Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2625: Tính việc lâu dài

Về thân phận chân thực của Lục Phạm Thiên Chủ, Tô Tử Mặc tạm thời không có dự định nói ra.
Một mặt là vì Ba Tuần Đế Quân vừa cảnh cáo.
Càng quan trọng hơn là không chỉ ở Cực Lạc Tịnh Thổ, trải qua một việc này, trong lòng quần tiên ở Cửu Tiêu tiên vực, Lục Phạm Thiên Chủ cũng có danh vọng cực cao!
Nếu bây giờ Tô Tử Mặc nói ra chân tướng, nói Lục Phạm Thiên Chủ là Ba Tuần Đế Quân, hắn chỉ có một loại kết cục.
Hắn sẽ bị người khác xem như là tên điên, có dụng ý khác người.
Thậm chí sẽ có vô số người hoài nghi động cơ của hắn, hoài nghi hắn là người trong Ma Vực, đến nói xấu Lục Phạm Thiên Chủ, đến châm ngòi quan hệ giữa hai vực!
Lục Phạm Thiên Chủ không cần tự mình ra tay, sẽ có vô số tín đồ điên cuồng đứng ra, xé hắn thành mảnh nhỏ!
Ai sẽ tin tưởng hắn chỉ là một Thiên Tiên cửu giai, mà lại dám hoài nghi Đế Quân Phật môn là Lục Phạm Thiên Chủ dám xả thân độ người, trong lòng đầy từ bi?
Nhìn qua Lục Phạm Thiên Chủ bị quần tiên chúng tăng quay quanh, mặt mũi hiền lành, trong lòng Tô Tử Mặc sinh ra một luồng hàn ý.
Thế cục ở Thiên Giới ngày càng hỗn loạn, tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, không ai biết rõ được.
Đương nhiên, khiến Tô Tử Mặc cảm thấy may mắn là, Ba Tuần Đế Quân cũng không phải không có đối thủ.
Một thế này, không chỉ có Ba Tuần Đế Quân xuất thế, còn có một vị Ma Đế còn cổ xưa hơn hắn một lần nữa đến thế gian, bây giờ đang tọa trấn ở Ma Vực!
Dù Ba Tuần Đế Quân có thể làm loạn ở Cực Lạc Tịnh Thổ, tối đa cũng chỉ là chiếm cứ một phương thôi.
Hắn muốn lại lần nữa khống chế Ma Vực, thì nhất định phải đối đầu cùng Diệt Thế Ma Đế.
Đến lúc đó, giữa hai đại Ma Đế nhất định có một trận chiến!
Nếu cả hai lưỡng bại câu thương, đương nhiên sẽ không còn gì tốt hơn.
Cho dù có một người bại vong, chỉ sợ một người khác cũng sẽ tổn thương nguyên khí, tổn thất nặng nề, chuyện này chưa chắc đã không phải là một cơ hội tốt đối với Cửu Tiêu tiên vực.
Đến lúc đó, Cửu Tiêu tiên vực còn có thể súc tích lực lượng, ra tay trấn áp Ma Đế còn dư lại, bình định họa loạn!
"Khi nãy là ai ?"
Đúng lúc này, một tiếng quát chói tai tràn đầy lửa giận vang lên, uy áp to lớn bao phủ trên người quần tiên chúng tăng hai vực, khiến tâm thần người nghe run cầm cập.
Đây là Đế Quân nổi giận!
Tô Tử Mặc nhìn lên, chỉ thấy Thái Tiêu Tiên Đế chính nhìn quanh bốn phía, ánh mắt lướt qua đám người Thanh Dương Tiên Vương, lạnh giọng hỏi nói: "Trường Dạ vẫn lạc, Tần Sách cũng chết rồi, các ngươi lại không nhìn thấy ai khác ? Đều là một đám mù lòa ?"
Đám người Thanh Dương Tiên Vương cúi đầu, không dám lên tiếng.
Mặc dù bọn họ hắn là Tiên Vương, mà rất nhiều người còn là tuyệt thế Tiên Vương, nhưng ở trước mặt Tiên Đế, cũng phải ngoan ngoãn cúi đầu.
Bị Tiên Đế trách mắng, ngay cả một câu cũng không dám phản bác.
Trong lòng Tô Tử Mặc run lên.
Đế tử Tần Sách cũng chết rồi!
Tần Sách mặc dù bị Võ Đạo bản tôn đánh trọng thương, xác thịt bị hủy, nhưng nguyên thần vẫn còn, được Trường Dạ Tiên Vương mang bên người bảo vệ.
Không ngờ vị thần bí cường giả ẩn giấu trong hư không kia không chỉ giết chết Trường Dạ Tiên Vương, còn giết cả đế tử Tần Sách!
Tô Tử Mặc vốn nghĩ rằng tuyệt thế Tiên Vương bỏ mình mới kinh động đến Thái Tiêu Tiên Đế.
Bây giờ nghĩ lại, chỉ sợ là bởi vì Tần Sách bỏ mình, vị Thái Tiêu Tiên Đế này thương con sốt ruột, mới chọn ra núi.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác.
Vị cường giả thần bí kia, chém giết Trường Dạ Tiên Vương cùng đế tử Tần Sách xong, hẳn là đã đoạt lây Thái Thanh sách ngọc đi rồi.
"Thái Thanh sách ngọc ở trong tay ai ?"
Đúng lúc này, Thái Tiêu Tiên Đế nhìn chằm chằm vào đám người Thanh Dương Tiên Vương, lạnh lùng hỏi, ngữ khí lạnh lẽo.
Trong lòng một đám Tiên Vương như Thanh Dương Tiên Vương đều giật mình, vội vàng lắc đầu khoát tay.
Chuyện này không phải chuyện đùa, bọn họ cũng không dám qua loa.
Thanh Dương Tiên Vương trầm giọng nói: "Tiên Đế minh xét, đầu tiên Tần Sách là bị Ma Vực Hoang Võ đánh trọng thương, hủy đi nhục thân, chỉ còn lại nguyên thần cùng Thái Thanh sách ngọc trốn về."
"Trường Dạ đạo hữu vì bảo vệ Tần Sách, mới mang nguyên thần của Tần Sách cùng Thái Thanh sách ngọc trên người."
"Bây giờ, Trường Dạ đạo hữu cùng Tần Sách bỏ mình, không có gì bất ngờ xảy ra, thì Thái Thanh sách ngọc hẳn là bị người thần bí kia đoạt mất rồi."
Xích Bình Tiên Vương chần chờ một chút, nói: "Khởi bẩm Tiên Đế, lúc đó ta có lưu ý, người thần bí kia phóng thích ra thủ đoạn, có chút tương tự..."
Xích Bình Tiên Vương muốn nói lại thôi.
"Nói!"
Thái Tiêu Tiên Đế quát mắng.
"Có chút giống như thủ đoạn của Vu tộc."
Xích Bình Tiên Vương nói.
Thanh Dương Tiên Vương cũng hơi gật đầu, nói: "Lúc đó ở chỗ sâu trong hư không kia thật sự hiện lên một ánh sáng màu xanh đen, bắn vào ấn đường Trường Dạ Tiên Vương, đánh giết hắn."
"Vu tộc ?"
Thái Tiêu Tiên Đế hơi nhíu mày, sắc mặt âm trầm.
Chuyện này nếu liên lụy đến cường giả ngoài Thiên Giới, thì không tốt xử lý rồi.
Lẽ nào hắn còn có thể dựa vào mấy câu nói của đám người Thanh Dương Tiên Vương, lại vọt tới Vu giới đòi người ?
Cho dù thật sự là Vu tộc cường giả gây nên, cũng không có khả năng sẽ đần độn đứng ra tới.
Chuyện này có khả năng lớn nhất chính là không giải quyết được gì.
Nghĩ đến đây, trong lòng Thái Tiêu Tiên Đế vô cùn bực bội.
Trường Dạ Tiên Vương bỏ mình, hắn chỉ cảm thấy thương tiếc.
Tần Sách chết yểu cùng Thái Thanh sách ngọc lạc mất, mới khiến hắn rất nổi nóng!
Mấy người Thanh Dương Tiên Vương cũng đều nhìn ra chuyện này có khả năng kết thúc tại đây, tự nhiên có thể đoán được phẫn uất trong lòng Thái Tiêu Tiên Đế lúc này.
Tuệ Văn Thiền Sư không nhịn được nói: "Theo ta thấy, nguyên nhân việc này đều phải trách Hoang Võ ở Ma Vực!"
Vô thượng La Hán-Thích Vô Niệm của Cực Lạc Tịnh Thổ bị Võ Đạo bản tôn giết chết, chúng tăng Phật môn tự nhiên hận Võ Đạo bản tôn thấu xương.
Đã không có biện pháp gì với Vu giới, nếu thế thì cứ để lửa giận của Thái Tiêu Tiên Đế chiếu đến trên người Ma Vực Hoang Võ!
Tuệ Văn Thiền Sư nói: "Nếu không có Hoang Võ của Ma Vực chạy tới đại náo Cửu Tiêu tiên vực, đánh Tần Sách tiểu hữu trọng thương, về sau lại đuổi giết Trường Dạ đạo hữu, hai người bọn họ cũng sẽ không bị người khác phục kích, thân tử đạo tiêu."
"Ma Vực Hoang Võ..."
Thái Tiêu Tiên Đế hơi híp mắt lại, lẩm bẩm một tiếng.
Một lúc sau, Thái Tiêu Tiên Đế nói: "Ma Vực Hoang Võ có Trấn Ngục đỉnh trong người, đã trốn vào A Tỳ Địa Ngục, dùng thủ đoạn của ta, cũng không có biện pháp gì với hắn."
Tuệ Văn Thiền Sư vội vàng nói: "Mặc dù Hoang Võ trốn đi, nhưng Thiên Hoang tông của hắn còn ở Ma Vực, không bằng..."
Ý tứ của Tuệ Văn Thiền Sư rất rõ ràng, muốn mời Thái Tiêu Tiên Đế ra tay, diệt đi Thiên Hoang tông của Ma Vực!
Nhưng hắn còn chưa nói xong, đã bị một tiếng phật hiệu cắt ngang.
"A di đà phật."
Lục Phạm Thiên Chủ hơi lắc đầu, nhìn Tuệ Văn Thiền Sư, mắt sáng như đuốc, chậm rãi nói: "Tuệ Văn, sát tâm của ngươi quá nặng rồi, nếu không thể đúng lúc tỉnh lại, sợ là có nguy hiểm nhập ma!"
Toàn thân Tuệ Văn Thiền Sư run lên!
Ánh mắt Lục Phạm Thiên Chủ nhìn có vẻ đầy tràn đầy cơ trí, dường như có thể nhìn rõ tất cả suy nghĩ cùng ý đồ của hắn.
Tất cả tâm tư của hắn khi bị Lục Phạm Thiên Chủ nhìn chăm chú dường như cũng không thể che dấu!
Tuệ Văn Thiền Sư bị một ánh mắt của Lục Phạm Thiên Chủ nhìn đến mức đầu đầy mồ hôi, vội vàng cúi đầu nói: "Đa tạ Lục Phạm pháp sư cảnh báo, tiểu tăng biết sai."
"Thiện tai."
Lục Phạm Thiên Chủ khẽ vuốt cằm, nói: "Ngươi cần nhớ kỹ, thành phật thành ma, trong một suy nghĩ, nhất định phải thủ chắc bản tâm, không cần rơi vào ma đạo."
Tuệ Văn Thiền Sư liên tục dạ vâng.
Lục Phạm Thiên Chủ quay đầu nhìn về phía Thái Tiêu Tiên Đế, hơi hơi gật đầu, nói: "Thí chủ bớt giận, nghe ta một lời."
"Ma Vực Hoang Võ mặc dù trốn vào A Tỳ Địa Ngục, nhưng Ba Tuần Đế Quân có ẩn giấu ở Thiên Hoang tông hay không vẫn không biết được."
"Càng huống chi, Diệt Thế Ma Đế tọa trấn Ma Vực, nếu thí chủ tiến về Ma Vực, một khi bị Diệt Thế Ma Đế phát giác, sợ là rất khó toàn thân mà lui."
"Việc này còn cần tính toán lâu dài."
---------
Người dịch: Thờisênh239
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận