Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1267: Chân tướng

Tô Tử Mặc không nhúc nhích, cố gắng giữ tỉnh táo, trong đôi mắt lóe ra hàn quang.
Giọng nói này lơ lửng không cố định, hắn căn bản không đoán ra người bày ra chuyện này ở chỗ nào!
Hơn nữa giọng nói này cũng chỉ có hắn có thể nghe được thấy.
Những tu sĩ khác trong cổ miếu vẫn đắm chìm trong ảo giác của mình, không ngừng chém giết, tàn sát, tranh đấu, căn bản không nghe được giọng nói này.
"Đạo hữu đúng là có thủ đoạn, thế mà có thể lĩnh ngộ được loại bí pháp ảo giác này từ « Kim Cương Kinh »!"
Tô Tử Mặc đột nhiên mở miệng.
Hắn mặc dù chưa từng tu luyện qua « Kim Cương Kinh », nhưng hắn cũng rõ ràng, « Kim Cương Kinh » chính là công pháp luyện thể của Kim Cương tự.
Từ xưa đến nay, cũng không nghe nói có Kim Cương tự tăng nhân nào cảm ngộ ra loại bí pháp này từ « Kim Cương Kinh ».
Có thể tưởng tượng, ra người bố trí ra chuyện này có lĩnh ngộ cùng thiên phú về phật pháp đạt đến cấp độ như thế nào!
Tu Chân giới huyễn thuật có nhiều mặt.
Tông môn sở trường về huyễn thuật nhất chính là Huyễn Ma Giáo trong ma môn.
Nhưng Tô Tử Mặc từng chém giết cùng thiên kiêu Huyễn Ma Giáo, cho dù là đối mặt với bí thuật Huyễn Ma Giáo, cũng khó có thể mê hoặc được hắn!
Tù khi tu hành đến nay, Tô Tử Mặc còn chưa bao giờ gặp phải huyễn thuật đáng sợ như vậy!
Kỳ thật, từ khi vừa tiến vào Thái Sơ miếu cổ, hắn đã ngưng thần đề phòng, vạn phần cẩn thận.
Dù vậy, hắn vẫn bị trúng chiêu.
Thậm chí đến bây giờ hắn vẫn không nghĩ ra đạo huyễn thuật kia bắt đầu từ lúc nào, là từ khi tiến vào miếu cổ, hay là từ khi tranh đoạt Cửu Chuyển Hoàn Hồn đan?
Người bày ra chuyện này tạo cho Tô Tử Mặc một cảm giác rằng người này còn đáng sợ hơn tất cả đại địch mà hắn đã từng hắn gặp phải!
Đế Dận hay Ly Hận Đạo Quân cũng không mang cho hắn loại áp lực này.
Đây là một nhân vật hết sức nguy hiểm!
Thậm chí Tô Tử Mặc hoàn toàn không biết gì về người kia cả.
Hắn chỉ sơ bộ phỏng đoán rằng người bay ra chuyện này rất có thể là một cường giả phật môn!
Tô Tử Mặc đột nhiên nói ra lời nói này, một mặt là thật sự sợ hãi than phục thủ đoạn của người đã bày ra chuyện này, một mặt khác cũng là đang thử thăm dò, muốn bắt được hành tích của người kia.
"Ha ha."
Người kia lại cười một tiếng, hỏi: "Ngươi đang tìm ta sao ?"
Trên mặt Tô Tử Mặc bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại nổi lên một hồi gợn sóng!
Vẫn không tìm thấy!
Không có chỗ xuống tay!
Từ đầu đến cuối, người bày ra chuyện này đều đang nắm giữ chủ động, dắt mũi hắn và tất cả mọi người trong miếu cổ này.
Đúng lúc này, trong lòng Tô Tử Mặc lại xuất hiện cảm giác bị thăm dò!
Tô Tử Mặc đột nhiên quay người, ngưng thần nhìn lại.
Vừa đưa mắt nhìn, đồng tử của hắn đã co rút lại thành lỗ kim!
Trên vách tường phía Đông của miếu cổ, Trì Quốc kim cương cao chín trượng, lại từ trên vách tường đi xuống, thân ăn mặc áo giáp, trong tay cầm tỳ bà, trợn mắt trừng trừng, nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc!
Hí!
Tô Tử Mặc hít vào một ngụm khí lạnh.
Một trong tứ đại kim cương lại sống lại!
Đây không phải là ảo giác!
Tô Tử Mặc đột nhiên nhớ tới một chuyện.
Từ khi tiến vào miếu cổ, hắn vẫn luôn có cảm giác bị thăm dò, nhưng vẫn luôn không tìm thấy nguyên nhân ở đâu.
Bây giờ nghĩ đến loại cảm giác thăm dò này chính là tới từ vị kim cương hộ pháp này!
Tranh tranh tranh!
Trì Quốc kim cương đột nhiên ôm lấy tỳ bà, đầu ngón tay lướt qua dây đàn, truyền ra tiếng kim loại va chạm, cực kỳ chói tai, ẩn chứa sát ý thiết huyết!
Tô Tử Mặc nhíu chặt lông mày, chỉ cảm thấy hai lỗ tai nhói nhói, không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn.
Hơn mười tu sĩ chém giết tranh đoạt gần Trì Quốc kim cương đột nhiên dừng lại, vẻ mặt cứng ngắc.
Phốc! Phốc! Phốc!
Ngay sau đó, trên mặt và trên người hơn mười vị tu sĩ này hiện ra từng tia máu, trong nháy mắt nổ tung, hóa thành từng đoàn sương máu!
Lấy nhục thân của Tô Tử Mặc còn không đỡ được tiếng tỳ bà này, kết cục của đám tu sĩ kia cũng có thể tưởng tượng được!
Đột nhiên!
Tô Tử Mặc có cảm giác, lại nhìn về một phía khác một.
Trên vách tường phía Nam, một thân ảnh cao tới chín trượng to lớn từ trên vách tường đi xuống, tản ra khí tức khủng bố.
Tăng Trường kim cương!
Thân ảnh này màu xanh, khoác áo giáp, trong tay cầm bảo kiếm, đằng đằng sát khí!
Bảo kiếm chém về phía trước!
Hơn một trăm tu sĩ che ở trước người hắn đều bị chém ngang lưng, trong số những tu sĩ kia thậm chí có cả Hợp Thể Đại Năng, máu tươi không ngừng phun ra ngoài, nhìn thấy mà giật mình!
Mà càng đáng sợ hơn là những tu sĩ này vẫn còn ở trong ảo giác, cho đến chết đều không có thể thoát ra.
"Ngang!"
Đúng lúc này, trên vách tường phía Tây truyền đến một tiếng long ngâm cao vút!
Tô Tử Mặc theo tiếng kêu nhìn lại.
Chỉ thấy ở trên vách tường phía tây là Nghiễm Mục kim cương cũng đã sống lại.
Nghiễm Mục kim cương cũng mặc áo giáp, trên cánh tay tráng kiện quấn quanh lấy một Thần Long đỏ thẫm, đang mở miệng to như chậu máu ra, gào thét đinh tai nhức óc!
Xích Long kia bay ra, miệng rồng mở lớn, hơn mười tu sĩ ngăn che trước người nó trong nháy mắt bị nuốt vào trong bụng, ngay cả chút bọt máu đều không chảy ra!
Hơn mười Pháp Tướng Đạo Quân bị nuốt sống!
Tu sĩ trong Thái Sơ cổ miếu đã càng ngày càng ít.
Tô Tử Mặc lại lần nữa quay người, nhìn về phía vách tường phía bắc.
Quả nhiên!
Đa Văn kim cương trên vách tường phía bắc, cũng đã đi tới đây.
Đa Văn kim cương cao tới chín trượng, trên người cũng khoác áo giáp, trong tay giơ một thanh bảo tán dường như có thể che cả trời!
Bàn tay Đa Văn kim cương buông lỏng, chuôi bảo tán này quay tròn xoay tròn ra ngoài.
Hơn một trăm tu sĩ bị bảo tán bao phủ, đột nhiên gặp phải một lực hút cường đại đụng tới phía mặt dù!
Ở phía dưới đỉnh bảo tán này, giống như là có vực sâu vô tận, thôn phệ toàn bộ một trăm tu sĩ đến mức hài cốt không còn!
Tứ đại hộ pháp kim cương đã sống lại toàn bộ!
Nói đúng ra, từ đầu đến cuối, tứ đại hộ pháp kim cương này căn bản không phải là tử vật, không phải được điêu khắc trên vách tường!
Tứ đại hộ pháp kim cương vừa ra tay đã trấn sát mấy trăm tu sĩ!
Trong cả đại điện, số lượng tu sĩ vẫn còn sống đã không đủ năm trăm người!
Tứ đại hộ pháp kim cương quá kinh khủng!
Lấy tu vi của Tô Tử Mặc, bị uy áp của tứ đại hộ pháp kim cương bao phủ cũng cảm thấy ngạt thở.
Người bày ra chuyện này chính là tứ đại hộ pháp kim cương trước mắt?
Không đúng!
Nhất định có chỗ nào không đúng!
Tứ đại hộ pháp kim cương chính là truyền thuyết phật môn, dù có thật sự tồn tại, cũng cần phải ở trên Thượng Giới, tuyệt đối không có khả năng tồn tại trên đại lục Thiên Hoang!
Nếu không đây đã không phải là truyền thuyết.
Trong cổ tịch phật môn trên đại lục Thiên Hoang tất nhiên sẽ có ghi chép chính xác!
Nói cách khác, tứ đại hộ pháp kim cương trước mắt này, tuyệt đối không có khả năng là tứ đại kim cương phật môn trong truyền thuyết!
Nhưng Tô Tử Mặc lại tin chắc những gì hắn đang nhìn thấy tuyệt đối không phải ảo giác.
Tứ đại hộ pháp kim cương vừa rồi giết chóc cũng thật sự rõ ràng!
Tứ đại hộ pháp kim cương không tiến thêm một bước, đều đang nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, trong mắt của bọn hắn, tựa hồ lướt qua một tia trêu tức, muốn nhìn xem Tô Tử Mặc có thể đoán ra đáp án cuối cùng hay không.
Đột nhiên!
Trong đầu Tô Tử Mặc lướt qua một suy nghĩ.
Suy nghĩ này rất đáng sợ, chỉ hơi hiện lên mà hắn đã cảm thấy rùng mình, không rét mà run!
Nhưng hắn càng xác nhận, điều phỏng đoán này vô cùng có khả năng chính là chân tướng!
Tứ đại hộ pháp kim cương trước mắt này xác thực không phải tứ đại kim cương phật môn trong truyền thuyết.
Bởi vì, tứ đại hộ pháp kim cương trước mắt này chính là bốn chí tôn Pháp Tướng cao chín trượng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận