Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1565: Mưa tên

Oanh!
Tên Vu tộc kia bị Quỷ Vu công tử đổi vị trí, căn bản không phản ứng kịp, vẻ mặt vẫn đầy mờ mịt đã bị trường mâu đâm xuyên, nhục thân nổ tung trong nháy mắt, hình thần câu diệt!
Trường mâu lớn này tạo thành lực sát thương không chỉ có như thế.
Sau lưng Quỷ Vu công tử còn có mười mấy Vu tộc nữa.
Trường mâu lớn kia đâm nổ nhục thân của tên Vu tộc thứ nhất xong, lực lượng gần như không hề suy giảm, trực tiếp đâm vào trong đám người!
Phốc! Phốc! Phốc!
Huyết nhục văng tung tóe, từng đám sương máu vỡ ra, nhìn thấy mà giật mình!
Mười tên Vu tộc không kịp chuẩn bị đã bị đâm trúng.
Vu tộc bị cây trường mâu lớn chính diện đâm trúng thì căn bản không chịu nổi, sẽ mất mạng tại chỗ, không có khả năng còn sống.
Mà Vu tộc có vị trí thoáng chệch hướng khi bị cây trường mâu lớn quét đến, nhục thân cũng không chịu nổi, trong nháy mắt bị xé nứt!
Vu tộc có Nguyên Thần cường đại, nhưng nhục thân lại quá yếu!
Những tên Vu tộc phản ứng mau một chút, bỏ qua nhục thân, Nguyên Thần thoát xác mà ra, xem như giữ được tính mạng, nhưng nhục thân đã hoàn toàn không còn.
Rất nhiều Vu tộc đều bị cây trường mâu lớn kia bắn thủng tại chỗ!
Mười Vu tộc, cuối cùng chỉ có ba người sống sót.
Mà ba tên Vu tộc này đều chỉ còn lại một Nguyên Thần vẫn hoang mang không hiểu, ở giữa không trung nơm nớp lo sợ, run lẩy bẩy.
Mà đám Vu tộc còn lại, đều bị giật nảy mình, vẻ mặt sợ hãi nhìn Quỷ Vu công tử.
Mặc dù Phá Pháp cung có uy lực lớn, dù sao chỉ là một mũi tên bằng pháp lực, lực sát thương có thể tạo ra cũng có hạn.
Mà vừa rồi sở dĩ Vu tộc tổn thất nặng nề, hoàn toàn là bởi vì Quỷ Vu công tử!
Bởi vì hắn phóng thích ra pháp thuật, sau đó lại vì đào mệnh mà bán đi tộc nhân phía sau mình!
Quỷ Vu công tử cảm nhận được ánh mắt tộc nhân, sắc mặt xám xanh.
Đây chỉ là mũi tên thứ nhất mà Tô Tử Mặc bắn ra.
Mũi tên thứ hai của Tô Tử Mặc bắn về phía Ngọc La Sát đang ở giữa không trung!
Tốc độ của Ngọc La Sát còn nhanh hơn cả Tam Túc Kim Ô.
Chỉ nghe thấy Ngọc La Sát khẽ cười một tiếng, vỗ cánh bay đi, dễ như trở bàn tay né được mũi tên bằng pháp lực này.
Các thiếu chủ Hung tộc vô cùng kiêng dè Phá Pháp cung.
Nhưng ở trong lòng Ngọc La Sát lại rất xem thường, với tốc độ của nàng, Phá Pháp cung căn bản không uy hiếp được nàng!
Mà mũi tên thứ ba của Tô Tử Mặc lại bắn về phía ô quang đang bắn nhanh đến.
Tia ô quang này là đồng thuật do Tàn Mục bắn ra.
Mặc dù Tô Tử Mặc tránh đi, nhưng tia ô quang này giống như có được linh tính vậy, vẫn truy sát đến!
Oanh!
Mũi tên bằng pháp lực va chạm cùng ô quang, phát ra một tiếng vang thật lớn!
Đồng thuật cuả Thiên Nhãn tộc vậy mà không bị mũi tên bằng pháp lực phá vỡ.
Trong đạo đồng thuật này, dung nhập một tia lực thần thông!
Sự tấn công của ngũ đại thiếu chủ, đều bị Tô Tử Mặc ngăn cản!
Đúng lúc này, Tô Tử Mặc đạp không mà đứng, ngửa mặt lên trời thét dài, khí huyết trong cơ thể phun trào, lại lần nữa kéo Phá Pháp cung.
Trong thức hải của Tô Tử Mặc, Nguyên Thần đã vận chuyển đến cực hạn, tạo hóa đài sen xoay chầm chậm, hà quang tràn ngập, không ngừng tẩm bổ Nguyên Thần.
Cung như trăng tròn!
Các thiếu chủ Hung tộc đều có vẻ mặt nghiêm túc, tinh thần căng thẳng.
Trừ Ngọc La Sát, không ai dám thể khinh thường lực sát phạt của Phá Pháp cung!
Hai thiếu chủ khinh thường đã chết rồi.
Sưu!
Mũi tên giống như sao băng!
Một mũi tên phá không!
Trong lòng các thiếu chủ Hung tộc run lên, có kẻ chuẩn bị ngăn cản, có người chuẩn bị trốn tránh.
Nhưng rất nhanh, các thiếu chủ Hung tộc phát hiện một tiễn này, căn bản không phải bắn tới bọn hắn, mà là bắn vào trong đám người!
Bên trong chiến trường hỗn loạn, một con Tam Túc Kim Ô có vẻ mặt ngoan lệ, ánh mắt hung tàn, điên cuồng tấn công tới Yến Bắc Thần, liên tiếp đánh ra sát chiêu.
Đột nhiên, tên Tam Túc Kim Ô này cảm thấy choáng váng!
Một bên tai dường như vang lên tiếng xé gió từ một mũi tên, dư quang từ khoé mắt mơ hồ nhìn thấy một tia hàn quang.
Ngay sau đó, hắn cảm thấy trong đầu truyền đến một hồi đau đớn!
Sau một khắc, hắn không còn tri giác, ý thức trầm luân, rơi vào vô biên vực sâu.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của vạn tộc sinh linh, con Tam Túc Kim Ô này bị Tô Tử Mặc dùng Phá Pháp cung bắt một mũi tên giết chết!
Sưu! Sưu! Sưu!
Đúng lúc này, một mũi tên phá không truyền đến, liên miên bất tuyệt, những người bên trong chiến trường nghe tới mà rùng mình!
Vạn tộc sinh linh ngửa đầu nhìn lại, người nào cũng há to miệng, trừng lớn hai mắt, vẻ mặt kinh hãi, hoàn toàn bị dọa đến mức được không nói ra lời!
Chỉ thấy giữa không trung, bóng dáng khí thế thao thiên kia trong khoảng thời gian ngắn đã liên tục kéo Phá Pháp cung, trong thời gian mấy hơi thở, hắn đã bắn ra hơn một trăm mũi tên bằng pháp lực!
Một mũi tên bằng pháp lực bắn ra, ngay cả các thiếu chủ Hung tộc đều phải ngưng thần đối mặt.
Hơn một trăm chi mũi tên bằng pháp lực từ trên trời giáng xuống, dày đặc như mưa, đây là một cảnh tượng rung động như thế nào!
Toàn bộ hư không dường như đều đã bị hơn một trăm mũi tên này xuyên thủng.
Oanh!
Một tên Thần tộc đang truy sát tu sĩ Phiêu Tuyết cốc, bị mũi tên bằng pháp lực xuyên qua ngực, lồng ngực nổ tung, ngửa mặt ngã xuống.
Phốc phốc!
Một La Sát tộc truy sát Đại Năng của Tu La Tông, muốn trốn tránh nhưng lại căn bản không kịp, bị một muic tên bắn thủng đầu, bị ghim trên trụ đá, thân tử đạo tiêu!
Phốc! Phốc! Phốc!
Mưa tên bắn xuống, đám cường giả Vu tộc, La Sát tộc, Thiên Nhãn tộc, Thần tộc tấn công đám người hầu tử đã không ngừng ngã xuống!
Những mũi tên bằng pháp lực này, chẳng những có lực lượng kinh khủng, tốc độ kinh người, mà lại vô cùng tinh chuẩn!
Mỗi một mũi tên, ít nhất đều có thể bắn rơi một cường giả Hung tộc.
Loại lực sát thương này, gần như có tính chất huỷ diệt đối với sáu đại Hung tộc!
Hơn một trăm mũi tên bằng pháp lực, lại bắn giết được nhiều hơn một trăm cường giả Hung tộc.
Có mũi tên bằng pháp lực có thể xuyên qua ba bốn, thậm chí là năm Hung tộc, bắn giết bọn hắn tại chỗ!
Trong thời gian mấy hơi thở, cường giả Hung tộc vẫn lạc, đã vượt qua hai trăm người!
Người bị trọng thương lại càng nhiều!
Quần tu ngạc nhiên!
Vạn tộc sinh linh ngạc nhiên!
Cường giả của sáu đại Hung tộc, từng người đều bị dọa đến mức sắc mặt tái nhợt.
"Ta nhìn kẻ nào dám động!"
Tô Tử Mặc đạp không mà đứng, trong tay cầm Phá Pháp cung, ánh mắt như điện, giống như một vị thần không ai bì nổi, nhìn quanh bốn phía, đột nhiên hét lớn một tiếng!
Tiếng thét này vang lên bên tai đông đảo cường giả Hung tộc, giống như kinh lôi vậy, ầm vang nổ tung!
Cường giả sáu đại Hung tộc bị dọa đến mức toàn thân run lên!
Đông đảo Hung tộc nhìn đạo thân ảnh giữa không trung kia, trong đôi mắt lộ ra một tia kiêng kị cùng e ngại.
Một đợt mưa tên đã chấn nhiếp toàn bộ cường giả của sáu đại Hung tộc ngay tại chỗ!
Không có Hung tộc nào dám động một chút!
"Hoang Võ!"
Có tu sĩ thấy cảnh này, chỉ cảm thấy được tâm thần khuấy động, lệ nóng doanh tròng, nhịn không được lớn tiếng hô lên.
"Hoang Võ! Hoang Võ!
Vô số tu sĩ có hốc mắt đỏ bừng, cao giọng rống to, âm thanh vang lên tận chín tầng trời!
Từ lúc bọn hắn tới tham gia vạn tộc đại hội, đã phải chịu quá nhiều bất công, nhận quá nhiều ủy khuất, nhận quá nhiều ức hiếp!
Bọn hắn tận mắt nhìn thấy đồng môn của mình bị Hung tộc tàn sát mà lại bất lực.
Bọn hắn tận mắt thấy tông chủ của mình, vẫn lạc trong tay Hung tộc mà cũng không dám đứng ra.
Bọn hắn tận mắt thấy Hung tộc phách lối, coi trời bằng vung, lại không có người nào dám đứng ra, có thể chống lại!
Mà tất cả phẫn nộ, ủy khuất, không cam lòng, trong nháy mắt vừa rồi đều đã được giải quyết!
Hung tộc thì sao!
Giống như Kỷ Thành Thiên nói, Hoang Võ giết Hung tộc như là giết chó!
Cung chủ Huyền Cơ Cung đứng dậy, thần sắc kích động, cúi đầu thật sâu với Tô Tử Mặc, lớn tiếng nói: "Hoang Võ đạo hữu, nếu như lại có một lần, ta nguyện tự tay đưa Phá Pháp cung lên! Chỉ có ngươi, mới xứng với Thượng Cổ dị bảo này!"
Thẳng đến lúc này, hiềm khích trong lòng hắn đối việc Tô Tử Mặc chiếm lấy Phá Pháp cung mới chính thức tan thành mây khói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận