Thanh Thành Lão Tổ nhìn Tô Tử Mặc, lạnh nhạt nói: " Đạo hạnh phân thân này của ngươi, hôm nay hãy phế đi."
Lời còn chưa dứt, Thanh Thành Lão Tổ cách hư không nhẹ nhàng vỗ một cái về phía Tô Tử Mặc.
Hô!
Động tác này mặc dù tùy ý, nhưng trong chớp mắt ở giữa không trung lại ngưng tụ ra một bàn tay khổng lồ, trấn áp xuống Tô Tử Mặc!
Bàn tay to lớn này còn chưa chân chính hạ xuống, thân thể Tô Tử Mặc đã không ngừng run lên, phải chịu áp lực cực lớn như thế khiến thất khiếu cũng bắt đầu đổ máu!
Nếu phế bỏ đạo hạnh của Thanh Liên chân thân, thì có khác gì giết hắn đâu.
Đột nhiên!
Không hề có điềm báo trước, trước người Tô Tử Mặc có thêm một bóng người.
Đây là một lão giả, đỉnh đầu đội nho quan, trên người khoác trường sam, trên mặt có ba sợi râu dài, không có khí tức tiên phong đạo cốt, ngược lại giống như mọt người bình thường du tẩu khắp chốn hồng trần.
"Ai muốn phế đạo hạnh của hắn?"
Nho quan lão giả hừ nhẹ một tiếng, hỏi ngược lại.
Chỉ hừ như vậy một chút, bàn tay to lớn kinh khủng giữa không trung kia lại ầm vang tán loạn, trong giây lát đã biến mất không thấy gì nữa!
"Ông lão thuyết thư!"
Tô Tử Mặc nhìn thấy vị lão giả này, trong lòng chấn động.
Mặc dù chỉ là một bóng lưng, nhưng hắn đã lập tức nhận ra được.
Lão giả này chính là lão giả thuyết thư ở đầu phố chợ thuộc Huyền Cơ Cung từng bức lui một đầu thần long ở bên ngoài Đại Chu Vương thành!
Khi ông lão thuyết thư hiện thân, ba bóng người ẩn núp trên người thần long ở bên cạnh cũng nhảy ra, bắt đầu lớn tiếng la lên.
"Lão đầu tử, người đã trở về rôi, ta nhớ đến chết rồi!"
Cũng không biết đã bao lâu, hốc mắt Lâm Huyền Cơ đỏ bừng, nước mắt chảy ngang, sải bước chạy vội tới.
Tiểu mập mạp cùng Thạch Kiên theo ở phía sau, cũng vui vẻ chạy tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận