Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 688: Bộ xương khô của Đại Năng

Ở trong mộ thất âm u đầy tử khí này, linh giác của Tô Tử Mặc, cũng không quá có tác dụng.
Chỉ là trong nháy mắt nhìn thấy mộ thất này, hắn ngửi được một tia nguy hiểm, sau đó lại biến mất không thấy đâu nữa.
Trong truyền thuyết, Pháp lực của thượng cổ Đại Năng vô biên, thi triển thủ đoạn, thậm chí có thể che đậy Thiên Cơ, giấu trời vượt biển, chớ nói chi là lừa qua linh giác của Tô Tử Mặc!
“Không có việc gì, đi theo ta.”
Tiểu mập mạp cười cười, đi về phía hành lang thứ bảy.
Bọn Tô Tử Mặc theo sát phía sau.
Mắt của Linh Hổ láo liên, nhìn khắp bốn phía.
“Đại ca, mập mạp, bốn chiếc quan tài kia nhìn có chút cổ xưa, không ai mở ra, chúng ta đi tới cạy mở đi, nói không chừng bên trong sẽ có bảo bối gì.”
Linh Hổ cười hắc hắc nói.
“Đừng đi!”
Ánh mắt của Tô Tử Mặc sắc bén, lắc đầu.
Linh Hổ bị ánh mắt của Tô Tử Mặc lườm một cái, lập tức trung thực trở lại, không còn dám động những ý đồ xấu kia nữa.
Nhưng vào lúc này, bốn góc của mộ thất đột nhiên truyền đến một trận tiếng động quái dị!
Tạch tạch tạch!
Loại tiếng vang này, giống như là tiếng động của nắp quan tài ở trên quan tài, cực kỳ chói tai!
Sa sa sa!
Ngay sau đó, tiếng động càng quỷ dị hơn vang lên ở bên trong mộ thất.
Đám người theo bản năng theo tiếng động nhìn lại.
Chỉ thấy bên trên bốn cái quan tài trong mộ thất giống như là bị người thúc giục, lộ ra một cái lỗ thủng to lớn, bên trong bắn ra một mảnh bóng tối rậm rạp chằng chịt, tốc độ cực nhanh, giống như thủy triều, vây chặt tới chỗ mọi người!
“Thi trùng!”
Tiểu mập mạp kinh hãi hô lên một tiếng.
Mảnh bóng đe này, đúng là một đám Thi trùng màu đen!
Mỗi một con Thi trùng đều có màu đen như mực, còn lớn hơn cả bàn tay người trưởng thành, giáp xác trên lưng vừa dầy vừa nặng, vung vẩy sáu cái móng vuốt màu đỏ thẫm, vô cùng sắc bén, không có mắt không có tai, lại có thể cảm ứng rõ ràng được vị trí của mọi người!
Sắc mặt của mọi người tái nhợt.
Tiểu hồ ly đã sớm bị dọa phải trốn vào trong ngực Tô Tử Mặc, không dám ngẩng đầu.
“Đi mau!”
Tô Tử Mặc hét lớn một tiếng.
Mọi người đằng không mà lên, lao về phía hành lang thứ bảy kia.
Đám Thi trùng này vậy mà bay vọt lên không trung, giống như một dòng lũ đen ngòm, từ bốn phương tám hướng phun trào mà đến, phong kín tất cả đường ra!
Tô Tử Mặc đang định ra tay, lại thấy Thanh Thanh biến hóa ra bản thể, ngửa mặt lên trời huýt dài, thúc giục huyết mạch, nhiệt độ xung quanh thân thể, bỗng nhiên kéo lên!
Thanh Thanh há miệng, phun ra một ngọn lửa màu xanh biếc, quay xung quanh, đốt cháy bốn phương tám hướng!
Ngọn lửa màu xanh biếc, ngưng tụ ra một cái lồng ánh sáng gió thổi không lọt!
Mặc dù Thi trùng hung tàn, nhưng vạn vật có tương sinh tương khắc, bọn chúng cũng có thứ phải sợ.
Đó chính là ngọn lửa của Thần thú!
Thanh Thanh dùng huyết mạch thúc giục ngọn lửa, cũng không phải là ngọn lửa bình thường trên thế gian.
Đây là ngọn lửa do Thần Điểu Tất Phương nắm trong tay, so với ngọn lửa của Đằng Xà, cũng không thua kém bao nhiêu!
Dòng lũ đen kịt do Thi trùng tạo thành phun trào mà đến, đụng vào trước lồng ánh sáng màu xanh lục, lập tức ngừng bước, vô số Thi trùng kêu thảm ở trong ngọn lửa, rơi xuống, giãy dụa, cuối cùng hóa thành tro tàn.
Tinh thần của mọi người phấn chấn.
Có ngọn lửa của Tất Phương, bọn họ tuyệt đối có thể xông phá ngăn cản của Thi trùng, tiến vào bên trong hành lang đối diện!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Nhưng vào lúc này, bốn góc của mộ thất truyền đến bốn tiếng tiếng vang, giống như trời sụp, một luồng khí tức làm người sợ hãi trong nháy mắt đã xuất hiện, tràn ngập mỗi một góc của mộ thất.
Tâm thần của mọi người run rẩy!
Ở phía dưới luồng khí tức này, ngọn lửa của Tất Phương vốn đang cháy hừng hực, thậm chí có xu thế tắt đi!
“Thật là mạnh mẽ!”
Tô Tử Mặc hít một hơi khí lạnh, căn bản là không kịp ngẫm nghĩ nữa, Kim Đan ở trong cơ thể vận chuyển tới cực hạn, trong nháy mắt bộc phát ra Kim Đan Dị Tượng!
Ầm ầm!
Bầu trời vỡ ra, sấm sét vang dội.
Vô số ngôi sao, thiên thạch rơi xuống, dòng lũ hiện lên!
Một con Yêu thú to lớn xuất hiện, bốn chân trấn áp dòng lũ, giáp lưng chống lên bầu trời vỡ nát, bảo vệ mọi người ở dưới thân thể, ngửa mặt lên trời gào thét, hai con ngươi trong vắt, không thể nhìn gần!
Thái Cổ Thần Quy xuất hiện!
Cùng lúc đó, có bốn luồng khí tức mạnh mẽ, đã phá vỡ Thi trùng, phá vỡ ngọn lửa của Tất Phương, vọt tới trước mặt mọi người.
Đây là bốn bộ xương khô!
Nói đúng ra, đây là bốn bộ xương khô từ mấy vạn năm trước!
Xương cốt vạn năm bất hủ, chuyện này mang ý nghĩa, chủ nhân của bốn bộ xương khô này, năm đó nhất định là Đại Năng Hợp Thể Cảnh!
Chỉ có xương cốt của Hợp Thể Đại Năng, tu luyện lâu dài vạn năm, đã bị Pháp lực thẩm thấu, mới có thể bất hủ bất diệt.
Răng rắc!
Đối mặt với Thái Cổ Thần Quy, bốn bộ xương khô không thèm quan tâm, mi tâm lóe ra ánh sáng quỷ dị, đồng thời ra tay, trong nháy mắt đã đánh nát Thần Quy.
Kim Đan Dị Tượng vừa mới ngưng tụ ra, đã lập tức sụp đổ!
Mặc dù chỉ là bốn bộ xương khô, sớm đã mất đi Pháp lực, nhưng lực lượng tích chứa trong xương, cũng có thể dễ như trở bàn tay đánh nát Kim Đan Dị Tượng!
Đừng nói là bốn bộ xương khô của Đại Năng, xem như chỉ có một bộ, cũng đủ để trấn giết tất cả mọi người ở đây!
Thái Cổ Thần Quy vỡ nắt, Kim Đan của Tô Tử Mặc chịu ảnh hưởng, gặp phải chấn động, há mồm phun ra một búng máu tươi, tâm tư nhanh chóng xoay chuyển, suy tư đối sách.
Ánh sáng màu máu trong mắt Hầu Tử điên cuồng phun trào, bất cứ lúc nào đều có thể rơi vào điên cuồng.
Tiểu mập mạp giống như bị dọa đến ngây ngẩn cả người, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Sắc mặt của những người còn lại trắng bệch, trong mắt đều toát ra sự tuyệt vọng.
Ở trước mặt mấy bộ xương khô của Đại Năng, lực lượng của mọi người, nhỏ bé như sâu kiến!
“Ai nha!”
Đột nhiên!
Tiểu mập mạp giống như là nghĩ tới điều gì, kinh hãi hô lên một tiếng, khẽ cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời ngâm tụng ra chú ngữ quỷ dị phức tạp.
Ở phía dưới những chú ngữ này gia trì, ngụm máu tươi này, vậy mà trôi nổi ở trên không trung, ngưng tụ không tan.
Mà bốn bộ xương khô kia, cũng ngừng lại không công kích nữa.
Chỉ là ánh sáng ở mi tâm của bốn bộ xương khô chỗ, vẫn còn đang lấp lóe, lúc sáng lúc tối.
Chú ngữ này ngâm tụng càng ngày càng gấp rút, càng ngày càng dày đặc.
Trên trán của Tiểu mập mạp, cũng hiện ra một tầng mồ hôi lấm tấm.
Thời gian dần trôi qua, ngụm máu tươi kiachia ra thành bốn giọt, đi vào đỉnh đầu của bốn bộ xương khô, chậm rãi nhỏ xuống.
Ánh sáng lóe lên trên mi tâm của bốn bộ xương khô, chậm rãi dập tắt.
Bốn bộ xương khô của Đại Năng kia chậm rãi quay người, trở lại quan tài trong góc mộ thất, bò đi vào, tiện tay một lần nữa đậy nắp quan tài lên.
Thi trùng xung quanh ngưng tụ ra thủy triều màu đen, cũng dần dần rút đi, trở lại trong quan tài, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.
Một tiếng ầm vang!
Quan tài lại một lần nữa khép lại.
Trong mộ thất, lại khôi phục bình tĩnh.
Nếu không phải là ở trên mặt đất, lưu lại thi thể Thi trùng vẫn đang bốc lên khói đen, một màn mới vừa rồi, giống như chỉ là ảo giác.
“Đâu, đây là cái gì?”
Thạch Kiên bị dọa cho mồ hôi lạnh chảy ướt sũng cả người, toàn thân đều ướt đẫm, thở hào hển hỏi.
“Bốn cái quan tài này, xem như là thủ đoạn mà chủ nhân của phần mộ lưu lại, nếu như có người ngoài xâm nhập, sẽ kinh động tới những tồn tại này, từ đó đánh giết địch thủ tới từ bên ngoài!”
Tiểu mập mạp cũng cảm thấy một trận hoảng sợ, giải thích một chút.
Thở một hơi, hắn tiếp tục nói: “Đoạn chú ngữ vừa rồi kia, là một đoạn chú ngữ ở trong vô thượng bảo điển của Mộ Tông, mỗi đệ tử chân truyền, đều phải học thuộc lòng. Đến tột cùng là có tác dụng gì, cũng không có ai biết, cũng chưa thấy ai dùng qua.”
“Nhưng sư phụ từng đề cập qua, đoạn chú ngữ này, trong lúc mấu chốt, có thể chứng minh thân phận đệ tử của Mộ Tông!”
Theo lẽ thường, phần mộ chính của tu sĩ khác, căn bản là sẽ không chuẩn bị sát chiêu khủng bố như vậy.
Đoạn chú ngữ này tự nhiên là cũng không dùng được, tuyệt đại đa số thời điểm, cũng chỉ là gân gà.
Nhưng chủ nhân của phần mộ chính trước mắt này, bố trí xuống cấm chế dày đặc, chỉ vì người bên trong Mộ Tông có thể lấy được truyền thừa của hắn.
Mà đoạn chú ngữ này, đã phát huy được tác dụng.
Lần này Thạch Kiên nghe hiểu, lòng vẫn còn sợ hãi nói: “Phần mộ chính của Mộ Tông các ngươi, sau này nói cái gì ta cũng sẽ không đến đâu.”
Nhưng vào lúc này, Tô Tử Mặc đột nhiên nói: “Việc này để sau hãy nói, Tiểu mập mạp, ngươi mau chóng tìm tới chủ mộ. Vừa rồi, chỗ sâu bên trong phần mộ chính này có động tĩnh, bên trong còn có những người khác!”
“Ngươi nói là...” Hai mắt của Tiểu mập mạp tỏa sáng.
Sư huynh của hắn, vô cùng có khả năng chỉ tới trước hắn một bước, còn chưa kịp rời đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận